Chương 60 : Vây sát [ Hạ ] .
Phía chân trời hoàng hôn sáng rọi , gió Bắc thổi chim nhạn cùng tuyết nhao nhao nhộn nhịp .
Ngày tuyết , sắc trời mau tối hơn . Bây giờ còn là buổi chiều , mà trời đã xám xịt .
Mặt trời nhanh khuất sau núi , nơi tuyết rơi ánh lên một tầng vàng nhạt . Nhị Hổ lẳng lặng nằm trên tuyết , vẫn không nhúc nhích , nhìn chằm chằm hướng Nam .
Đường núi không rộng , nói chính xác đường là do dã thú đi tìm nguồn nước hay con mồi , rồi lại được người trên núi đi qua đi lại mà thành , chỉ đủ hai con ngựa đi qua . Hai bên trái phải , một bên là sườn dốc một bên là đồi núi cây cối . Nơi này tiếp giáp với thảo nguyên , cây cối thưa thớt , căn bản không che giấu người được . Hiện tại tuyết lớn đã rơi nửa ngày , độ sâu vừa vặn đã tới bắp chân .
Lúc này Đột Quyết vẫn trong tình trạng bị người Hung Nô chèn ép , cho nên thế lực tạm thời còn bị kìm hãm không đến được phía Nam . Nữ Chân lúc này vừa mới nổi dậy , chen lẫn với Hung Nô cùng các dân tộc thiểu số sinh tồn . Đối với người Hán mà nói , thống hận sâu sắc nhất vẫn là người Hung Nô .
Nghe nói thời Hán triều , đã đem người Hung Nô đuổi đến cực Tây . Nhưng không biết vì sao , hơn một trăm năm trước , người Hung Nô đã quay trở lại , đem thảo nguyên của người Đột Quyết vừa mới xưng bá không lâu chèn ép đến không còn sức đánh trả . Lạc Dương Sơn kề sát với thảo nguyên , người Hung Nô thường xuyên đến cướp lương thực , hung ác tàn bạo , rất nhiều thôn xóm ở Lạc Dương Sơn đều bị người Hung Nô tàn hại . Chỉ có thôn xóm đi săn tụ tập sống trên núi mới có thể tránh được chuyện cướp bóc của người Hung Nô .
Từ lúc Nhị Hổ có trí nhớ , đối với bản tính của người Hung Nô đã biết rất rõ , cũng thường nghe trưởng bối nhắc tới người Hung Nô giết người không có nhân tính ra sao . Nhưng hắn không nghĩ tới , có một ngày , thân nhân của mình cũng bị người Hung Nô sát hại .
Chạng vạng ngày ấy , hắn đi đổi vò muối từ thôn nhỏ phía dưới núi trở về , đi đến lưng chừng núi , liền bị Nhị thúc cả người đầy máu kéo lại . Không nói hai lời , ôm hắn bỏ chạy , mãi cho đến sơn động ngày thường săn thú trú mưa mới dừng lại , rồi buông hắn ra .
Nhị Hổ lúc này phát hiện , Nhị thúc quật cường nhất , năm đó săn thú ngã gãy chân , nằm ở trên giường bệnh một tháng cũng không kêu rên một tiếng ; lại rơi lệ đầy mặt , nước mắt hòa lẫn với vết máu trên mặt , phảng phất cứ như huyết lệ . Nhị thúc từng đánh chết mãnh hổ thế mà hai tay lúc nắm bả vai hắn , cùng thanh âm hắn giống nhau , run rẩy không ngừng .
Thẳng đến khi về nhà nhìn thấy cảnh tượng thê thảm trong sơn cốc , Nhị Hổ vẫn sững sờ không thể tin được . Nhị thúc cùng hắn đứng ở miệng cốc nhìn , không cho hắn đi vào , chỉ nói hai chữ :
Báo thù !
" Này , tiểu tử , phát ngốc cái gì đấy ? Uống một hớp rượu này ! " Phong lão Nhị nằm bên cạnh đưa cho hắn hồ lô rượu , đem hắn đang bị vây trong hình ảnh cừu hận khắc cốt ghi tâm kia kéo ra .
