Chương 1 - Lựa Chọn
Chương 2 - Ngõ Cục
Chương 3 - Tiếp Cận
Chương 4 - Phóng Túng
Chương 5 - Buông Thả
Chương 6 - Hiểu Nhầm
Chương 7 - Đọc Số Tài Khoản(H)
Chương 8 - Quên Chuyện Không Vui(H)
Chương 9 - Không Làm Nữa(H)
Chương 10 - Hỏng Mất(H)
Chương 11 - Tận Tâm Phục Vụ(H)
Chương 12 - Kích Thích(H)
Chương 13 - Hài Lòng
Chương 14 - Ích Kỷ(H)
Chương 15 - Phú Bà(H)
Chương 16 - Đêm Xuân Đẹp Đẽ(H)
Chương 17 - Nguy Hiểm
Chương 18 - Phát Hiện Đáng Sợ
Chương 19 - Về Nhà
Chương 20 - Lo Lắng
Chương 21 - Tâm Niệm Ác Độc
Chương 22 - Diễn Xuất
Chương 23 - Thở Phào Nhẹ Nhõm
Chương 24 - Tin Tức Không Hay
Chương 25 - Tai Nạn
Chương 26 - Bước Đường Cùng
Chương 27 - Quyết Tâm
Chương 28 - Tỉ Mỉ
Chương 29 - Tra Hỏi
Chương 30 - Lật Bài Ngửa (1)
Chương 31 - Lật Bài Ngửa (2)
Chương 32 - Đường Cùng
Chương 33 - Viện Trợ
Chương 34 - Liều Một Phen
Chương 35 - Bắt Được Thóp
Chương 36 - Gặp Lại
Chương 37 - An Phận
Chương 38 - Đối Xử Tệ
Chương 39 - Giết Gà Doạ Khỉ
Chương 40 - Tìm Hiểu Chân Tướng
Chương 41 - Nhảm Nhí
Chương 42 - Tạo Cơ Hội Thân Thiết
Chương 43 - Cảm Xúc Không Ổn Định
Chương 44 - Bỏ Rơi
Chương 45 - Công Kích
Chương 46 - Ai Rãnh Tính Kế?
Chương 47 - Ngất
Chương 48 - Bàn Bạc
Chương 49 - Hối Hận
Chương 50 - Ở Lại
Chương 51 - Diễn Viên Xuất Sắc
Chương 52 - Tiểu Hồ Ly
Chương 53 - Sinh Dễ
Chương 54 - Trại Giam
Chương 55 - Không Có Lỗi
Chương 56 - Nhận Ra
Chương 57 - Tốt Đến Lạ
Chương 58 - Tập Đi
Chương 59 - Trầm Cảm
Chương 60 - Quên Mất
Chương 61 - Gặp Lại
Chương 62 - Ra Lệnh
Chương 63 - Tự Ti
Chương 64 - Nổi Giận
Chương 65 - Ác Mồm Ác Miệng
Chương 66 - Mộng Du
Chương 67 - Hai Mặt
Chương 68 - Hiện Ra Trong Đầu
Chương 69 - Chê
Chương 70 - Chọn Đồ
Chương 71 - Hết Thuốc Chữa
Chương 72 - Điêu Đứng
Chương 73 - Thân Mật Gọi Tên
Chương 74 - Tức Giận
Chương 75 - Không Thích
Chương 76 - Liêm Sỉ (H)
Chương 77 - Đừng Có Chạm Vào (H+)
Chương 78 - Quá Đáng (H+)
Chương 79 - Cào Cấu (H+)
Chương 80 - Ghét (H+)
Chương 81 - Chó Điên
Chương 82 - Chuyện Cần Nói
Chương 83 - Không Làm Được
Chương 84 - Đó Là Ai?
