Con Đường Bá Chủ

Con Đường Bá Chủ

Cập nhật: 07/04/2024
Tác giả: Akay Hau
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 108,126,233
Đánh giá:                        
Huyền Huyễn
Dị Giới
Xuyên Không
     
     

Kiếm Mộ vốn là địa phương sẽ xảy ra hàng loạt cuộc chiến dữ dội để cạnh tranh truyền thừa, chiếm đoạt cơ duyên giữa các thiên tài, yêu nghiệt đến từ khắp phương thế lực khắp Kiếm Châu…

Nhưng từ khi Kiếm Mộ đóng lại đã hơn nửa năm, đề tài khiến toàn bộ Kiếm Châu nghị luận ẫm ĩ chưa có hồi kết đến nay vẫn là trận chiến xảy ra bên ngoài Kiếm Mộ.

Kiếm Tử của Kiếm Trũng, người sở hữu Chí Bảo Động Thiên Kiếm xếp thứ 10 trên Ngạo Kiếm Bảng, thân mang Độc Tôn Kiếm Thể bá đạo tuyệt luân, thiên tài hàng đầu tu vi có Thánh Hoàng…thảm bại.

Không sai, chính là thảm bại.

Hoang đường hơn chính là kẻ đánh bại Triệu Lăng Tà chỉ là một tên Thánh Tướng chưa có quá nhiều tên tuổi.

Lạc Nam.

Cái tên này trước đó còn quá mức xa lạ với phần lớn tu sĩ Kiếm Châu, có lẽ chỉ có một phần những người trẻ tuổi từng tham gia kén rể tại Kiếm Tây Thành là biết đến, bởi vì đại hội kén rể dù sao cũng là sự kiện của thế hệ hậu bối, những Kiếm Tu, cường giả sẽ không quá bận tâm.

Nhưng Kiếm Mộ thì khác, đây là cuộc chiến có sự tham gia của cả những người hộ đạo là tiền bối, trưởng lão, cường giả đến từ các đại thế lực hàng đầu, mức độ được ảnh hưởng trải rộng Kiếm Châu, hầu hết các thế lực đều sẽ quan tâm, lưu ý.

Thế cho nên việc Lạc Nam nhất chiến thành danh, đánh bại Triệu Lăng Tà liền khiến tên tuổi của hắn lên như diều gặp gió.

Nhưng ly kỳ hơn nữa chính là những việc phát sinh sau đó.

Phân thân Kiếm Trũng Chi Chủ - Triệu Lăng Hạo hiện thân, ban cho Triệu Lăng Tà lực lượng nhằm giết chết Lạc Nam khi đã bại trận, hành vi vô liêm sĩ, bất chấp mặt mũi như vậy khiến người khác chỉ biết lắc đầu.

Kiếm Đan Sơn Trang đứng về phía Lạc Nam, đích thân Trang Chủ là Nhàn Phong ra mặt ngăn chặn Triệu Lăng Hạo.

Tưởng chừng Kiếm Đan Sơn Trang sẽ lép vế trước nội tình của Kiếm Trũng, nhưng kết quả cuối cùng lại khiến vô số người trợn mắt há hốc mồm, không dám tưởng tượng sẽ xảy ra trước đó.

Trấn Nam Chí Tôn, vị tiền bối cực kỳ có danh vọng, Đại Trưởng Lão Nam Thiên Môn vốn đã lánh đời từ lâu đột ngột tái hiện.

Cường thế đánh tan uy thế của Kiếm Trũng, tước đoạt Chí Bảo Động Thiên Kiếm, tuyên bố với toàn thiên hạ Lạc Nam trở thành Nam Thiên Hộ Pháp, chọc vào hắn chính là chọc vào Nam Thiên Môn.

Tin tức vừa ra, toàn châu chấn động.

Quá nhiều dị biến không thể lường phát sinh, mọi thứ xảy ra làm người ta thậm chí quên mất cả việc Thiếu Chủ của Kiếm Phách Tộc mất tích, Thiếu Chủ của Huyết Kiếm Ngục tử vong khiến các vị Chí Tôn đích thân hàng lâm.

Cũng dễ hiểu thôi, thực lực của đám người Kiếm Thanh hay Huyết Thiên Nhai đâu thể sánh bằng Triệu Lăng Tà, nên việc bọn hắn gặp nạn trong Kiếm Mộ đâu thể sánh bằng việc Triệu Lăng Tà bị một Thánh Tướng đánh bại.

