Chương 1 - Lựa Chọn
Chương 2 - Ngõ Cục
Chương 3 - Tiếp Cận
Chương 4 - Phóng Túng
Chương 5 - Buông Thả
Chương 6 - Hiểu Nhầm
Chương 7 - Đọc Số Tài Khoản(H)
Chương 8 - Quên Chuyện Không Vui(H)
Chương 9 - Không Làm Nữa(H)
Chương 10 - Hỏng Mất(H)
Chương 11 - Tận Tâm Phục Vụ(H)
Chương 12 - Kích Thích(H)
Chương 13 - Hài Lòng
Chương 14 - Ích Kỷ(H)
Chương 15 - Phú Bà(H)
Chương 16 - Đêm Xuân Đẹp Đẽ(H)
Chương 17 - Nguy Hiểm
Chương 18 - Phát Hiện Đáng Sợ
Chương 19 - Về Nhà
Chương 20 - Lo Lắng
Chương 21 - Tâm Niệm Ác Độc
Chương 22 - Diễn Xuất
Chương 23 - Thở Phào Nhẹ Nhõm
Chương 24 - Tin Tức Không Hay
Chương 25 - Tai Nạn
Chương 26 - Bước Đường Cùng
Chương 27 - Quyết Tâm
Chương 28 - Tỉ Mỉ
Chương 29 - Tra Hỏi
Chương 30 - Lật Bài Ngửa (1)
Chương 31 - Lật Bài Ngửa (2)
Chương 32 - Đường Cùng
Chương 33 - Viện Trợ
Chương 34 - Liều Một Phen
Chương 35 - Bắt Được Thóp
Chương 36 - Gặp Lại
Chương 37 - An Phận
Chương 38 - Đối Xử Tệ
Chương 39 - Giết Gà Doạ Khỉ
Chương 40 - Tìm Hiểu Chân Tướng
Chương 41 - Nhảm Nhí
Chương 42 - Tạo Cơ Hội Thân Thiết
Chương 43 - Cảm Xúc Không Ổn Định
Chương 44 - Bỏ Rơi
Chương 45 - Công Kích
Chương 46 - Ai Rãnh Tính Kế?
Chương 47 - Ngất
Chương 48 - Bàn Bạc
Chương 49 - Hối Hận
Chương 50 - Ở Lại
Chương 51 - Diễn Viên Xuất Sắc
Chương 52 - Tiểu Hồ Ly
Chương 53 - Sinh Dễ
Chương 54 - Trại Giam
Chương 55 - Không Có Lỗi
Chương 56 - Nhận Ra
Chương 57 - Tốt Đến Lạ
Chương 58 - Tập Đi
Chương 59 - Trầm Cảm
Chương 60 - Quên Mất
Chương 61 - Gặp Lại
Chương 62 - Ra Lệnh
Chương 63 - Tự Ti
Chương 64 - Nổi Giận
Chương 65 - Ác Mồm Ác Miệng
Chương 66 - Mộng Du
Chương 67 - Hai Mặt
Chương 68 - Hiện Ra Trong Đầu
Chương 69 - Chê
Chương 70 - Chọn Đồ
Chương 71 - Hết Thuốc Chữa
Chương 72 - Điêu Đứng
Chương 73 - Thân Mật Gọi Tên
Chương 74 - Tức Giận
Chương 75 - Không Thích
Chương 76 - Liêm Sỉ (H)
Chương 77 - Đừng Có Chạm Vào (H+)
Chương 78 - Quá Đáng (H+)
Chương 79 - Cào Cấu (H+)
Chương 80 - Ghét (H+)
Chương 81 - Chó Điên
Chương 82 - Chuyện Cần Nói
Chương 83 - Không Làm Được
Chương 84 - Đó Là Ai?
Chương 85 - Biết Chuyện
Chương 86 - Ngủ
Chương 87 - Bắt Chuyện
Chương 88 - Ở Lại
Chương 89 - Hậu Thuẫn
Chương 90 - Điên Rồi
Chương 91 - Cần
Chương 92 - Ăn Sáng
Chương 93 - Bám Đuôi
Chương 94 - Chị Em Ruột
Chương 95 - Dự Tiệc
Chương 96 - Lên Kế Hoạch
Chương 97 - Cô Không Yếu Đuối
Chương 98 - Ổn
Chương 99 - Điên À?