Nhị Hổ còn chưa hoàn toàn tỉnh táo lại , mờ mịt tiếp nhận hồ lô , uống một ngụm . Rượu chảy xuống dạ dày giống như bị đốt cháy , một ngụm nóng rát mùi rượu theo hô hấp phun ra , Nhị Hổ chỉ cảm thấy ngọn lửa từ bụng một đường chạy thẳng đến yết hầu , lỗ mũi , toàn thân đều nóng rực , liền mượn cái lạnh của tuyết để giảm bớt .
Nhị Hổ thiếu chút nữa liền ho khan . Bất quá vẫn tốt , hắn là sơn dân , tám tuổi cũng là một nửa thanh niên , đã sớm uống qua rượu , miễn cưỡng áp chế khó chịu ở cổ . Chỉ là , dù là rượu ở bên Đột Quyết kia cũng không có mạnh như vậy .
" Tiểu tử , đây là rượu trắng của công ...
. công tử và phu nhân chúng ta nghiên cứu chế tạo ! Tiện nghi ngươi ! " Phong lão Nhị lại uống một ngụm , liền luyến tiếc đóng lại miệng hồ lô . Lần này đi xa , phải mang nhiều thứ , mỗi người chỉ có một bình rượu cất nguyên chất , uống xong rồi thì sẽ không có nữa . Nếu không phải Công chúa phân phó hắn chiếu cố tiểu tử này , lo lắng tiểu tử này nằm chết rét trong tuyết , hắn mới không nỡ đem rượu này ra đâu !
" Phu nhân ? " Nhị Hổ ở trong lòng xem nhẹ một tiếng . Cọp mẹ kia .
.
. Ừ , chính là cọp mẹ ! Nữ nhân so với lão hổ còn hung dữ hơn , Nhị thúc trước kia làm cạm bẫy viên gỗ , bẫy hổ mà hắn giấu ở dưới lá khô , còn có bẫy rập ám khí mà hắn chế tạo , đều bị nàng ta coi là bụi bặm phá nát . Lần này nàng thế nhưng lại làm bẫy ở giữa đường lớn , chẳng lẽ lúc ra bẫy thợ săn cũng sẽ bị dính bẫy theo ?
Nhị Hổ sờ sờ vết đau trên vai bị Nguyên Thương đâm , nơi đó đã được băng bó tốt lắm , nhưng vẫn ẩn ẩn đau đớn .
" Đợi lát nữa người Hung Nô bị thương ngươi mới biết được lợi hại ! " Nhị Hổ tức giận nguyền rủa trong bụng , nhưng nhớ đến khuôn mặt thanh lệ lãnh ngạo của Nguyên Thương , lại nhịn không được hy vọng Nguyên Thương có thể thành công , vì thế ở trong lòng nói với chính mình , " Tuy rằng vô cùng chán ghét , nhưng nàng là người Hán . Ta là đại nam nhân , nàng là đàn bà , ta không thèm chấp nhặt với nàng . Nàng là phu nhân của Nguyên công tử .
.
. Bộ dạng thật ra xinh đẹp , chỉ là quá hung dữ , không xứng với Nguyên công tử . "
Nếu Nguyên Thương biết hắn nghĩ cái gì , phỏng chừng người Hung Nô còn không giết , lập tức cưỡi ngựa trở về làm thịt hắn trước .
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Trong trời tuyết , bông tuyết bay lả tả khắp nơi . Mai phục hai bên đường , mọi người đều mặc y phục , mang mũ trắng như tuyết , nằm vào trong hố đã được đào , tùy ý bông tuyết che phủ trên người .
Cho dù đã biết nơi này có người mai phục , thợ săn con như Nhị Hổ vẫn rất khó nhìn ra nơi này có mai phục . Nhưng làm Nhị Hổ nghi hoặc là , vì sao không ở trước sơn cốc mai phục , ngược lại , lại ở nơi bằng phẳng này ? Hắn nay đã được chín tuổi , tham gia săn thú đã hai năm , ở trong kinh nghiệm của hắn , bắt giết con mồi , ở chỗ cao mà bắn tên , trên cao nhìn xuống , lực sát thương lớn hơn , cũng không dễ dàng bị con mồi đả thương . Mai phục ở đất bằng , người Hung Nô cưỡi ngựa , bọn họ chẳng phải so với con mồi vị trí còn thấp hơn ?