Khi nghe đến chuyện ly kỳ như vậy, rất nhiều người ban đầu đều một mực không tin mức độ hoang đường của nó.

Nhưng sau khi tin tức lan truyền ngày càng nhiều, có người thậm chí còn dùng cả Lưu Ảnh Ngọc để phát tán, muốn không tin cũng không được.

Vô số thanh thiếu niên ghen ghét, đố kỵ với Lạc Nam vì được Nam Thiên Môn bảo hộ, được trở thành Hộ Pháp.

Nhưng những người có tầm nhìn sâu xa hơn, có ánh mắt hơn liền âm thầm chép miệng, thầm khen Nam Thiên Môn quá mức cao tay.

Nhìn qua thì Lạc Nam là kẻ được lợi, có Nam Thiên Môn chống lưng, Nam Thiên Môn vì hắn mà không ngại đắc tội với thế lực hùng mạnh như Kiếm Trũng.

Nhưng nếu nhìn xa trông rộng, đây là một khoản đầu tư cho tương lai cực hời đến từ vị trí Nam Thiên Môn.

Có được một vị yêu nghiệt như Lạc Nam làm Hộ Pháp, trong tương lai địa vị của Nam Thiên Chí Tôn trên hàng ngũ cường giả hàng đầu càng vững như bàn thạch, Nam Thiên Môn lại có thêm một yêu nghiệt tiềm lực vô hạn, chỉ cần hắn không chết yểu liền sẽ trở thành trụ cột vững chắc.

Những Chí Tôn Thế Lực ở Kiếm Châu chỉ biết lắc đầu tiếc hận, nếu đặt mình vào vị trí của Nam Thiên Môn, bọn hắn cũng sẽ vì một yêu nghiệt như Lạc Nam mà sẳn sàng ra mặt.

Trong dòng sự kiện, có một vấn đề cũng khiến vô số người quan tâm, đặc biệt là các Kiếm Tu.

Kiếm Đan Sơn Trang vậy mà sở hữu được Binh Nhân Tộc.

Trùng Dương Kiếm ở trong tay Nhàn Phong biểu hiện quá mức nổi bật, đẳng cấp chỉ là Cửu Tinh Thánh Bảo nhưng lại có thể đánh ngang tay Chí Bảo.

Đối với các Kiếm Tu, Binh Nhân Tộc như Trùng Dương Kiếm là giấc mơ, là truy cầu cả đời của bọn hắn.

Chỉ tiếc Binh Nhân Tộc quá mức khan hiếm, đối với số lượng hàng tỷ Kiếm Tu của một châu lục mà nói, dù có một triệu thanh Binh Nhân Tộc nằm rải rác khắp nơi cũng là không thể đáp ứng nổi.

Huống hồ Binh Nhân Tộc từ trước đến nay ở Kiếm Châu lộ diện còn chưa vượt qua con số mười…

Thế cho nên ngoài việc âm thầm đố kỵ, rất nhiều thế lực liền bắt đầu điều tra Kiếm Đan Sơn Trang, xem thử Trùng Dương Kiếm của bọn hắn đạt được từ đâu.

Càng điều tra càng kinh hãi, bởi vì bọn hắn phát hiện Kiếm Đan Sơn Trang chẳng những đã sở hữu được Trùng Dương Kiếm, mà còn lặng lẽ âm thầm khai thác được một di tích xưa cổ của Chí Tôn Thế Lực đã tuyệt tích từ lâu là Thiên Kiếm Phái.

Vậy nên chỉ trong thời gian cực kỳ ngắn ngũi, ngoài việc có thêm Binh Nhân Tộc thì nội tình và của cải từ Kiếm Đan Sơn Trang cũng gia tăng đột biến.

Không nhịn được nữa, một số thế lực có giao tình khá tốt với Kiếm Đan Sơn Trang liền đến tận nơi bái phỏng, dâng tặng lễ vật, đồng thời khéo léo hỏi thăm Kiếm Đan Sơn Trang vì sao phất lên nhanh như vậy.

Đối với chuyện này, Nhàn Phong cũng chẳng hề giấu diếm, vui vẻ tiết lộ bọn họ đã đạt được tin tức Binh Nhân Tộc và di tích của Thiên Kiếm Phái từ chỗ Thiên Cơ Lâu.

