Chương 1 - Bằng Lòng Gả Thay
Chương 2 - Thân Phận 2
Chương 3 - Cảm Giác Thân Thuộc
Chương 4 - Hợp Đồng Hôn Nhân
Chương 5 - Lãnh Cung Thời Hiện Đại.
Chương 6 - Cô Ấy Vẫn Còn Sống.
Chương 7 - Ân Tình Này Tôi Sẽ Trả Lại Anh
Chương 8 - Quá Khứ Dưỡng Thành Chủ Mẫu (1)
Chương 9 - Quá Khứ Dưỡng Thành Chủ Mẫu 2
Chương 10 - Đố Kị
Chương 11 - Thì Ra Anh Ta Lừa Cô.
Chương 12 - Anh Hùng Cứu Mĩ Nhân.
Chương 13 - Anh Ta Ghen Sao
Chương 14 - Đấu Trí So Tài
Chương 15 - Lọ Lem Xuất Chiêu.
Chương 16 - Đệ Nhất Cao Thủ Lộ Danh Tính.
Chương 17 - Hãy Xin Lỗi Tôi
Chương 18 - Chỉ Một Mình Cô
Chương 19 - Ngư Ông Đắc Lợi
Chương 20 - Chúng Ta Không Nợ Gì Nhau
Chương 21 - Người Nổi Tiếng
Chương 22 - Một Mũi Tên Trúng Hai Nhạn.
Chương 23 - Hậu Quả Khi Chọc Giận Cô.
Chương 24 - Xa Tận Chân Trời Gần Ngay Trước Mặt.
Chương 25 - Từ Nay Em Sẽ Là Vợ Tôi.
Chương 26 - Được Sủng Mà Lo
Chương 27 - Điều Kiện Trao Đổi
Chương 28 - Hơi Ấm Người Thân
Chương 29 - Hồng Môn Yến.
Chương 30 - Không Phải Là Con Tôi
Chương 31 - Kết Thúc Một Cuộc Đời
Chương 32 - Tất Cả Là Tại Cô
Chương 33 - Ở Chung Một Nhà
Chương 34 - Anh Ta Đang Bảo Vệ Mình Sao.
Chương 35 - Món Đồ Ba Mươi Tỷ.
Chương 36 - Gặp Lại Hàn Long
Chương 37 - Cô Không Xứng Làm Con Dâu Tôi.
Chương 38 - Nữ Công Gia Chánh
Chương 39 - Trộm Long Hoán Phụng
Chương 40 - Các Người Sẽ Phải Trả Giá.
Chương 41 - Kẻ Gieo Gió Ắt Gặt Bão
Chương 42 - Mượn Rượu Giải Sầu.
Chương 43 - Chia Xa Mới Là Hạnh Phúc
Chương 44 - Hạ Thuốc
Chương 45 - Hôn Mê Bất Tinh
Chương 46 - Được Một Mất Mười.
