Công Chúa Tha Mạng

Công Chúa Tha Mạng

Cập nhật: 11/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 87,943
Đánh giá:                        
Xuyên Không
Truyện Teen
Cổ Đại
Bách Hợp
Cung Đấu
     
     

Chương 57 : Bi thương trước mắt khiến khanh * xót thương .

------------------

( * ) Khanh : Chức quan ngày xưa , cũng là cách vua gọi quần thần ( vua cũng hay gọi phi tử mình yêu mến là Ái khanh ) .

Ngoài ra Khanh cũng là cách gọi thân thiết giữa vợ chồng , bạn bè .

------------------

Nguyên Thương mang theo thân vệ , lên ngựa , còn chưa xuất phát , đã thấy mấy thị vệ đầu lĩnh Cổ Nghiên , Mộ Sính đều đến đây .

Cổ Nghiên hướng nàng chắp tay nói : " Đại công tử để chúng ta cùng người lên núi , có chuyện quan trọng thương lượng . "

Nguyên Thương nhìn bộ dáng này , hiểu được trên núi nhất định có chuyện không tầm thường phát sinh , nếu không cũng sẽ không cẩn thận như thế , còn gọi tất cả tướng lĩnh .

" Phong Nhị , bố trí lính gác cho tốt . " Nguyên Thương lưu lại một câu , liền mang theo mười thân vệ nghênh ngang mà đi . Phong Nhị sửng sốt một chút , bỗng nhiên vẻ mặt tươi cười , lớn tiếng đáp : " Vâng ! " Xoay người chỉ hai trong số bốn thuộc hạ phía sau , nói , " Hai người các ngươi phụ trách an toàn của doanh địa ! " Lại đối với hai người còn lại nói , " Hai người các ngươi , theo ta lên núi ! " Hai người bị điểm danh ở lại khuôn mặt uể oải , mà người có thể đi theo trên mặt lộ rõ hưng phấn . Cổ Nghiên , Mộ Sính , Trình Duyên , Lục Minh , Trương Hoa , Chu Đại Phong , Vương Hoài , Phong Lão Nhị cùng hai thuộc hạ , lập tức chạy đi dẫn ngựa , đuổi theo bóng dáng Nguyên Thương ở phía xa .

Nguyên Thương không có chờ bọn hắn , dưới sự chỉ dẫn của thị vệ truyền lời , cùng mười thân vệ theo đường nhỏ lên núi . Lúc đến giữa sườn núi , đi ngang qua một đường nhỏ chỗ vách đá , đường càng lúc càng hẹp , chỉ đủ một người đi qua . Đường một bên là vách núi đen , một bên là cây cỏ nghiêng vẹo sáu bảy mươi độ . Nguyên Thương cùng với mọi người phía sau cũng không xuống ngựa , ngồi trên lưng ngựa dọc theo đường núi .

Qua thời gian một chun trà , đến một chỗ trên sườn núi , Nguyên Thương bỗng nhiên ghìm ngựa dừng lại . Thân vệ phía sau cũng lập tức ghìm ngựa theo , cảnh giác đánh giá bốn phía , mọi người đều một tay nắm dây cương một tay đặt trên chuôi đao .

Nguyên Thương lẳng lặng nhìn phía trước , nói : " Có mùi máu tươi ...

. "

Mười thân vệ đều như lâm đại địch . Nhưng bọn họ một chút cũng không ngửi được mùi máu tươi nào .

Chỉ có thị vệ truyền lời là thật bình tĩnh chỉ vào một chỗ ở khe núi phía trước nói : " Nguyên cô nương , phía trước chính là chỗ đại công tử . "

Nguyên Thương lại không nhúc nhích , mà lạnh lùng nhìn hắn . Những thân vệ khác cũng dùng ánh mắt khác thường nhìn hắn . Thân vệ này nhanh nói : " Nguyên cô nương , ta .

.

. là phía trước có người trên núi bị giết , Công .

.

. Đại công tử mới để cho ta đi gọi các người .

.

. Này , tảng đá , ngươi nhìn ta như vậy làm gì , ngay cả ngươi cũng hoài nghi ta ? "

Thân vệ được gọi là ' tảng đá ' nói với Nguyên Thương : " Nguyên cô nương , hắn là lão binh của Tô phủ , tuyệt đối sẽ không đối .

.

