Chương 1 - Nhà Họ Vu
Chương 2 - Trò Đùa Tai Quái
Chương 3 - Phải Là Điều Tối Kỵ
Chương 4 - Chạm Mắt
Chương 5 - Nói, Vào Trong Phòng Tôi Để Làm Gì?
Chương 6 - Em Không Dám
Chương 7 - Ti Tiện Y Như Con Mẹ Của Chị Vậy
Chương 8 - Gió Nổi
Chương 9 - Vuốt Lên Mái Tóc Cô
Chương 10 - Để Lại Chơi Chút Đã
Chương 11 - Lần Đầu Tiên
Chương 12 - Em Xin Anh
Chương 13 - Việc Cho Cô
Chương 14 - Không Muốn Nhìn Thấy Ai, Nhất Là Anh
Chương 15 - Lúc Đó Hành Động Bồng Bột Rồi
Chương 16 - Tiếng Động Lớn
Chương 17 - Ông Ta Điên Rồi!
Chương 18 - Cô Được Anh Bế Trên Tay
Chương 19 - Nằm Trong Lòng Anh
Chương 20 - Muốn Nuôi Cô Lớn
Chương 21 - Là Em Gái… Mới
Chương 22 - Thật Không Ngoan Chút Nào
Chương 23 - Mười Tuổi Thì Làm Sao?
Chương 24 - Hôn Ước Là Gì?
Chương 25 - Người Bị Hại
Chương 26 - Ôn Nhu
Chương 27 - Cô Mút Lên Đầu Ngón Tay Anh
Chương 28 - Anh Đưa Em Đi Đâu?
Chương 29 - Cậu Có Nhầm Lẫn Không?
Chương 30 - Em Không Biết Dùng Điện Thoại
Chương 31 - Anh Sẽ Quay Về
Chương 32 - Anh Đang Tức Giận Đấy
Chương 33 - Không Ai Được Phép Động Vào Bé Ngoan Của Anh
Chương 34 - Hai Mươi Tuổi, Gả Cho Anh Nhé?
Chương 35 - Em Chỉ Muốn Giúp Anh
Chương 36 - Cô Sẽ Bảo Vệ Anh
Chương 37 - Con Muốn Nó Đau Khổ Sao?
Chương 38 - Tôi Sẽ Đi…
Chương 39 - Mất Cô Thật Rồi
Chương 40 - Không Kịp Tỉnh Lại
Chương 41 - Em Có Muốn Về Nhà Cùng Anh Không?
Chương 42 - Anh Nhận Nhầm Người Rồi!
Chương 43 - Quay Mặt Lại Đây
Chương 44 - Đường Nghi, Anh Đang Rất Đau
Chương 45 - Em Đến Đây Mà Khênh Người Yêu Em Về
Chương 46 - Vu Phùng Cửu Mất Trí Rồi! (H)
Chương 47 - Cuồng Bạo (H+)
Chương 48 - Chưa Dập Lửa Được Đâu (H+)
Chương 49 - Tình Yêu Của Vu Phùng Cửu
Chương 50 - Chia Tay Với Ưng Sở Đi!
Chương 51 - Anh Cho Em Một Tuần
Chương 52 - Anh Đang Ở Cổng Sau Kí Túc Xá Chờ Em
Chương 53 - Hôn Sâu
Chương 54 - Cuồng Nhiệt (H+)
Chương 55 - Yêu Đến Mòn Mỏi (H+)
Chương 56 - Buồn Vì Tình
Chương 57 - Có Muốn Ăn Gì Không?
Chương 58 - Anh Bị Thương?!
Chương 59 - Cho Chừa!
Chương 60 - Thực Lòng Xin Lỗi
Chương 61 - Hôn Hư Môi Cô
Chương 62 - Xin Em Đừng Đi
Chương 63 - Anh Đưa Tôi Về Đi
Chương 64 - Chấp Nhận Thuộc Về Anh
Chương 65 - Đi Đi, Xin Đừng Quay Đầu Lại
Chương 66 - Anh Đã Yêu Cô Sai Cách?