Chương 100 - Ngủ Không Được
Chương 101 - Rén
Chương 102 - Không Có Ích
Chương 103 - Gặp Mặt
Chương 104 - Chất Chứa Trong Lòng
Chương 105 - Tài Liệu
Chương 106 - Biến Thái
Chương 107 - Đừng Lo Lắng
Chương 108 - Ngủ
Chương 109 - Đói
Chương 110 - Tự Làm
Chương 111 - Mua Dây
Chương 112 - Ngủ Cùng
Chương 113 - Bắt Chuyện
Chương 114 - Trả Thù
Chương 115 - Tìm Đến Nhà
Chương 116 - Hào Quang
Chương 117 - Tham Khảo
Chương 118 - Lấy Lòng
Chương 119 - Điên Loạn
Chương 120 - Bị Gì Vậy?
Chương 121 - Thức Đêm
Chương 122 - Trốn Đi
Chương 123 - Cảm Ơn
Chương 124 - Lo Lắng Thừa
Chương 125 - Phiền
Chương 126 - Giúp Đỡ
Chương 127 - Làm Càn
Chương 128 - Hiểu Rõ
Chương 129 - Giận
Chương 130 - Bị Điên
Chương 131 - Đi Tìm
Chương 132 - Bí Bách
Chương 133 - Trách Nhiệm
Chương 134 - Hư Hỏng
Chương 135 - Đuổi
Chương 136 - Bị Nhốt
Chương 137 - Uy Hiếp
Chương 138 - Tiến Triển
Chương 139 - Dỗ Ngọt
Chương 140 - Ở Tù
Chương 141 - Nhẹ Nhàng
Chương 142 - Dụ Dỗ
Chương 143 - Mua Chuộc
Chương 144 - Ngủ Riêng
Chương 145 - Hội Chứng
Chương 146 - Mưu Tính
Chương 147 - Ăn Thịt
Chương 148 - Trách Móc
Chương 149 - Phẫu Thuật
Chương 150 - Lo Lắng
Chương 151 - Không Ổn
Chương 152 - Chăm Bệnh
Chương 153 - Bất Lịch Sự
Chương 154 - Tắm
Chương 155 - Ở Riêng
Chương 156 - Bàn Luận
Chương 157 - Tinh Ý
Chương 158 - Đau Lắm
Chương 159 - Đòi Nợ (H)
Chương 160 - Quà Tặng (H)
Chương 161 - Ngọt (H)
Chương 162 - Nhẫn
Chương 163 - Hứa Hôn
Chương 164 - Bình Dị ( Kết)
Chương 1 - Lựa Chọn
Chương 2 - Ngõ Cục
Chương 3 - Tiếp Cận
Chương 4 - Phóng Túng
Chương 5 - Buông Thả
Chương 6 - Hiểu Nhầm
Chương 7 - Đọc Số Tài Khoản(H)
Chương 8 - Quên Chuyện Không Vui(H)
Chương 9 - Không Làm Nữa(H)
Chương 10 - Hỏng Mất(H)
Chương 11 - Tận Tâm Phục Vụ(H)
Chương 12 - Kích Thích(H)
Chương 13 - Hài Lòng
Chương 14 - Ích Kỷ(H)
Chương 15 - Phú Bà(H)
Chương 16 - Đêm Xuân Đẹp Đẽ(H)
Chương 17 - Nguy Hiểm
Chương 18 - Phát Hiện Đáng Sợ
Chương 19 - Về Nhà
Chương 20 - Lo Lắng
Chương 21 - Tâm Niệm Ác Độc
Chương 22 - Diễn Xuất
Chương 23 - Thở Phào Nhẹ Nhõm
Chương 24 - Tin Tức Không Hay
Chương 25 - Tai Nạn
Chương 26 - Bước Đường Cùng
Chương 27 - Quyết Tâm
Chương 28 - Tỉ Mỉ
Chương 29 - Tra Hỏi
Chương 30 - Lật Bài Ngửa (1)
Chương 31 - Lật Bài Ngửa (2)
Chương 32 - Đường Cùng
Chương 33 - Viện Trợ
Chương 34 - Liều Một Phen
Chương 35 - Bắt Được Thóp
Chương 36 - Gặp Lại
Chương 37 - An Phận
Chương 38 - Đối Xử Tệ
Chương 39 - Giết Gà Doạ Khỉ
Chương 40 - Tìm Hiểu Chân Tướng
Chương 41 - Nhảm Nhí
Chương 42 - Tạo Cơ Hội Thân Thiết
Chương 43 - Cảm Xúc Không Ổn Định
Chương 44 - Bỏ Rơi
Chương 45 - Công Kích
Chương 46 - Ai Rãnh Tính Kế?