. đối với đại công tử cùng Tô thiếu gia có nhị tâm . Chuyện này ta lấy tính mạng ra đảm bảo . " Tô thiếu gia chính là chỉ Tô Kì . Ở trong mắt thân vệ , Phò mã có việc quay về Thần Y Môn , như vậy bọn họ liền đem sư tỷ của Phò mã chiếu cố , xem trọng , không thể xảy ra chút sai lầm . Huống chi , bọn họ đối với ' Nguyên Thập Tam ' vô cùng sùng bái , khâm phục .

Nguyên Thương là sát thủ cao cấp ở hiện đại , trừ bỏ thân thủ ra , sức quan sát cùng trực giác cũng đặc biệt cường . Nàng nhìn ánh mắt của người khác liền biết đối phương nói thật hay là nói dối , hơn nữa hương vị của mùi máu tươi này , hẳn là đã chết một đoạn thời gian , cũng không phải Cố Nguyệt Mẫn gặp nạn . Vì thế gật đầu , gọi ra hai người nói : " Đi phía trước dò đường . " Lại lưu lại hai người canh gác , lúc này mới đi vào khe núi kia .

Bên ngoài khe núi có một cái sơn cốc dài hẹp , hai bên đều là vách núi , xuyên qua sơn cốc , trong bán kính một trăm mét là vùng đất trũng , bốn phía đều là vách đá hoặc là rừng rậm , người đi đường khó có thể đi lại . Chính giữa có một cái hồ nhỏ , nước suối trên vách núi chảy vào trong hồ , tiếng nước róc rách mỏng manh lại rõ ràng .

Dưới ánh trăng , có một ít lục bình lênh đênh trên mặt hồ , thỉnh thoảng mặt nước có một chút gợn sóng , có thể thấy được có không ít cá . Thung lũng ấm áp trong núi , vốn hẳn là nơi yên tĩnh và an lành , nhưng trong rừng thỉnh thoảng có gió lạnh thổi qua thật ra chỉ là Ma Tước [ chim sẻ ] ra ngoài tìm thức ăn , lúc này lại có vẻ đơn điệu thê lương .

Lúc bọn họ bước vào nơi này , vài con quạ đen giật mình , trốn vào rừng cây . Nơi này một mảnh yên tĩnh , nơi nơi tràn ngập mùi máu tanh không tan . Hồ nước đã bị nhuộm thành màu đỏ , hơn mười cổ thi thể nằm trong bụi cỏ khô héo , vết máu đọng lại trên cỏ đã biến thành màu đen , chung quanh rõ ràng có dấu vết đánh nhau , còn có lưỡi đao gãy , gậy gỗ . Những thi thể này có một số vẫn còn duy trì tư thế trước khi chết , có thể thấy được lúc đó đã ra sức phản kháng như thế nào , liều chết giết địch .

Trong cốc phía Đông Nam có vài cái huyệt động rõ ràng bị hun đốt quá , ngoài động là vài ngôi nhà gỗ bị đốt cháy lưu lại một ít vách tường bị phá hủy .

Trên một cây cột gỗ to bằng bắp đùi được bào vô cùng nhẵn bóng có một hài tử khoảng ba bốn tuổi , bị trường thương xuyên thẳng qua ngực ghim vào cột , lộ ra hơn phân nửa cây thương gỗ . Bên cạnh một nữ nhân tóc dài một tay ôm phía dưới cây cột , một bàn tay gắt gao cào trên mặt đất , lưng bị chém , lộ ra nội tạng , sau thắt lưng cùng trên cổ còn cắm một mũi tên dài . Nữ nhân nằm sấp trên đất , nhìn không thấy mặt ,

chỉ có thể nhìn thấy ngón tay nàng hé ra một góc vải màu xanh nhạt , thật sâu cắm trong đất , có thể thấy được lúc đó dùng sức có bao nhiêu lớn .

Cho dù đã sớm chuẩn bị tâm lý , nhóm thân vệ thường xuyên thấy máu tanh cũng nhịn không được trên lưng lạnh lẽo .

Nguyên Thương nhìn quanh một vòng , nhóm thân vệ của Cố Nguyệt Mẫn đang thu thập hài cốt , đào hầm chuẩn bị chôn cốt . Cố Nguyệt Mẫn thì đứng ở bên hồ , đưa lưng về phía sơn động , nhìn ánh trăng phản chiếu trong hồ . Nguyên Thương từ mặt bên nhìn , thân ảnh của nàng hiu quạnh đau buồn , thân mình đơn bạc đứng dưới gió lạnh cuối thu vẫn không nhúc nhích , tựa hồ ngay cả Nguyên Thương đến cũng không phát giác .

