Đại Mộng Sơn Hải Chiến Sử Thi

Đại Mộng Sơn Hải Chiến Sử Thi

Cập nhật: 26/09/2024
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 119
Đánh giá:                      
Kiếm hiệp
Tiên hiệp
Huyền Huyễn
     
     

Hai nữ tử trẻ tuổi đang khóc lóc đau thương, nhưng sau khi nghe được lời của Cơ Hạo Nhiên, họ kìm nén bi thương, cúi đầu tạ ơn.

Thấy Cơ Thù trở về, Cơ Hạo Nhiên liền giới thiệu hai nàng cho y. Hai cô nương trẻ tuổi, người lớn hơn khoảng mười bảy, mười tám tuổi, tên là Vân Chỉ, còn người nhỏ hơn chừng mười lăm, mười sáu tuổi, tên là Vân Dung.

Hai cô nương hiểu lễ nghĩa, dù rất thương tâm nhưng vẫn không quên tạ ơn Cơ Thù.

Cơ Thù qua loa đáp lại, đồng thời đánh giá tỷ muội hai người. Tuy hai nàng là tỷ muội, đều là mỹ nhân, nhưng nét mặt lại rất khác nhau. Tỷ tỷ Vân Chỉ có khuôn mặt tròn và đôi mắt to, trong khi em gái Vân Dung lại sở hữu chân mày lá liễu cùng đôi mắt xinh đẹp.

Nơi này cách Thành Vân Dương khá xa, không có xe ngựa, cũng không thể vận chuyển thi thể đi, không còn cách nào khác đành phải đào hố chôn xuống đất.

Cơ Hạo Nhiên đương nhiên sẽ không đụng tới những việc như thế này, Cơ Thù chỉ có thể tự mình chịu khổ. Phải dùng xẻng cơm đào bới hơn hai giờ mới đào được một ngôi mộ có thể chôn cất.

Sau khi an táng xong xuôi, mặt trời đã lặn, màn đêm đang dần bao phủ cả ngọn núi. Hai tỷ muội quỳ xuống khóc, rồi mới theo họ lên đường.

Đi bộ trong rừng vào ban đêm, đường núi hiểm trở, còn mang theo hai nữ tử, nên di chuyển rất chậm chạp. Mãi đến nửa đêm ngày hôm sau, nhóm bốn người bọn họ mới đi ra khỏi rừng hoang núi rậm này.

Chậm rãi chậm rãi, cuối cùng cũng đến được Thành Vân Dương. Xung quanh thành bốn bề là nước, với những cây cầu treo bằng phẳng và những bức tường cao hàng trăm mét.

Thành Vân Dương này vô cùng phồn hoa, nhìn người đến kẻ đi, qua lại tấp nập, những toà nhà xa hoa, nườm nượp nối tiếp nhau, những con đường trong thành rất trật tự lề lối, những người bán hàng ra ra vào vào, còn có các cửa tiệm bày bán những đồ vật khác nhau, các loại báu vật quý giá, ngũ cốc, lương thực, vải vóc tơ lụa, đặt ngang xếp dọc, an toàn đến mức gần như không thấy sự cẩn trọng hay giấu giếm gì, điều này cho thấy người dân ở đây giản dị, chất phác, trị an được đảm bảo tốt, là nơi an cư lạc nghiệp trong thời đại thái bình thịnh vượng.

"Cơ công tử, không nghĩ rằng thiên hạ lại có nơi phồn hoa như vậy?" Vân Chỉ kinh ngạc nhìn quanh.

"Hổ thẹn, hổ thẹn, thời đại thịnh vượng này là nhờ Hoàng đế duyệt binh ở Vân Dương năm đó.

" Cơ Hạo Nhiên cười nhẹ.

"Đây là nơi Hoàng đế tổ chức duyệt binh sao?" Hai tỷ muội hiểu ý nhìn nhau.

Cơ Hạo Nhiên hắng giọng, quay đầu nói: "Là như thế này, sau khi tu thành Địa Tiên, Hoàng đế tạm thời dừng việc bế quan tu luyện, mà chuyên tâm trị vì đất nước.

Đối mặt với áp lực ngày càng lớn từ tộc Tu La, Hoàng đế bắt đầu lập kế hoạch thống nhất nhân tộc. Từ bờ Hồ Hoàng Trạch ở Trung Châu xây dựng Thành Vân Dương, chiêu mộ binh lính và tu sĩ. Sau 142 năm, viên gạch cuối cùng mang biểu tượng rồng được xây lên tường thành, Thành Vân Dương rộng lớn cuối cùng đã được hoàn thành.