Chương 47 - Ngất
Chương 48 - Bàn Bạc
Chương 49 - Hối Hận
Chương 50 - Ở Lại
Chương 51 - Diễn Viên Xuất Sắc
Chương 52 - Tiểu Hồ Ly
Chương 53 - Sinh Dễ
Chương 54 - Trại Giam
Chương 55 - Không Có Lỗi
Chương 56 - Nhận Ra
Chương 57 - Tốt Đến Lạ
Chương 58 - Tập Đi
Chương 59 - Trầm Cảm
Chương 60 - Quên Mất
Chương 61 - Gặp Lại
Chương 62 - Ra Lệnh
Chương 63 - Tự Ti
Chương 64 - Nổi Giận
Chương 65 - Ác Mồm Ác Miệng
Chương 66 - Mộng Du
Chương 67 - Hai Mặt
Chương 68 - Hiện Ra Trong Đầu
Chương 69 - Chê
Chương 70 - Chọn Đồ
Chương 71 - Hết Thuốc Chữa
Chương 72 - Điêu Đứng
Chương 73 - Thân Mật Gọi Tên
Chương 74 - Tức Giận
Chương 75 - Không Thích
Chương 76 - Liêm Sỉ (H)
Chương 77 - Đừng Có Chạm Vào (H+)
Chương 78 - Quá Đáng (H+)
Chương 79 - Cào Cấu (H+)
Chương 80 - Ghét (H+)
Chương 81 - Chó Điên
Chương 82 - Chuyện Cần Nói
Chương 83 - Không Làm Được
Chương 84 - Đó Là Ai?
Chương 85 - Biết Chuyện
Chương 86 - Ngủ
Chương 87 - Bắt Chuyện
Chương 88 - Ở Lại
Chương 89 - Hậu Thuẫn
Chương 90 - Điên Rồi
Chương 91 - Cần
Chương 92 - Ăn Sáng
Chương 93 - Bám Đuôi
Chương 94 - Chị Em Ruột
Chương 95 - Dự Tiệc
Chương 96 - Lên Kế Hoạch
Chương 97 - Cô Không Yếu Đuối
Chương 98 - Ổn
Chương 99 - Điên À?
Chương 100 - Ngủ Không Được
Chương 101 - Rén
Chương 102 - Không Có Ích
Chương 103 - Gặp Mặt
Chương 104 - Chất Chứa Trong Lòng
Chương 105 - Tài Liệu
Chương 106 - Biến Thái
Chương 107 - Đừng Lo Lắng
Chương 108 - Ngủ
Chương 109 - Đói
Chương 110 - Tự Làm
Chương 111 - Mua Dây
Chương 112 - Ngủ Cùng
Chương 113 - Bắt Chuyện
Chương 114 - Trả Thù
Chương 115 - Tìm Đến Nhà
Chương 116 - Hào Quang
Chương 117 - Tham Khảo
Chương 118 - Lấy Lòng
Chương 119 - Điên Loạn
Chương 120 - Bị Gì Vậy?
