Mặc Liên đang ngủ thì bị anh lôi ra ăn sáng . Vòm họng cô vô thức kêu lên vài tiếng sau đó liền tỉnh dậy . " Ưm á a ... "
Dương Quang Trường ngẩng mặt lên cười , từ từ chồm tới muốn hôn cô . Mặc Liên che miệng anh lại , nhíu mài nói : " Chưa đánh răng . "
Dương Quang Trường nhìn chăm chăm cô , ánh nhìn thâm thúy , hơi thở nặng nề , khoé môi cong cong dập dìu đo đỏ vì đang gặm nhắm cơ thể cô .
Anh từ từ đỡ Mặc Liên ngồi dậy , để cô quỳ gối sau đó dang rộng chân cô ra .
Dương Quang Trường chui từ phía sau lưng lên . Mặc Liên ngại ngùng thu chân lại thì anh giữ chặt lấy hông cô . Kê thêm gối để nâng đầu anh lên . Giọng anh khàn khàn dục vọng , vuốt ve eo cô : " Anh đói rồi ! "
Mặc Liên vô thức nắm lấy tóc anh . Tay chân co quắp lại . Dương Quang Trường vừa mút mát vừa chọc vào nơi ướt át ấy . Lưỡi anh đánh động liên tục , tay nhấp nháy mạnh bạo . Một ngón , hai ngón rồi ba ngón .
.
Dương Quang Trường nhắm nghiền mắt chăm chú nghịch nơi ấy của cô . Miệng lưỡi anh ấm nóng , tay anh cũng điên cuồng hơn bình thường , như bị mất kiểm soát .
.
Lúc lâu Dương Quang Trường sau khi đã nghịch xong liền ngước mắt lên nhìn Mặc Liên . Bàn tay anh vẫn xoa nắn , mân mê miếng thịt ngọt mang dư vị của anh .
Mặc Liên thở hổn hển ngã sang một bên , chân cô run run tê cứng lại , dường như đang chờ đợi được thoả mãn một lần nữa .
Miệng khàn khàn thì thầm bên tai cô : " Em hôm nay , không được nghỉ ngơi đâu . "
Lúc này , vật nam tính khổng lồ của anh đã đâm vào bên trong cô .
Mặc Liên tròn xoe mắt , tay bấu chặt vào hai cánh tay anh . Dương Quang Trường chậm rãi chuyển động , hơi thở nặng nề thì thầm với cô : " Em có biết mỗi hành động của em , đều làm anh ***** **** không ? "
Dưới ánh sáng lập loè của đèn ngủ , làn da anh toả sáng , bờ vai vững chãi dán sát vào để cô không tự cắn mình .
Đầu óc mơ hồ , chỉ cảm thấy cơ thể cô nhẹ tênh , giọng cô không thể kiềm chế được .
.
Dù bình thường anh rất cưng chiều cô , nhưng mỗi khi ở trên giường , anh đều không kiềm chế được mà mạnh bạo đâm mạnh vào bên trong nó .
.
Trong lúc kịch liệt .
.
Dương Quang Trường thở nặng nề , giọng nói trầm khàn vang vang bên tai cô : " Gọi tên anh đi ! "
Đáp lại anh là những tiếng nấc nghẹn ngào sát tai anh và giọng điệu run rẩy trong sung sướng : " Thầy a .
. thầy Trường ! "
Dương Quang Trường lại thúc mạnh hơn nữa , gặm nhắm lên bờ vai nhỏ trắng trẻo của cô . " Là Dương Quang Trường ! Gọi là anh Quang Trường . "
Mặc Liên kêu lên một tiếng la sung sướng , hít thở khó khăn : " Chậm thôi a a .
. "
" Nếu em không gọi thì anh càng không chậm .
. "
" Á a a .
. nhẹ thôi . Gọi .
. gọi cái gì ? "
" Gọi là anh Quang Trường . "
Mặc Liên ngoan ngoãn ghì mặt vào lòng anh gọi : " Quang .
. a a .
. Quang Trường . Haa .
. anh á ư .
. anh Quang Trường !
Phụt .
Dương Quang Trường hít thở nặng nề , khoé miệng cong vút lên cười thoả mãn , tiếp tục lật người cô thúc mạnh vào , miệng lưỡi càng quét vào tai cô : " Em đồng ý lấy anh nhé ? "
Hai tiếng sau .
.
" Haa .
. ư a a . Đừng .
. đừng làm nữa . " Mặc Liên mệt mỏi lắc lắc đầu đẩy người Dương Quang Trường ra .