Nguyên Thương đi đến , từ phía sau ôm lấy nàng .

Nguyên Thương tuy rằng khó có thể đối với cái chết mà sinh ra thương cảm , nhưng cũng không phải không hiểu được Cố Nguyệt Mẫn đang đau lòng .

Thiên chi kiêu nữ * giống như Cố Nguyệt Mẫn , có lẽ từng đi theo Cố Thường Y , tiếp nhận qua đao quang kiếm ảnh trên chiến trường , có lẽ cũng nhìn quen triều đình tranh đấu so với chiến trường càng hung ác , nhưng thấy dân thường bị tàn sát như vậy quả thật rất ít .

( * ) Thiên chi kiêu nữ / Thiên chi kiêu tử : Nghĩa là con cưng của trời .

Mặc kệ võ công rất cao , lòng dạ rất sâu , Cố Nguyệt Mẫn vẫn chỉ là một thiếu nữ mười bảy tuổi , nàng vẫn sẽ tùy hứng , sẽ động tâm , sẽ động tình , cho nên cũng sẽ đa sầu đa cảm , tâm sinh thương xót .

Cố Nguyệt Mẫn là một thành viên có trách nhiệm của hoàng thất , cùng với gia tộc bảo hộ bách tính , có loại cảm tình như đối đãi với hài tử của mình vậy . Đặc biệt Cố Nguyệt Mẫn là nữ tử , càng dễ dàng có cảm giác mẫu tính . Thấy bình dân bách tính bị tàn sát như vậy , lại còn là nữ nhân và đứa nhỏ , nàng sao lại không đau lòng ?

Nguyên Thương không biết an ủi , chỉ có thể từ phía sau ôm lấy nàng , đem ấm áp trên người mình bao bọc lấy nàng . Nàng nhìn sắc mặt Cố Nguyệt Mẫn liền cảm thấy rầu rĩ , trong lòng tràn đầy niệm tưởng [ ý nghĩ ] muốn truyền đạt với nàng . Nhưng mà , nàng ngay cả chính mình muốn nói cái gì cũng không biết , làm sao có thể nói ra lời ?

Trên đời này , có lẽ cũng chỉ có nữ tử thông minh như Cố Nguyệt Mẫn mới hiểu được một người không biết biểu đạt tâm ý như nàng .

Cố Nguyệt Mẫn thuận thế lẳng lặng tựa vào lòng Nguyên Thương . Cố Nguyệt Mẫn cảm thấy có đôi khi Nguyên Thương biểu hiện như một người từng trải , có đôi khi tâm tư so với hài tử mười một mười hai tuổi còn thuần khiết hơn . Thập Tam người này a , đối với sự vật nhìn nhận rất trực tiếp , không thích thì không hề tỏ ra hứng thú , nàng yêu ghét rõ ràng như vậy , đối với địch nhân cũng quyết không thỏa hiệp , đối với chính mình lại lấy sinh tử giao phó , không một chút chần chờ . Nàng mỗi ngày kề cận muốn cùng mình thân cận , nhưng không hiểu người với người trong lúc đó làm thế nào trao đổi thân cận , tựa hồ trừ bỏ thân mật ra , thì không hiểu được làm sao biểu đạt tình cảm bản thân , khiến cho nàng trong khoảng thời gian này không biết nên khóc hay cười .

Tình ý của Nguyên Thương dành cho nàng , không hề quan tâm đến những người khác - Thập Tam như vậy , làm cho nàng cảm thấy ấm áp , nhưng cũng vì nàng mà thấy khổ sở ; vui vẻ vì nàng đối với mình toàn tâm toàn ý , khổ sở là , Thập Tam ngay cả hữu tình thân tình cơ bản cũng không hiểu rõ , chẳng phải là bi ai rất lớn ?

