Cũng không biết rốt cục người mua là tu sĩ đại thần thông gì, một trăm năm đạt tới Nguyên Anh kỳ, điều này đối với Trương Cửu Đức là một sự mê hoặc lớn không gì cưỡng được. Hiện giờ hắn mới chỉ là Trúc Cơ hậu kỳ mà thôi, một trăm năm vượt qua Kết Đan kỳ để tiến vào Nguyên Anh kỳ, điều đó quả thật là thần tích nha.
Tuy rằng hắn là dị linh căn hiếm thấy thì cũng chỉ tu luyện nhanh hơn người thường một chút trước khi Kết Đan mà thôi, sau khi Kết Đan thì rất khó nói. Rất nhiều dị linh căn đã dừng lại trước ngưỡng cửa Kết Đan, không cách nào đột phá cho tới khi chết già. Nguyên Anh kỳ quả thực có lực hấp dẫn vô cùng cường đại.
Nếu so sánh thì tánh mạng của người trong gia tộc dường như không trọng yếu bằng… dù sao tuổi thọ của phàm nhân có hạn, cho dù không giết bọn họ thì sau một trăm năm bọn họ cũng sẽ chết… chết sớm một chút thì chết sớm một chút a. Như vậy ta mới có thể một lòng tu luyện, về sau giết người đoạt bảo cũng không sợ bị người khác mang người nhà ra uy hiếp.
Trương Ngũ Đức đảm nhận nhiệm vụ không khỏi quỳ xuống cầu khẩn, nói tận đạo lý thế nhưng Trương Cửu Đức là một tên bị lòng tham công tâm, lời nói vừa dứt liền quay đầu rời đi.
- Yên tâm, ta sẽ báo thù cho các ngươi…
Trương Ngũ Đức vừa đi, tự nhiên cả nhà Trương gia hơn hai nghìn người bị giết sạch. Tu sĩ Nguyên Anh vô cùng thần thông quảng đại, phàm chỉ cần là người có huyết thống Trương gia đều giết sạch, mà ngay cả những nô bộc trung thành cũng bị giết không ít.
Trương Ngũ Đức không chết là bởi vì hoàng thất Vũ Quốc cầu tình cho. Trương Ngũ Đức với tư cách là bậc Đại Nho của Vũ Quốc đồng thời được quan dân Vũ Quốc kính trọng. Tất cả mọi người đều đứng ra cầu tình cho hắn, vừa vặn hắn đi ra ngoài cũng Trương Ngũ Đức cho nên trở về muộn, lão tổ Nguyên Anh kia giết hơn hai nghìn người cũng giảm hận được không ít, cuối cùng để lại cho Trương Ngũ Đức một con đường sống.
Diệp Không nghe xong không khỏi cởi bỏ toàn bộ nghi vấn trong lòng. Trách không được từ lúc đầu Trương Ngũ Đức đã không tán thành chính mình tu tiên, bởi vì hắn cho rằng tất cả tu tiên giới đều vô cùng ích kỷ, đệ đệ của chính mình không tu tiên thành, cuối cùng lại tu thành gia súc.
Diệp Không còn chưa hết hy vọng, hắn lại chạy tới hậu hoa viên, tận mắt chứng kiến Khang Lương quả trên cây hết sạch sẽ, lúc này mới hết sạch hy vọng.
Chẳng qua có điều khiến cho Diệp Không ngoài ý muốn chính là buổi tối lạnh như vậy vẫn có gia đinh hẹn ước cùng nha hoàn trốn sau hòn giả sơn, hắn nghe được tiếng cởi quần rõ ràng, thật sự tinh thần rất đáng khen.
Thạch động tối như mực ở trong núi có thể nhìn thấy một bóng trắng đang ẩn ẩn hiện hiện, nữ tử đang phối hợp cùng cũng rên nhẹ nơi cổ họng. Diệp Không vốn không muốn nhìn lén thế nhưng hắn lại cảm thấy bóng lưng màu trắng kia có chút quen mắt, chú ý một chút, thật không ngờ là Bách Phu trưởng Liễu Trường Thanh.
Nếu như là người khác thì thôi không nói, nhưng Liễu Trường Thanh với tư cách là binh đầu sao lại có thể dẫn đầu vi phạm quy định như vậy? Cho dù ngươi tình đầu ý hợp với nha hoàn cũng đừng làm tại đây a, nơi này không dễ ẩn nấp, lại rất dễ để cho Diệp Không nhìn thấy. Nếu như là người khác trông thấy thì ngươi thảm rồi. Quân gia của Diệp gia vô cùng nghiêm khắc, chỉ như vậy đã đủ chém đầu ngươi!
- Khục!
Diệp Không ở bên ngoài ho khan một tiếng.
Hai người bên trong hiển nhiên nghe được động tĩnh bên ngoài liền lo lắng không dám động đậy, lại chờ đến khi Diệp Không gọi thẳng danh tự Liễu Trường Thanh ra thì hắn mới tất tưởi kéo quần lên.
Mang theo một nha hoàn đi tới trước mặt Diệp Không quỳ xuống, quân gia Diệp gia vô cùng sâm nghiêm, làm việc đó cùng nha hoàn trong nội viện Diệp gia chính là tử tội, mà ngay cả nha hoàn cũng sẽ bị đánh ngàn trượng cho đến chết.
Liễu Trường Thanh biết rõ lợi hại liền bị hù dọa tới không còn tí máu trên khuôn mặt, hắn quỳ xuống trước Diệp Không không ngừng dập đầu.
Diệp Không tự nhiên sẽ không trừng phát Liễu Trường Thanh. Hắn hỏi mới biết được, thì ra Liễu Trường Thanh cùng nha hoàn này sớm đã vừa mắt nhau, hai người thường xuyên qua lại, cuối cùng phát sinh quan hệ.
Bình thường Liễu Trường Thanh không dám lớn mật như vậy, thế nhưng thế cục biên quan ngày càng khẩn trương. Liễu Trường Thanh nhận được quân lệnh của Diệp Uy rằng phải dẫn đội quay trở lại doanh trại. Như vậy đi sẽ phải chia cách nhau, buổi tối hai người ước hẹn ra đây, nói lời tâm tình một hồi rồi không nhịn được làm hoạt động nóng người.
Chuyện tình đi vào rừng thân mật như vậy cũng đều có nguyên do của nó, chẳng qua Diệp Không lại hỏi thêm:
- Vì sao các ngươi đã tình đầu ý hợp mà lại không chuộc thân cho nàng ta, để nàng ta an cư tại Nam Đô thành?
Liễu Trường Thanh thở dài:
- Tiểu Quyên là nha hoàn trong phòng của Cửu phu nhân, lại là một người cần cù, Cửu phu nhân một mực không chịu buông tay, ta cũng đã từng hỏi qua thế nhưng Cửu phu nhân không hề đồng ý.
Chào mừng bạn đến với RIT Truyện!!!
Hiện tại RIT truyện đã có giao diện mới, với các tính năng ưu việt hơn:
+ Thêm icon chat với admin phía góc phải dưới cùng
+ Thêm các tính năng đăng ký / đăng nhập
+ Thêm mục Truyện Audio
Rất cảm ơn các bạn đã ủng hộ team mình trong suốt thời gian qua!
Donation
Ủng hộ, duy trì và phát triển https://rittruyen.com!