Chương 85 - Biết Chuyện
Chương 86 - Ngủ
Chương 87 - Bắt Chuyện
Chương 88 - Ở Lại
Chương 89 - Hậu Thuẫn
Chương 90 - Điên Rồi
Chương 91 - Cần
Chương 92 - Ăn Sáng
Chương 93 - Bám Đuôi
Chương 94 - Chị Em Ruột
Chương 95 - Dự Tiệc
Chương 96 - Lên Kế Hoạch
Chương 97 - Cô Không Yếu Đuối
Chương 98 - Ổn
Chương 99 - Điên À?
Chương 100 - Ngủ Không Được
Chương 101 - Rén
Chương 102 - Không Có Ích
Chương 103 - Gặp Mặt
Chương 104 - Chất Chứa Trong Lòng
Chương 105 - Tài Liệu
Chương 106 - Biến Thái
Chương 107 - Đừng Lo Lắng
Chương 108 - Ngủ
Chương 109 - Đói
Chương 110 - Tự Làm
Chương 111 - Mua Dây
Chương 112 - Ngủ Cùng
Chương 113 - Bắt Chuyện
Chương 114 - Trả Thù
Chương 115 - Tìm Đến Nhà
Chương 116 - Hào Quang
Chương 117 - Tham Khảo
Chương 118 - Lấy Lòng
Chương 119 - Điên Loạn
Chương 120 - Bị Gì Vậy?
Chương 121 - Thức Đêm
Chương 122 - Trốn Đi
Chương 123 - Cảm Ơn
Chương 124 - Lo Lắng Thừa
Chương 125 - Phiền
Chương 126 - Giúp Đỡ
Chương 127 - Làm Càn
Chương 128 - Hiểu Rõ
Chương 129 - Giận
Chương 130 - Bị Điên
Chương 131 - Đi Tìm
Chương 132 - Bí Bách
Chương 133 - Trách Nhiệm
Chương 134 - Hư Hỏng
Chương 135 - Đuổi
Chương 136 - Bị Nhốt
Chương 137 - Uy Hiếp
Chương 138 - Tiến Triển
Chương 139 - Dỗ Ngọt
Chương 140 - Ở Tù
Chương 141 - Nhẹ Nhàng
Chương 142 - Dụ Dỗ
Chương 143 - Mua Chuộc
Chương 144 - Ngủ Riêng
Chương 145 - Hội Chứng
Chương 146 - Mưu Tính
Chương 147 - Ăn Thịt
Chương 148 - Trách Móc
Chương 149 - Phẫu Thuật
Chương 150 - Lo Lắng
Chương 151 - Không Ổn
Chương 152 - Chăm Bệnh
Chương 153 - Bất Lịch Sự
Chương 154 - Tắm
Chương 155 - Ở Riêng
Chương 156 - Bàn Luận
Chương 157 - Tinh Ý
Chương 158 - Đau Lắm
Chương 159 - Đòi Nợ (H)
Chương 160 - Quà Tặng (H)
Chương 161 - Ngọt (H)
Chương 162 - Nhẫn
Chương 163 - Hứa Hôn
Chương 164 - Bình Dị ( Kết)
Chương 1 - Lựa Chọn
Chương 2 - Ngõ Cục
Chương 3 - Tiếp Cận
Chương 4 - Phóng Túng
Chương 5 - Buông Thả
Chương 6 - Hiểu Nhầm
Chương 7 - Đọc Số Tài Khoản(H)
Chương 8 - Quên Chuyện Không Vui(H)
Chương 9 - Không Làm Nữa(H)
Chương 10 - Hỏng Mất(H)
Chương 11 - Tận Tâm Phục Vụ(H)
Chương 12 - Kích Thích(H)
Chương 13 - Hài Lòng
Chương 14 - Ích Kỷ(H)
Chương 15 - Phú Bà(H)
Chương 16 - Đêm Xuân Đẹp Đẽ(H)
Chương 17 - Nguy Hiểm
Chương 18 - Phát Hiện Đáng Sợ
Chương 19 - Về Nhà
Chương 20 - Lo Lắng
Chương 21 - Tâm Niệm Ác Độc
Chương 22 - Diễn Xuất
Chương 23 - Thở Phào Nhẹ Nhõm
Chương 24 - Tin Tức Không Hay
Chương 25 - Tai Nạn
Chương 26 - Bước Đường Cùng
Chương 27 - Quyết Tâm
Chương 28 - Tỉ Mỉ
Chương 29 - Tra Hỏi
Chương 30 - Lật Bài Ngửa (1)
Chương 31 - Lật Bài Ngửa (2)
Chương 32 - Đường Cùng
Chương 33 - Viện Trợ
Chương 34 - Liều Một Phen
Chương 35 - Bắt Được Thóp
Chương 36 - Gặp Lại
Chương 37 - An Phận
Chương 38 - Đối Xử Tệ
Chương 39 - Giết Gà Doạ Khỉ
Chương 40 - Tìm Hiểu Chân Tướng
Chương 41 - Nhảm Nhí
Chương 42 - Tạo Cơ Hội Thân Thiết
Chương 43 - Cảm Xúc Không Ổn Định
Chương 44 - Bỏ Rơi
Chương 45 - Công Kích
Chương 46 - Ai Rãnh Tính Kế?