Chương 47 - Mưu Sát
Chương 48 - Chương 48
Chương 49 - Chương 49
Chương 50 - Bỏ Qua Quá Khứ
Chương 51 - Chương 51
Chương 52 - Chương 52
Chương 53 - Chương 53
Chương 54 - Chương 54
Chương 55 - Chương 55
Chương 56 - Chương 56
Chương 57 - Chương 57
Chương 58 - Chương 58
Chương 59 - Chương 59
Chương 60 - Chương 60
Chương 61 - Chương 61
Chương 62 - Chương 62
Chương 63 - Chương 63
Chương 64 - Chương 64
Chương 65 - Chương 65
Chương 66 - Chương 66
Chương 67 - Chương 67
Chương 68 - Chương 68
Chương 69 - Chương 69
Chương 70 - Chương 70
Chương 71 - Chương 71
Chương 72 - Chương 72
Chương 73 - Chương 73
Chương 74 - Chương 74
Chương 75 - Chương 75
Chương 76 - Chương 76
Chương 77 - Chương 77
Chương 78 - Chương 78
Chương 79 - Chương 79
Chương 80 - Chương 80
Chương 81 - Chương 81
Chương 82 - Chương 82
Chương 83 - Chương 83
Chương 84 - Chương 84
Chương 85 - Chương 85
Chương 86 - Chương 86
Chương 87 - Chương 87
Chương 88 - Chương 88
Chương 89 - Chương 89
Chương 90 - Chương 90
Chương 91 - Chương 91
Chương 92 - Chương 92
Chương 93 - Chương 93
Chương 94 - Chương 94
Chương 95 - Chương 95
Chương 96 - Chương 96
Chương 97 - Chương 97
Chương 98 - Chương 98
Chương 99 - Chương 99
Chương 100 - Chương 100
Chương 101 - Chương 101
Chương 102 - Chương 102
Chương 103 - Chương 103
Chương 104 - Chương 104
Chương 105 - Chương 105
Chương 106 - Chương 106
Chương 107 - Chương 107
Chương 108 - Chương 108
Chương 109 - Chương 109
Chương 110 - Chương 110
Chương 111 - Chương 111
Chương 112 - Chương 112
Chương 113 - Chương 113
Chương 114 - Chương 114
Chương 115 - Chương 115
Chương 116 - Chương 116
Chương 117 - Chương 117
Chương 118 - Chương 118
Chương 119 - Chương 119
Chương 120 - Chương 120
Chương 121 - Chương 121
Chương 122 - Chương 122
Chương 123 - Chương 123
Chương 124 - Chương 124
Chương 125 - Chương 125
Chương 126 - Chương 126
Chương 127 - Chương 127
Chương 128 - Hồi Kết
Chương 1 - Bằng Lòng Gả Thay
Chương 2 - Thân Phận 2
Chương 3 - Cảm Giác Thân Thuộc
Chương 4 - Hợp Đồng Hôn Nhân
Chương 5 - Lãnh Cung Thời Hiện Đại.
Chương 6 - Cô Ấy Vẫn Còn Sống.
Chương 7 - Ân Tình Này Tôi Sẽ Trả Lại Anh
Chương 8 - Quá Khứ Dưỡng Thành Chủ Mẫu (1)
Chương 9 - Quá Khứ Dưỡng Thành Chủ Mẫu 2
Chương 10 - Đố Kị
Chương 11 - Thì Ra Anh Ta Lừa Cô.
Chương 12 - Anh Hùng Cứu Mĩ Nhân.
Chương 13 - Anh Ta Ghen Sao
Chương 14 - Đấu Trí So Tài
Chương 15 - Lọ Lem Xuất Chiêu.
Chương 16 - Đệ Nhất Cao Thủ Lộ Danh Tính.
Chương 17 - Hãy Xin Lỗi Tôi
Chương 18 - Chỉ Một Mình Cô
Chương 19 - Ngư Ông Đắc Lợi
Chương 20 - Chúng Ta Không Nợ Gì Nhau
Chương 21 - Người Nổi Tiếng
Chương 22 - Một Mũi Tên Trúng Hai Nhạn.
Chương 23 - Hậu Quả Khi Chọc Giận Cô.
Chương 24 - Xa Tận Chân Trời Gần Ngay Trước Mặt.
Chương 25 - Từ Nay Em Sẽ Là Vợ Tôi.
Chương 26 - Được Sủng Mà Lo
Chương 27 - Điều Kiện Trao Đổi
Chương 28 - Hơi Ấm Người Thân
Chương 29 - Hồng Môn Yến.
Chương 30 - Không Phải Là Con Tôi
Chương 31 - Kết Thúc Một Cuộc Đời
Chương 32 - Tất Cả Là Tại Cô
Chương 33 - Ở Chung Một Nhà
Chương 34 - Anh Ta Đang Bảo Vệ Mình Sao.
Chương 35 - Món Đồ Ba Mươi Tỷ.
Chương 36 - Gặp Lại Hàn Long
Chương 37 - Cô Không Xứng Làm Con Dâu Tôi.