" Thập Tam , ngươi có biết dân chúng Đại Yến chúng ta là hiền lành nhất . " Cố Nguyệt Mẫn biết rõ Nguyên Thương không thể hiểu , nhưng vẫn giải thích cho nàng , " Năm đó ta theo sư phụ đi Bắc Cương , bị thương , bị cao thủ Hung Nô đuổi theo trốn trở về Lạc Dương Sơn , là sơn dân nơi này đã cứu chúng ta . Nhìn thấy chúng ta là người Hán , dù không quen biết , nhưng lại đem chúng ta coi như thân nhân, làm món ăn dân dã cho chúng ta , hái thuốc ngao dược , quan tâm đầy đủ . Bọn họ thiện lương như vậy , tránh ở trong núi , không tranh với đời , vì sao lại gặp tai họa như vậy ? "

Nguyên Thương đối với thời đại này không có quá nhiều cảm tình , nàng dùng ánh mắt của người đứng xem đối đãi hết thảy , nói : " Khuynh sào dưới , yên có hoàn trứng * ? "

( * ) Khuynh sào dưới, yên có hoàn trứng : Sào ( tổ ) rớt , trứng có thể lành ?

Nguyên Thương vừa rồi nhìn thấy , tên sắt trên đất , cách quấn lông chim trên mũi tên rõ ràng là thói quen của người Hung Nô . Người Hung Nô đối phó người Hán , mặc kệ đó là dân chúng Đại Yến hay là thợ săn trong núi , đều là con mồi của bọn họ . Có lẽ trốn được nhất thời , nhưng không thể trốn được một đời . Biện pháp duy nhất là cầm vũ khí lên phản kháng . Đối với địch nhân , ngươi lui một bước , đối phương liền tiến hai bước , chỉ có mạnh mẽ chống đỡ , mới có chỗ để sinh tồn .

" Dân chúng vừa thiện lương lại yếu đuối . " Cố Nguyệt Mẫn nói , " Bọn họ chỉ cần miễn cưỡng ấm no là thỏa mãn , nhưng mà , gần trăm năm qua , khói lửa chưa bao giờ ngừng nghỉ , bọn họ muốn tham sống sợ chết cũng không thể được . Mà đến lúc Đại Yến thịnh thế , ta lại lo lắng Đại Yến như Tần triều trước , nô dịch dân chúng , kiến thiết rầm rộ . Cô cô thường nói , thiên hạ vô luận hưng vong , dân chúng luôn luôn chịu nạn . "

Cố Nguyệt Mẫn sắc mặt u sầu , cầm lấy tay Nguyên Thương đang ôm mình , hồi lâu lại thở dài . Nguyên Thương chung quy không thể hiểu được tâm tình giờ phút này của mình . Nhưng tựa vào lòng nàng , liền cảm thấy cuối thu lạnh lẽo đỡ hơn rất nhiều .

Nguyên Thương bỗng nhiên nhớ tới một thủ từ , gật đầu nói : " Hưng , dân chúng khổ ; Vong , dân chúng khổ . "

Cố Nguyệt Mẫn nghiêng đầu nhìn nàng . Lời như vậy không giống như là lời Nguyên Thương sẽ nói .

Nguyên Thương hiểu được hoài nghi trong mắt nàng , nói : " Đây là thủ từ mà người ta kính nể nhất dạy ta . "

Nguyên Thương nói xong , Cố Nguyệt Mẫn thở dài : " Thương tâm Tần Hán kinh hành xử . Cung khuyết vạn gian đô tố liễu thổ * .

.

. Đúng vậy , hưng cũng là dân chúng khổ , vong cũng là dân chúng khổ . Nếu có một ngày Thập Nhất ca làm vua , ta tất nhiên sẽ khuyên can hắn thương yêu bách tính . Nhưng nếu Ngũ Ca làm vua , Ngũ Ca tính tình cực kỳ hiếu chiến , thiên hạ này .

.

. "

-----------------

( * ) Nằm trong bài thơ Sơn pha dương - Đồng Quan hoài cổ .

Phong loan như tụ ,

Ba đào như nộ ,

Sơn hà biểu lý Đồng Quan lộ .

Vọng Tây đô ,

Ý trì trù ,

Thương tâm Tần Hán kinh hành xứ ,

Cung khuyết vạn gian đô tố liễu thổ .

Hưng , bách tính khổ !

Vong , bách tính khổ !

Dịch nghĩa :

Núi gò tụ họp ,

Ba đào phẫn nộ ,

Trong ngoài sông núi Đồng Quan đó.

Nhìn Tây Đô ,

Ý ngần ngừ ,

Qua ngang Tần Hán kinh thành cũ .

Cung điện ngàn gian thành bãi cỏ .

Hưng , trăm họ khổ !

Vong , trăm họ khổ !