Phong Lão Nhị dường như nhìn ra nghi hoặc của hắn , nhẹ giọng giải thích nói : " Những người Hung Nô này đều là binh sĩ tiên phong lợi hại nhất trong quân đội , cũng là thám báo cao minh , rất cảnh giác , nếu ở trong sơn cốc mai phục , bọn họ sẽ nhanh chóng nhận ra . Chỉ có ở trong này , địa thế bằng phẳng , lại do mới rời khỏi , bọn họ ngược lại sẽ vì tự tin mà thả lỏng cảnh giác dễ bị mai phục . Tiểu tử , muốn giết người Hung Nô , không phải có cừu oán thù hận là đủ , còn phải có đầu óc ! " Phong lão Nhị chậm rãi nói , dường như hoàn toàn quên mất trước đó cũng bị Nguyên Thương chế giễu .
' Thiết trướng lang kỵ ' là kỵ binh tinh nhuệ trường kỳ tham dự chiến đấu cùng Đại Yến , tương đương với thân vệ , thám báo cao cấp của tướng quân Đại Yến , ví với hiện đại thì được gọi là bộ đội đặc chủng .
Mặc kệ là thời đại nào , binh sĩ cao cấp đều có trực giác vượt xa người thường . Bọn họ thường xuyên nghiên cứu phục kích cùng phản phục kích * , cho nên đối với địa điểm thích hợp phục kích vô phần mẫn cảm . Đây cũng là lý do lúc trước ở Bạch Mã Tự Nguyên Thương từ rất xa liếc mắt một cái là có thể nhận thấy dị thường . Nguyên Thương lúc trước mỗi khi đi đến một thành phố , cho dù có người phục kích ở tòa nhà cách vài trăm thước nàng cũng có thể phát hiện , không phải nàng thực sự lợi hại như vậy , mà theo bản năng nàng thường xuyên phục kích ở phương diện này , đi đến mỗi một chỗ , trong đầu tiềm thức liền bắt đầu phân tích vị trí nào thích hợp để ngắm bắn , một khi bước vào vị trí thích hợp ngắm bắn , ý thức còn chưa rõ ràng , thân thể cũng đã nhận ra nguy hiểm .
( * ) Phục kích và phản phục kích : Mai phục và phá giải mai phục .
Nguyên Thương bố trí như vậy , đúng là đem địa điểm không có khả năng phục kích nhất để tạo thành cạm bẫy . Đương nhiên kỳ thật ở trong sơn cốc phục kích rất tốt , nhưng đối phương trong tay có con tin , bọn họ mục đích trừ bỏ người Hung Nô , còn muốn cứu những người này , muốn biết được nguyên do vì sao người Hung Nô muốn bắt sơn dân .
Không biết qua bao lâu , từ xa bên kia núi mơ hồ truyền đến tiếng vó ngựa . Trên mặt đất hơn mười người đều ngừng hô hấp . Ở trung tâm mai phục binh Cố Nguyệt Mẫn lẳng lặng nằm sấp thần sắc ngưng trọng , y phục tuyết trắng lông cừu mềm mại , trên người được tuyết phủ , chỉ lộ ra đôi mắt híp lại thành hình bán nguyệt nhìn về phía trung tâm chờ đợi kỵ binh tiến đến . Trên đường rất bằng phẳng , hoàn toàn không nhìn ra được dị thường .
" Cà lộc ! Cà lộc ! .
.
. Giá ! " Bốn vó ngựa không nhanh không chậm đi tới , tám ngựa trước sau nhịp nhàng , kết cấu rõ ràng , hình thành một loại trận doanh công phòng [ tấn công - phòng thủ ] tự nhiên - Đầu tiên là hai người mở đường , chính giữa là bốn người trên lưng ngựa còn trói lấy một người Hán mặc y phục da thú , cuối cùng là hai kỵ binh bảo vệ ở phía sau .
Bọn họ cưỡi ngựa thuần thục giống như người Trung Nguyên đi đường , nếu không phải Nhị Hổ biết đường tắt , thì không thể nào cản nổi bọn họ .
