Chương 1 - Xuyên Qua Bát Công Chúa.
Chương 2 - Chữa Khỏi Vết Sẹo Của Nhược Khê.
Chương 3 - Cứu Bích Lan.
Chương 4 - Điệu Múa " Phượng Hoàng Lửa ".
Chương 5 - "Giang Sơn Vĩnh Cửu " Của Bát Công Chúa.
Chương 6 - Bát Công Chúa Đa Tài.
Chương 7 - Xuất Cung Chốn Đi Chơi.
Chương 8 - Bát Công Chúa Ra Tay.
Chương 9 - Khúc" Quảng Lăng Tán ",Nhược Khê Thắng Lớn.
Chương 10 - Lễ Hội Săn Bắn.
Chương 11 - Bát Công Chúa Cứu Giá .
Chương 12 - Thái Tử Cao Lãng Có Ý Đồ.
Chương 13 - Thích Khách Tuyên Vương.
Chương 14 - Tuyên Vương Và Thái Tử Cùng Tặng Quà.
Chương 15 - Cuộc Chiến Tranh Giành Giữa Cao Lãng Và Tuyên Vương.
Chương 16 - Thánh Chỉ Ban Hôn,Hòa Thạc Công Chúa .
Chương 17 - Sính Lễ Và Của Hồi Môn.
Chương 18 - Hôn Lễ Và Sự Bày Tỏ Của Tuyên Vương
Chương 19 - Tâm Tư Nhược Khê . Đối Đầu Thích Khách.
Chương 20 - Thành Tuyên An,Sự Cưng Chiều Đối Với Bát Công Chúa.
Chương 21 - Nhược Khê Chữa Bệnh Cứu Người.
Chương 22 - Xử Lý Và Niêm Phong Phủ Thành Chủ.
Chương 23 - Về Tới Nước Sở.
Chương 24 - Thuyết Phục Thành Công Thái Hậu.
Chương 25 - Ra Mắt Và Xử Lý Nhan Hoa
Chương 26 - Đại Hôn
Chương 27 - Hoàng Thượng Ban Roi.
Chương 28 - Cải Tạo Vương Phủ.
Chương 29 - Nhược Khê Đại Náo Hoàng Cung.
Chương 30 - Kế Hoạch Y Quán
Chương 31 - Thọ Đường Quán.
Chương 32 - Gặp Lại Thái Tử Cao Lãng.
Chương 33 - Đại Hoàng Tử Vương Cẩn Của Thục Quốc
Chương 34 - Lễ Viếng Thăm Của Thục Quốc.
Chương 35 - Tam Công Chúa Vương Hy.
Chương 36 - Vương Hy Thua Thảm Hại
Chương 37 - Vương Hy Thâm Độc.
Chương 38 - Thích Sát Tuyên Vương Phi Không Thành.
Chương 39 - Tam Công Chúa Vương Hy Bị Vứt Bỏ.
Chương 40 - Kết Cục Của Vương Hy,Chuyến Vi Hành Của Nhược Khê .
Chương 41 - Thành Lạc An Nhược Khê Bị Trêu Chọc.
Chương 42 - Về Kinh.
Chương 43 - Tuyên Vương Phi Có Hỷ.
Chương 44 - Độc Vô Sắc.
Chương 45 - Tuyên Vương Xuất Chinh,Nhược Khê Xử Lý Nhan Hoa.
Chương 46 - Nhược Khê Lâm Bồn.
Chương 47 - Tuyên Vương Trúng Mai Phục,Mất Tích.
Chương 48 - Nhược Khê Đi Tìm Phu Quân.
Chương 49 - Tìm Được Tuyên Vương.
Chương 50 - Cao Lãng Thua Thảm Hại.
Chương 51 - Hoàng Hậu Và Thái Tử Bị Giam Lỏng.
Chương 52 - Ba Đạo Thánh Chỉ Được Ban Ra.
Chương 53 - Nhược Khê Bị Bắt Cóc.
Chương 54 - Mưu Mẹo Của Nhược Khê.