Chương 38 - Nữ Công Gia Chánh
Chương 39 - Trộm Long Hoán Phụng
Chương 40 - Các Người Sẽ Phải Trả Giá.
Chương 41 - Kẻ Gieo Gió Ắt Gặt Bão
Chương 42 - Mượn Rượu Giải Sầu.
Chương 43 - Chia Xa Mới Là Hạnh Phúc
Chương 44 - Hạ Thuốc
Chương 45 - Hôn Mê Bất Tinh
Chương 46 - Được Một Mất Mười.
Chương 47 - Mưu Sát
Chương 48 - Chương 48
Chương 49 - Chương 49
Chương 50 - Bỏ Qua Quá Khứ
Chương 51 - Chương 51
Chương 52 - Chương 52
Chương 53 - Chương 53
Chương 54 - Chương 54
Chương 55 - Chương 55
Chương 56 - Chương 56
Chương 57 - Chương 57
Chương 58 - Chương 58
Chương 59 - Chương 59
Chương 60 - Chương 60
Chương 61 - Chương 61
Chương 62 - Chương 62
Chương 63 - Chương 63
Chương 64 - Chương 64
Chương 65 - Chương 65
Chương 66 - Chương 66
Chương 67 - Chương 67
Chương 68 - Chương 68
Chương 69 - Chương 69
Chương 70 - Chương 70
Chương 71 - Chương 71
Chương 72 - Chương 72
Chương 73 - Chương 73
Chương 74 - Chương 74
Chương 75 - Chương 75
Chương 76 - Chương 76
Chương 77 - Chương 77
Chương 78 - Chương 78
Chương 79 - Chương 79
Chương 80 - Chương 80
Chương 81 - Chương 81
Chương 82 - Chương 82
Chương 83 - Chương 83
Chương 84 - Chương 84
Chương 85 - Chương 85
Chương 86 - Chương 86
Chương 87 - Chương 87
Chương 88 - Chương 88
Chương 89 - Chương 89
Chương 90 - Chương 90
Chương 91 - Chương 91
Chương 92 - Chương 92
Chương 93 - Chương 93
Chương 94 - Chương 94
Chương 95 - Chương 95
Chương 96 - Chương 96
Chương 97 - Chương 97
Chương 98 - Chương 98
Chương 99 - Chương 99
Chương 100 - Chương 100
Chương 101 - Chương 101
Chương 102 - Chương 102
Chương 103 - Chương 103
Chương 104 - Chương 104
Chương 105 - Chương 105
Chương 106 - Chương 106
Chương 107 - Chương 107
Chương 108 - Chương 108
Chương 109 - Chương 109
Chương 110 - Chương 110
Chương 111 - Chương 111
Chương 112 - Chương 112
Chương 113 - Chương 113
Chương 114 - Chương 114
Chương 115 - Chương 115
Chương 116 - Chương 116
Chương 117 - Chương 117
Chương 118 - Chương 118
Chương 119 - Chương 119
Chương 120 - Chương 120
Chương 121 - Chương 121
Chương 122 - Chương 122
Chương 123 - Chương 123
Chương 124 - Chương 124
Chương 125 - Chương 125
Chương 126 - Chương 126
Chương 127 - Chương 127
Chương 128 - Hồi Kết
Hàn Vân Phong không hiểu tại sao cậu lại quyết định đột ngột như vậy.
Khi lần đầu gặp cậu, anh có thể thấy quyết tâm tìm ba trong mắt cậu là rất lớn.
Dường như có thể đến tận cùng trái đất vậy
Hàn Vân Phong buột miệng hỏi một câu.
- Chú có thể hỏi nguyên nhân cháu wuay về được không, là do mẹ cháu bắt về sao.
Hồ Vương Bảo nghe câu hỏi của anh thì khựng lại.
Cậu quay đầu nhìn Hàn Vân Phong Nước mắt muốn trào ra đã bị cậu nuốt ngược trở lại.