Thấy tám con ngựa càng ngày càng gần , thậm chí mấy bông tuyết bị vó ngựa vẩy rơi chạm đến lông mày của thị vệ , mọi người có thể thấy rõ ràng kiểu tóc đặc biệt của người Hung Nô , cạo rọc hơn nửa cái đầu , hai bên là hai bím tóc nhỏ , còn những chỗ khác đều cạo sạch sẽ, duy độc trên đỉnh đầu giữ lại bện thành vài bím tóc .
Đúng lúc này , một tên hơi cao trong hai kỵ binh dẫn đầu , bỗng nhiên cổ ngửa về sau , chỉ nghe ' Phốc ' một tiếng , máu tươi từ trước cổ hắn phun ra , ngay sau đó lập tức ngã xuống .
' Bịch ' một tiếng , khi hắn rơi xuống đất , thân cùng đầu đứt lìa . Hắn cưỡi ngựa trước vài bước , rồi ngừng lại , hiển nhiên không kịp phản ứng , đây là chuyện gì xảy ra .
Tên kỵ binh đi đầu còn lại thấp hơn một chút cũng đồng dạng ngả về sau , nhưng không có ngã xuống , mà là tiếp tục chạy về phía trước , chính là trên trán máu tươi chảy xuống , phảng phất như bị người khác chém một đao .
Lúc này , ' Sát thủ ' từ trong không trung hiện ra - Thì ra là một sợi ti tằm trong suốt , nếu không phải phía trên có dính vài giọt máu , cho dù biết rõ là có cũng khó mà nhìn thấy .
Bọn kỵ binh phía sau phản ứng vô cùng nhanh chóng , lập tức ghìm ngựa dừng lại . Trong nháy mắt khi bọn họ vừa mới dừng lại , ' Tuyết ' hai bên bổng nhiên động . Từ trong tuyết nhảy ra một cái bóng trắng , cùng tuyết giống nhau lại phản xạ dưới ánh trời chiều làm bọn họ chói mắt . Bóng trắng theo tuyết nhảy lên thật cao , cao bằng kỵ binh , trong tay ' Soạt ' một tiếng , một trường kiếm dài mảnh đâm tới , từ bên phải kỵ binh đâm vào , xuyên qua bên trái , xuyên xỏ trước sau vẫn không thay đổi thế tiến , toàn bộ trường kiếm tiến vào , cho đến chuôi kiếm . Chỉ trong chớp mắt thời gian , kỵ binh thậm chí vẫn như cũ ngẩng đầu nhìn phía trước , cho đến chết cũng không hiểu tại sao .
Nguyên Thương vọt ra , nhảy lên , đâm kiếm , động tác mây bay nước chảy lưu loát sinh động , giống như là đã diễn tập trăm ngàn lần . Cố Nguyệt Mẫn ngưng hô hấp nhìn , cắn chặt môi dưới , ánh mắt chuyên chú , tay siết chặt bội kiếm , nhưng không có nhúc nhích . Không có mệnh lệnh của Cố Nguyệt Mẫn , bọn thị vệ liền giống như đá lớn gắt gao chôn trong tuyết .
Nguyên Thương đâm nhẹ nhàng một kiếm sau , thân thể rơi xuống là lúc , bàn tay trên chuôi kiếm nặng nề nhấn một cái , sau đó buông chuôi kiếm ra , nương theo lực nhấn này nhảy lên , phóng lên lưng ngựa , ở trên lưng ngựa đạp một cước , giống như phi ưng giương cánh , đánh về phía kỵ binh bên cạnh . Sát thủ ẩn nấp không tiếng động , thích hợp đánh lén , mà Nguyên Thương đã lộ ra nguyên hình , liền không cần tiếp tục ẩn núp , ' Soát ' một tiếng , Kinh Lôi đao mang theo sát khí tận trời ra khỏi vỏ , một đao chém về tên kỵ binh thứ hai .