Chương 47 - Ngất
Chương 48 - Bàn Bạc
Chương 49 - Hối Hận
Chương 50 - Ở Lại
Chương 51 - Diễn Viên Xuất Sắc
Chương 52 - Tiểu Hồ Ly
Chương 53 - Sinh Dễ
Chương 54 - Trại Giam
Chương 55 - Không Có Lỗi
Chương 56 - Nhận Ra
Chương 57 - Tốt Đến Lạ
Chương 58 - Tập Đi
Chương 59 - Trầm Cảm
Chương 60 - Quên Mất
Chương 61 - Gặp Lại
Chương 62 - Ra Lệnh
Chương 63 - Tự Ti
Chương 64 - Nổi Giận
Chương 65 - Ác Mồm Ác Miệng
Chương 66 - Mộng Du
Chương 67 - Hai Mặt
Chương 68 - Hiện Ra Trong Đầu
Chương 69 - Chê
Chương 70 - Chọn Đồ
Chương 71 - Hết Thuốc Chữa
Chương 72 - Điêu Đứng
Chương 73 - Thân Mật Gọi Tên
Chương 74 - Tức Giận
Chương 75 - Không Thích
Chương 76 - Liêm Sỉ (H)
Chương 77 - Đừng Có Chạm Vào (H+)
Chương 78 - Quá Đáng (H+)
Chương 79 - Cào Cấu (H+)
Chương 80 - Ghét (H+)
Chương 81 - Chó Điên
Chương 82 - Chuyện Cần Nói
Chương 83 - Không Làm Được
Chương 84 - Đó Là Ai?
Chương 85 - Biết Chuyện
Chương 86 - Ngủ
Chương 87 - Bắt Chuyện
Chương 88 - Ở Lại
Chương 89 - Hậu Thuẫn
Chương 90 - Điên Rồi
Chương 91 - Cần
Chương 92 - Ăn Sáng
Chương 93 - Bám Đuôi
Chương 94 - Chị Em Ruột
Chương 95 - Dự Tiệc
Chương 96 - Lên Kế Hoạch
Chương 97 - Cô Không Yếu Đuối
Chương 98 - Ổn
Chương 99 - Điên À?
Chương 100 - Ngủ Không Được
Chương 101 - Rén
Chương 102 - Không Có Ích
Chương 103 - Gặp Mặt
Chương 104 - Chất Chứa Trong Lòng
Chương 105 - Tài Liệu
Chương 106 - Biến Thái
Chương 107 - Đừng Lo Lắng
Chương 108 - Ngủ
Chương 109 - Đói
Chương 110 - Tự Làm
Chương 111 - Mua Dây
Chương 112 - Ngủ Cùng
Chương 113 - Bắt Chuyện
Chương 114 - Trả Thù
Chương 115 - Tìm Đến Nhà
Chương 116 - Hào Quang
Chương 117 - Tham Khảo
Chương 118 - Lấy Lòng
Chương 119 - Điên Loạn
Chương 120 - Bị Gì Vậy?