Thay vào đó là một khuôn mặt trách móc ai oán.
Phải, cậu trách Hàn Vân Phong đã bỏ rơi mẹ con cậu.
Cậu gằn từng chữ...
.
"Mẹ cháu không bao giờ ép cháu làm những việc cháu không muốn.
Mẹ luôn là người quan tâm và hiểu cháu nhất.
Cháu muốn quay về bởi vì bây giờ cháu đã nhận ra rằng.
Người ba mà cháu muốn tìm đã không thuộc về cháu
Người đó KHÔNG XỨNG để cháu tìm kiếm .
Không xứng để cháu gọi bằng ba.
"
Dứt lời cậu quay về phòng thu dọn đồ đạc.
Chỉ năm phút sau cậu đã đeo ba lô trên vai và rời đi.
Hàn Vân Phong bị cậu nói như vậy , tuy không phải nói về anh nhưng anh luôn cảm thấy khó chịu. Cảm thấy có lỗi.
Cho nên anh đã đứng đợi cậu ở cửa.
- Thomas, để chú đưa cháu đi.
Nơi đây là biệt thự ven biển sẽ không có xe đâu.
Hồ Vương Bảo không còn cách nào khác nên đồng ý.
Điều trùng hợp đó là cậu xuống xe ngay chỗ đối diện với tiệm váy cưới mà Giang Nhạn Sương chọn.
Cậu xuống xe rồi không nói gì, ngồi ở ghế đá bên đường gọi điện cho mẹ tới đón cậu
Bây giờ cậu cảm thấy vô cùng tủi thân, cản giác như cả thể giới đã bỏ rơi cậu vậy.
.
.
Hồ Tuyết Liên đang nói chuyện cùng với Ngô Điềm Điềm thì nhận được điện thoại của Hồ Vương Bảo .
- Tiểu Bảo, hôm nay gọi điện cho mẹ sớm thế. Nhớ mẹ rồi sao ????
Đầu giây bên kia vang lên giọng nói nghẹn ngào của Hồ Vương Bảo khiến cô lo lắng.
- Mami, con nhớ mami rồi. Mami tới đón con có được không?
- Con đang ở đâu, mẹ tới đó liền.
Sau khi biết được nơi Hồ Vương Bảo đang chờ cô, cô lập tức lái xe ra ngoài, tâm trạng vô cùng vội vã.
Ngô Điềm Điềm thấy cô như vậy cũng vội vã chạy theo.
Hồ Tuyết Liên dùng tốc độ nhanh nhất có thể để tới đó, chỉ chưa đầy mười phút sau đã thấy bóng dáng của cậu con trai bé bỏng.
Cậu ngồi một mình trên ghế đá bên đường đông đúc người qua lại.
Cậu cúi đầu, bờ vai vốn luôn thẳng tắp bây giờ đã trùng xuống.
Cậu nhìn thật cô đơn và tội nghiệp.
Thấy cậu con trai bé bỏng của mình sau vài ngày bỗng trở nên thiếu sức sống như vậy thì cô đau lòng không thôi.
Hồ Tuyết Liên nhanh chóng mở cửa xe chạy lại phía tiểu Bảo.
- Bảo Bảo,
mẹ tới rồi.
Nghe được giọng nói ấm áp quen thuộc của mẹ, nước mắt vốn đã bị cậu kìm nén lại tuôn rơi lã chã.
Cậu òa lên khóc chạy lại ôm mẹ mình.
Giọng nói của cậu đứt quãng.
''Mami , con hối hận rồi. Đáng lẽ ra con không nên tới đây.
Mami nói đúng, trên đời này chỉ có mình mami là yêu thương con mà thôi.
Trên đời này con không cần ba, con -Hồ Vương Bảo chỉ cần mình mami mà thôi.
Chúng ta trở về Mỹ thôi, con không muốn ở lại đây nữa đâu.
!
!
!
''
Con của cô , đứa con trai bé bỏng luôn luôn hiểu chuyện của cô hôm nay đã khóc.
