Chương 1 - Chương 1
Chương 2 - Chương 2
Chương 3 - Chương 3
Chương 4 - Chương 4
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Chương 6
Chương 7 - Chương 7
Chương 8 - Chương 8
Chương 9 - Chương 9
Chương 10 - Chương 10
Chương 11 - Chương 11
Chương 12 - Chương 12
Chương 13 - Chương 13
Chương 14 - Chương 14
Chương 15 - Chương 15
Chương 16 - Chương 16
Chương 17 - Chương 17
Chương 18 - Chương 18
Chương 19 - Chương 19
Chương 20 - Chương 20
Chương 21 - Chương 21
Chương 22 - Chương 22
Chương 23 - Chương 23
Chương 24 - Chương 24
Chương 25 - Chương 25
Chương 26 - Chương 26
Chương 27 - Chương 27
Chương 28 - Chương 28
Chương 29 - Chương 29
Chương 30 - Chương 30
Chương 31 - Chương 31
Chương 32 - Chương 32
Chương 33 - Chương 33
Chương 34 - Chương 34
Chương 35 - Chương 35
Chương 36 - Chương 36
Chương 37 - Chương 37
Chương 38 - Chương 38
Chương 39 - Chương 39
Chương 40 - Chương 40
Chương 41 - Chương 41
Chương 42 - Chương 42
Chương 43 - Chương 43
Chương 44 - Chương 44
Chương 45 - Chương 45
Chương 46 - Chương 46
Chương 47 - Chương 47
Chương 48 - Chương 48
Chương 49 - Chương 49
Chương 50 - Chương 50
Chương 51 - Chương 51
Chương 52 - Chương 52
Chương 53 - Chương 53
Chương 54 - Chương 54
Chương 55 - Chương 55
Chương 56 - Chương 56
Chương 57 - Chương 57
Chương 58 - Chương 58
Chương 59 - Chương 59
Chương 60 - Chương 60
Chương 61 - Chương 61
Chương 62 - Chương 62
Chương 63 - Chương 63
Chương 64 - Chương 64
Chương 65 - Chương 65
Chương 66 - Chương 66
Chương 70 - Chương 67-70
Chương 71 - Chương 71
Chương 72 - Chương 72
Chương 73 - Chương 73
Chương 74 - Chương 74
Chương 75 - Chương 75
Chương 76 - Chương 76
Chương 77 - Chương 77
Chương 78 - Chương 78
Chương 79 - Chương 79
Chương 80 - Chương 80
Chương 81 - Chương 81
Chương 82 - Chương 82
Chương 83 - Chương 83: THE END
Chương 1 - Chương 1
Chương 2 - Chương 2
Chương 3 - Chương 3
Chương 4 - Chương 4
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Chương 6
Chương 7 - Chương 7
Chương 8 - Chương 8
Chương 9 - Chương 9
Chương 10 - Chương 10
Chương 11 - Chương 11
Chương 12 - Chương 12
Chương 13 - Chương 13
Chương 14 - Chương 14
Chương 15 - Chương 15
Chương 16 - Chương 16
Chương 17 - Chương 17
Chương 18 - Chương 18
Chương 19 - Chương 19
Chương 20 - Chương 20
Chương 21 - Chương 21
Chương 22 - Chương 22
Chương 23 - Chương 23
Chương 24 - Chương 24
Chương 25 - Chương 25
Chương 26 - Chương 26
Chương 27 - Chương 27
Chương 28 - Chương 28
Chương 29 - Chương 29
Chương 30 - Chương 30
Chương 31 - Chương 31
Chương 32 - Chương 32
Chương 33 - Chương 33
Chương 34 - Chương 34
Chương 35 - Chương 35
Chương 36 - Chương 36
Chương 37 - Chương 37
Chương 38 - Chương 38
Chương 39 - Chương 39
Chương 40 - Chương 40
Chương 41 - Chương 41
Chương 42 - Chương 42
Chương 43 - Chương 43
Chương 44 - Chương 44
Chương 45 - Chương 45
Chương 46 - Chương 46
Chương 47 - Chương 47
Chương 48 - Chương 48
Chương 49 - Chương 49
Chương 50 - Chương 50
Chương 51 - Chương 51
Chương 52 - Chương 52
Chương 53 - Chương 53
Chương 54 - Chương 54
Chương 55 - Chương 55
Chương 56 - Chương 56
Chương 57 - Chương 57
Chương 58 - Chương 58
Chương 59 - Chương 59
Chương 60 - Chương 60
Chương 61 - Chương 61
Chương 62 - Chương 62
Chương 63 - Chương 63
Chương 64 - Chương 64
Chương 65 - Chương 65
Chương 66 - Chương 66
Chương 70 - Chương 67-70
Chương 71 - Chương 71
Chương 72 - Chương 72
Chương 73 - Chương 73
Chương 74 - Chương 74
Chương 75 - Chương 75
Chương 76 - Chương 76
Chương 77 - Chương 77
Chương 78 - Chương 78
Chương 79 - Chương 79
Chương 80 - Chương 80
Chương 81 - Chương 81
Chương 82 - Chương 82
Chương 83 - Chương 83: THE END
Song Tử hét lên một lần nữa:
- SAO CẬU LẠI KHÔNG CHỌN CÁCH ĐI TÌM TỚ??