( Bản dịch trong " Anh hùng xạ điêu " do Cao Tự Thanh dịch ) .

-----------------

Lúc này trong sơn động bỗng nhiên truyền đến tiếng khóc la : " Trời đánh ! Súc sinh này ngay cả trẻ mới sinh cũng không buông tha ! "

Cố Nguyệt Mẫn thân mình run lên , lôi kéo Nguyên Thương đi vào trong động . Trong một góc sơn động , bị huân đen khô hanh thành đá vụn rơi trên đất , thấy một khuôn mặt nữ tử bị đốt trọi không rõ mặt mũi nằm trên mặt đất , bụng bị xé ra , nội tạng phân tán ở xung quanh , cuống rốn ở tử cung nối liền đến một đầu khác là một khối thịt tròn lớn bằng hai bàn tay , không thấy rõ bộ dáng , chỉ có thể lờ mờ thấy khối thịt cuộn tròn đã muốn thành hình .

Nhìn thấy tràng diện này , ngay cả Nguyên Thương cũng sửng sốt một chút . Cố Nguyệt Mẫn môi trắng bệch , gắt gao nắm tay Nguyên Thương không buông .

Nguyên Thương lúc chấp hành nhiệm vụ , đối với đứa nhỏ bốn năm tuổi cũng không thả lỏng cảnh giác - rất nhiều tổ chức sát thủ sẽ huấn luyện tiểu hài tử ám sát , vì như thế có thể làm mục tiêu thả lỏng cảnh giác . Nguyên Thương lúc bốn năm tuổi cũng đã học rất nhiều kỹ xảo giết người . Lớn lên sau , ở khắp nơi trên thế giới chấp hành nhiệm vụ ám sát , cùng hắc đạo giao phong , gặp qua con gái bị cưỡng bức , bị hành hạ đến chết , nhưng cũng chưa từng gặp qua đối với đứa nhỏ chưa sinh tàn nhẫn như thế . Đây là chiến tranh , không có nhân tính , nếu có luân lý đạo đức đã không có chiến tranh .

Cổ Nghiên cùng nhóm thị vệ đầu lĩnh chạy tới khe núi , nghe thấy thanh âm của thân vệ đều đi theo vào . Trong đám Phong Lão Nhị là người cùng người Hung Nô tiếp xúc nhiều nhất , tiến lên nói : " Hung Nô mỗi khi xuân đến , liền xuống Nam cướp bóc , ngày thường cũng thường xuyên đến cướp lúa gạo , đem ngươi Hán coi như gia súc , hoặc là hành hạ đến chết , hoặc là mang về nô dịch . Chuyện như vậy ở Bắc cương thường xuyên phát sinh . Nghĩ đến sơn dân này cũng là vì tránh né người Hung Nô mới trốn vào trong núi , lại không biết người Hung Nô làm sao phát giác ra . Bình thường mà nói , người Hung Nô chỉ biết cướp bóc dân cư ở nhiều thôn trấn , đường núi ngựa khó đi , còn như thế đại phí chu chương * lên núi , thuộc hạ cảm thấy việc này không đơn giản .

.

. "

( * ) Đại phí chu chương : chỉ việc hoang phí , khổ tâm vào những việc không đâu .

" Không đơn giản cái rắm ! " Trình Duyên túm lấy cổ áo hắn , " Con mẹ nó , ngươi có nhân tính không ? Dân chúng đại Hán chúng ta bị người tàn sát , ngươi lại có thể thờ ơ như thế ?! "

" Vậy thì muốn như thế nào ? " Phong Lão Nhị đẩy tay hắn ra , thay đổi bộ dáng côn đồ chọc cười ngày thường , nghiêm mặt nói , " Cho dù chúng ta nổi trận lôi đình , có thể làm cho bọn họ khởi tử hồi sinh sao ? Làm nam nhân giống như Mộ Dung Thanh Hoa vậy , ghi nhớ cừu hận này , ngày sau ở trên chiến trường giết bọn hắn máu chảy thành sông ! "

Mộ Dung Thanh Hoa hố sát [ chôn giết ] tù binh Hung Nô , khen chê không giống nhau , thậm chí có một số tướng quân cũng thầm oán cách làm của hắn sẽ kích thích người Hung Nô phản kháng càng thêm ngoan cường . Nhưng không thể nghi ngờ là , trong mắt chúng tướng sĩ thuộc hạ - hắn xác thực thật là anh hùng dân tộc .