Chương 55 - Nhược Khê Bỏ Trốn.
Chương 56 - Gặp Lại Lưu Ý Nhi.
Chương 57 - Ly Miêu Tráo Thái Tử.
Chương 58 - Tuyên Triệt Xuất Hiện,Cao Lãng Bị Trọng Thương.
Chương 59 - Trở Về Tuyên Vương Phủ.
Chương 60 - Hồi Ức Và Tham Vọng Của Nhược Thủy.
Chương 61 - Tâm Sự Của Thái Hậu.
Chương 62 - Kế Hoạch Của Tam Vương Gia.
Chương 63 - Cao Lãng Chết.
Chương 64 - Hiền Phi Sợ Tội Tự Sát.
Chương 65 - Gặp Lại Vương Hy.
Chương 66 - Chuẩn Bị Đi Thục Quốc.
Chương 67 - Gặp Lại Thái Tử Vương Cẩn.
Chương 68 - Bữa Tiệc Cung Đình.
Chương 69 - Tâm Tư Và Suy Nghĩ Méo Mó Của Nhan Hoa.
Chương 70 - Kế Hoạch Của Nhược Khê.
Chương 71 - Làm Loạn Phủ Tể Tướng.
Chương 72 - Đại Hôn Kinh Biến.
Chương 73 - Thiên Kỳ Mất Tích.
Chương 74 - Nhược Khê Xả Thân Cứu Con.
Chương 75 - Quận Chúa Nhan Hoa Bị Phế.
Chương 76 - Nhược Khê,Ý Nhi Say Rượu.
Chương 77 - Về Nhà.
Chương 78 - Nhược Khê Mang Thai.
Chương 79 - Tam Bào Thai.
Chương 80 - Tam Bảo Bảo.
Chương 81 - Tiệc Đầy Tháng Trang Trọng.
Chương 82 - Sắc Phong Hoàng Hậu,Sắc Phong Thái Tử.
Chương 83 - Quá Khứ Của Hoàng Thượng Và Lâm Quý Phi.
Chương 84 - Hiền Phi Bị Tống Giam Lãnh Cung.
Chương 85 - Về Cố Quốc.
Chương 86 - Ngược Dòng Quá Khứ Của Ngũ Công Chúa.
Chương 87 - Tâm Thư Đẫm Nước Mắt,Nỗi Lòng Của Người Làm Mẫu Thân.
Chương 88 - Phượng Hoàng Phương Nam Và Phượng Hoàng Phương Bắc.
Chương 89 - Trở Về Thành Tuyên An.
Chương 90 - Cuộc Gặp Gỡ Nhân Duyên
Chương 1 - Xuyên Qua Bát Công Chúa.
Chương 2 - Chữa Khỏi Vết Sẹo Của Nhược Khê.
Chương 3 - Cứu Bích Lan.
Chương 4 - Điệu Múa " Phượng Hoàng Lửa ".
Chương 5 - "Giang Sơn Vĩnh Cửu " Của Bát Công Chúa.
Chương 6 - Bát Công Chúa Đa Tài.
Chương 7 - Xuất Cung Chốn Đi Chơi.
Chương 8 - Bát Công Chúa Ra Tay.
Chương 9 - Khúc" Quảng Lăng Tán ",Nhược Khê Thắng Lớn.
Chương 10 - Lễ Hội Săn Bắn.
Chương 11 - Bát Công Chúa Cứu Giá .
Chương 12 - Thái Tử Cao Lãng Có Ý Đồ.
Chương 13 - Thích Khách Tuyên Vương.
Chương 14 - Tuyên Vương Và Thái Tử Cùng Tặng Quà.
Chương 15 - Cuộc Chiến Tranh Giành Giữa Cao Lãng Và Tuyên Vương.
Chương 16 - Thánh Chỉ Ban Hôn,Hòa Thạc Công Chúa .
Chương 17 - Sính Lễ Và Của Hồi Môn.
Chương 18 - Hôn Lễ Và Sự Bày Tỏ Của Tuyên Vương
Chương 19 - Tâm Tư Nhược Khê . Đối Đầu Thích Khách.
