Chương 1 - Chương 1
Chương 2 - Chương 2
Chương 3 - Chương 3
Chương 4 - Chương 4
Chương 5 - Phiên Ngoại
Chương 6 - Chương 6
Chương 7 - Chương 7
Chương 8 - Chương 8
Chương 9 - Chương 9
Chương 10 - Chương 10
Chương 11 - Chương 11
Chương 12 - Chương 12
Chương 13 - Chương 13
Chương 14 - Chương 14
Chương 15 - Chương 15
Chương 16 - Chương 16
Chương 17 - Chương 17
Chương 18 - Phiên Ngoại
Chương 19 - Chương 19
Chương 20 - Chương 20
Chương 21 - Chương 21
Chương 22 - Chương 22
Chương 23 - Chương 23
Chương 24 - Chương 24
Chương 25 - Chương 25
Chương 26 - Chương 26
Chương 27 - Chương 27
Chương 28 - Chương 28
Chương 29 - Chương 29
Chương 30 - Chương 30: Hoàn
Chương 1 - Chương 1
Chương 2 - Chương 2
Chương 3 - Chương 3
Chương 4 - Chương 4
Chương 5 - Phiên Ngoại
Chương 6 - Chương 6
Chương 7 - Chương 7
Chương 8 - Chương 8
Chương 9 - Chương 9
Chương 10 - Chương 10
Chương 11 - Chương 11
Chương 12 - Chương 12
Chương 13 - Chương 13
Chương 14 - Chương 14
Chương 15 - Chương 15
Chương 16 - Chương 16
Chương 17 - Chương 17
Chương 18 - Phiên Ngoại
Chương 19 - Chương 19
Chương 20 - Chương 20
Chương 21 - Chương 21
Chương 22 - Chương 22
Chương 23 - Chương 23
Chương 24 - Chương 24
Chương 25 - Chương 25
Chương 26 - Chương 26
Chương 27 - Chương 27
Chương 28 - Chương 28
Chương 29 - Chương 29
Chương 30 - Chương 30: Hoàn
Hắn đang bàn với tướng cũ về việc tấn công hoàng đế.
Bọn họ cũng đã từng thất bại, cũng bởi vì lần đó mà tỷ tỷ của hắn c.
h.
ế.
t.
Họ nên bỏ cuộc.
“Không có khả năng thành công.
” Ta nhắc nhở hắn.
Hình như hắn không ngạc nhiên khi thấy ta vào phòng hắn vào ban đêm.
“Ta biết, nhưng đây là lý do để ta sống.
” Hắn trả lời.
Thật ngu ngốc, ta nghĩ vậy và cũng nói với hắn như vậy.
Hắn chỉ mỉm cười.
“Hay là ta giúp ngươi g.
i.
ế.
t hoàng đế, và ngươi t.
ự s.
á.
t. Được không?” Ta đề nghị.
Hắn nhìn ta như một kẻ ngốc nên ta chỉ còn cách im lặng ra đi.
Thật ra lúc nãy ta nói đùa thôi, tiên thuật không được dùng ở phàm tục, ta không đầu thai mà chỉ thành hình rồi xuống phàm tục.