Chương 1 - Tiểu Thố Tử Phiền Não
Chương 2 - Bí Mật Trộm Ống Nghiệm
Chương 3 - Tiểu Bảo Bối Mắt Xanh
Chương 4 - Phát Hiện Sự Thật Sáu Năm Trước
Chương 5 - Cha Đứa Bé Tìm Tới Cửa
Chương 6 - Câu Hỏi Hấp Dẫn Muốn Chết
Chương 7 - Tiểu Thố Tử Thật Mất Thể Diện
Chương 8 - Cô Không Muốn Đi Tù
Chương 9 - Ảo Tưởng Trong Đầu Tà Ác
Chương 10 - Cha Đứa Nhỏ, Anh Tên Là Gì ?
Chương 11 - Chủ Nhân Cùng Nữ Bộc
Chương 12 - Tiểu Thố Tử Này Suy Yếu
Chương 13 - Hơi Xấu Hổ Một Chút
Chương 14 - Công Việc Của Nữ Bộc
Chương 15 - Cánh Cửa Thủy Tinh Tà Ác
Chương 16 - Tham Khảo Về “Kỹ Thuật”
Chương 17 - Chủ Nhân Muốn Hôn Cô
Chương 18 - Nữ Bộc Tiền Nhiệm Biết Điều Một Chút
Chương 19 - Tiểu Thố Tử Nổi Đóa
Chương 20 - Trúng Mỹ Nam Kế
Chương 21 - Giấy Khế Ước Tà Ác
Chương 22 - Chỉ Cần Nằm Là Được Rồi
Chương 23 - Nghiên Cứu Đến Vấn Đề “Tư Thế”
Chương 24 - Chuyện Kia Rất Nghiêm Trọng
Chương 25 - Tiểu Thố Tử Thiếu Chút Nữa Hôn Mê
Chương 26 - Bị Con Trai Bắt “Gian” Tại Giường
Chương 27 - Xâm Chiếm Hang Ổ Của Chủ Nhân
Chương 28 - Thợ Săn Sắc Đẹp
Chương 29 - Có OOXX Hay Không Đây
Chương 30 - Sữa Tươi Thật Bổ
Chương 31 - Dùng Máy Bay Tư Nhân Đi Mua Đồ
Chương 32 - Toàn Cầu Chỉ Có Năm Chi Phiếu
Chương 33 - Yêu Cầu Mập Mờ
Chương 34 - Giọng Nói Làm Người Ta Có Ý Nghĩ Kỳ Quái
Chương 35 - Phòng Thử Áo Bí Mật
Chương 36 - Nghề Nghiệp Kỳ Quái Trước Kia Của Tiểu Thố Tử
Chương 37 - “Việc Làm Thêm” Đặc Biệt
Chương 38 - Lần Đầu Tiên Chạm Má
Chương 39 - Thật Sự Đụng Phải Môi
Chương 40 - Môi Hồng Mị Hoặc
Chương 41 - Không Làm Đồ Chơi
Chương 42 - Một Cục Cưng Không Đủ Chơi
Chương 43 - “Tạo Người ” Nhiều Hơn
Chương 44 - Tiểu Thố Tử Biết Điều Nghe Lời Một Chút
Chương 45 - Mưu Diễn Thân Mật
Chương 46 - Tiết Mục Mở Màn Đặc Sắc
Chương 47 - Thanh Âm Ư Ư A A
Chương 48 - Lại Làm Nghề Phối Âm
Chương 49 - Tiểu Thố Tử Cố Ý Đùa Bỡn
Chương 50 - Bị Nắm Trong Tay
Chương 51 - Tiểu Thố Chưa Thỏa Mãn Dục Vọng
Chương 52 - Nhảy Vào Hoàng Hà Cũng Rửa Không Sạch
Chương 53 - Dùng Súng Thật Đạn Thật Diễn Xuất?
