Đại Tần Bá Nghiệp

Đại Tần Bá Nghiệp

Cập nhật: 05/04/2024
Tác giả: Ngọc Vãn Lâu
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 291,329
Đánh giá:                        
Quân sự
     
     

Trong đêm tối đen, những vì sao treo lơ lửng trên bầu trời xa xôi, trong gió lạnh nhấp nháy ánh sáng tê lạnh, dãy núi nối dài trong ánh sáng yếu ớt của các vì sao hung dữ như quái thú, thỉnh thoảng những tiếng gào bi thảm lại vang lên phá vỡ màn đêm yên tĩnh chết chóc, mang đến hơi thở chết chóc.

Trên con đường nhỏ trong khu núi ẩn nấp hướng về Thượng Đảng, đột nhiên vọng lại tiếng người không thể nghe rõ và mấy tiếng phì phò đầu mũi của chiến mã, nhờ ánh sáng mờ nhạt của mấy vì sao mông lung mà nhìn thấy, thì ra là một cánh kỵ binh đang vội vã, những kỵ binh này trên vó ngựa đều có một lớp vải bông rất giày, cho nên dù đi rất nhanh trong đêm cũng không nghe thấy tiếng động nào.

Chắc là đi quá vội cho nên ngựa thở phì phò nặng nhọc, như nhắc nhờ kỵ sĩ cưỡi trên lưng, rằng sức chịu đựng đã lên đến cực điểm, kỵ binh lại không thèm để ý gì đến sự phản kháng của ngựa, cũng không để ý gì đến đường núi hiểm trở, chỉ dùng lực quất roi ngựa thúc đi, mấy vạn kỵ binh sau lưng cũng điên cuồng phóng đi như thế.

Dường như quá bí bách nên sau khi đoàn quân đi vào trong sơn lâm, do đường khó đi, đã bắt đầu từ từ giảm tốc độ, ngựa cũng không can tâm mà miễn cưỡng bước vội dưới roi ngựa của chủ nhân.

Lúc này, một kỵ sĩ tóc dài thân hình to lớn cưỡi trên chiến mã đến lưng đột nhiên ghì chặt dây cương, chiến mã hí lên một tiếng rồi đột ngột dùng lại, khiến kỵ sĩ trên ngựa nghiêng người suýt nữa bay đi mất, may mà hắn phản ứng kịp thời, dùng lực ghì lấy hông ngựa, đung đưa một lúc mới ổn định lại được thân hình.

Nhìn thấy hắn dừng lại, những kỵ binh khác cũng lũ lượt đột ngột dừng lại, ghì cứng chiến mã của mình đưa mắt nhìn vị kỵ sĩ kia, sắc mặt người kỵ sĩ kia biến đổi, dùng tiếng hán không thành thục lắm nói lớn: “Mọi người cẩn thận, phía trước có mai phục, mau xuống ngựa, ẩn nấp ngay”.

Theo tiếng hét của hắn một bộ phận kỵ sĩ liền xoay lưng xuống ngựa, ẩn nấp sau cây lớn và đá núi bên đường.

Lúc này sau lưng cánh quân đột nhiên có một kỵ sĩ do tướng lĩnh ăn mặc bước lên, bất mãn nói: “Sao lại dùng lại, trước khi trời sáng bắt buộc phải đến được Thượng Đảng, nay trời không còn sớm nữa, còn không nhanh chóng lên đường?”.

Tên kỵ sĩ dừng lại sớm nhất nghe thấy sắc mặt căng thẳng nói: “Phía trước có thể nghe thấy tiếng thở phì phò của ngựa, hơn nữa có chim chao lượn, nhất định có mai phục”.