Dương Quang Trường dừng lại động tác , vài khắc sau Mặc Liên đã ngồi trên người anh .
Anh thở nặng nề , trầm trầm nói : " Vậy em tự động thân đi ! "
Mặc Liên nuốt nước bọt , cơ thể cô trần trụi đập vào mắt anh , mồ hôi nhễ nhại giữa mùa đông lạnh lẽo .
.
Cô chậm rãi nhún nhảy trên người anh , một chuyển động nhỏ cũng khiến cô phát điên lên , cả cơ thể mềm nhũn .
Dương Quang Trường nằm kê hai tay lên đầu ngắm nghía thân thể anh hằng ngày muốn chiếm giữ mà nở nụ cười thoả mãn , sau đó lại đưa ngón tay rê lên eo cô làm cô ngứa ngáy quắn quéo rên lớn hơn .
Anh không dừng lại , tiếp tục rề rà từ hai bên xương sườn dọc xuống hông .
Tay cô không có sức , nắm tay Dương Quang Trường lại . Anh vẫn thích thú làm gương mặt cô trông trở nên thật dâm đãng , phía dưới của anh bị bóp chặt lại , không đợi được nữa , anh trở người tự mình vận động .
" Em chỉ cần nằm đó rên cho anh nghe là được . "
Sau trận hoan ái đến khi tia ánh sáng nhỏ chiếu qua khe cửa , anh nhẹ nhàng tắm rửa sạch sẽ cho Mặc Liên . Sau đó nhẹ nhàng đặt cô nằm xấp trên giường massage cho cô vì sợ sau khi cô thức dậy thì sẽ bị đau nhứt .
Khi cô thức dậy , liếc nhìn đồng hồ thì đã mười giờ hơn . Cũng không còn mệt như lúc hai người làm chuyện đó nữa . Mặc Liên từ từ đứng dậy vệ sinh cá nhân và mặc quần áo .
Một lúc lâu sau cô bước ra , Dương Quang Trường đã ngồi ở đó đợi Mặc Liên được một lúc .
Nghe tiếng mở cửa , anh giương mắt đứng dậy . Khẽ nắm lấy khăn lau tóc cho cô . " Để anh . "
Mặc Liên giật giật thái dương , nghĩ thầm làm sao lúc đó anh như con hổ đói vậy mà giờ như mèo con ngoan ngoãn như vậy ?
Mặc Liên cắm điện máy sấy , Dương Quang Trường cầm máy lên sấy cho cô .
Lát sau anh sấy xong , nhanh chóng rút điện sau đó bế cô lên đi sang phòng bếp nhà anh . Trên đường đi , anh thuận miệng nói : " Anh vừa học thêm được mấy món mà em thích ! "
Mặc Liên ôm lấy cổ Dương Quang Trường nhẹ giọng hỏi : " Thuốc tránh thai ? "
Dương Quang Trường mím mím môi quay đầu lại , khuỵ chân xuống kéo tủ lấy hộp thuốc sau đó tiếp tục đi vào phòng bếp .
Sau khi Mặc Liên uống thuốc xong thì Dương Quang Trường gắp thức ăn cho cô , bóc vỏ tôm , rút bỏ xương thịt gà , cắn ăn mỡ chừa lại thịt cho cô .
.
" Em thấy ngon không ? "
Mặc Liên gật gật đầu : " Thầy không ăn à ? "
Dương Quang Trường cười : " Phải hầu công chúa ăn trước đã ! "
------------
Buổi trưa hôm đó , Mặc Liên lén lút làm bánh kem cho anh . Một chiếc bánh việt quất , trên mặt còn có chữ :
Chúc mừng sinh nhật Dương Quang Trung 24 tuổi !
Còn có hình vẽ chibi của anh , xung quanh đầy ắp trái cây đủ màu sắc .
Loay hoay làm xong cũng đã hơn ba giờ chiều . Mặc Liên rửa tay sạch sẽ rồi liền mang sang cho Dương Quang Trường .
Vừa mở cửa sổ ra , hình ảnh đập vào mắt cô .
. là một cô gái đang ôm ấp Dương Quang Trường trong khi anh chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm .
Cả hai quay sang nhìn Mặc Liên , Dương Quang Trường trợn tròn mắt , trong lòng bồn chồn chưa kịp phản ứng thì Mặc Liên đã nhìn anh bằng ánh mắt lạnh băng , một bên chân mài của cô nhếch lên không rõ là ý gì .
