Con Đường Bá Chủ

Con Đường Bá Chủ

Cập nhật: 05/10/2024
Tác giả: Akay Hau
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 109,629,817
Đánh giá:                        
Huyền Huyễn
Dị Giới
Xuyên Không
     
     

Mặc dù muốn giành nhiều thời gian hơn cho các thê tử nhưng Lạc Nam biết cuộc sống của mình hiện tại không chỉ có các nàng.

Hắn tiến vào Long Lệnh Đường, nơi chuyên cung cấp các loại nhiệm vụ để tu sĩ Thanh Long Thánh Địa tiếp nhận.

Hắn xuất hiện cũng không gây kinh động đến ai, áo choàng che đậy từ đầu đến chân không để lộ dung mạo, cũng giống như rất nhiều tu sĩ khác bước đến phía trước một vách đá lớn có điêu khắc hình rồng giương nanh múa vuốt, bên trên vách đá được treo lấy hàng nghìn loại nhiệm vụ từ thấp đến cao theo dạng quyển trục, nếu muốn nhận nhiệm vụ chỉ cần đem quyển trục hái xuống là được.

Lạc Nam quét mắt nhìn, xem thử một số nhiệm vụ đang có ở Long Lệnh Đường.

“Nhiệm vụ Vương Cấp Hạ Phẩm - Thảo phạt Hắc Lang Trại, đây là một trang trại sơn tặc nằm gần biên giới Thanh Long Thánh Địa, thường bố trí mai phục cướp giết tu sĩ các nơi qua lại, hành tung giảo hoạt vô cùng, đem đầu trại chủ Lang Hùm tu vi Thánh Vương Sơ Kỳ giao nộp, phần thưởng là 5000 Long Lệnh Điểm.

“Nhiệm vụ Tôn Cấp Trung Phẩm – Săn bắt Thiểm Điện Điêu, một con Thiểm Điện Điêu tu vi Yêu Thánh Tôn Trung Kỳ có tốc độ vượt xa cùng cấp thường xuất hiện trong Dược Điền của Mai Kiếm Tông ăn trộm Thánh Dược, bắt được Thiểm Điện Điêu giao nộp, phần thưởng 12000 Long Lệnh Điểm.

“Nhiệm vụ Đế Cấp Trung Phẩm – Thánh Bảo Mất Trộm, Vũ Kiếm Thành bị kẻ gian lấy trộm một kiện Cửu Tinh Thánh Bảo, tìm được tung tích địch nhân, đoạt được Thánh Bảo trở về, phần thưởng tám vạn Long Lệnh Điểm.

“Nhiệm vụ Đế Cấp Cực Phẩm – Săn Lùng Thần Thú, Tuyệt Tình Cốc cần tìm một quả trứng có huyết mạch Thần Thú để bồi dưỡng làm Thần Thú Hộ Cốc, phần thưởng mười lăm vạn Long Lệnh Điểm.

Lạc Nam âm thầm gật gù, nhiệm vụ ở Long Lệnh Đường không phải chỉ do Thanh Long Phủ đưa ra, mà những thế lực trong phạm vi Thanh Long Thánh Địa cũng có thể chi trả cái giá tương ứng cho Long Lệnh Đường để phát động nhiệm vụ, từ đó dùng Long Lệnh Điểm để trao thưởng.

Người đạt được Long Lệnh Điểm có thể dùng số điểm này để trao đổi đủ loại vật phẩm, tài nguyên, công pháp, bảo kiếm hay nhiều thủ đoạn khác bên trong bảo khố của Thanh Long Thánh Địa.

Thế cho nên Long Lệnh Đường là một trong số các nơi náo nhiệt nhất của Thanh Long Thánh Địa, lúc nào cũng có tu sĩ ra ra vào vào, ban bố nhiệm vụ cũng như tiếp nhận nhiệm vụ, Long Lệnh Đường liền trở thành thế lực trung gian.

Lúc này Lạc Nam lại chứng kiến vài vị tâm phúc của Tô Minh Châu xuất hiện, treo lên thêm một số nhiệm vụ.

Nhiệm vụ Chiêu Thu Thế Lực, sau khi Kiếm Trũng bị tiêu diệt, vô số thế lực dưới trướng Kiếm Trũng như rắn mất đầu, chỉ cần đem bọn hắn thu phục vào Thanh Long Thánh Địa sẽ được ban thưởng.