Chương 67 - Nhìn Này, Thành Của Của Anh Đấy
Chương 68 - Chuyện Chưa Xong Đâu
Chương 69 - Giữa Hai Người
Chương 70 - Đến Luôn Đi
Chương 71 - Còn Cơ Hội
Chương 72 - Mệt
Chương 73 - Đêm Ấy Có Hai Người Cùng Thức
Chương 74 - Hẹn Hò Bí Mật
Chương 75 - Chỉ Có Mình Em Thôi
Chương 76 - Người Đàn Ông Của Em
Chương 77 - Đương Nhiên Là Không Rồi
Chương 78 - Vận Xui
Chương 79 - Bất Ngờ
Chương 80 - Cô Không Phải Trẻ Mồ Côi
Chương 81 - Anh Muốn Em Khen Anh Kiểu Khác Cơ!
Chương 82 - Bảo Bối, Gọi Anh Đi
Chương 83 - Giữ Gìn Sức Khỏe Nhé, Tiểu Nghi
Chương 84 - Theo Luật Nhé
Chương 85 - Yêu Em Nên Tin Em
Chương 86 - Loạt Soạt
Chương 87 - Bảo Trọng
Chương 88 - Đi Xem Mắt
Chương 89 - Chết Toi Cô Rồi!
Chương 90 - Ối Ối Ối!
Chương 91 - Người Chia Chung Giường
Chương 92 - Chị Thấy Sao?
Chương 93 - Tên Hâm Này Làm Cô Đau Đầu Chết Mất Thôi
Chương 94 - Hai Tuần Chờ Bằng Một Đêm Hai Tiếng
Chương 95 - Ngọt Ngào (H+)
Chương 96 - Em Là Ưu Tiên
Chương 97 - Tại Sao Vậy?
Chương 98 - Tránh Xa Vu Phùng Cửu Ra
Chương 99 - Chị Chết Chắc Rồi!
Chương 100 - Phiên Toà Sắp Tới…
Chương 101 - Không Lường Trước
Chương 102 - Đồ Độc Ác
Chương 103 - Quá Muộn Rồi
Chương 104 - Màu Xanh, Biển, Và Rơi Xuống
Chương 105 - Trao Em Đi
Chương 106 - Đã Đúng Thì Đừng Nói To Như Vậy Chứ?
Chương 107 - Thì Đi
Chương 108 - Trùng Phùng
Chương 109 - Tôi Không Quen Cô
Chương 110 - Hấu Lề!
Chương 111 - Tống Minh Tuệ
Chương 112 - Anh Thấy Tôi Đáng Yêu Hả? Thật Sao?
Chương 113 - Mơ
Chương 114 - Đẹp Thế Này Mà Mắc Bệnh Hoang Tưởng
Chương 115 - Có Vinh Quang Cái Đếch Gì Đâu Mà Kể
Chương 116 - Tôi Nghe Theo Tiếng Gọi Tình Yêu Của Mình Đó!
Chương 117 - Nguy Hiểm Quá
Chương 118 - Lỗ Mất Rồi
Chương 119 - Cưỡng Hôn
Chương 120 - Như Thằng Hâm
Chương 121 - Không Cần Phải Mặc Áo Đâu! Đẹp Mà!
Chương 122 - Tuệ Thoảng Thốt: Súng Đâu? Gậy Đâu?
Chương 123 - Đi Săn
Chương 124 - Gấu
Chương 125 - Phải Cưới Thôi!
Chương 126 - Không Thèm Nhìn Trộm Cô Tắm
Chương 127 - Kia Rồi! Người Đàn Ông Duy Nhất Mà Tôi Muốn Ngủ Cùng
Chương 128 - Tiểu Tuệ! Tránh Xa Người Đàn Ông Ấy Ra!
Chương 129 - Bỏ Mịa! Hình Như Ở Đây Có Một Sự Hiểu Lầm Không Hề Nhỏ!