Chương 20 - Thành Tuyên An,Sự Cưng Chiều Đối Với Bát Công Chúa.
Chương 21 - Nhược Khê Chữa Bệnh Cứu Người.
Chương 22 - Xử Lý Và Niêm Phong Phủ Thành Chủ.
Chương 23 - Về Tới Nước Sở.
Chương 24 - Thuyết Phục Thành Công Thái Hậu.
Chương 25 - Ra Mắt Và Xử Lý Nhan Hoa
Chương 26 - Đại Hôn
Chương 27 - Hoàng Thượng Ban Roi.
Chương 28 - Cải Tạo Vương Phủ.
Chương 29 - Nhược Khê Đại Náo Hoàng Cung.
Chương 30 - Kế Hoạch Y Quán
Chương 31 - Thọ Đường Quán.
Chương 32 - Gặp Lại Thái Tử Cao Lãng.
Chương 33 - Đại Hoàng Tử Vương Cẩn Của Thục Quốc
Chương 34 - Lễ Viếng Thăm Của Thục Quốc.
Chương 35 - Tam Công Chúa Vương Hy.
Chương 36 - Vương Hy Thua Thảm Hại
Chương 37 - Vương Hy Thâm Độc.
Chương 38 - Thích Sát Tuyên Vương Phi Không Thành.
Chương 39 - Tam Công Chúa Vương Hy Bị Vứt Bỏ.
Chương 40 - Kết Cục Của Vương Hy,Chuyến Vi Hành Của Nhược Khê .
Chương 41 - Thành Lạc An Nhược Khê Bị Trêu Chọc.
Chương 42 - Về Kinh.
Chương 43 - Tuyên Vương Phi Có Hỷ.
Chương 44 - Độc Vô Sắc.
Chương 45 - Tuyên Vương Xuất Chinh,Nhược Khê Xử Lý Nhan Hoa.
Chương 46 - Nhược Khê Lâm Bồn.
Chương 47 - Tuyên Vương Trúng Mai Phục,Mất Tích.
Chương 48 - Nhược Khê Đi Tìm Phu Quân.
Chương 49 - Tìm Được Tuyên Vương.
Chương 50 - Cao Lãng Thua Thảm Hại.
Chương 51 - Hoàng Hậu Và Thái Tử Bị Giam Lỏng.
Chương 52 - Ba Đạo Thánh Chỉ Được Ban Ra.
Chương 53 - Nhược Khê Bị Bắt Cóc.
Chương 54 - Mưu Mẹo Của Nhược Khê.
Chương 55 - Nhược Khê Bỏ Trốn.
Chương 56 - Gặp Lại Lưu Ý Nhi.
Chương 57 - Ly Miêu Tráo Thái Tử.
Chương 58 - Tuyên Triệt Xuất Hiện,Cao Lãng Bị Trọng Thương.
Chương 59 - Trở Về Tuyên Vương Phủ.
Chương 60 - Hồi Ức Và Tham Vọng Của Nhược Thủy.
Chương 61 - Tâm Sự Của Thái Hậu.
Chương 62 - Kế Hoạch Của Tam Vương Gia.
Chương 63 - Cao Lãng Chết.
Chương 64 - Hiền Phi Sợ Tội Tự Sát.
Chương 65 - Gặp Lại Vương Hy.
Chương 66 - Chuẩn Bị Đi Thục Quốc.
Chương 67 - Gặp Lại Thái Tử Vương Cẩn.
Chương 68 - Bữa Tiệc Cung Đình.
Chương 69 - Tâm Tư Và Suy Nghĩ Méo Mó Của Nhan Hoa.
Chương 70 - Kế Hoạch Của Nhược Khê.
Chương 71 - Làm Loạn Phủ Tể Tướng.
Chương 72 - Đại Hôn Kinh Biến.
Chương 73 - Thiên Kỳ Mất Tích.
Chương 74 - Nhược Khê Xả Thân Cứu Con.