Chương 54 - “Tần Số” Đáng Thương Của Đoan Mộc Thần
Chương 55 - Chứng Minh Anh Rất “Uy Mãnh “
Chương 56 - Phòng Trọ Cất Đồ Dùng Tình Thú
Chương 57 - Mất Mát Chợt Lóe Lên
Chương 58 - “Búp Bê”Đến Bằng Đường Hàng Không
Chương 59 - “Búp Bê ” Cực Phẩm
Chương 60 - Hành Động Rất Quỷ Dị Của Tiểu Thố
Chương 61 - Muốn Dỗ Tiểu Thố Vui Vẻ Chỉ Cần Hôn?
Chương 62 - Tiểu Thố Có Miệng Khó Trả Lời
Chương 63 - Tư Đồ Triệt Lớn Lối
Chương 64 - Tiểu Thố Báo Ân
Chương 65 - Điểm Tâm Nhỏ Ấm Áp
Chương 66 - Khổ Sở Nho Nhỏ
Chương 67 - Tên Mới Của Tiểu Hàng
Chương 68 - Một Đêm Vừa Thân Mật Vừa Ấm Áp
Chương 69 - Lời Cầu Hôn Siêu “Đặc Biệt”
Chương 70 - Làm Chuyện “Như Thế Như Thế”?
Chương 71 - Áo Cưới Hở Lưng? Không Có Cửa Đâu!
Chương 72 - Chuyện Chỉnh Người Ngoài Ý Muốn
Chương 73 - Tuy Tiểu Thố Có Vẻ Trẻ Con Nhưng Rất Ngon Miệng
Chương 74 - Chuyện “Tà Ác” Liên Tiếp Xảy Ra
Chương 75 - Tim Đập Rộn Suốt Một Đêm
Chương 76 - Tiểu Bạch Thỏ Bị Đại Hôi Lang Ăn Sạch?!
Chương 77 - Hôn Lễ Rực Rỡ Nhất Thế Giới
Chương 78 - Đêm Tân Hôn Rất “Tà Ác” (1)
Chương 79 - Đêm Tân Hôn Rất “Tà Ác” (2)
Chương 80 - Đêm Tân Hôn Rất “Tà Ác” (3)
Chương 1 - Tiểu Thố Tử Phiền Não
Chương 2 - Bí Mật Trộm Ống Nghiệm
Chương 3 - Tiểu Bảo Bối Mắt Xanh
Chương 4 - Phát Hiện Sự Thật Sáu Năm Trước
Chương 5 - Cha Đứa Bé Tìm Tới Cửa
Chương 6 - Câu Hỏi Hấp Dẫn Muốn Chết
Chương 7 - Tiểu Thố Tử Thật Mất Thể Diện
Chương 8 - Cô Không Muốn Đi Tù
Chương 9 - Ảo Tưởng Trong Đầu Tà Ác
Chương 10 - Cha Đứa Nhỏ, Anh Tên Là Gì ?
Chương 11 - Chủ Nhân Cùng Nữ Bộc
Chương 12 - Tiểu Thố Tử Này Suy Yếu
Chương 13 - Hơi Xấu Hổ Một Chút
Chương 14 - Công Việc Của Nữ Bộc
Chương 15 - Cánh Cửa Thủy Tinh Tà Ác
Chương 16 - Tham Khảo Về “Kỹ Thuật”
Chương 17 - Chủ Nhân Muốn Hôn Cô
Chương 18 - Nữ Bộc Tiền Nhiệm Biết Điều Một Chút
Chương 19 - Tiểu Thố Tử Nổi Đóa
Chương 20 - Trúng Mỹ Nam Kế
Chương 21 - Giấy Khế Ước Tà Ác
Chương 22 - Chỉ Cần Nằm Là Được Rồi
Chương 23 - Nghiên Cứu Đến Vấn Đề “Tư Thế”
Chương 24 - Chuyện Kia Rất Nghiêm Trọng
Chương 25 - Tiểu Thố Tử Thiếu Chút Nữa Hôn Mê
Chương 26 - Bị Con Trai Bắt “Gian” Tại Giường
Chương 27 - Xâm Chiếm Hang Ổ Của Chủ Nhân