Chương 130 - Anh Bị Não À?!
Chương 131 - Có Không Giữ, Mất Đi Rình
Chương 132 - Nói Không Thích Người Ta Mà? Đổi Ý Rồi À?
Chương 133 - Anh Cắn Cô Được Không? Chỉ Hai Phát Thôi
Chương 134 - Anh Là Cái Thá Gì Mà Lại Xen Vào Chuyện Của Tôi?
Chương 135 - Anh Khốn Nạn Lắm!
Chương 136 - Tôi Chấp Nhận Chịu Phạt
Chương 137 - Hôn~
Chương 138 - Anh Trở Thành “Giai” Đã Có Vợ Rồi!
Chương 139 - Thử Làm Em Chết Mê Dưới Thân Anh Đi Xem Nào
Chương 140 - Em Có Thích Được Anh Động Vào Người Em Như Thế Này Không? (H+)
Chương 141 - Thêm Một Lần Nữa, Không, Vài Lần Nữa Nhé Vợ? (H+)
Chương 142 - Cháu Có Muốn Gặp Mẹ Không?
Chương 143 - Đừng Sợ (H+)
Chương 144 - Nếu Em Thích, Ngày Nào Chúng Ta Cũng Lăn Giường! - Cút!!! (H+)
Chương 145 - Tôi Sẽ Giết Chết Ả Phụ Nữ Đã Bỏ Rơi Vu Phùng Cửu
Chương 146 - Tống Minh Tuệ: Không Có Ai Nhận Ra Sao? Tôi Đang Đeo Nhẫn Cưới Đó!
Chương 147 - Cô Bé Là Con Của Anh Với Tiểu Tuệ Phải Không?
Chương 148 - Ở Bên Anh, Con Bé Sẽ Gặp Tai Họa!
Chương 149 - Tôi Giao Tiểu Tuệ Và Tiểu Niệm Cho Anh
Chương 150 - Gặp Lại Giai Di
Chương 151 - Tôi Là Hướng Đường Nghi
Chương 152 - Chính Cô Đã Dâng Anh Ấy Và Con Gái Đến Cho Tôi
Chương 153 - Em Bắt Đầu Đây, Đừng Có Khóc Đấy
Chương 154 - Em Có Thể Khiến Cho Anh Phát Điên Đến Chết! (H+)
Chương 155 - Em Không Cần Mạng Nữa Rồi
Chương 156 - Liều
Chương 157 - Đúng Là Cuộc Đời Mà
Chương 158 - Nhớ Lại
Chương 159 - He He… Em Không Có Chìa Khoá Nhà
Chương 160 - Hứa Sẽ Yêu Thương Em Thật Tốt
Chương 161 - Đây Là Mẹ Của Con
Chương 162 - Họp Gia Đình
Chương 163 - Sinh Thêm Đứa Nữa (HOÀN)
Chương 164 - Ngoại Truyện: Vu Hải Niệm X Hiên (1)
Chương 165 - Ngoại Truyện: Vu Hải Niệm X Hiên (2)
Chương 166 - Ngoại Truyện: Vu Hải Niệm X Hiên (3)
Chương 167 - Ngoại Truyện: Vu Hải Niệm X Hiên (4)
Chương 168 - Ngoại Truyện: Vu Hải Niệm X Hiên (5)
Chương 169 - Ngoại Truyện: Vu Hải Niệm X Hiên (6)
Chương 1 - Nhà Họ Vu
Chương 2 - Trò Đùa Tai Quái
Chương 3 - Phải Là Điều Tối Kỵ
Chương 4 - Chạm Mắt
Chương 5 - Nói, Vào Trong Phòng Tôi Để Làm Gì?