. sau đó đóng cửa lại .
" Mặc Liên .
. " Dương Quang Trường vội vàng muốn giải thích .
3 phút trước .
.
Dương Quang Trường sau khi tắm xong liền ra ngoài tìm quần áo mặc vào định đưa Mặc Liên đi chơi trước khi về thành phố làm lễ cưới .
Cửa phòng cũng không đóng lại vì bình thường chỉ có anh ở nhà , nếu Mặc Liên muốn tìm anh thì liền trực tiếp trèo sang bằng cửa sổ .
.
" Anh Trường ! "
Một giọng nói vang lên phía cánh cửa , Dương Quang Trường xoay mặt lại nhìn cô gái ăn mặc hở hang tự tiện đi vào phòng .
.
Ánh mắt anh lạnh lẽo tựa như băng , nhìn thứ nóng bỏng trước mắt anh không có chút cảm tình , là cảm giác kinh tởm đến phát ói . " Cô lại muốn làm gì ? "
Thanh Linh tỏ vẻ đáng thương , đẩy đà khuôn ngực nóng bỏng lên trước mắt anh : " Em lâu rồi vẫn không gặp được anh , hôm nào em cũng tới nhà chờ anh về .
. "
Thanh Linh bổ nhào tới ôm cứng lấy anh , áp mặt lên bờ ngực rắn chắc của Dương Quang Trường mà thoả mãn nhưng vẫn phải tỏ ra đáng thương : " Em nhớ anh lắm , em nghe hai bác nói anh ở đây nên em mới tới đây thăm anh .
. "
Dương Quang Trường vẫn lạnh tựa tảng băng , không hề muốn động tay vào : " Buông ra ! "
Thanh Linh càng ôm cứng Dương Quang Trường , dụi dụi vào lòng anh . " Em nhớ anh mà .
. "
Roẹt .
Dương Quang Trường nghe thấy tiếng liền xoay đầu sang , lồng ngực anh đột nhiên điên cuồng đập , trong lòng vô cùng bất an .
Chỉ để ý khuôn mặt Mặc Liên lúc này lạnh lẽo đến đáng sợ , một bên chân mài của cô nhếch lên khiến anh càng cảm thấy sợ hãi , trái tim đau nhói đầy lo lắng bất an .
" Mặc Liên , anh .
. "
Rầm .
Thanh Linh nhíu mài chỉ trích : " Sao con bé đó vô phép như vậy chứ ? Anh đừng thấy nó đáng yêu một chút mà để cho nó tự tiện như vậy .
. "
Dương Quang Trường lúc này đã tối sầm mặt lại , cánh tay như thiếu sức sống buông thả xuống .
Thanh Linh tựa đầu lên ngực anh , vẽ vẽ lên ngực bên kia : " Nhưng nếu anh muốn có một đứa con đáng yêu thì em sẽ .
. "
Dương Quang Trường đột ngột nắm cổ Thanh Linh đưa lên cao , anh bóp chặt làm ả trợn tròn mắt đánh liên tục vào tay anh , ngữ khí của anh vô cùng tức giận : " Cô nghĩ cô có phép tắt sao ? Hả ? "
Đáp lại anh là tiếng ú ớ trong cổ họng và tiếng va chạm của bàn tay yếu ớt khi đánh vào tay anh xin tha , nước bọt của Thanh Linh chảy lên tay làm anh kinh tởm mà vứt mạnh xuống sàn nhà .
Anh rút khăn ướt lau sạch tay quăng vào mặt ả , sát khí tưởng chừng như có thể giết chết ả ngay bây giờ : " Cút ! "
Thanh Linh sợ sệt ho lấy hơi liên tục , bám lấy tường đứng dậy lần mò sợ hãi chạy đi .
Mặc Liên sau khi được chiêm ngưỡng tên trai bao giàu có đó đi dụ dỗ con gái nhà lành , trái tim chỉ hơi khó chịu một chút , cô đặt bánh xuống bàn sau đó cầm áo khoác đi ra ngoài .
Biết trước là chuyện này trước sau cũng sẽ xảy ra mà .
. tại sao lại nói dối ? Là muốn tôi đau khổ sao ? Đúng là hơi đau một chút , nhưng mà thầy chọn sai cách trả thù rồi .
.
Mặc Liên như không có chuyện gì , đi tới thư viện đọc sách , mặc một chiếc áo sơ mi cùng quần ngắn quen thuộc cũng có người tới xin infor . Cô cư nhiên lạnh lùng từ chối thẳng .