Người thu được Thánh Vương Thế Lực được một vạn Điểm, người thu được Thánh Tôn Thế Lực được ba vạn Điểm, cứ thế cho đến cả những Thánh Đế Thế Lực.

Trong lúc nhất thời, toàn bộ tu sĩ trong Long Lệnh Đường hưng phấn, đây là cơ hội tốt để hiển lộ uy phong của Thanh Long Thánh Địa cũng như gia tăng đóng góp của bản thân vào Thánh Địa.

Lạc Nam hài lòng gật đầu, Tô Minh Châu phản ứng cũng rất nhanh, nàng treo những nhiệm vụ này sẽ tiết kiệm rất nhiều công sức cho các thê tử của hắn.

Cảm giác được Tô Minh Châu đang muốn đột phá Thánh Đế Hậu Kỳ, hắn cũng không tiến vào bên trong gặp nàng, thân ảnh lặng lẽ tiêu thất trong đám đông.

Chiêu Hiền Quán…

“Để xem nào, tổng kết cả năm nay, Thanh Long Thánh Địa chiêu mộ được 8 vị Luyện Đan Sư, trong đó ba Thánh Tôn, ba Thánh Hoàng và hai Thánh Đế, 5 vị Luyện Khí Sư gồm hai Thánh Tôn, hai Thánh Hoàng và một Thánh Đế…”

“Khôi Lỗi Sư cũng có hai vị, bất quá tu vi hơi thấp chỉ mới Thánh Tôn…còn cần bồi dưỡng thêm.

“Thống Quân Sư có một vị Thánh Hoàng, tìm đâu ra quân đội cho hắn…”

Tần Lộng Ngọc ngã lưng trên ghế, trên tay cầm một quyển sổ sách ghi chép, hướng về mỹ phụ nhân thành thục sau lưng hỏi:

“Hoa tỷ tỷ, đã xác định lý lịch của tất cả bọn hắn rồi chứ?”

“Tam Hộ Pháp xin an tâm, tất cả đều đã được Hồn Đế kiểm tra Linh Hồn, tuyệt đối không có sơ suất, bọn hắn đa phần là người từ đại lục khác gặp hoàn cảnh khó khăn mà tìm đến, chắc chắn không phải nội gián cài vào.

” Hoa Như Thủy khẳng định hồi đáp.

“Ừm…vậy ta an tâm.

” Một thanh âm nam nhân vang lên.

“Ừm.

” Tần Lộng Ngọc vô thức gật đầu phụ họa, bất quá sau đó liền nhảy dựng lên.

Chỉ thấy Lạc Nam đang tủm tỉm cười nhìn lấy mẫu nữ các nàng.

Nói đúng hơn thì Hoa Như Thủy vậy mà còn chưa nhận thân với Tần Lộng Ngọc, qua cách xưng hô vừa rồi rõ ràng Tần Lộng Ngọc còn chưa biết trợ thủ đắc lực của mình cũng chính là mẫu thân của mình.

“Tham kiến Đại Hộ Pháp.

” Hai nữ nhân khéo léo hành lễ.

Lạc Nam vuốt vuốt cằm nhìn Hoa Như Thủy, ý hỏi vì sao còn chưa nhận thân.

Hoa Như Thủy cắn cắn môi lắc đầu, ánh mắt mang theo vẻ cầu khẩn nhìn hắn, nàng cảm thấy được ở bên cạnh nữ nhi như thế này đã là rất tốt, cũng không cần thiết phải tự làm cả hai khó xử.

Hay nói đúng hơn thì Hoa Như Thủy vẫn muốn mở ra cơ hội cho nữ nhi của mình và nam nhân của mình.

Lạc Nam âm thầm thở dài, hắn tôn trọng lựa chọn của nàng, chỉ đành hướng Tần Lộng Ngọc cười nói:

“Chiêu Hiền Quán có vẻ vất vả quá nhỉ, khổ cực cho Tam Hộ Pháp rồi.

“Không dám nhận công.

” Tần Lộng Ngọc bình tĩnh vuốt tóc:

“So với hoàn cảnh mà Đại Hộ Pháp đã vất vả tạo ra để chúng ta thuận lợi phát triển, một chút công sức có đáng là gì.