Chương 6 - Em Không Dám
Chương 7 - Ti Tiện Y Như Con Mẹ Của Chị Vậy
Chương 8 - Gió Nổi
Chương 9 - Vuốt Lên Mái Tóc Cô
Chương 10 - Để Lại Chơi Chút Đã
Chương 11 - Lần Đầu Tiên
Chương 12 - Em Xin Anh
Chương 13 - Việc Cho Cô
Chương 14 - Không Muốn Nhìn Thấy Ai, Nhất Là Anh
Chương 15 - Lúc Đó Hành Động Bồng Bột Rồi
Chương 16 - Tiếng Động Lớn
Chương 17 - Ông Ta Điên Rồi!
Chương 18 - Cô Được Anh Bế Trên Tay
Chương 19 - Nằm Trong Lòng Anh
Chương 20 - Muốn Nuôi Cô Lớn
Chương 21 - Là Em Gái… Mới
Chương 22 - Thật Không Ngoan Chút Nào
Chương 23 - Mười Tuổi Thì Làm Sao?
Chương 24 - Hôn Ước Là Gì?
Chương 25 - Người Bị Hại
Chương 26 - Ôn Nhu
Chương 27 - Cô Mút Lên Đầu Ngón Tay Anh
Chương 28 - Anh Đưa Em Đi Đâu?
Chương 29 - Cậu Có Nhầm Lẫn Không?
Chương 30 - Em Không Biết Dùng Điện Thoại
Chương 31 - Anh Sẽ Quay Về
Chương 32 - Anh Đang Tức Giận Đấy
Chương 33 - Không Ai Được Phép Động Vào Bé Ngoan Của Anh
Chương 34 - Hai Mươi Tuổi, Gả Cho Anh Nhé?
Chương 35 - Em Chỉ Muốn Giúp Anh
Chương 36 - Cô Sẽ Bảo Vệ Anh
Chương 37 - Con Muốn Nó Đau Khổ Sao?
Chương 38 - Tôi Sẽ Đi…
Chương 39 - Mất Cô Thật Rồi
Chương 40 - Không Kịp Tỉnh Lại
Chương 41 - Em Có Muốn Về Nhà Cùng Anh Không?
Chương 42 - Anh Nhận Nhầm Người Rồi!
Chương 43 - Quay Mặt Lại Đây
Chương 44 - Đường Nghi, Anh Đang Rất Đau
Chương 45 - Em Đến Đây Mà Khênh Người Yêu Em Về
Chương 46 - Vu Phùng Cửu Mất Trí Rồi! (H)
Chương 47 - Cuồng Bạo (H+)
Chương 48 - Chưa Dập Lửa Được Đâu (H+)
Chương 49 - Tình Yêu Của Vu Phùng Cửu
Chương 50 - Chia Tay Với Ưng Sở Đi!
Chương 51 - Anh Cho Em Một Tuần
Chương 52 - Anh Đang Ở Cổng Sau Kí Túc Xá Chờ Em
Chương 53 - Hôn Sâu
Chương 54 - Cuồng Nhiệt (H+)
Chương 55 - Yêu Đến Mòn Mỏi (H+)
Chương 56 - Buồn Vì Tình
Chương 57 - Có Muốn Ăn Gì Không?
Chương 58 - Anh Bị Thương?!
Chương 59 - Cho Chừa!
Chương 60 - Thực Lòng Xin Lỗi
Chương 61 - Hôn Hư Môi Cô
Chương 62 - Xin Em Đừng Đi
Chương 63 - Anh Đưa Tôi Về Đi
Chương 64 - Chấp Nhận Thuộc Về Anh
Chương 65 - Đi Đi, Xin Đừng Quay Đầu Lại
Chương 66 - Anh Đã Yêu Cô Sai Cách?
Chương 67 - Nhìn Này, Thành Của Của Anh Đấy
Chương 68 - Chuyện Chưa Xong Đâu
Chương 69 - Giữa Hai Người
Chương 70 - Đến Luôn Đi
Chương 71 - Còn Cơ Hội
Chương 72 - Mệt
Chương 73 - Đêm Ấy Có Hai Người Cùng Thức
Chương 74 - Hẹn Hò Bí Mật
Chương 75 - Chỉ Có Mình Em Thôi
Chương 76 - Người Đàn Ông Của Em
Chương 77 - Đương Nhiên Là Không Rồi
Chương 78 - Vận Xui
Chương 79 - Bất Ngờ
Chương 80 - Cô Không Phải Trẻ Mồ Côi
Chương 81 - Anh Muốn Em Khen Anh Kiểu Khác Cơ!
