Chương 1 - Xuyên Qua Bát Công Chúa.
Chương 2 - Chữa Khỏi Vết Sẹo Của Nhược Khê.
Chương 3 - Cứu Bích Lan.
Chương 4 - Điệu Múa " Phượng Hoàng Lửa ".
Chương 5 - "Giang Sơn Vĩnh Cửu " Của Bát Công Chúa.
Chương 6 - Bát Công Chúa Đa Tài.
Chương 7 - Xuất Cung Chốn Đi Chơi.
Chương 8 - Bát Công Chúa Ra Tay.
Chương 9 - Khúc" Quảng Lăng Tán ",Nhược Khê Thắng Lớn.
Chương 10 - Lễ Hội Săn Bắn.
Chương 11 - Bát Công Chúa Cứu Giá .
Chương 12 - Thái Tử Cao Lãng Có Ý Đồ.
Chương 13 - Thích Khách Tuyên Vương.
Chương 14 - Tuyên Vương Và Thái Tử Cùng Tặng Quà.
Chương 15 - Cuộc Chiến Tranh Giành Giữa Cao Lãng Và Tuyên Vương.
Chương 16 - Thánh Chỉ Ban Hôn,Hòa Thạc Công Chúa .
Chương 17 - Sính Lễ Và Của Hồi Môn.
Chương 18 - Hôn Lễ Và Sự Bày Tỏ Của Tuyên Vương
Chương 19 - Tâm Tư Nhược Khê . Đối Đầu Thích Khách.
Chương 20 - Thành Tuyên An,Sự Cưng Chiều Đối Với Bát Công Chúa.
Chương 21 - Nhược Khê Chữa Bệnh Cứu Người.
Chương 22 - Xử Lý Và Niêm Phong Phủ Thành Chủ.
Chương 23 - Về Tới Nước Sở.
Chương 24 - Thuyết Phục Thành Công Thái Hậu.
Chương 25 - Ra Mắt Và Xử Lý Nhan Hoa
Chương 26 - Đại Hôn
Chương 27 - Hoàng Thượng Ban Roi.
Chương 28 - Cải Tạo Vương Phủ.
Chương 29 - Nhược Khê Đại Náo Hoàng Cung.
Chương 30 - Kế Hoạch Y Quán
Chương 31 - Thọ Đường Quán.
Chương 32 - Gặp Lại Thái Tử Cao Lãng.
Chương 33 - Đại Hoàng Tử Vương Cẩn Của Thục Quốc
Chương 34 - Lễ Viếng Thăm Của Thục Quốc.
Chương 35 - Tam Công Chúa Vương Hy.
Chương 36 - Vương Hy Thua Thảm Hại
Chương 37 - Vương Hy Thâm Độc.
Chương 38 - Thích Sát Tuyên Vương Phi Không Thành.
Chương 39 - Tam Công Chúa Vương Hy Bị Vứt Bỏ.
Chương 40 - Kết Cục Của Vương Hy,Chuyến Vi Hành Của Nhược Khê .
Chương 41 - Thành Lạc An Nhược Khê Bị Trêu Chọc.
Chương 42 - Về Kinh.
Chương 43 - Tuyên Vương Phi Có Hỷ.
Chương 44 - Độc Vô Sắc.
Chương 45 - Tuyên Vương Xuất Chinh,Nhược Khê Xử Lý Nhan Hoa.
Chương 46 - Nhược Khê Lâm Bồn.
Chương 47 - Tuyên Vương Trúng Mai Phục,Mất Tích.
Chương 48 - Nhược Khê Đi Tìm Phu Quân.
Chương 49 - Tìm Được Tuyên Vương.
Chương 50 - Cao Lãng Thua Thảm Hại.
Chương 51 - Hoàng Hậu Và Thái Tử Bị Giam Lỏng.
Chương 52 - Ba Đạo Thánh Chỉ Được Ban Ra.
Chương 53 - Nhược Khê Bị Bắt Cóc.
Chương 54 - Mưu Mẹo Của Nhược Khê.
Chương 55 - Nhược Khê Bỏ Trốn.