Chiêu Hiền Quán là khâu đầu vào quan trọng để mở rộng nguồn nhân lực của Thanh Long Thánh Địa, vì vậy cần phải tuyển chọn hết sức cẩn thận kỹ càng, cân nhắc nhiều thứ trước khi quyết định thu lấy một người, Tần Lộng Ngọc cực khổ là điều không cần phải nói.

Bất quá nàng cũng không lơ là việc tu luyện, hiện tại đã là một nữ Thánh Đế Trung Kỳ rồi, Kiếm Khí như cuồng phong quanh quẩn xung quanh, cực kỳ sắc bén.

“Các nàng cứ cố gắng vì Thanh Long Thánh Địa cống hiến, bổn hộ pháp hứa hẹn khi các nàng trở thành Thánh Đế tối đỉnh, không cần lo lắng về Chí Tôn Pháp Tướng, ta sẽ lo hết.

” Lạc Nam khích lệ nhân viên nói.

“Thật sao?” Tần Lộng Ngọc khóe môi nhếch lên, ánh mắt lấp lánh.

Chí Tôn Pháp Tướng luôn là vấn đề nan giải của rất nhiều tu sĩ có tham vọng đột phá Chí Tôn.

Nếu Lạc Nam đã hứa lo liệu Chí Tôn Pháp Tướng cho các nàng, đây quả thật là nguồn động lực to lớn để tiếp tục cống hiến nha.

Nếu là trước đây, Tần Lộng Ngọc sẽ ngại ngùng một phen, không muốn thiếu nợ ân tình của hắn…nhưng hiện tại thì khác, bây giờ nàng đã là người làm việc dưới tay hắn, được hắn ban thưởng là chuyện bình thường, chẳng có gì phải e ngại, đó là thành quả mà nàng xứng đáng được nhận.

“Bổn hộ pháp đã bao giờ không giữ lời?” Lạc Nam cười cười.

“Đại Hộ Pháp, rất nhiều người gia nhập Thanh Long Thánh Địa vì sùng bái ngươi, không biết ngươi có thể gặp bọn hắn một lần hay không?” Hoa Như Thủy hỏi ý kiến.

“Không gặp.

” Lạc Nam liền lắc đầu.

“Tại sao? Gặp để gia tăng danh vọng không tốt à?” Tần Lộng Ngọc nghi hoặc.

“Một thế lực phải có tôn ti trật tự rõ ràng, cũng giống như ở trong cùng một tông môn, chỉ có nhân vật cấp Trưởng Lão trở lên mới đủ tư cách diện kiến tông chủ.

” Lạc Nam thản nhiên nói:

“Nếu bọn hắn muốn gặp ta, vậy cứ cố gắng đến khi nào đủ tư cách để ta trọng dụng, khi đó tự giác ta sẽ triệu kiến.

Địa vị khác, cách suy nghĩ cũng khác…ở trong mắt những người thân cận thì Lạc Nam cực kỳ ôn hòa lành tính, nhưng hắn muốn trở thành thần long thấy đầu không thấy đuôi trong mắt các thuộc hạ dưới trướng, không phải ai cứ muốn gặp hắn là gặp được, ngược lại cần phải nỗ lực phấn đấu để lọt vào tầm mắt của hắn.

“Hiểu rồi…” Tần Lộng Ngọc cùng Hoa Như Thủy gật đầu.

Cũng giống như các nàng, từ khi gia nhập Nam Thiên Môn đến nay đã có mấy chục năm…nhưng số lần các nàng được thấy Nam Thiên Chí Tôn chỉ đếm trên vài đầu ngón tay mà thôi.

“Được rồi, cứ quyết định thế đi…lời hứa của ta chính thức có hiệu lực.

” Lạc Nam nhìn Tần Lộng Ngọc mỉm cười, dứt khoát quay người rời đi.

Hoa Như Thủy có chút mất mát, nào ngờ đã nghe thấy một giọng điệu xấu xa truyền thẳng vào tai:

“Tìm cách về sớm đi, ta đợi nàng ở Hoa Kiếm Tông.

Hoa Như Thủy gò má ửng đỏ, đợi đến khi Lạc Nam khuất dạng hồi lâu, mới mở miệng khẽ nói:

“Tam Hộ Pháp, hôm nay Hoa Kiếm Tông có chút sự vụ, ta cần trở về giải quyết.

“Ừm, Hoa tỷ cứ thoải mái.