Chương 82 - Bảo Bối, Gọi Anh Đi
Chương 83 - Giữ Gìn Sức Khỏe Nhé, Tiểu Nghi
Chương 84 - Theo Luật Nhé
Chương 85 - Yêu Em Nên Tin Em
Chương 86 - Loạt Soạt
Chương 87 - Bảo Trọng
Chương 88 - Đi Xem Mắt
Chương 89 - Chết Toi Cô Rồi!
Chương 90 - Ối Ối Ối!
Chương 91 - Người Chia Chung Giường
Chương 92 - Chị Thấy Sao?
Chương 93 - Tên Hâm Này Làm Cô Đau Đầu Chết Mất Thôi
Chương 94 - Hai Tuần Chờ Bằng Một Đêm Hai Tiếng
Chương 95 - Ngọt Ngào (H+)
Chương 96 - Em Là Ưu Tiên
Chương 97 - Tại Sao Vậy?
Chương 98 - Tránh Xa Vu Phùng Cửu Ra
Chương 99 - Chị Chết Chắc Rồi!
Chương 100 - Phiên Toà Sắp Tới…
Chương 101 - Không Lường Trước
Chương 102 - Đồ Độc Ác
Chương 103 - Quá Muộn Rồi
Chương 104 - Màu Xanh, Biển, Và Rơi Xuống
Chương 105 - Trao Em Đi
Chương 106 - Đã Đúng Thì Đừng Nói To Như Vậy Chứ?
Chương 107 - Thì Đi
Chương 108 - Trùng Phùng
Chương 109 - Tôi Không Quen Cô
Chương 110 - Hấu Lề!
Chương 111 - Tống Minh Tuệ
Chương 112 - Anh Thấy Tôi Đáng Yêu Hả? Thật Sao?
Chương 113 - Mơ
Chương 114 - Đẹp Thế Này Mà Mắc Bệnh Hoang Tưởng
Chương 115 - Có Vinh Quang Cái Đếch Gì Đâu Mà Kể
Chương 116 - Tôi Nghe Theo Tiếng Gọi Tình Yêu Của Mình Đó!
Chương 117 - Nguy Hiểm Quá
Chương 118 - Lỗ Mất Rồi
Chương 119 - Cưỡng Hôn
Chương 120 - Như Thằng Hâm
Chương 121 - Không Cần Phải Mặc Áo Đâu! Đẹp Mà!
Chương 122 - Tuệ Thoảng Thốt: Súng Đâu? Gậy Đâu?
Chương 123 - Đi Săn
Chương 124 - Gấu
Chương 125 - Phải Cưới Thôi!
Chương 126 - Không Thèm Nhìn Trộm Cô Tắm
Chương 127 - Kia Rồi! Người Đàn Ông Duy Nhất Mà Tôi Muốn Ngủ Cùng
Chương 128 - Tiểu Tuệ! Tránh Xa Người Đàn Ông Ấy Ra!
Chương 129 - Bỏ Mịa! Hình Như Ở Đây Có Một Sự Hiểu Lầm Không Hề Nhỏ!
Chương 130 - Anh Bị Não À?!
Chương 131 - Có Không Giữ, Mất Đi Rình
Chương 132 - Nói Không Thích Người Ta Mà? Đổi Ý Rồi À?
Chương 133 - Anh Cắn Cô Được Không? Chỉ Hai Phát Thôi
Chương 134 - Anh Là Cái Thá Gì Mà Lại Xen Vào Chuyện Của Tôi?
Chương 135 - Anh Khốn Nạn Lắm!
Chương 136 - Tôi Chấp Nhận Chịu Phạt
Chương 137 - Hôn~
Chương 138 - Anh Trở Thành “Giai” Đã Có Vợ Rồi!