Chương 121 - Thức Đêm
Chương 122 - Trốn Đi
Chương 123 - Cảm Ơn
Chương 124 - Lo Lắng Thừa
Chương 125 - Phiền
Chương 126 - Giúp Đỡ
Chương 127 - Làm Càn
Chương 128 - Hiểu Rõ
Chương 129 - Giận
Chương 130 - Bị Điên
Chương 131 - Đi Tìm
Chương 132 - Bí Bách
Chương 133 - Trách Nhiệm
Chương 134 - Hư Hỏng
Chương 135 - Đuổi
Chương 136 - Bị Nhốt
Chương 137 - Uy Hiếp
Chương 138 - Tiến Triển
Chương 139 - Dỗ Ngọt
Chương 140 - Ở Tù
Chương 141 - Nhẹ Nhàng
Chương 142 - Dụ Dỗ
Chương 143 - Mua Chuộc
Chương 144 - Ngủ Riêng
Chương 145 - Hội Chứng
Chương 146 - Mưu Tính
Chương 147 - Ăn Thịt
Chương 148 - Trách Móc
Chương 149 - Phẫu Thuật
Chương 150 - Lo Lắng
Chương 151 - Không Ổn
Chương 152 - Chăm Bệnh
Chương 153 - Bất Lịch Sự
Chương 154 - Tắm
Chương 155 - Ở Riêng
Chương 156 - Bàn Luận
Chương 157 - Tinh Ý
Chương 158 - Đau Lắm
Chương 159 - Đòi Nợ (H)
Chương 160 - Quà Tặng (H)
Chương 161 - Ngọt (H)
Chương 162 - Nhẫn
Chương 163 - Hứa Hôn
Chương 164 - Bình Dị ( Kết)
Lý Uyên cảm thấy trong đầu mình giờ đây là một đống hỗn độn, cô thực sự không biết nên làm gì, chỉ có thể lẩm nhẩm:
“ Làm sao đây?”.
Chính vì cô mà gia đình Lục Nghiên Dương tan vỡ.
Đầu có chút đau, cô đưa tay lên trán xoa xoa, gương mặt hiện ra sự bất lực và khổ sở.
Nhịp tim dần tăng lên, phải hít thở thật nhanh thì cô mới có thể hô hấp được.
Chiếc xe chạy trên xa lộ, cô gái ngồi trong xe lại không chú ý mà ôm lấy gương mặt.
Đợi đến khi Lý Uyên khôi phục lại thần sắc thì đã thấy chiếc xe phía trước của cô phanh gấp, theo quán tính cô cũng đạp phanh.
Nhưng do khoảng cách quá gần cho nên hai chiếc xe đã va vào nhau.
Uỳnh!
!
!
Âm thanh có chút lớn vang lên khiến cho ai có mặt ở đó đều hốt hoảng.
Tuy đã thắt dây an toàn nhưng cũng không tránh được việc đầu của cô va vào vô lăng.
“ Ư!
” - Cô thét lên một cái.
Đầu óc choáng váng, trước mặt đều là một mảng mờ nhạt.
Cộc cộc …
Âm thanh thâm thuý vang bên tai, cô cố liếc mắt nhìn ra bên ngoài cửa xe, ấn nút mở,
Giọng nói nữ tính có chút khẩn trương vang lên:
“ Cô có sao không? Này … này … có sao không?”.
Âm thanh đó ngày một nhỏ lại, ngay cả tầm mắt cũng mờ dần, sau đó là một khoảng tối đen như mực.
Cô không còn thấy hay nghe bất cứ thứ gì nữa, cứ thế mà thiếp đi.
Trong cơn mê man, chỉ thấy Lục Nghiên Dương đi đến gần rồi chất vấn:
“ Tại sao lại cố ý phá hoại gia đình của tôi?”.
- Không phải, thực sự tôi không hề có ý muốn làm như vậy. Tôi chỉ muốn làm cho cha mình lơ là cảnh giác mà thôi.