" Không cần đợi đến lúc đó ? " Mộ Sính nghiến răng nghiến lợi , trong tay nắm lấy tên sắt của người Hung Nô , nói với Cố Nguyệt Mẫn , " Đại công tử , xem tình hình , nhóm người Hung Nô này rời đi không lâu , không bằng chúng ta đuổi theo , giết bọn họ ! "

Cố Nguyệt Mẫn dù sao không xung động như đám hán tử này , chần chờ nói , " Chúng ta có thể đuổi kịp không ? "

Người Hung Nô xuống nam cướp lúa gạo , cho tới bây giờ đều là khinh kỵ binh * , đi lại như gió . Một ít tinh binh còn dùng hai ngựa , luân phiên mà đi , đến vô ảnh đi vô tung .

( * ) Khinh kỵ binh : là đội quân cưỡi ngựa nhỏ , chạy nhanh và dẻo dai .

Phong Lão Nhị nói : " Có thuộc hạ ở ngoài cốc điều tra qua , người Hung Nô rời đi ước chừng khoảng hai , ba ngày . Binh Hung Nô này không có quay về đường cũ , mà là dọc theo đường nhỏ vào núi . Đường núi gập ghềnh , đi đường hẳn cũng không nhanh . "

Cổ Nghiên chần chờ một chút , cũng nói , " Vừa rồi thuộc hạ nhìn một chút , theo dấu vết nhìn xem , đám Hung Nô này khoảng sáu đến tám người . Sơn cốc chết đi nhiều nhất là người già , nữ nhân cùng đứa nhỏ , tinh tráng [ khỏe mạnh ] rất ít . Thuộc hạ đoán rằng , sơn dân này đều xuất thân là săn bắn , thân thể khoẻ mạnh , ở trong núi rừng lại như cá gặp nước , không có khả năng bị Hung Nô một lưới bắt hết , nhất định lúc sơn dân tinh tráng không ở nơi này , bị người Hung Nô phát hiện ra chỗ ẩn thân . Sơn dân bưu hãn , tất nhiên sẽ đuổi theo người Hung Nô không tha , chỉ sợ người Hung Nô nửa bước khó đi , chúng ta muốn đuổi kịp bọn họ có lẽ có vài phần hy vọng . "

Cố Nguyệt Mẫn nghe hắn nói xong , nhìn Nguyên Thập Tam bên cạnh , nói : " Thập Tam , ngươi thấy thế nào ? "

Nguyên Thương vừa rồi vẫn suy tư , không nói một lời , nghe Cố Nguyệt Mẫn hỏi , nàng không chút do dự đáp : " Có thù báo thù , chúng ta đương nhiên phải giết đám người Hung Nô này báo thù ! "

Trình Duyên nhếch miệng nở nụ cười , đưa tay hướng vai nàng vỗ xuống thật mạnh , hét lớn một tiếng : " Tốt ! "

Nguyên Thương nhanh chóng lui về phía sau một bước , thân mình nghiêng đi , Cố Nguyệt Mẫn thuận thế lôi kéo , đem nàng kéo vào trong lòng . Trình Duyên dùng sức quá mạnh , lảo đảo nhào đầu về phía trước , Phong Lão Nhị thuận chân đạp vào mông hắn một cái .

" Con mẹ nó ai đá ta ? " Trình Duyên nhảy dựng lên trợn mắt nhìn xung quanh . Những thị vệ khác ai cũng không để ý tới hắn .

Người bên ngoài không có thần kinh thô như hắn , nghe ra Nguyên Thương còn chưa nói xong , đều lẳng lặng nhìn Nguyên Thương . Lẳng lặng không lên tiếng .

Nguyên Thương từ trong lòng Cố Nguyệt Mẫn đứng thẳng người , tiếp tục nói : " Có thể xuất binh , nhưng xuất binh bất luận nhiều hay ít , chung quy phải có chương trình . Trước khi báo thù , chúng ta phải biết rõ một số chuyện : Người Hung Nô trời sanh tính giảo hoạt , vì sao lại tốn nhiều sức như vậy tập kích sơn dân , thu hoạch chút chuyện nhỏ này ? Vì sao người Hung Nô làm xong sau lại tiếp tục vào núi ? Vì sao sơn dân còn sống chưa đến đem xác thân nhân chôn cất ? Đám người Hung Nô này nhân số là bao nhiêu ? Sức chiến đấu như thế nào ? Phụ cận có đại đội binh mã Hung Nô hay không ? Điều tra xong , rồi sẽ quyết định có nên truy kích hay không . "

Nguyên Thương kiếp trước , trước mỗi lần làm nhiệm vụ đều mở ' hội nghị tác chiến ' , bao gồm điều tra tình báo , làm sao xuống tay , sau khi xuống tay nếu thành công thì chạy trốn như thế nào , nếu không thành công sẽ ra sao , còn có trúng mai phục thì nên làm gì , lần này hành động phương thức liên lạc như thế nào , địa điểm tập hợp ở đâu , ở dưới tình huống gì cần cứu viện ra sao .