Chương 139 - Thử Làm Em Chết Mê Dưới Thân Anh Đi Xem Nào
Chương 140 - Em Có Thích Được Anh Động Vào Người Em Như Thế Này Không? (H+)
Chương 141 - Thêm Một Lần Nữa, Không, Vài Lần Nữa Nhé Vợ? (H+)
Chương 142 - Cháu Có Muốn Gặp Mẹ Không?
Chương 143 - Đừng Sợ (H+)
Chương 144 - Nếu Em Thích, Ngày Nào Chúng Ta Cũng Lăn Giường! - Cút!!! (H+)
Chương 145 - Tôi Sẽ Giết Chết Ả Phụ Nữ Đã Bỏ Rơi Vu Phùng Cửu
Chương 146 - Tống Minh Tuệ: Không Có Ai Nhận Ra Sao? Tôi Đang Đeo Nhẫn Cưới Đó!
Chương 147 - Cô Bé Là Con Của Anh Với Tiểu Tuệ Phải Không?
Chương 148 - Ở Bên Anh, Con Bé Sẽ Gặp Tai Họa!
Chương 149 - Tôi Giao Tiểu Tuệ Và Tiểu Niệm Cho Anh
Chương 150 - Gặp Lại Giai Di
Chương 151 - Tôi Là Hướng Đường Nghi
Chương 152 - Chính Cô Đã Dâng Anh Ấy Và Con Gái Đến Cho Tôi
Chương 153 - Em Bắt Đầu Đây, Đừng Có Khóc Đấy
Chương 154 - Em Có Thể Khiến Cho Anh Phát Điên Đến Chết! (H+)
Chương 155 - Em Không Cần Mạng Nữa Rồi
Chương 156 - Liều
Chương 157 - Đúng Là Cuộc Đời Mà
Chương 158 - Nhớ Lại
Chương 159 - He He… Em Không Có Chìa Khoá Nhà
Chương 160 - Hứa Sẽ Yêu Thương Em Thật Tốt
Chương 161 - Đây Là Mẹ Của Con
Chương 162 - Họp Gia Đình
Chương 163 - Sinh Thêm Đứa Nữa (HOÀN)
Chương 164 - Ngoại Truyện: Vu Hải Niệm X Hiên (1)
Chương 165 - Ngoại Truyện: Vu Hải Niệm X Hiên (2)
Chương 166 - Ngoại Truyện: Vu Hải Niệm X Hiên (3)
Chương 167 - Ngoại Truyện: Vu Hải Niệm X Hiên (4)
Chương 168 - Ngoại Truyện: Vu Hải Niệm X Hiên (5)
Chương 169 - Ngoại Truyện: Vu Hải Niệm X Hiên (6)
Vu Hải Niệm đi tới rồi nắm lấy góc áo của Tống Minh Tuệ, đôi mắt nó trong veo như một hòn ngọc sáng.
“Dì là mẹ của cháu ư? Điều đó có thật không? Dì là mẹ cháu?...
.
”
“Tiểu Niệm.
.
.
”
“Có lẽ con đã nhận ra rồi, cô ấy thực sự là mẹ của con.
” Vu Phùng Cửu cùng bế Vu Hải Niệm và Tống Minh Tuệ lên, anh hôn lên trán của hai mẹ con, giọng nói dịu dàng như gió thổi ở bên dưới vầng trăng non ngọt dịu: “Đây là mẹ con. Tuy đã có rất nhiều chuyện xảy ra nhưng cuối cùng bố cũng có thể nói ra được những gì mà mình đã mong muốn được thốt ra từ rất lâu rồi. Tiểu Niệm, Minh Tuệ là mẹ con.
”
“Có thật không?” Vu Hải Niệm vẫn chưa tin, cô bé ôm chặt lấy cổ của Vu Phùng Cửu, khuôn mặt nhăn nhó rơm rớm nước mắt: “Con vẫn chưa tin đâu! Tại sao.
.