Lý Uyên muốn mở miệng giải thích, cô dùng hết sức bình sinh mà gào lên, nhưng kỳ lạ là chẳng thể nào phát ra được bất kỳ âm thanh nào.
Càng như thế, Lục Nghiên Dương càng bày ra gương mặt chán ghét hơn:
“ Cô nhất định sẽ không có được hạnh phúc đâu”.
“ KHÔNG!
!
!
!
!
!
”.
Cùng với câu nói hoảng hốt đó, cô bật dậy.
Gương mặt xanh xao yếu ớt và sự sợ hãi hiện lên.
Lý Uyên ngây ngốc nhìn xung quanh, nhịp tim vẫn đập rất nhanh, cả cơ thể cô chẳng còn chút sinh khí nào.
Đây là nơi nào?
Trong đầu cô quẩn quanh suy nghĩ đó, cho đến khi có một giọng nói cất lên:
“ Cô tỉnh rồi?”.
Lý Uyên xoay sang bên cạnh, nhìn thấy chủ nhân giọng nói đó khiến cho cô có chút bất ngờ.
“ Sao cô …”.
“ Tôi là người va chạm với cô khi nãy, không nhớ sao?”.
Lúc này, cô mới thanh tỉnh mà nhớ ra sự việc hi hữu ban nãy.
Thì ra người va trúng cô trên xa lộ chính là Hạ Liên Tâm, bạn thân của Kiều Uyển Nhi.
Cái nơi đầy mùi thuốc khử trùng này chắc là bệnh viện.
Lý Uyên cúi thấp đầu, ngượng ngùng mà hỏi:
“ Cô đưa tôi đến đây sao?”.
“ Dù có không thích cô đi chăng nữa thì tôi cũng không phải người vô trách nhiệm “.
Cô gái khoanh tay trước ngực, gương mặt hiện lên sự cao quý của một tiểu thư quyền quý.
Trong ánh mắt của Hạ Liên Tâm có chút do dự, nhưng rồi cũng bình tĩnh mà nói:
“ Cô nghỉ ngơi cho khoẻ đi … bác sĩ bảo … thai nhi trong bụng vẫn chưa ổn định đâu”.
Lý Uyên vừa nghe từ ‘thai nhi chưa ổn định’ thì gương mặt liền tái xanh, cô có chút hoảng hốt mà hỏi lại:
“ Cô … cô nói cái gì?”.
Hạ Liên Tâm nghĩ ngợi đôi chút, sau đó thẳng thắng mà trả lời:
“Lúc nãy sợ cô xảy ra chuyện không hay, vì bác sĩ bảo đầu cô có va chạm nên tôi đã yêu cầu khám tổng quát”.
Dù sao khám tổng quát cũng chẳng tốn kém bao nhiêu đối với Hạ tiểu thư, cẩn thận vẫn hơn.
Lỡ đâu Lý Uyên có chuyện gì thì không phải phần đời còn lại Hạ Liên Tâm phải sống trong áy náy hay sao?
Lý Uyên gần như sụp đổ, cô chỉ có ngủ với một người đàn ông duy nhất, cho nên nếu mang thai thì đứa bé chắc chắn chính là của ‘người đó’ rồi.
Ngoài hắn ra thì có thể là ai đươc nữa?
Nhưng mà vẫn rất kỳ lạ, đêm đó đã sử dụng biện pháp an toàn rồi mà. Hắn ta tuy phóng túng nhưng vẫn rất cẩn thận, chẳng có lần nào chơi trần.
Chẳng lẽ là do đồ bảo hộ có vấn đề? Hay là vì làm quá nhiều cho nên mới …
Còn nếu không thì là do …
Lý Uyên cắn cắn môi, nhìn Hạ Liên Tâm rồi lên tiếng:
“ Là do...
. bác sĩ sơ xuất có đúng không? Không thể nào tôi lại …”.
Không thể nào tôi lại có thai!
!
!