Chương 75 - Quận Chúa Nhan Hoa Bị Phế.
Chương 76 - Nhược Khê,Ý Nhi Say Rượu.
Chương 77 - Về Nhà.
Chương 78 - Nhược Khê Mang Thai.
Chương 79 - Tam Bào Thai.
Chương 80 - Tam Bảo Bảo.
Chương 81 - Tiệc Đầy Tháng Trang Trọng.
Chương 82 - Sắc Phong Hoàng Hậu,Sắc Phong Thái Tử.
Chương 83 - Quá Khứ Của Hoàng Thượng Và Lâm Quý Phi.
Chương 84 - Hiền Phi Bị Tống Giam Lãnh Cung.
Chương 85 - Về Cố Quốc.
Chương 86 - Ngược Dòng Quá Khứ Của Ngũ Công Chúa.
Chương 87 - Tâm Thư Đẫm Nước Mắt,Nỗi Lòng Của Người Làm Mẫu Thân.
Chương 88 - Phượng Hoàng Phương Nam Và Phượng Hoàng Phương Bắc.
Chương 89 - Trở Về Thành Tuyên An.
Chương 90 - Cuộc Gặp Gỡ Nhân Duyên
Ba ngày sau,
thánh chỉ được gửi đến cho hoàng đế Thục quốc,
thánh chỉ ban ra thu hồi phong hiệu quận chúa của Nhan Hoa,
không còn liên quan gì đến nước Sở.
Hiền phi nghiến răng kèn kẹt,
phong thủy của họ không hợp với Sở quốc hay sao mà hết con gái bà giờ đến lượt con trai.
Cứ nghĩ rằng với xuất thân quận chúa được nước Sở chống lưng ngôi vị thái tử còn có thể xoay chuyển được,
đằng này đã không được gì lại còn mất cả chì lẫn chài.
Từ ngày Vương Hy con gái bà gây chuyện ở Sở quốc ,
tình cảm của hoàng thượng đối với bà không còn như trước nữa.
Không biết thái tử tìm đâu ra được hai vị mỹ nhân dâng lên cho hoàng thượng,
từ hôm đó ngày nào ông ta cũng đắm trìm vào không ngó ngàng gì đến bà.
Thỉnh thoảng có đến nhưng chỉ một lúc rồi đi không ở lại như mọi lần.
Thời gian này hoàng thượng cũng bỏ bê triều chính ,
toàn là thái tử duyệt tấu sớ,
những gì quan trọng hoàng thượng mới đích thân phê còn lại quyền lực trong triều thái tử đã nắm gần hết.
Từ ngày lấy thái tử phi được sự chống lưng của Tuyên Vương ,
Tể tướng công khai ủng hộ thái tử ra mặt.
Chỉ trách con bà không có trí tiến thủ ,
không có mệnh làm đế vương suốt ngày trầm mê trong tửu sắc.
Giấc mộng làm thái hậu của bà bị dập tắt rồi,
bà sợ rằng những gì bà làm với hoàng hậu và thái tử lúc trước, thái tử lên ngôi sẽ không tha cho bà .
Lúc Nhan Hoa nhận được thánh chỉ cô ta gào thét ,
đập phá tất cả đồ đạc và nguyền rủa tất cả mọi người,
kể cả thái hậu cô ta cũng không bỏ qua.
Nhị hoàng tử thấy thế,
lo sợ tai mách vạch rừng nên sai cung nữ lấy khăn bịt lấy mồm cô ta,
nhốt vào trong phòng không cho ra ngoài, lấy lý do kích động .
Bây giờ không còn danh phận quận chúa,
không có nước Sở làm hậu thuẫn cô ta lấy gì làm kiêu ngạo,
từ từ hành hạ cô ta rồi phế bỏ, cô ta không xứng làm hoàng tử phi của hắn.
Cùng lúc này đoàn người của Tuyên Vương đã về đến kinh thành,
lúc đi thì đoàn người vừa đi vừa du ngoạn nên lịch trình có hơi lâu một chút,
còn lúc về mọi người đi một mạch nên chưa đầy ba ngày đã về đến nơi.