Chương 56 - Gặp Lại Lưu Ý Nhi.
Chương 57 - Ly Miêu Tráo Thái Tử.
Chương 58 - Tuyên Triệt Xuất Hiện,Cao Lãng Bị Trọng Thương.
Chương 59 - Trở Về Tuyên Vương Phủ.
Chương 60 - Hồi Ức Và Tham Vọng Của Nhược Thủy.
Chương 61 - Tâm Sự Của Thái Hậu.
Chương 62 - Kế Hoạch Của Tam Vương Gia.
Chương 63 - Cao Lãng Chết.
Chương 64 - Hiền Phi Sợ Tội Tự Sát.
Chương 65 - Gặp Lại Vương Hy.
Chương 66 - Chuẩn Bị Đi Thục Quốc.
Chương 67 - Gặp Lại Thái Tử Vương Cẩn.
Chương 68 - Bữa Tiệc Cung Đình.
Chương 69 - Tâm Tư Và Suy Nghĩ Méo Mó Của Nhan Hoa.
Chương 70 - Kế Hoạch Của Nhược Khê.
Chương 71 - Làm Loạn Phủ Tể Tướng.
Chương 72 - Đại Hôn Kinh Biến.
Chương 73 - Thiên Kỳ Mất Tích.
Chương 74 - Nhược Khê Xả Thân Cứu Con.
Chương 75 - Quận Chúa Nhan Hoa Bị Phế.
Chương 76 - Nhược Khê,Ý Nhi Say Rượu.
Chương 77 - Về Nhà.
Chương 78 - Nhược Khê Mang Thai.
Chương 79 - Tam Bào Thai.
Chương 80 - Tam Bảo Bảo.
Chương 81 - Tiệc Đầy Tháng Trang Trọng.
Chương 82 - Sắc Phong Hoàng Hậu,Sắc Phong Thái Tử.
Chương 83 - Quá Khứ Của Hoàng Thượng Và Lâm Quý Phi.
Chương 84 - Hiền Phi Bị Tống Giam Lãnh Cung.
Chương 85 - Về Cố Quốc.
Chương 86 - Ngược Dòng Quá Khứ Của Ngũ Công Chúa.
Chương 87 - Tâm Thư Đẫm Nước Mắt,Nỗi Lòng Của Người Làm Mẫu Thân.
Chương 88 - Phượng Hoàng Phương Nam Và Phượng Hoàng Phương Bắc.
Chương 89 - Trở Về Thành Tuyên An.
Chương 90 - Cuộc Gặp Gỡ Nhân Duyên
Chương 1 - Xuyên Qua Bát Công Chúa.
Chương 2 - Chữa Khỏi Vết Sẹo Của Nhược Khê.
Chương 3 - Cứu Bích Lan.
Chương 4 - Điệu Múa " Phượng Hoàng Lửa ".
Chương 5 - "Giang Sơn Vĩnh Cửu " Của Bát Công Chúa.
Chương 6 - Bát Công Chúa Đa Tài.
Chương 7 - Xuất Cung Chốn Đi Chơi.
Chương 8 - Bát Công Chúa Ra Tay.
Chương 9 - Khúc" Quảng Lăng Tán ",Nhược Khê Thắng Lớn.
Chương 10 - Lễ Hội Săn Bắn.
Chương 11 - Bát Công Chúa Cứu Giá .
Chương 12 - Thái Tử Cao Lãng Có Ý Đồ.
Chương 13 - Thích Khách Tuyên Vương.
Chương 14 - Tuyên Vương Và Thái Tử Cùng Tặng Quà.
Chương 15 - Cuộc Chiến Tranh Giành Giữa Cao Lãng Và Tuyên Vương.
Chương 16 - Thánh Chỉ Ban Hôn,Hòa Thạc Công Chúa .
Chương 17 - Sính Lễ Và Của Hồi Môn.
Chương 18 - Hôn Lễ Và Sự Bày Tỏ Của Tuyên Vương
Chương 19 - Tâm Tư Nhược Khê . Đối Đầu Thích Khách.