.

. Đợi cho đến khi mọi việc chuẩn bị tốt , thời gian cụ thể thực hiện , kế hoạch này sẽ dựa theo nhân tố đột ngột mà có chút thay đổi .

Tất cả mọi người nhìn về phía Cố Nguyệt Mẫn , những thị vệ tuy rằng hiểu được hết thảy đạo lý phía sau của Nguyên Thương , nhưng hiểu được cũng không thể đè nén tâm huyết của bọn họ .

Cố Nguyệt Mẫn nhìn thảm trạng bên cạnh , buồn bã nói , " Ta nhớ rõ năm đó lúc lên Bắc thượng , dưới thời loạn Tần , dân chúng trôi dạt khắp nơi , nơi Trung Nguyên giàu có cũng luân lạc đến tình cảnh phải bán nhi nữ , dân thiên triều ta bị đói khổ rét lạnh mà chết . Khi đó hoàng cô cô liền đối với mẫu hậu nói , nhất định phải diệt Hung Nô , chấn chỉnh đất nước , mở ra muôn đời thái bình .

Đáng hận ta hôm nay mới tận mắt thấy , người Hung Nô là như thế nào đối đãi con dân Đại Yến ta .

Người Hung Nô .

.

. Chúng ta nhất định phải cho bọn họ trả giá đại giới !

Chúng ta vốn chính là đi Bắc thượng chống lại Hung Nô , nếu đã gặp , vậy chiến đi ! Địch nhân nếu ít , chúng ta vây lấy tiêu diệt ; Địch nhân nếu nhiều , chúng ta sẽ chậm rãi tính toán , tóm lại bất luận như thế nào , chúng ta tuyệt đối không thể buông tha bọn họ . "

Cố Nguyệt Mẫn vừa nói ra lời này , ánh mắt mọi người đều lóe sáng , nhiệt huyết sôi trào . Chỉ là Nguyên Thương nghe , cảm thấy có chút giống phát biểu trước chiến tranh của đời sau .

Cuối cùng nhóm thân vệ lưu lại tiếp tục thu thập di hài , Phong Lão Nhị đi theo Nguyên Thương xem xét dấu vết hiện trường , những người khác trở về nhắn lại tin tức , phái ra thám báo điều tra phụ cận có tung tích của người Hung Nô hay không , hơn nữa lệnh cho toàn quân nghỉ ngơi , dưỡng tốt tinh thần nghênh đón cuộc truy đuổi ngày mai .

Nguyên Thương mang theo Phong Lão Nhị dạo qua một vòng , trở về nói với Cố Nguyệt Mẫn : " Xem dấu vết thiêu hủy , hẳn là ở hai ngày trước , người Hung Nô có tám người , ngựa có tám kỵ . Hẳn là thám báo tinh nhuệ trong quân tiên phong . "

Cố Nguyệt Mẫn một bên nghe một bên gật đầu , nói : " Cô cô nói qua với ta , người Hung Nô kỵ binh tinh nhuệ có ba đẳng . Thứ nhất là Kim Trướng vương kỵ , là cấm vệ quân của Thiền Vu * Hung Nô , chỉ có mấy nghìn người ; Tiếp theo là Ngân Trướng ưng kỵ , thuộc bộ lạc lớn của thủ lĩnh và vương tử , đại tướng thân vệ binh ; Hay xuôi Nam cướp bóc , là quân tiên phong trong Thiết Trướng lang kỵ . "

( * ) Thiền Vu : Tên hiệu của vua Hung Nô .