Kỵ binh này không hổ là quân tinh nhuệ , trong nháy mắt Nguyên Thương nhảy lên , tay hắn đã sờ đến thanh đao ở thắt lưng . Nhưng hắn vẫn chậm một bước , đao còn chưa ra khỏi vỏ , Kinh Lôi đao đã muốn chém xuống . Nguyên Thương thân thể từ nhỏ tập luyện nội lực , chỉ là trước đó thân thể còn suy yếu không có cách nào phát huy , hơn nửa năm nay dùng rất nhiều dược vật dưỡng tốt thân thể , nội lực cũng đột nhiên tăng mạnh , tuy rằng không so bằng Cố Nguyệt Mẫn , nhưng cũng có chút thành tựu , một đao này , chém xuống trên vai kỵ binh , kéo xuống phần eo , khôi giáp trên thân đứt thành hai đoạn , rơi xuống hai bên . Nguyên Thương thân mình cũng ngay sau đó từ không trung rơi xuống .
Bốn người Hung Nô phía sau đã phản ứng kịp , lúc Nguyên Thương giết tên kỵ binh thứ hai liền lấy cung tên ra . Người Hung Nô được xem là thần tiễn , không cần nhắm bắn , mũi tên đã nhắm ngay Nguyên Thương . Nguyên Thương chỉ cảm thấy khắp nơi chân lông đều dựng lên , là cảm giác khi bị ám sát nhắm trúng . Chỉ thấy nàng ngay tại chỗ lăn một vòng , từ bên kỵ binh thứ hai lăn ra ngoài . Bên cạnh là sườn dốc đầy cỏ khô , Nguyên Thương liền dọc theo sườn dốc lăn vào đống tuyết , trong quá trình lăn lộn mò lấy tấm chắn đã được đặt trước , chặn đợt tên thứ nhất .
Đúng lúc này , Cố Nguyệt Mẫn động . Chỉ thấy nàng từ bụi cây trong tuyết phi thân lên , hướng tên kỵ binh thứ ba ở giữa . Mà đối diện với nàng , Thành Thiên Phách cười ' Ha Ha ' hai tiếng đầy khí phách cũng liền xuất thủ . Cố Nguyệt Mẫn cùng Thành Thiên Phách một người một hướng , tiến về phía hai kỵ binh ở giữa đang giữ con tin . Thành Thiên Phách tuy rằng trên người có thương , nhưng đều là người có công lực thâm hậu , hai ngày này đã được dưỡng thương tốt lắm . Cố Nguyệt Mẫn thương cũng khôi phục bảy tám phần , lần này hai người xuất thủ bắt lấy tên binh Hung Nô không có nội công , tự nhiên là dễ như trở bàn tay .
Trong chớp mắt , Hung Nô tám kỵ chết ba thương một , bị bắt giữ hai , còn lại hai người trong đội chưa kịp bắn đợt tên thứ hai , bọn thị vệ bên cạnh đã sớm động thân nhảy lên , một đám quỳ trên mặt đất , giơ tên bắn , chẳng những bắn người , còn bắn ngựa . Xa xa trong rừng cây hơn ba trăm người thấy phục kích thành công , đều giục ngựa chạy ra .
Chỉ tốn thời gian hô hấp vài cái , trận chiến đã xong .
Tuyết lớn bay tán loạn , trận chiến đầu tiên của thị vệ hai phủ , tuy rằng chỉ có tám tinh binh Hung Nô , nhưng không thương một người , quả nhiên là dấu hiệu tốt . Vốn bọn thị vệ đã dào dạt chí hướng , phóng ngựa đến Mạc Bắc càng thêm tràn đầy khí thế .
Dục tương khinh kỵ trục , đại tuyết mãn cung đao * [ Muốn phóng ngựa thật mau , múa đao cung dưới trời tuyết ] .
-------------------------
( * ) Trích từ bài Tái Hạ Khúc kỳ tam - Lư Luân .
Nguyệt hắc nhạn phi cao .
Thiền Vu dạ độn đào .
Dục tương khinh kỵ trục ,
Đại tuyết mãn cung đao .
Dịch nghĩa :
Trăng mờ , kinh sợ , nhạn bay cao .
Chúa giặc Thiền Vu trốn vượt rào .
Muốn phái kỵ binh mau đuổi gấp ,
Nhưng kìa tuyết phủ kín cung , đao .
-- Bản dịch của Nguyễn Minh --
-------------------------
P/S : Giới thiệu cho mình vài bộ truyện hay hay với , đừng có mà ngược nhen !