Hoàng đế đã đạt tới cảnh giới Kim tiên, dưới sự ủng hộ của vạn dân. Trước Thành Vân Dương mới xây, hơn trăm vạn đại quân, cùng mười vạn tu sỹ đã được kiểm duyệt. Sau khi hoàn thành việc duyệt xét, dưới chân tượng Nữ Oa, Hoàng đế đã trực tiếp ban hành "Thừa thiên khởi vận uy phục tứ hải chiếu" nổi tiếng, ban hành sắc lệnh thống nhất hồng hoang. Với mong muốn tập hợp sức mạnh của nhân tộc để chống lại tộc Tu La, ta và...

.

"

Cơ Thù ho khan hai tiếng ngắt lời Cơ Hạo Nhiên đang luyên thuyên, "Thúc, sắp về nhà rồi, hai vị cô nương này thu xếp như thế nào?"

Cơ Hạo Nhiên mới nhớ tới việc này, "Thế này đi, ngươi về xem xét tình hình, ta đưa hai cô nương đến dịch trạm, đợi họ thay xong y phục rồi quay lại.

"

Cơ Thù gật đầu đồng ý rồi đi về phía cánh cổng sơn đỏ cách đó không xa, khi đến cổng, y thấy đại sảnh đã chật kín người, toàn là nam nữ trẻ tuổi, họ đều là những nhân tài kiệt xuất của Thành Vân Dương. Hàng trăm người xếp hàng dọc, hàng ngang, đứng ngay ngắn.

Hầu hết mọi người đều quen thuộc với y, phất phất tay chào. Y khua tay đáp lại rồi chậm rãi đi đến hậu viện.

Thư phòng của Cơ Đông Dương nằm ở góc phía tây bắc hậu viện cửa thư phòng đóng, bên trong có tiếng nói chuyện.

Nhìn xung quanh không thấy ai, Cơ Thù đi vòng ra ngoài thư phòng, dựa vào góc tường cẩn thận lắng nghe.

“Phúc Sinh Vô Lượng Thiên Tôn, Thiên Tru lại xuất hiện, ắt xảy ra đại nạn. Ba người chúng ta được Trấn Hồn Liên Minh phái đến Vân Dương tuyển chọn chương tài. Ngoài ra còn có chín tu sỹ được phân đến tuyển trạch ở ba Thành Minh Châu, Lưu Quang, Lạc Hàn, đồng tâm hiệp lực hoàn thành việc này.

” Giọng nói của một nam nhân trung niên.

"Ba Thành Minh Châu chọn bao nhiêu người?" Cơ Đông Dương hỏi.

Một giọng u ám khác vang lên: "Chúng ta chỉ phụ trách tuyển trạch ở Vân Dương. Vương gia, không biết lệnh công tử khi nào trở về?"

Cơ Đông Dương nói: "Nhi tử đã nhận được bồ câu đưa thư, hẳn là đang trên đường về"

"Chuyện quan trọng, không thể chậm trễ.

" Một giọng nữ tử êm tai.

Cơ Thù không nhìn rõ mặt người đang nói, đành gác chân lên, nghiêng đầu muốn nhìn kỹ hơn.

"Chú ý lễ nghĩa, phi lễ chớ nghe.

" Giọng nói của một nam nhân trung niên.

Hắn vừa dứt lời, Cơ Thù liền cảm thấy trán mình đau nhức. Y đưa tay lên sờ, phát hiện lòng bàn tay mình ướt đẫm những giọt nước.

"Cơ Thù?" Cơ Đông Dương nghi hoặc.

"Tam gia, là ta.

" Cơ Thù hoảng hốt trả lời.

"Hạo Nhiên đang ở đâu? Lệnh cho nó nhanh chóng tới bái kiến ba vị chân nhân.

"

"Vâng.

" Cơ Thù gật đầu lui đi.

-----------------------------------------------------------------------------------------------

Chú thích:

- Địa tiên là một vị tiên nhân trong Đạo giáo thường sống ở nhân gian.

- Kim tiên là một cảnh giới tu luyện trong Đạo giáo.

-"Thừa thiên khởi vận uy phục tứ hải chiếu" là chiếu chỉ thuận theo ý trời thống nhất đất nước.