Chương 121 - Thức Đêm
Chương 122 - Trốn Đi
Chương 123 - Cảm Ơn
Chương 124 - Lo Lắng Thừa
Chương 125 - Phiền
Chương 126 - Giúp Đỡ
Chương 127 - Làm Càn
Chương 128 - Hiểu Rõ
Chương 129 - Giận
Chương 130 - Bị Điên
Chương 131 - Đi Tìm
Chương 132 - Bí Bách
Chương 133 - Trách Nhiệm
Chương 134 - Hư Hỏng
Chương 135 - Đuổi
Chương 136 - Bị Nhốt
Chương 137 - Uy Hiếp
Chương 138 - Tiến Triển
Chương 139 - Dỗ Ngọt
Chương 140 - Ở Tù
Chương 141 - Nhẹ Nhàng
Chương 142 - Dụ Dỗ
Chương 143 - Mua Chuộc
Chương 144 - Ngủ Riêng
Chương 145 - Hội Chứng
Chương 146 - Mưu Tính
Chương 147 - Ăn Thịt
Chương 148 - Trách Móc
Chương 149 - Phẫu Thuật
Chương 150 - Lo Lắng
Chương 151 - Không Ổn
Chương 152 - Chăm Bệnh
Chương 153 - Bất Lịch Sự
Chương 154 - Tắm
Chương 155 - Ở Riêng
Chương 156 - Bàn Luận
Chương 157 - Tinh Ý
Chương 158 - Đau Lắm
Chương 159 - Đòi Nợ (H)
Chương 160 - Quà Tặng (H)
Chương 161 - Ngọt (H)
Chương 162 - Nhẫn
Chương 163 - Hứa Hôn
Chương 164 - Bình Dị ( Kết)
Tiểu Dĩ bế Lạc Lạc, từ phía xa đã nhìn thấy bóng dáng Triệu Thần Hy đang đứng cùng Lý Uyên.
Thiếu gia...
. chẳng lẽ.
.
. lại định châm chọc chị Uyên?
Bây giờ Anh tỷ đang ở công ty, mình thì chỉ là người làm, không có quyền can dự vào.
.
.
Cứ để mặc thế kia.
.
. thiếu gia.
.
. nuốt sống chị Uyên mất!
!
!
Ơ, chị Uyên đi rồi, thiếu gia cũng không đuổi theo. Phù~
Hại cô bé lo lắng một phen.
Tiểu Dĩ bế Lạc Lạc đi đến bên xích đu, Lý Uyên cũng ngừng đu đưa, thu liễm gương mặt âu sầu rồi nói:
“ Bé cưng có quấy phá em không?”.
“ Không ạ, ngoan lắm”.
“ Vậy thì tốt”.
“………”.
“ Vào nhà thôi”.
“ Dạ”.
Trên hành lang, hai cô gái chẳng nói với nhau lời nào. Tiểu Dĩ bộ dạng muốn nói nhưng lại thôi, cuối cùng vẫn là không nhịn được, khẽ giọng:
“ Em nghe mọi người nói, chị.
.
. sắp rời khỏi đây.
.
. thật sao ạ?”.
Lý Uyên nghe thấy cô bé hỏi vậy, xoay lại nhìn.
Biểu cảm quan tâm của tiểu Dĩ khiến cho cô không thể nói tránh qua chủ đề khác, chỉ có thể thở dài rồi gật đầu.
“…….
”.
Tiểu Dĩ không nói gì nữa, cả hai lại im lặng bế đứa bé gái đang hiếu động vào nhà.
Cho bé uống sữa, bé con lại lăn ra ngủ.
Lý Uyên viện cớ mệt, đi lên phòng.
Cô ngồi ở bàn làm việc cạnh khung cửa sổ tìm kiếm thông tin về mặt bằng giá rẻ, đồ trang trí.
.
.
Cộc cộc.
.
.
Tiếng gõ cửa vang lên, cô gấp máty tính rồi mới lên tiếng:
“ Vào đi”.
“ Chị, em đem bánh táo lên, chị dùng thử đi”.
Lý Uyên mỉm cười:
“ Cảm ơn em”.
Tiểu Dĩ ngượng ngùng, má có chút ửng hồng.
Lý Uyên ăn bánh, cảm nhận được hương thơm của táo và vị ngọt của mật ong, quả nhiên khi mệt mỏi, ăn đồ ngọt sẽ thoải mái hơn.