“Thiên Cơ Lâu?!

Rất nhanh chóng, ba chữ Thiên Cơ Lâu liền một lần nữa lan tràn khắp nơi, lọt vào tai vô số người đang nghe ngóng.

Nhưng Thiên Cơ Lâu là cái gì?

Chí Bảo? Thế Lực?

Không một ai biết đến.

Khoảng cách Tây Châu và Kiếm Châu quá mức xa xôi, trừ số ít tu sĩ có sở thích ngao du thiên hạ như Nhàn Văn Đạo Sĩ, hầu hết các thế lực ở Kiếm Châu đều chưa từng nghe đến ba chữ Thiên Cơ Lâu này.

Đương nhiên có lẽ cũng đã từng có tu sĩ đến Tây Châu và nhận thức Thiên Cơ Lâu, nhưng bọn hắn vẫn còn ngao du thiên hạ, chưa trở về Kiếm Châu phổ cập kiến thức.

Các tổ chức tình báo, các thế lực khắp nơi bắt đầu dậy sóng, săn lùng tin tức, thậm chí nghiên cứu cả những cổ tịch xa xưa, hy vọng tìm hiểu được nội tình của Thiên Cơ Lâu.

Lạc Nam đứng trên đỉnh Liên Tâm Kỹ Viện, nhìn thiên hạ phong vẫn dũng diễn ra dưới chân mình, sau lưng có tam đại mỹ nhân Dạ Thanh Thu, Tử Toàn Cơ, Huyết Hàn Lệ.

Ánh mắt của hắn lóe lên hừng hực hùng tâm, trong lòng chỉ có một ý niệm:

“Thiên Cơ Lâu hiện!

OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH.

Trong lúc toàn bộ Kiếm Châu đang săn lùng Thiên Cơ Lâu là cái gì, thì tại một vùng trời lãnh thổ, tại một dãy núi hùng vĩ nằm ở cách Kiếm Đan Sơn Trang không xa liền xảy ra biến dị.

Không gian rung động dữ dội.

Theo sau đó, một cái khe nứt không gian khổng lồ bất chợt bị xé toang.

Tình cảnh này khiến vô số mật thám tình báo đang nằm vùng lân cận giật mình kinh hãi, trợn mắt há hốc mồm.

Từ bên trong khe nứt không gian, một tòa lâu đài cổ lão, uy nghi, sừng sững có sương mù thần bí vây quanh bất chợt giáng lâm, rơi vào đỉnh của ngọn núi cao nhất, hùng vĩ nhất.

Nhìn từ xa, tòa lâu đài này như đang tỏa định càn khôn, thu hết thiên địa đại thế, tạo cảm giác áp bách, đè nặng khiến người ở gần thở cũng thở không nổi, trong lòng vô thức sinh ra cảm giác kính sợ.

Loại cảm giác chỉ nhìn cũng vô thức kính sợ này ngay cả Chí Bảo cũng không thể mang đến.

Tòa lâu đài kia rốt cuộc là thứ khủng bố gì?

Mây mù chậm rãi tán đi, ba chữ “Thiên Cơ Lâu” như rồng bay phượng múa đập thẳng vào tầm mắt, liền khiến vô số người hít thở không thông.

ẦM ẦM…

Bia đá to lớn dựng trước Thiên Cơ Lâu chấn động, tỏa hào quang rực rỡ, sau đó từng dòng chữ liền hiện lên trên.

“Nắm giữ Thiên Cơ, tinh thông thiên địa, nhìn thấu quá khứ vị lai, chấp chưởng càn khôn, không việc không biết…chỉ cần đưa ra cái giá phù hợp, ngươi sẽ có được bất cứ tin tức nào mình cần!

Toàn trường âm thầm hít sâu một hơi, theo bản năng muốn mắng một tiếng cuồng vọng, thật là ảo tưởng, muốn lừa trẻ lên ba chắc?

Bất quá ngay lập tức bọn hắn nhớ lại thứ gì, hô hấp liền bắt đầu dồn dập và gấp rút, dụi dụi mắt nhìn lên ba chữ nằm trên bảng hiệu kia.

“Thiên Cơ Lâu!

“Trời ạ, đây thật sự là Thiên Cơ Lâu?”

Như ong vỡ tổ, toàn bộ tổ chức tình báo lập tức thông qua đủ mọi phương pháp truyền âm.

