lúc đó...
.
.
tim mình đột nhiên ngừng đập.
.
.
.
.
-Hơ hơ.
.
.
.
-Đào Anh?Con tính đứng ngoài đấy luôn à?
-A.
.
.
dạ.
.
.
1 năm sau.
.
.
.
Triết rủ Đào Anh đi chơi.
-Mệt quá.
.
.
-Đợi anh một xíu,
anh đi lấy nước cho.
-Ừm.
Đào Anh ngồi trên ghế đá,
thì một người con gái đi đến.
-Lâu rồi không gặp.
-A.
.
Anne.
.
?
Đào Anh nhìn chằm chằm.
-Cô.
.
.
-Trên trường cũng ít thấy cô.
Đột nhiên lại gặp cô ở đây.
Thật tình cờ.
-Cô cũng đến đây chơi à?
-Ừ.
Đi gặp một vài đứa bạn nói chuyện.
-B.
.
Bảo sao rồi.
.
.
Anne nhìn Đào Anh.
-Anh ấy bình thường thôi.
Chúng tôi vẫn liên lạc với nhau.
-Vẫn liên lạc?
Lúc này mặt Anne có vẻ buồn.
-Ừ thì chia tay rồi.
-Hả?Hai người.
.
.
-Lạ lắm sao?Thật ra anh ấy chỉ giúp tôi có cảm giác gì khi đã là bạn gái thôi.
.
.
nhưng làm sao nếu như người con gái yêu người con trai còn người con trai thì không?Chúng tôi chia tay lâu lắm rồi.
.
.
.
Thôi.
.
.
Lúc nãy có thấy cô đi cùng Triết.
Chắc anh ấy sắp về rồi.
Tôi đi đây.
Đào Anh nắm Anne lại.
-Bữa nào.
.
.
tụi mình đi chơi đi!
-Gì?Tôi với cô á?
-Ừ.
Tất nhiên rồi.
-Cái đó thì để tôi suy nghĩ lại cái đã.
Anne quay đi.
Đột nhiên một chai nước lạnh áp lên mặt Đào Anh.
-A!
lạnh!
-Em vừa nói chuyện với ai à?Sao đứng ngơ ra thế?
-A.
Là bạn thôi.
-Vậy sao.
-Tụi mình chơi tiếp đi!
Đào Anh kéo Triết chạy đi.
-A!
Khoan đã chứ!
-Ahahah!
.
.
.
.
Soạt.
Quốc Bảo ngồi dậy.
Cốc cốc.
cạch.
Một cô gái đứng trước cửa nhìn Quốc Bảo.
-Hé lô! Lâu quá không gặ-
-Đ.
.
Đào Anh?Cô.
.
-À.
.
.
Thầy có bảo tôi gửi cho anh cái này rồi còn gửi cả địa chỉ của anh cho tôi nữa.
Đây nè cầ-
Quốc Bảo kéo Đào Anh vào trong phòng đẩy cô lên giường.
-Anh tính làm g-
Quốc BẢo nằm xuống cạnh Đào Anh ôm cô chặt.
-Xin cô đừng nói gì nữa.
.
-Hả?Anh.
.
.
.
người anh.
.
.
sao nóng vậy chứ.
.
.
Đào Anh cố thoát ra để tìm thuốc nhưng Quốc Bảo cứ siết chặt.
-Anh buông ra để tôi lấy thuốc chứ.
-Không cần.
.
.
.
Cứ để yên vậy đi.
-Nhưng mà anh.
.
.
Soạt.
Quốc Bảo nhăn mặt một cái rồi đè Đào Anh.
-Tôi đã bảo đừng nói gì nữa mà?
Quốc Bảo hôn Đào Anh.
-Dừng lại.
.
.
Quốc Bảo không nghe theo.
Đào Anh đẩy mạnh Quốc Bảo ra.
-Đã bảo là dừng mà?!
Tại sao vậy?
Quốc Bảo không nhìn Đào Anh mà ngất đi.
-Quốc Bảo?Quốc Bảo?!