. Tại sao mẹ của con lại có thể bỏ con được? Đã thế còn làm như mới quen biết rồi còn hay trêu con nữa.
.
.
”
“Mẹ làm sao mà biết được.
.
. Mẹ bị rơi xuống dưới biển từ độ cao hơn mấy chục mét mà.
” Tống Minh Tuệ cũng mếu máo: “Con thử rơi xuống như mẹ mà xem, đầu có còn một tí gì không hả?.
.
. Đã thế mọi người còn giấu nhẹm đi thì làm sao mẹ nhớ được cái gì?”
Tống Minh Tuệ và Vu Hải Niệm òa khóc rồi liên tục cãi nhau về vấn đề mất trí nhớ, có mỗi Vu Phùng Cửu là không chen miệng vào nổi.
Chỉ riêng cái nét mặt nhăn nhó đầm đìa nước mắt của hai mẹ con nhà này là giống nhau y như đúc luôn. Cần gì phải chứng minh nữa?
Nhận thấy hai mẹ con nhà này còn định tranh cãi nhau đến tận sáng nên Vu Phùng Cửu đành phải bế cả hai vào trong phòng ngủ, đổ người nằm lên giường, ôm mỗi người ở hai bên tay mình rồi lớn giọng ra lệnh.
“Đi ngủ!
”
Tiếng khóc và tiếng cãi cọ nín bỗng im thin thít, chỉ còn lại một vài âm thanh sụt sịt tràn ra khỏi kẽ miệng mà thôi.
Vu Phùng Cửu hôn thêm một cái nữa vào má của Tống Minh Tuệ, thấy vậy, Vu Hải Niệm giãy nảy lên, anh đành phải hôn vào trán cô bé thêm cái nữa.
“Nghe đây, hai người. Tiểu Tuệ, con bé là đứa con mà em đã dùng cả mạnh sống của mình để đánh đổi, còn Tiểu Niệm, đây là mẹ của con.
”
“Không phải mẹ bỏ con vì mẹ không yêu con, mà là vì để cứu con khỏi một vụ tai nạn mà mẹ gặp phải một chấn thương nặng dẫn tới mất trí nhớ. Nhưng cuối cùng mẹ vẫn tìm về được với bố và con, con xem xem có phải đó là vì tình yêu mẹ dành cho con bất chấp mọi định luật của thế giới không?”
Vu Hải Niệm chớp mắt nhìn Vu Phùng Cửu, đôi môi nhỏ mím vào với nhau.
Tống Minh Tuệ nhìn thấy cô bé liếc lên nhìn mình một cách chăm chú và cẩn thận, rồi sau đó là trèo qua người của Vu Phùng Cửu để nằm ở chính giữa của hai người, ôm lấy cả anh và cả người của cô.
Cuối cùng nó cũng đã được ôm lấy mẹ của mình rồi.
“Con vẫn chưa tha thứ cho mẹ đâu.
” Nó vừa rúc đầu vào người cô vừa tủi hờn trách cứ.
Tống Minh Tuệ yêu thương ôm lấy nó vào lòng, nhẹ nhàng đặt trên má, trên trán, trên mũi nó những nụ hôn nhẹ nhàng.
Vu Phùng Cửu tắt điện phòng ngủ rồi ôm lấy hai mẹ con vào lòng, lồng ngực rộng lướn áp lên cơ thể ấm áp của vợ và con mình, nhắm mắt, giọng nói thủ thỉ.
“Ngủ ngon nhé.
”
Đã từng có một thời gian, khi anh và cô đang cách xa nhau đến nửa vòng trái đất.
*
Anh ngồi bên cạnh bậu cửa sổ, nghe những tiếng mưa rơi lộp bộp ở bên ngoài lớp kính thủy tinh, miệng ngâm nga một giai điệu.
*
Đó là giai điệu em thích nghe nhất.
*
Em có nghe thấy anh không? Anh đang hát bài hát mà em thích nhất đấy.
*
Liệu ở nơi xa như thế, em có ổn không?*