Nghỉ ngơi một ngày sau ,
hai người mới vào cung phục lệnh,
Hoàng thượng và thái hậu giữ hai người và Thiên Kỳ lại dùng cơm.
Thái hậu ngồi nghe Thiên Kỳ kể lại tất cả quá trình đi sứ,
cậu nhóc đã bốn tuổi nên nói chuyện đã đâu với đấy,
diễn tả khiến người nghe cũng bật cười.
Khi kể đến chuyện bị bắt cóc ,
bị lơ lửng trên vách núi,
lúc mẫu thân lao đến cứu nhóc và bị thương ra sao.
Nghe đến đâu thái hậu run sợ đến đó,
bà không thể nghĩ rằng Nhan Hoa có thể độc ác đến như thế.
Lúc Tuyên Triệt gửi thư về nói rõ sự tình xin hoàng huynh hạ thánh chỉ phế truất danh hiệu quận chúa của nàng ta.
Hoàng thượng không muốn dấu thái hậu nên nói cho người biết,
thái hậu muốn thương cũng không thể thương nổi,
thật đúng là bản tính khó đổi mà.
Thái hậu quay qua hỏi Nhược Khê :
"Vết thương có sâu không,
con thật là sao không chờ Triệt Nhi chứ,
nếu con không may sảy ra chuyện gì thì sao?,
thật khờ quá mà".
Nhược Khê dịu giọng trả lời:
"Con không sao,
Chàng cũng trách con rồi,
lúc đó con không suy nghĩ được nhiều như vậy,
cứ nghĩ Kỳ nhi ở trong tay bọn bắt cóc con không thể yên tâm nổi".
Thái hậu cười :
"Ta hiểu tâm trạng của con,
nỗi lòng của người làm mẫu thân là như vậy" rồi bà quay qua nhìn Thiên Kỳ hỏi :
"Con đã biết được lỗi của mình chưa ?".
Thiên Kỳ gãi gãi đầu lễ phép trả lời :
"Dạ hoàng tổ mẫu ,
con biết lỗi rồi,
phụ vương cũng phạt con rồi ạ !
".
Thiên Kỳ lẳng sang chuyện khác cậu nhóc nói :
"Con và mẫu thân mua cho người và hoàng đế bá bá rất nhiều quà đó ạ !
".
Hoàng thượng xoa đầu Thiên Kỳ vẻ cưng chiều :
"Kỳ nhi cho hoàng đế bá bá những gì nào?".
Thiên Kỳ hăm hở nói :
"Dạ nhiều lắm ạ !
,
lát con sẽ mang cho hai người ".
Cả nhà vui vẻ ngồi ăn cơm với nhau,
không khí hài hòa và ấm áp khó có một nhà đế vương nào có được.
Tan buổi,
Tuyên Vương xin phép được về phủ,
một nhà ba người dắt tay nhau ra về.
Thái hậu thở dài nói :
"Con định bao giờ lập hoàng hậu,
hậu cung không thể nào vô chủ thế được,
còn thái tử nữa.
Ta nghĩ trong lòng con đã có người rồi phải không.
Con đấy suốt ngày lo chính sự ,
con cái thì ít,
thoải mái tư tưởng như đệ đệ của con ý ".
Hoàng thượng thở dài :
"Đó cũng là cái phúc của đệ ấy ,
còn con muốn cũng không được,
trọng trách trên vai của con quá lớn,
thôi người làm hoàng huynh như con nên gánh vác trách nhiệm này".
"Chuyện lập hoàng hậu con đang nghĩ ,
có lẽ chỉ trong sớm chiều thôi,
người đừng lo lắng,
thôi người nghỉ ngơi đi nhi thần cũng hồi cung đây ".
Rồi hoàng thượng bước đi ,
mỗi bước đi của người đầy gánh nặng,
là một vị vua tốt đồng nghĩa với việc phải chịu cô đơn,
chịu áp lực lớn có ai là người hiểu thấu ngài chứ.