Chương 28 - Thợ Săn Sắc Đẹp
Chương 29 - Có OOXX Hay Không Đây
Chương 30 - Sữa Tươi Thật Bổ
Chương 31 - Dùng Máy Bay Tư Nhân Đi Mua Đồ
Chương 32 - Toàn Cầu Chỉ Có Năm Chi Phiếu
Chương 33 - Yêu Cầu Mập Mờ
Chương 34 - Giọng Nói Làm Người Ta Có Ý Nghĩ Kỳ Quái
Chương 35 - Phòng Thử Áo Bí Mật
Chương 36 - Nghề Nghiệp Kỳ Quái Trước Kia Của Tiểu Thố Tử
Chương 37 - “Việc Làm Thêm” Đặc Biệt
Chương 38 - Lần Đầu Tiên Chạm Má
Chương 39 - Thật Sự Đụng Phải Môi
Chương 40 - Môi Hồng Mị Hoặc
Chương 41 - Không Làm Đồ Chơi
Chương 42 - Một Cục Cưng Không Đủ Chơi
Chương 43 - “Tạo Người ” Nhiều Hơn
Chương 44 - Tiểu Thố Tử Biết Điều Nghe Lời Một Chút
Chương 45 - Mưu Diễn Thân Mật
Chương 46 - Tiết Mục Mở Màn Đặc Sắc
Chương 47 - Thanh Âm Ư Ư A A
Chương 48 - Lại Làm Nghề Phối Âm
Chương 49 - Tiểu Thố Tử Cố Ý Đùa Bỡn
Chương 50 - Bị Nắm Trong Tay
Chương 51 - Tiểu Thố Chưa Thỏa Mãn Dục Vọng
Chương 52 - Nhảy Vào Hoàng Hà Cũng Rửa Không Sạch
Chương 53 - Dùng Súng Thật Đạn Thật Diễn Xuất?
Chương 54 - “Tần Số” Đáng Thương Của Đoan Mộc Thần
Chương 55 - Chứng Minh Anh Rất “Uy Mãnh “
Chương 56 - Phòng Trọ Cất Đồ Dùng Tình Thú
Chương 57 - Mất Mát Chợt Lóe Lên
Chương 58 - “Búp Bê”Đến Bằng Đường Hàng Không
Chương 59 - “Búp Bê ” Cực Phẩm
Chương 60 - Hành Động Rất Quỷ Dị Của Tiểu Thố
Chương 61 - Muốn Dỗ Tiểu Thố Vui Vẻ Chỉ Cần Hôn?
Chương 62 - Tiểu Thố Có Miệng Khó Trả Lời
Chương 63 - Tư Đồ Triệt Lớn Lối
Chương 64 - Tiểu Thố Báo Ân
Chương 65 - Điểm Tâm Nhỏ Ấm Áp
Chương 66 - Khổ Sở Nho Nhỏ
Chương 67 - Tên Mới Của Tiểu Hàng
Chương 68 - Một Đêm Vừa Thân Mật Vừa Ấm Áp
Chương 69 - Lời Cầu Hôn Siêu “Đặc Biệt”
Chương 70 - Làm Chuyện “Như Thế Như Thế”?
Chương 71 - Áo Cưới Hở Lưng? Không Có Cửa Đâu!
Chương 72 - Chuyện Chỉnh Người Ngoài Ý Muốn
Chương 73 - Tuy Tiểu Thố Có Vẻ Trẻ Con Nhưng Rất Ngon Miệng
Chương 74 - Chuyện “Tà Ác” Liên Tiếp Xảy Ra
Chương 75 - Tim Đập Rộn Suốt Một Đêm
Chương 76 - Tiểu Bạch Thỏ Bị Đại Hôi Lang Ăn Sạch?!
Chương 77 - Hôn Lễ Rực Rỡ Nhất Thế Giới
Chương 78 - Đêm Tân Hôn Rất “Tà Ác” (1)
Chương 79 - Đêm Tân Hôn Rất “Tà Ác” (2)
Chương 80 - Đêm Tân Hôn Rất “Tà Ác” (3)
Mười tháng sau.