” Tần Lộng Ngọc không nghi ngờ gì, còn quan tâm nói:

“Cần hỗ trợ gì cứ liên hệ cho ta!

Một đêm ở chỗ Hoa Như Thủy, Lạc Nam vô cùng hài lòng.

Không riêng vì nàng biết cách chiều chuộng hắn, vừa thành thục chín muồi như thục phụ, vừa thẹn thùng xấu hổ như thiếu nữ…mà còn vì nàng cũng là một trong các nhân tuyển có thể đột phá Chí Tôn.

Hiện tại Hoa Như Thủy sắp đột phá Thánh Đế Viên Mãn, đợi đến nàng tích lũy đủ sâu, Lạc Nam sẽ chuẩn bị Chí Tôn Pháp Tướng.

Lần này không có sử dụng Gia Tốc Trận, hắn thần thanh khí sảng trở về Thanh Long Phủ.

Cảm ứng được khắp mọi ngõ ngách có không ít Cổ Trùng tai mắt của Liễu Tú Quyên, thị nữ bên trong Thanh Long Phủ thì đều do Sát Nhẫn Đoàn đảm nhiệm, mỗi người có thể thay đổi từ mỹ nhân rung động lòng người sang trạng thái sát thủ vô tình giết người trong nháy mắt bất cứ lúc nào, Lạc Nam gật gật đầu.

Hắn tiến vào đại sảnh, vừa nhìn thấy Lạc Sương, Tây Thi và Ninh Huyền Tâm đang thương nghị đại sự thâu tóm địa bàn của Kiếm Trũng, sau lưng là Bạch Long, Hải Mạn Sa cùng Điệp Mộng Kha khoanh tay đứng thẳng.

Nhìn thấy Lạc Nam xuất hiện, Hải Mạn Sa ánh mắt lóe lên vẻ phức tạp, muốn nói rồi lại thôi.

Tây Thi hiểu ý chiến thú của mình, liền thay Hải Mạn Sa mở miệng: “Phu quân, chàng dự định xử lý Hải Long Cung thế nào?”

Hải Long Cung từng dã tâm ngập trời thống nhất Hằng La Đại Hải, xém chút cuốn Lạc Nam và Giao Linh vào chỗ chết, hại vô số tộc nhân của Thủy Triều Tịch, thù oán đôi bên không thể nói là không lớn.

Nhưng Hải Long Cung dù sao cũng là thế lực của Hải Mạn Sa, Tây Thi có trách nhiệm với chiến thú của mình, hy vọng có cách điều giải ân oán.

Lạc Nam cũng thẳng thừng nói: “Hải Long Cung chỉ có hai con đường, một là thuần phục, hai là chết.

Hắn không thể vì một mình Hải Mạn Sa mà thiên vị cho Hải Long Cung được, bằng không làm sao ăn nói với hai thê tử Giao Linh và Thủy Triều Tịch đây?

Hải Long Cung nếu ngoan ngoãn quy hàng, còn giá trị lợi dụng…vẫn có thể giữ lại, tin tưởng Thủy Triều Tịch và Giao Linh sẽ thấu tình đạt lý, nhưng nếu bọn hắn chấp mê bất ngộ, vậy thì trực tiếp làm thịt.

“Đại Hộ Pháp, ta sẽ cố gắng thuyết phục Hải Long Cung quy thuận với ngươi, hy vọng ngươi giơ cao đánh khẽ.

” Hải Mạn Sa chân thành nói.

Nàng đã nhìn thấy sự kinh khủng của Lạc Nam, biết rằng nếu Hải Long Cung đối nghịch với hắn thì kết cục chính là hủy diệt.

“Được vậy thì tốt.

” Lạc Nam gật gật đầu:

“Nhưng ta nói trước, nếu như Hải Long Cung vẫn cố chấp thì đừng trách ta…nàng cứ ngoan ngoãn làm chiến thú của Tây Thi là được.

“Bá đạo cho ai xem vậy.

” Bạch Long lẩm bẩm bĩu môi.

Lạc Nam trừng mắt nhìn nàng, cười gian ngắm nhìn cái mông tròn, xem ra nữ nhân này là muốn ăn đòn.

Bạch Long cả người như bị điện giật, chỉ ánh mắt của tên này cũng khiến nàng hoảng hốt, vội vàng trốn khỏi hiện trường.

Điệp Mộng Kha lắc đầu thở dài, cũng uyển chuyển rời đi.