Nguyên Thương nghe xong , nghĩ đến Cố Nguyệt Mẫn từng đối với nàng nói qua , người Hung Nô thích nhất dùng ' Ưng ' cùng ' Lang ' để đặt tên cho quân đội ưu tú nhất của mình . Bọn họ cho rằng đây là biểu tượng cho sự dũng mãnh . Kỳ thật ngay từ đầu , quân đội của Cố Thường Y cũng không gọi là ' Thanh Lang kỵ ' , mà tên là ' Thanh Long kỵ ' , mục đích xứng danh này là , biểu thị mình là Đại Yến chân long kì hạ [ rồng thật hạ phàm ] ; Sau này khai quốc ' long ' là cấm kị , nên sửa là ' Thanh Nha kỵ ' . Sau đó Thanh Nha kỵ uy chấn Mạc Bắc , người Hung Nô lại gọi quân đội này là ' Thanh Lang kỵ ' . Cố Thường Y cho rằng , mục đích tồn tại của quân đội này là muốn khiến cho người Hung Nô kinh sợ , một cái tên khiến người Hung Nô sợ hãi rất tốt , vì thế cũng dứt khoát đổi thành ' Thanh Lang kỵ ' .

Nếu quân thám báo có thể là ' Lang kỵ ' , như vậy hẳn là đại quân tinh nhuệ . Nhưng hiện tại người Hung Nô đang ở phía Đông Bắc cùng Cố Thường Y người ngựa giao chiến , tinh nhuệ như thế làm sao sẽ xuất hiện ở nơi này ?

" Việc này kỳ quái . " Nguyên Thương nhịn không được nhíu mày . Ngay cả nàng cũng có thể cảm thấy trong này có chút mùi vị không tầm thường , " Hay là người Hung Nô muốn đánh lén Cổ Lan trấn , thẳng tiến kinh thành ? "

Cố Nguyệt Mẫn sắc mặt trầm trọng , " Điều này sao có thể ? Người Hung Nô hai mươi vạn đại quân đã xuất động , cô cô không có khả năng ngay cả nhân số đối phương cũng phán đoán sai lầm ! Người Hung Nô đã đến U châu ! Còn nữa , Cổ Lan trấn dễ thủ khó công , tiền phương lại có Lạc Dương Sơn chống đỡ , người Hung Nô nếu xuất binh , quân số gấp mười lần cũng không thể ! "

Nguyên Thương lẳng lặng suy nghĩ trong chốc lát , hỏi : " Hung Nô tổng cộng có bao nhiêu binh mã ? "

" Người Hung Nô xuống ngựa là dân , lên ngựa là binh , khó có thể tính toán . Nhưng căn cứ điều tra , bởi vì khuyết thiếu binh khí khôi giáp , chuẩn bị binh lực cũng không nhiều , ước chừng hơn bốn mươi vạn - U châu có hai mươi vạn đại quân , đang cùng cô cô và phụ hoàng giằng co ; Người Hung Nô nội đấu không ngớt , lại cùng Đột Quyết bất hòa , càng cùng Nữ Chân là kẻ thù truyền kiếp , dùng cho các nơi phòng bị Đột Quyết Nữ Chân có mười vạn binh mã ; Vệ binh của người Hung Nô ở bên trong các bộ lạc , các nơi cộng lại cũng có sáu bảy vạn nhân mã ; Vương đình đề phòng sâm nghiêm , vệ binh có sáu vạn .

.

. " Cố Nguyệt Mẫn nói tới đây , sắc mặt trắng bệch , " Chẳng lẽ , bọn họ cùng người Đột Quyết giải hòa , điều động binh mã .

.

. "

Nguyên Thương nhướn mày , âm thanh lạnh lùng nói : " Này chỉ là đoán mà thôi . Binh đến tướng ngăn , nước đến đất chặn , tại sao phải sợ người Đột Quyết ? "

Trở lại doanh trướng màn đêm đã buông xuống , Cố Nguyệt Mẫn nắm lấy tay Nguyên Thương chìm vào giấc ngủ . Ban đêm vẫn không an ổn , chân mày nhíu chặt . Nguyên Thương duy nhất có thể làm , chính là gắt gao ôm nàng , trong lòng thở dài : Rốt cuộc phải làm sao đối đãi với nàng , mới có thể khiến nàng vui vẻ ?

Muốn khanh an ổn ở trong lòng ta , luôn luôn tươi cười .

.

.

----------------------

P/S : Có biết chương này khó thế nào không ? Có biết chương này khó thế nào không ? Có biết chương này khó thế nào không ? Có biết chương này khó thế nào không ? Có biết chương này khó thế nào không ?