Chương 20 - Thành Tuyên An,Sự Cưng Chiều Đối Với Bát Công Chúa.
Chương 21 - Nhược Khê Chữa Bệnh Cứu Người.
Chương 22 - Xử Lý Và Niêm Phong Phủ Thành Chủ.
Chương 23 - Về Tới Nước Sở.
Chương 24 - Thuyết Phục Thành Công Thái Hậu.
Chương 25 - Ra Mắt Và Xử Lý Nhan Hoa
Chương 26 - Đại Hôn
Chương 27 - Hoàng Thượng Ban Roi.
Chương 28 - Cải Tạo Vương Phủ.
Chương 29 - Nhược Khê Đại Náo Hoàng Cung.
Chương 30 - Kế Hoạch Y Quán
Chương 31 - Thọ Đường Quán.
Chương 32 - Gặp Lại Thái Tử Cao Lãng.
Chương 33 - Đại Hoàng Tử Vương Cẩn Của Thục Quốc
Chương 34 - Lễ Viếng Thăm Của Thục Quốc.
Chương 35 - Tam Công Chúa Vương Hy.
Chương 36 - Vương Hy Thua Thảm Hại
Chương 37 - Vương Hy Thâm Độc.
Chương 38 - Thích Sát Tuyên Vương Phi Không Thành.
Chương 39 - Tam Công Chúa Vương Hy Bị Vứt Bỏ.
Chương 40 - Kết Cục Của Vương Hy,Chuyến Vi Hành Của Nhược Khê .
Chương 41 - Thành Lạc An Nhược Khê Bị Trêu Chọc.
Chương 42 - Về Kinh.
Chương 43 - Tuyên Vương Phi Có Hỷ.
Chương 44 - Độc Vô Sắc.
Chương 45 - Tuyên Vương Xuất Chinh,Nhược Khê Xử Lý Nhan Hoa.
Chương 46 - Nhược Khê Lâm Bồn.
Chương 47 - Tuyên Vương Trúng Mai Phục,Mất Tích.
Chương 48 - Nhược Khê Đi Tìm Phu Quân.
Chương 49 - Tìm Được Tuyên Vương.
Chương 50 - Cao Lãng Thua Thảm Hại.
Chương 51 - Hoàng Hậu Và Thái Tử Bị Giam Lỏng.
Chương 52 - Ba Đạo Thánh Chỉ Được Ban Ra.
Chương 53 - Nhược Khê Bị Bắt Cóc.
Chương 54 - Mưu Mẹo Của Nhược Khê.
Chương 55 - Nhược Khê Bỏ Trốn.
Chương 56 - Gặp Lại Lưu Ý Nhi.
Chương 57 - Ly Miêu Tráo Thái Tử.
Chương 58 - Tuyên Triệt Xuất Hiện,Cao Lãng Bị Trọng Thương.
Chương 59 - Trở Về Tuyên Vương Phủ.
Chương 60 - Hồi Ức Và Tham Vọng Của Nhược Thủy.
Chương 61 - Tâm Sự Của Thái Hậu.
Chương 62 - Kế Hoạch Của Tam Vương Gia.
Chương 63 - Cao Lãng Chết.
Chương 64 - Hiền Phi Sợ Tội Tự Sát.
Chương 65 - Gặp Lại Vương Hy.
Chương 66 - Chuẩn Bị Đi Thục Quốc.
Chương 67 - Gặp Lại Thái Tử Vương Cẩn.
Chương 68 - Bữa Tiệc Cung Đình.
Chương 69 - Tâm Tư Và Suy Nghĩ Méo Mó Của Nhan Hoa.
Chương 70 - Kế Hoạch Của Nhược Khê.
Chương 71 - Làm Loạn Phủ Tể Tướng.
Chương 72 - Đại Hôn Kinh Biến.
Chương 73 - Thiên Kỳ Mất Tích.
Chương 74 - Nhược Khê Xả Thân Cứu Con.
Chương 75 - Quận Chúa Nhan Hoa Bị Phế.
Chương 76 - Nhược Khê,Ý Nhi Say Rượu.