- Cậu theo dõi tớ à? – Thiên Bình lạnh lùng đáp! – Hay đây là một vở kịch của cậu và mọi người?
- Cậu thôi đi! – Nhân Mã hét vào mặt Thiên Bình.
- Nhân Mã à… cậu vẫn còn yêu Song Tử ư?
Thiên Yết từ đâu xuất hiện, chân tay cô run lên, khuôn mặt nhợt nhạt và mướt mải mồ hôi khiến Nhân Mã khẽ đau lòng. Mọi chuyện hình như rắc rối hơn rồi thì phải… Thiên Bình gục đầu vào vai Song Tử:
- Song Tử à… Tớ mệt mỏi quá! Mình chia tay nhé!
Cả thế giới của Song Tử cứ như sụp đổ vậy. Song Tử đứng im, đôi mắt của Song Tử cứ hờ hững nhìn bóng tối đang dần bao trùm nơi này.
Nhân Mã giật mình lùi bước về phía sau, anh chạy đến chỗ của Thiên Yết kéo tay cô và đi.
Song Tử nhìn dáng vẻ mệt mỏi của Thiên Bình. Cô bỗng thấy lòng mình đau thắt lại:
- Tại sao cậu lại…? Tớ với cậu đã từng rất hạnh phúc mà… Mà chúng ta vẫn đang rất hạnh phúc mà?
- Tớ yêu cậu Song Tử à… Yêu cậu đến chết đi được? Cậu có biết không hả?
Hình như Thiên Bình đang khóc… Vì gì? Vì yêu hay vì đau… Sao cậu ấy lại khóc? Lạnh quá! – Dòng suy nghĩ vớ vẩn lại chạy qua đầu Song Tử. Cô ấy vẫn không nói gì. Vẫn hoàn toàn im lặng nghe từng giọt nước mắt của Thiên Bình.
Cố lấy hết sức lực của mình, Song Tử mở lời:
- Thiên Bình à… tớ xin lỗi. Cậu quay lại với tớ đi!
Thiên Bình ôm chầm lấy Song Tử… anh khẽ gật đầu. Vì sâu trong tâm trí của anh cũng rất sợ mất cô. Nhưng:
- Chúng mình tạm thời không yêu nhau nữa nhé!
- Cậu nói cái gì đó? – Song Tử cau mày, giọng cô lạc đi
- Tớ biết cậu cần thời gian suy nghĩ xem cậu yêu ai? Thương ai hơn tớ… Làm ơn hãy nghĩ lại.
- Tớ đã suy nghĩ rất nhiều. Người đó chỉ là trong quá khứ. Còn với tớ cậu chính là hiện tại và tương lai. Tớ chỉ sống cho một mình hiện tại và tương…
Chưa kịp nói hết câu thì bờ môi của Song Tử đã bị bịt bởi đôi môi của Thiên Bình. Một nụ hôn đầy nước mắt. Chưa bao giờ Song Tử thấy Thiên Bình khóc… cô cảm thấy trái tim mình như run lên vì Thiên Bình đang khóc vì mình.
Thiên Bình à… xin cậu đừng yếu đuối! Tớ sẽ ở bên cậu… cậu còn phải bảo vệ tớ cơ mà… Đừng yếu đuối!
Họ không thể xa nhau… vì sinh ra họ đã là của nhau!