Thiên Cơ Lâu mà toàn bộ Kiếm Châu đã tìm hiểu đã giáng lâm xuất hiện, tọa lạc trên đỉnh cao nhất của Hoàng Liên Sơn, vạn phương chú mục.

...

.

Tin tức vừa ra, chưa đầy nửa tháng thời gian, lít nha lít nhít thân ảnh đã tụ tập chật kín Hoàng Liên Sơn.

Dãy núi hoang vắng từ xưa đến nay đột ngột náo nhiệt đến lạ thường, có các thế lực công khai xuất hiện, cũng có các thế lực đang ẩn mình trong bóng tối theo dõi kỳ biến.

Chỉ bất quá đại môn Thiên Cơ Lâu vẫn luôn đóng chặt, đám đông lòng dạ mặc dù cồn cào nhưng cũng chưa có kẻ nào dám tiến lên làm chim đầu đàn.

Mà khi bầu không khí đã ngày càng nóng lên, đại môn rốt cuộc mở ra…

KẼO KẸT…

Hai cửa đại môn mở rộng, lộ ra cảnh tượng bên trong.

Một không gian trống rỗng, chỉ có hai tên nam tử điềm tĩnh xuất hiện, một trước và một sau.

Người đi trước toàn thân bao phủ trong một vùng ánh sáng nhìn không ra nam hay nữ, che đậy mọi khí tức.

Người đi phía sau cũng giống như vậy, bất quá nhìn thái độ cung kính chắc hẳn là địa vị ở dưới người đi trước.

Hai người này đương nhiên chính là Lạc Nam và Hận.

Chỉ cần ở trong phạm vi Thiên Cơ Lâu, Lạc Nam có thể điều động ý niệm để bất kỳ ai cũng không thể xem thấu hình dạng của mình, dù Cấm Kỵ cường giả đích thân đến cũng không ngoại lệ.

Quả nhiên khi cả hai vừa xuất hiện, vô số luồng thần thức mang tính thăm dò, có yếu có mạnh đã quét đến dò xét.

Rất nhanh bọn hắn liền kinh hãi, thần thức của bọn hắn đều như hạt cát chìm vào biển rộng sau đó hoàn toàn biến mất, chẳng để lại chút manh mối nào.

Lạc Nam nhìn biển người chật chột xung quanh, âm thầm hài lòng gật đầu.

Khác với lần Thiên Cơ Lâu xuất hiện ở Tây Châu chỉ có vài người biết đến, lần này hắn đã đánh nhịp với Kiếm Đan Sơn Trang.

Để ba chữ Thiên Cơ Lâu lan truyền khắp thiên hạ trước khi chính thức xuất hiện thông qua việc cung cấp tin tức về Trùng Dương Kiếm và di tích của Thiên Kiếm Phái.

Hiệu quả thật sự không tồi chút nào.

Ngay cả Chí Tôn Thế Lực cũng phải quan tâm đến sự tồn tại của Thiên Cơ Lâu.

Không đợi đám đông mở miệng, Lạc Nam đã ung dung nói trước:

“Như các vị đã thấy giới thiệu trên bia đá, Thiên Cơ Lâu nắm bắt Thiên Cơ trong lòng bàn tay, chỉ cần các vị dám trả giá, không có tin tức mà Thiên Cơ Lâu không thể cung cấp, cam kết chính xác tuyệt đối, hàng thật giá thật.

Thanh âm của hắn thông qua Thiên Cơ Lâu khuếch đại khắp không gian, dù toàn trường đông đúc ồn ào nhưng vẫn truyền thẳng vào lỗ tai của từng người.

Tất cả còn chưa kịp định thần, Lạc Nam còn nở một nụ cười quỷ dị:

“Ngoài ra, Thiên Cơ Lâu cũng có kinh doanh, mua bán chút ít vật phẩm nhỏ, mời chư vị xem hàng.

Nói xong thản nhiên phất tay.

Trong nháy mắt, một cái quầy hàng xuất hiện ở giữa phòng khách của Thiên Cơ Lâu.

Toàn trường trừng mắt nhìn, nhất thời đưa tay lên dụi dụi cả hai mắt, sắc mặt cứng đờ, mắt chữ O, mồm chữ A cực kỳ đặc sắc.