Chương 77 - Về Nhà.
Chương 78 - Nhược Khê Mang Thai.
Chương 79 - Tam Bào Thai.
Chương 80 - Tam Bảo Bảo.
Chương 81 - Tiệc Đầy Tháng Trang Trọng.
Chương 82 - Sắc Phong Hoàng Hậu,Sắc Phong Thái Tử.
Chương 83 - Quá Khứ Của Hoàng Thượng Và Lâm Quý Phi.
Chương 84 - Hiền Phi Bị Tống Giam Lãnh Cung.
Chương 85 - Về Cố Quốc.
Chương 86 - Ngược Dòng Quá Khứ Của Ngũ Công Chúa.
Chương 87 - Tâm Thư Đẫm Nước Mắt,Nỗi Lòng Của Người Làm Mẫu Thân.
Chương 88 - Phượng Hoàng Phương Nam Và Phượng Hoàng Phương Bắc.
Chương 89 - Trở Về Thành Tuyên An.
Chương 90 - Cuộc Gặp Gỡ Nhân Duyên
Ngày hôm sau Thiên Kỳ ngoan ngoãn ở trong phòng ,
ngay cả ăn cơm cũng là cung nữ mang vào cho.
Đúng như suy đoán của Nhược Khê,
có người nhìn thấy Tuyên Kỳ lên xe ngựa có kí hiệu của nhị hoàng tử mà người ngồi kiệu ngày hôm đó là Nhan Hoa.
Lúc ám vệ bắt hai cung nữ của Nhan Hoa để đối chất,
lúc đầu chúng khăng khăng không nhận tội nhưng không chịu được tra khảo chúng đành phải khai ra chủ mưu.
Tuyệt Triệt cùng Nhược Khê áp giải hai cung nữ đến phủ của nhị hoàng tử.
Lúc nhìn thấy phu thê Tuyên Vương bước vào nhị hoàng tử và hoàng tử phi vội vàng ra đón,
nụ cười hớn hở Vương Hạo nói giọng nịnh hót :
"Hoan nghênh Tuyên Vương cùng Vương phi ghé thăm "
Nhìn vẻ mặt lạnh lùng của Tuyên Vương,
Nhan Hoa có chút chột dạ,
nàng ta định chuồn đi về phòng.
Tuyên Triệt vẻ mặt lạnh lùng nói :
"Hoàng tử phi ngươi định đi đâu,
mang người lên đây cho cô ta đối chất ".
Thị vệ kéo hai cung nữ lên ,
nhị hoàng tử ngạc nhiên xen lẫn tò mò hỏi :
"Có chuyện gì thế này,
hai cung nữ này là ai".
Tuyên Vương lạnh lùng nói :
"Nhị hoàng tử thì không biết nhưng thê tử của ngươi biết rất rõ đấy ".
Nhị hoàng tử quay qua nhìn Nhan Hoa giọng tức giận :
"Nàng lại gây ra tai họa gì thế này ".
Nhan Hoa run cầm cập nói :
"Ta...
.
ta không biết chuyện gì cả,
đó là cung nữ của ta sáng nay không thấy đâu sao giờ lại ở trong tay vương gia ".
Tuyên vương cười khẩy nói :
"Bọn chúng đã khai hết rồi,
ngươi không phải vòng vo,
người sai chúng bắt cóc con trai ta chủ mưu là người,
ngươi còn muốn ngụy biện ".
Nhan Hoa hoảng sợ chỉ nói ấp úng được mấy câu rồi im bặt.
Vương Hạo nghe sự tình mà hoang mang,
hắn lao vào tát vào mặt Nhan Hoa mấy bạt tai,
vừa tát vừa nói như hét lên :
"Con đàn bà ngu ngốc này,
ngươi lại làm chuyện điên rồ gì nữa rồi,
ta đã nói đừng gây chuyện làm ảnh hưởng tới ta ,
giờ thì hay rồi ngay cả tiểu quận vương ngươi cũng giám bắt cóc ".
Nhan Hoa bị đánh như con thú dữ cũng lao vào đánh trả,
Tuyên Vương lắc đầu kêu người kéo hai người họ ra.