Tây Thi khéo hiểu lòng người, biết Lạc Nam có việc muốn nói với đại tẩu và nhị tỷ, cũng không tiếp tục ở lại làm phiền hắn, mang theo Hải Mạn Sa cáo lui.

Trong lúc nhất thời, hiện trường chỉ còn lại Lạc Gia một nhà ba người.

“Lạc Hà đâu?” Lạc Nam thuận miệng hỏi.

“Thiếu chủ có gì phân phó?” Thân ảnh Lạc Hà đã phiêu nhiên mà đến.

“Nàng ngồi xuống đi.

” Lạc Nam cười ra hiệu.

Lạc Hà không ngồi, nàng chỉ lặng lẽ pha trà đưa đến trước mặt hắn, sau đó cầm kiếm đứng ở sau lưng hắn.

Lạc Nam nhịn không được kéo nàng ngồi xuống bên cạnh, nhếch miệng cười:

“Nàng thích ngồi ghế hay ngồi trên đùi ta?”

Lạc Hà giả vờ không nghe thấy, an tĩnh ngồi trên ghế.

“Khanh khách, tiểu tử đem Lạc Hà cưới đi, mặc dù cùng một gia tộc nhưng nàng không phải trực hệ, xem như họ hàng cách biệt mấy đời rồi.

” Lạc Sương cười vô cùng khoái chí:

“Đừng để Lạc Hà suốt ngày chỉ biết luyện kiếm.

“Nói chính sự.

” Ninh Huyền Tâm cốc đầu nàng.

“Đúng là muốn cùng các nàng nói chính sự.

” Lạc Nam gật đầu:

“Lần này sau khi một số chuyện hoàn thành, ta muốn đi Tu La Giáo một chuyến.

Nghe hắn đề cập đến Tu La Giáo, ba mỹ nhân biểu tình liền ngưng trọng.

“Ta bắt buộc phải đi!

” Lạc Sương nghiêm nghị nói.

“Thiếp thân cũng phải giải cứu gia chủ.

” Lạc Hà biểu lộ ý kiến.

Chỉ có Ninh Huyền Tâm là đưa mắt nhìn Lạc Nam, nàng hiểu Tu La Giáo vì vậy không vội phát biểu.

Lạc Nam nhìn Lạc Hà và Lạc Sương lắc đầu: “Ta biết các nàng ai cũng muốn mang mẫu thân trở về, nhưng Tu La Giáo không phải nơi muốn đến thì đến.

“Ý ngươi là sao?” Lạc Sương bất mãn.

“Từ khi ta nhận thức Tu La Giáo đến nay, chỉ có thành viên của Tu La Giáo mới được phép tiến vào, bằng không kết cục chính là chết hoặc trở thành Tu La Sứ Giả.

” Lạc Nam ngưng trọng nói:

“Mà nhị tỷ và Lạc Hà đều không phải người của Tu La Giáo!

“Vậy nên chuyến đi Tu La Giáo sắp tới, chỉ có ta và đại tẩu.

Ninh Huyền Tâm từ nhỏ đã được mẫu thân Ninh Vô Song nuôi dưỡng, lớn lên ở Tu La Giáo, hiểu biết về Tu La Giáo, vì vậy có thể tiến vào Tu La Giáo.

Nhưng còn Lạc Hà và Lạc Sương thì khác, các nàng khó mà hành động.

“Đáng ghét.

” Lạc Sương đem cốc trà ném Lạc Nam mắng: “Tiểu tử thúi ngươi từng hứa sẽ mang ta đi cùng, đại náo một phen cứu ra mẫu thân, khiến Tu La Giáo trả giá.

Lạc Nam cười khổ, cũng đành nói ra tình hình thực tế: “Đó là những lời khi kiến thức và hiểu biết còn hạn hẹp mà thôi.

“Hiện tại đã nhận ra sự khủng bố của Tu La Giáo, muốn cứu mẫu thân nhanh nhất có thể, cách tốt nhất không phải là chống lại Tu La Giáo…mà phải được bọn họ công nhận.

“Ngươi…” Lạc Sương còn muốn nói gì đó, Ninh Huyền Tâm đã nắm lấy tay nàng lắc đầu.

“Đại tẩu, ngươi cũng sợ chết như tiểu tử này?” Lạc Sương thở phì phò.