Chưa bao giờ cô thấy con cô khóc nghẹn ngào tới vậy.
Cô chợt nhận ra , nó cũng mới chỉ là một đứa trẻ năm tuổi mà thôi.
.
Nó cần được yêu thương và chăm sóc.
Có lẽ cô đã sai khi cho nó tự tìm kiếm ba mình.
Cô đã khiến nó bị tổn thương thật rồi.
.
.
Hồ Tuyết Liên ôm thật chặt Hồ Vương Bảo vào lòng an ủi.
- Con trai ngoan, nín đi nào. Có mẹ ở đây rồi, mẹ sẽ luôn luôn quan tâm chăm sóc con. Sẽ không bỏ rơi con đâu bé cưng à.
Ngô Điềm Điềm thấy hai me con bọn họ như vậy cảm thấy thật xót xa cho Vương Bảo, cậu bé đã bị tổn thương thật sự.
Hồ Tuyết Liên bế Hồ Vương Bảo lên xe , cậu bé cứ ôm chặt lấy mẹ mình không buông.
Ngô Điềm Điềm hiểu được nỗi sợ hãi mất người thân của cậu , cô không nói gì mà ngồi vào ghế lái , nhấn ga lái xe rời đi.
Hàn Vân Phong để cậu bé một mình dưới ghế đá bên đường quả thật không an tâm chút nào.
Hôm nay Thomas không còn niềm nở nói chuyện với anh như mấy ngày trước, suốt cả chặng đường đi cậu không hề nói một lời nào.
Anh sợ rằng một mình cậu sẽ gặp nghuy hiểm.
Hàn Vân Phong ngồi ở ghế chờ bên cạnh cửa sổ sát đất chờ Giang Nhạn Sương thử váy cưới.
Nhưng tâm trí anh không hề nghĩ đến cô ta mà thỉnh thoảng lại ngoái đầu xuống dưới nhìn Hồ Vương Bảo .
Anh thấy một chiếc xe thể thao màu đỏ chạy về phía cậu.
Một người phụ nữ cao ráo, thân hình mảnh mai ăn mặc thời thượng bước xuống.
Làn da trắng sáng rất nổi bật trong đám đông.
Anh nhìn dáng người quen thuộc đó mà cả người như trúng tà.
Ở nơi đáy mắt anh có một tầng hơi nước .
Là cô ấy.
Anh không thể nào sai được. Hình dáng cô ấy đã khắc sâu vào trong tâm trí anh.
Cô ấy còn sống, vợ của anh vẫn còn sống.
Tim anh đập thình thịch từng tiếng, cả thời gian giường như ngừng trôi.
Anh phải gặp được cô ấy, anh sẽ không để cô ấy rời xa anh một lần nữa.
Hàn Vân Phong nhanh chóng chạy xuống dưới lầu .
Nhưng anh đang ở là tầng năm, muốn xuống tầng một cũng đã mất chút thời gian.
Hàn Vân Phong chưa bao giờ cảm thấy từng giây từng phút lại quý giá tới vậy.
Anh nhìn số của thang máy mà nóng lòng tới mức chửi thề
- Chết tiệt. Chiếc thang máy này sao lại chậm đến thế . Nhanh lên, nhanh lên nào.
Năm rồi xuống bốn, xuống ba,
.
.
.
Cho tới khi tiếng tinh ting của tầng một vang lên chỉ mất mấy giây mà anh tưởng chừng như mấy năm vậy.
Hàn Vân Phong vội vã chạy ra ngoài.
Nhìn thấy chiếc xe đó đang chuẩn bị nổ máy rời đi,
Trong mắt anh bây giờ chỉ có cô, anh bất chấp nguy hiểm lao ra đường.
Một chiếc xe đang lao tới.
tiếng kít.
.
.
.
chói tai của phanh xe vang lên.
Một cú va chạm làm mọi người đi đường phải hoảng hốt nhìn lại.