Chỉ thấy bên trên quầy hàng nhỏ bày bán vài loại đồ vật, khá là đơn giản.

Hàng chục nhánh tre có màu xanh chói sáng như ngọc lục bảo, bên trên từng đốt tre loáng thoáng có các đường vân như ẩn như hiện, kích thích thị giác vô cùng.

Hàng chục quả trái cây như mật đào, ẩn chứa nguồn lực lượng khổng lồ, mùi vị thơm ngào ngạt, sắc đỏ căng mọng hấp dẫn.

Hàng chục bình dung dịch có màu đỏ như máu, ẩn chứa khí tức thần bí khó lường, chỉ nhìn thoáng qua liền khiến máu huyết tất cả đều sục sôi như đang nghe thấy tổ tiên kiêu gọi.

Hàng chục bình dung dịch trong suốt trắng nõn, hư ảnh các loại tọa kỵ mờ mờ ảo ảo vờn quanh.

“Ông trời, ta không nhìn lầm chứ?” Một lão cường giả tu vi Chí Tôn nuốt một ngụm nước bọt, đồng tử giãn nở đến cực hạn.

“Không lầm đâu.

” Lạc Nam nở nụ cười bí hiểm, giang tay nói:

“Ngoài cung cấp tình báo, Thiên Cơ Lâu còn kinh doanh nhánh Tre Cổ Việt, Bàn Đào Quả, Phản Tỉnh Huyết, nước Tọa Kỵ Linh Tuyền…”

Hiển nhiên hắn đã quyết định sẽ đem một số tài nguyên với số lượng lớn mà mình và chúng nữ tiêu sài không hết đem ra kinh doanh, đổi về những thứ cần thiết cho bản thân.

Trong đó bụi Tre Cổ Việt đã quá lớn, dù phân phát cho tất cả nữ nhân mỗi người hàng chục nhánh tre để nghịch ngợm thì cũng không thể nào dùng hết.

Bàn Đào Quả số lượng ngày càng nhiều, nhưng hạn chế về thời gian sử dụng cũng khiến Lạc Nam và chúng nữ chỉ dùng để ăn giải trí cho ngon miệng, quá mức uổng phí.

Phản Tỉnh Huyết và Tọa Kỵ Linh Tuyền cả hồ lớn dùng không hết, đóng thành bình nhỏ đem ra buôn bán.

Về phần Bất Tử Dịch Thủy công dụng quá mức nghịch thiên nên sẽ không công khai, Lập Ma Quả có giá trị khai mở Ma Văn, bao nhiêu cũng dùng không đủ nên cũng không thể lấy ra.

Tiên Thiên Hồ Lô Đằng càng không cần phải nói, một mình Lạc Nam còn chưa dùng đủ.

VÈO!

Chỉ là Lạc Nam vừa mới dứt lời, không gian liền xuất hiện trùng trùng gợn sóng.

Một thân ảnh điên cuồng lao vào bên trong Thiên Cơ Lâu, hai mắt đỏ ngầu, nhịn không được xuất thủ cướp đoạt.

Quá mức hấp dẫn…

Tài sản này quá mức hấp dẫn, liều mạng đoạt được cũng đáng.

Đây là cả gia tài mà Chí Tôn Thế Lực cũng phải thèm thuồng.

PHỐC!

Chỉ bất quá vừa mới tiếp cận Thiên Cơ Lâu, tất cả lực lượng trong cơ thể hắn đột ngột như bị biến mất, hắn không thể vận dụng sức mạnh của chính mình, bị lực ép không gian chấn đến phun máu, chật vật lăn lộn dưới đất.

Trong ánh mắt trừng trừng của đám đông, thân ảnh đó hiện ra là một ông lão tu vi Thánh Đế Viên Mãn, nắm giữ Không Gian Linh Căn.

“Đó là Đại Trưởng Lão của Thánh Không Kiếm Tông – Tư Không Hải.

” Không ít người nhận ra lai lịch của ông lão hét ầm lên.

Lạc Nam ung dung bước đến, đảo mắt khắp toàn trường một vòng, cười tủm tỉm nói:

“Quên nói với các vị hậu quả khi chọc vào Thiên Cơ Lâu!

Hắn nhấc bàn chân, đạp lên đầu Tư Không Hải trước ánh mắt co rụt của vô số người, hờ hững nói:

“Chính là như một con chó chết bị nhục nhã.