Bất giác nhìn cô gái nhỏ, vẫn chưa có ý định rời khỏi, Lý Uyên hỏi:
“ Em sao vậy, có chuyện gì muốn nói?”.
Tiểu Dĩ tỏ vẻ lúng túng:
“ Em biết chuyện này.
.
. em không có tư cách xen vào, nhưng.
.
.
”.
Cô bé khẩn trương, cố hít một hơi sâu lấy can đảm rồi thẳng thắng nhìn Lý Uyên rồi nói:
“ Sau này cậu chủ chắc chắn sẽ lấy vợ.
.
. chị à, chi bằng chị nói với chị Tử Anh, sau khi rời đi.
.
. để Lạc Lạc ở bên chị.
.
. con bé sẽ không phải chịu cảnh mẹ ghẻ con chồng”.
Lý Uyên nhìn cô bé, đôi mắt lộ rõ sự lo lắng chứ không phải tìm trò vui, đây là lần đầu có người vì cô mà suy nghĩ.
Cảm giác được người khác quan tâm, tâm trạng dâng lên một tia ấm áp hệt như nắng mùa xuân, Lý Uyên cười mỉm:
“ Cảm ơn em, nhưng chuyện này.
.
.
”.
Nói đến đây, cô không thể duy trì nụ cười được nữa.
Tiểu Dĩ ánh mắt sáng ngợi, nhìn cô rồi lên tiếng:
“ Chị Tử Anh là người thấu tình đạt lý, chị ấy chắc chắn sẽ giúp chị thôi”.
“…………”.
Triệu Tử Anh là người ngay thẳng, điều này cô biết. Nhưng trên tất cả, chị ấy cũng là người kinh doanh, lợi ích phải đặt lên hàng đầu.
Lạc Lạc là con cháu nhà họ Triệu, sao có thể ở bên ngoài chịu khổ cùng cô?
Quá khứ của cô, Triệu Tử Anh biết rõ, nhà họ Lý chắc chắn sẽ gây khó dễ nếu biết cô đã rời khỏi đây. Vậy thì sao họ yên tâm giao bé cưng cho cô?
Chẳng khác nào để cho nhà họ Lý có lý do dây dưa.
Hơn nữa, nếu như nhà họ Triệu đồng ý hậu thuẫn, thì có thể được bao lâu?
Chu cấp tiền là nên làm, vì con chưa đủ 18 tuổi. Nhưng đề phòng nhà họ Lý làm phiền, sẽ phải cho người bên cạnh bảo vệ cô và bé con mọi nơi mọi lúc.
Sau này hắn kết hôn, không thể cứ tiếp tục cùng cô dây dưa.
Dù vợ tương lai hắn có hiểu chuyện cách mấy, thì mấy ai chịu được cảnh chồng mình qua lại cùng với vợ cũ?
Hậu thuẫn cho cô nghe thì đơn giản, nhưng phải giải quyết rất nhiều việc phiền phức.
Nếu là Lý Uyên, cô cũng không muốn làm điều gây hại cho con mình.
Cô nhìn tiểu Dĩ, cười nhẹ:
“ Hắn sẽ không đồng ý đâu, hơn nữa.
.
. con còn nhỏ, ai đủ điều kiện kinh tế thì sẽ được quyền nuôi con. Chị.
.
. chẳng có gì cả.
.
.
”.
Tiểu Dĩ buồn thiu:
“ Nếu chị có thể ở lại đây.
.
. thì tốt rồi”.
“……….
”.
Lý Uyên cười khổ:
“ Em ra ngoài trước đi, chị có việc cần phải làm”.
“ Dạ, vậy nếu cần gì.
.
. chị nhớ gọi em”.
“ Ừ”. Ngôn Tình Sắc
Tiểu Dĩ đi ra ngoài, trong phòng chỉ còn lại mình cô.
Lý Uyên nhìn ra bên ngoài cửa sổ, khung cảnh tươi đẹp hoàn toàn trái ngược với đống cảm xúc hỗn độn của cô lúc này.
Cô gái lẳng lặng ngồi yên không nói gì, màn đêm cũng dần buông, bao trùm lên căn phòng xa hoa.