Mãi mới lấy lại được bình tĩnh,
nhị hoàng tử giọng thiết tha khẩn khoản :
"Việc này tại hạ thật sự không biết gì là do cô ta tự gây nên chuyện, muốn đánh muốn giết tùy Vương Gia và Vương Phi định đoạt,
ta không một lời oán trách ".
Nhan Hoa trợn tròn mắt ,
quay ra nhìn hắn vẻ mặt cay nghiệt nói :
"Dù gì ta cũng là thê tử của ngươi,
ngươi làm vậy có cạn tình quá không ?".
Nhụ hoàng tử giọng cay độc :
"Ngươi cũng xứng là thê tử của ta hả,
ngay từ đêm tân hôn đã cắm cho ta một cái sừng to tướng,
nể mặt Sở quốc ta mới không truy cứu ngươi còn lên mặt ".
Nhược Khê nhìn sang Tuyên Triệt thở dài lắc đầu nói :
"Ta thật không ngờ người bắt cóc con ta lại là ngươi,
ta thật thất vọng thật uổng công mẫu hậu lúc nào cũng yêu thương và nghĩ đến ngươi,
đối với loại người lấy ơn báo oán ta cũng lười so đo,
thôi nể tình mẫu hậu ta sẽ không truy cứu nhưng cái giá thì ngươi vẫn phải trả ".
Rồi Nhược Khê quay sang nói với Tuyên Triệt :
"Chàng tự nói đi,
ta lười so đo với loại người này ".
Tuyên Vương mỉm cười với nàng rồi quay qua nói với Nhan Hoa:
"Ta nể tình mẫu hậu có thể tha chết cho ngươi,
nhưng từ nay trở đi ngươi không còn là quận chúa của nước Sở nữa,
để xem không có danh hiệu quận chúa này người sẽ xoay sở và kiêu ngạo như thế nào nữa ".
Cô ta lúc này mới lo sợ vội vàng hét lên :
"Ngươi không có quyền phế ta,
quận chúa là do
hoàng thượng phong cho ta,
ngươi chỉ là một vương gia làm gì có thực quyền đó".
Tuyên Triệt giọng thờ ơ :
"Ấu trĩ,
một quận chúa nhỏ nhoi ta muốn phế lúc nào thì phế,
nhưng để cho ngươi phục,
ba ngày sau chiếu chỉ phế sẽ được hoàng huynh gửi cho hoàng đế Thục quốc ".
Rồi Tuyên Vương cùng Tuyên Vương Phi quay đầu bước đi,
họ đã cho cô ta quá nhiều cơ hội ,
nhưng cô ta vẫn chứng nào tật ấy không biết sửa sai,
động vào ai không động lại dám động vào viên ngọc quý của bọn họ vậy thì hãy trả giá vì việc làm đó đi.
Bọn họ đi rồi cô ta gào trong thảm thiết :
"Các ngươi không có quyền,
dù ta không còn là quận chúa đi nữa ta sẽ vẫn là hoàng tử phi các ngươi đừng đắc ý sớm ".
Vương Hạo cười khẩy giọng lãnh đạm nói :
"Ngươi nghĩ ngươi không còn là quận chúa nước Sở,
không được nước Sở chống lưng ngươi có thể còn làm hoàng tử phi nữa không,
ngày cả cung nữ cũng không bằng ".
Nói rồi nhị hoàng tử phẩy tay đi mất ,
vừa đi vừa lẩm bẩm nói:
"Đúng là xúi quẩy mà,
cứ tưởng vớ phải phượng hoàng ai ngờ lại là một con gà trụi lông,
thật phiền toái ".
Cô ta thẫn thờ nhìn mọi người,
ai cũng xì xào bàn tán,
cô ta thật hối hận vô cùng,
lúc đó ma xui quỷ khiến sao cô lại làm chuyện ngu ngốc như thế,
bây giờ mới biết thì quá muộn rồi,
giờ cô ta phải làm sao để cứu cực diện này,
cô ta không thể mất hết tất cả được.