“Nha đầu ngốc, với tiềm lực của Tiểu Nam, ta tin rằng trong tương lai Tu La Giáo không ai có thể chống lại hắn.

” Ninh Huyền Tâm ôn hòa nói:

“Nhưng đó là chuyện của hàng trăm năm, hàng nghìn năm thậm chí là hàng vạn năm sau…chúng ta đợi đến ngày đó thì được, nhưng còn mẫu thân đang chịu khổ thì sao đây?”

“Thiếu phu nhân nói đúng.

” Lạc Hà cũng đồng cảm nhìn Lạc Nam mở lời:

“Thiếu chủ vì muốn gia chủ sớm được tự do nên sẳn sàng gác lại cái tôi của bản thân, từ tức giận dữ muốn náo loạn cho đến nhẫn nhịn thuận theo thời thế.

“Hắn vốn có thể kiên nhẫn thêm một nghìn năm, một vạn năm sau đến lúc đột phá Chí Tôn rồi đánh vào Tu La Giáo đàn áp tất cả, bá đạo mang theo gia chủ rời đi.

“Nhưng trong lúc hắn trưởng thành, gia chủ phải đối mặt với ngày tháng bị giam cầm.

“Muội chịu đựng được sao?”

Lạc Sương ngây ngẩn cả người, hai mắt lóng lánh lệ quang nhìn đệ đệ mình.

Lạc Nam nhấp một ngụm trà, yên lặng không nói chuyện.

Hắn cũng từng mong muốn giống như Lạc Sương, cường thế đánh vào Tu La Giáo một trận giải cứu mẫu thân...

.

chẳng kiêng nể gì cả.

Nghe thì hay thật đấy, nhưng mất bao lâu để có đủ thực lực làm được điều đó?

Trong thời gian đó, mẫu thân lại phải chịu khổ thêm bao lâu?

Từ Dạ Thanh Thu, từ Tử Toàn Cơ, từ Ngọc Phù Dung biết thêm nhiều thứ liên quan đến Tu La Giáo, hắn nhận ra thế lực này không cực đoan như ban đầu mình suy nghĩ, bọn hắn tuy rằng nửa chính nửa tà nhưng hành động có nguyên tắc rõ ràng, còn chưa đến mức tà ác bất chấp thủ đoạn.

Vậy nên hắn không còn quá phản cảm đối với Tu La Giáo, ngược lại hy vọng thay đổi biện pháp giải cứu mẫu thân ra sớm hơn.

Chính là tự mình tranh đấu, đạt được cao tầng Tu La Giáo tán thành, từ đó dùng quyền hạn của mình cứu ra mẫu thân.

Rõ ràng cách này là ủy khuất cầu toàn trước sự cường thế của Tu La Giáo nhưng lại cũng là phương pháp có thể giúp mẫu thân nhanh chóng khôi phục tự do.

Mặc dù không nói nhưng rõ ràng hắn rất khó khăn, tranh đấu nội tâm mới đưa ra lựa chọn như vậy, đã tạm gác sự kiêu ngạo của bản thân sang một bên rồi.

Lạc Sương cũng không phải ngốc, lúc này nàng cũng đã hiểu vì sao Lạc Nam như thế, hắn chỉ vì muốn mẫu thân tự do càng sớm càng tốt mà thôi.

Bất quá tính cách nàng mạnh mẽ, nhớ lại ngày đó mẫu thân bị xiềng xích đâm xuyên da thịt bắt đi, nàng lại không muốn mở miệng ra vẻ quy thuận Tu La Giáo, tựa lưng vào ghế chẳng nói thêm lời nào.

“Tỷ đã hiểu ta không đến Tu La Giáo để cướp người, vì thế không cần gióng trống khua chiên, không cần mang theo số lượng cường giả hùng hậu.

” Lạc Nam lên tiếng:

“Vì thế chỉ cần ta và đại tẩu, thậm chí là một mình ta.

“Không!

” Ninh Huyền Tâm kiên quyết đứng lên:

“Ta sẽ bàn giao sự vụ ở Thanh Long Thánh Địa lại cho Tây Thi và Lạc Hà, cùng ngươi rời đi!

///

Ai có lòng ủng hộ e thì thông tin đây ạ:

- Số TK: 1809205083252 - Agribank (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU

- Momo và viettelpay: 0942973261

- Paypal: nguyenphuochau12t2@gmail.

com

E chân thành cảm ơn