Dương Hiểu Thổ đã được như ý nguyện, cô sinh một cục cưng siêu cấp khả ái, chẳng qua là… Có một cái vấn đề nho nhỏ làm cho cô rất khốn khổ.
Dương Hiểu Thổ cùng Mạt Mạt ngơ ngác nhìn bảo bối nho nhỏ kia.
Dương Hiểu Thổ nuốt nước miếng, vẻ mặt không dám tin,
“Mạt Mạt, cậu bấm mình một chút !
”
Chu Mạt Mạt ngây ngốc xuống tay, hung hăng bấm ở trên cánh tay của cô một cái !
“A… Đau quá !
” Dương Hiểu Thổ thét chói tai.
Chu Mạt Mạt vô tội nháy mắt mấy cái,
“Là cậu bảo mình bấm mà ! Như vậy đủ để chứng minh cậu không phải đang nằm mơ.
”
Dương Hiểu Thổ vô lực thở dài,
“Nhưng mà Mạt Mạt, cậu xem tiểu bảo bối của mình một chút đi, lớn lên có giống Lâm Hiên không ? Tại sao lại có thể như vậy ?”
Chu Mạt Mạt cũng mang vẻ mặt khó hiểu,
“Tiểu Thố Tử… Mình phải nói cho cậu biết, thằng bé thật tuyệt, không giống như học trưởng chút nào. Hơn nữa… Hình như cũng không giống cậu.
”
Dương Hiểu Thổ đầy bụng ủy khuất,
“Ai nói ! Thằng bé là bảo bối của mình, dĩ nhiên phải giống mình rồi ! Về phần không giống Lâm học trưởng thì cũng không phải là điều quan trọng !
”
Chu Mạt Mạt thiếu chút nữa té ngửa,
“Tiểu Thố Tử, cậu thật không có lương tâm, cậu “vắt chanh bỏ vỏ” nha !
”
Còn Dương Hiểu Thổ lại là bộ dáng không sao cả,
“Mặc kệ ! Dù sao mình đã hoàn thành tâm nguyện rồi. Hì hì, bảo bối của mình tên cũng hay lắm, gọi là Dương Nhất Hàng.
”
Dương Hiểu Thổ vừa dứt lời, tiểu bảo bối tựa hồ nghe thấy tên của mình, lập tức mở mắt ra…
Ánh mắt của bé trong suốt, giống như hồ nước xanh thẳm xinh đẹp, sâu thẳm mâu lóe ra sóng xanh, làm cho người ta trầm luân mê say.
Dương Hiểu Thổ trợn tròn mắt,
“Chu Mạt Mạt… Tại sao, tại sao ánh mắt con trai mình là màu lam ?”
“Cậu hỏi mình, mình hỏi ai a ?”
Chu Mạt Mạt cùng Dương Hiểu Thổ liếc mắt nhìn nhau, cuối cùng cho ra kết luận,
“Lầm rồi !
”
Cố gắng tiêu hóa hồi lâu cái sự thật kinh người này, Dương Hiểu Thổ hít thở sâu một hơi, tay nhỏ bé nắm chặt nắm tay đang huơ huơ ở trong không khí
“Ừ ! Không sao ! Dù sao nó cũng là con trai của mình, bảo bối của mình !
”
Chu Mạt Mạt cũng tán thành,
“Không sai, hơn nữa nó còn là một bảo bối rất đẹp.
”
Dương Hiểu Thổ cúi đầu nhìn tiểu bảo bảo, trên mặt lộ ra nụ cười ngọt ngào,
“Đúng vậy, nó thật xinh đẹp… Mình thật thích nó, thật thương nó.
”
Đứa bé tựa hồ cũng cảm nhận được ánh mắt hạnh phúc của Dương Hiểu Thổ, nó chớp đôi mắt trong suốt màu lam, cái miệng nhỏ nhắn toét ra cười…