Chương 1 - Xuyên Qua Bát Công Chúa.
Chương 2 - Chữa Khỏi Vết Sẹo Của Nhược Khê.
Chương 3 - Cứu Bích Lan.
Chương 4 - Điệu Múa " Phượng Hoàng Lửa ".
Chương 5 - "Giang Sơn Vĩnh Cửu " Của Bát Công Chúa.
Chương 6 - Bát Công Chúa Đa Tài.
Chương 7 - Xuất Cung Chốn Đi Chơi.
Chương 8 - Bát Công Chúa Ra Tay.
Chương 9 - Khúc" Quảng Lăng Tán ",Nhược Khê Thắng Lớn.
Chương 10 - Lễ Hội Săn Bắn.
Chương 11 - Bát Công Chúa Cứu Giá .
Chương 12 - Thái Tử Cao Lãng Có Ý Đồ.
Chương 13 - Thích Khách Tuyên Vương.
Chương 14 - Tuyên Vương Và Thái Tử Cùng Tặng Quà.
Chương 15 - Cuộc Chiến Tranh Giành Giữa Cao Lãng Và Tuyên Vương.
Chương 16 - Thánh Chỉ Ban Hôn,Hòa Thạc Công Chúa .
Chương 17 - Sính Lễ Và Của Hồi Môn.
Chương 18 - Hôn Lễ Và Sự Bày Tỏ Của Tuyên Vương
Chương 19 - Tâm Tư Nhược Khê . Đối Đầu Thích Khách.
Chương 20 - Thành Tuyên An,Sự Cưng Chiều Đối Với Bát Công Chúa.
Chương 21 - Nhược Khê Chữa Bệnh Cứu Người.
Chương 22 - Xử Lý Và Niêm Phong Phủ Thành Chủ.
Chương 23 - Về Tới Nước Sở.
Chương 24 - Thuyết Phục Thành Công Thái Hậu.
Chương 25 - Ra Mắt Và Xử Lý Nhan Hoa
Chương 26 - Đại Hôn
Chương 27 - Hoàng Thượng Ban Roi.
Chương 28 - Cải Tạo Vương Phủ.
Chương 29 - Nhược Khê Đại Náo Hoàng Cung.
Chương 30 - Kế Hoạch Y Quán
Chương 31 - Thọ Đường Quán.
Chương 32 - Gặp Lại Thái Tử Cao Lãng.
Chương 33 - Đại Hoàng Tử Vương Cẩn Của Thục Quốc
Chương 34 - Lễ Viếng Thăm Của Thục Quốc.
Chương 35 - Tam Công Chúa Vương Hy.
Chương 36 - Vương Hy Thua Thảm Hại
Chương 37 - Vương Hy Thâm Độc.
Chương 38 - Thích Sát Tuyên Vương Phi Không Thành.
Chương 39 - Tam Công Chúa Vương Hy Bị Vứt Bỏ.
Chương 40 - Kết Cục Của Vương Hy,Chuyến Vi Hành Của Nhược Khê .
Chương 41 - Thành Lạc An Nhược Khê Bị Trêu Chọc.
Chương 42 - Về Kinh.
Chương 43 - Tuyên Vương Phi Có Hỷ.
Chương 44 - Độc Vô Sắc.
Chương 45 - Tuyên Vương Xuất Chinh,Nhược Khê Xử Lý Nhan Hoa.
Chương 46 - Nhược Khê Lâm Bồn.
Chương 47 - Tuyên Vương Trúng Mai Phục,Mất Tích.
Chương 48 - Nhược Khê Đi Tìm Phu Quân.
Chương 49 - Tìm Được Tuyên Vương.
Chương 50 - Cao Lãng Thua Thảm Hại.
Chương 51 - Hoàng Hậu Và Thái Tử Bị Giam Lỏng.
Chương 52 - Ba Đạo Thánh Chỉ Được Ban Ra.
Chương 53 - Nhược Khê Bị Bắt Cóc.
Chương 54 - Mưu Mẹo Của Nhược Khê.
Chương 55 - Nhược Khê Bỏ Trốn.
Chương 56 - Gặp Lại Lưu Ý Nhi.
Chương 57 - Ly Miêu Tráo Thái Tử.
Chương 58 - Tuyên Triệt Xuất Hiện,Cao Lãng Bị Trọng Thương.
Chương 59 - Trở Về Tuyên Vương Phủ.
Chương 60 - Hồi Ức Và Tham Vọng Của Nhược Thủy.
Chương 61 - Tâm Sự Của Thái Hậu.
Chương 62 - Kế Hoạch Của Tam Vương Gia.
Chương 63 - Cao Lãng Chết.
Chương 64 - Hiền Phi Sợ Tội Tự Sát.
Chương 65 - Gặp Lại Vương Hy.
Chương 66 - Chuẩn Bị Đi Thục Quốc.
Chương 67 - Gặp Lại Thái Tử Vương Cẩn.
Chương 68 - Bữa Tiệc Cung Đình.
Chương 69 - Tâm Tư Và Suy Nghĩ Méo Mó Của Nhan Hoa.
Chương 70 - Kế Hoạch Của Nhược Khê.
Chương 71 - Làm Loạn Phủ Tể Tướng.
Chương 72 - Đại Hôn Kinh Biến.
Chương 73 - Thiên Kỳ Mất Tích.
Chương 74 - Nhược Khê Xả Thân Cứu Con.
Chương 75 - Quận Chúa Nhan Hoa Bị Phế.
Chương 76 - Nhược Khê,Ý Nhi Say Rượu.
Chương 77 - Về Nhà.
Chương 78 - Nhược Khê Mang Thai.
Chương 79 - Tam Bào Thai.
Chương 80 - Tam Bảo Bảo.
Chương 81 - Tiệc Đầy Tháng Trang Trọng.
Chương 82 - Sắc Phong Hoàng Hậu,Sắc Phong Thái Tử.
Chương 83 - Quá Khứ Của Hoàng Thượng Và Lâm Quý Phi.
Chương 84 - Hiền Phi Bị Tống Giam Lãnh Cung.
Chương 85 - Về Cố Quốc.
Chương 86 - Ngược Dòng Quá Khứ Của Ngũ Công Chúa.
Chương 87 - Tâm Thư Đẫm Nước Mắt,Nỗi Lòng Của Người Làm Mẫu Thân.
Chương 88 - Phượng Hoàng Phương Nam Và Phượng Hoàng Phương Bắc.
Chương 89 - Trở Về Thành Tuyên An.
Chương 90 - Cuộc Gặp Gỡ Nhân Duyên
Chương 1 - Xuyên Qua Bát Công Chúa.
Chương 2 - Chữa Khỏi Vết Sẹo Của Nhược Khê.
Chương 3 - Cứu Bích Lan.
Chương 4 - Điệu Múa " Phượng Hoàng Lửa ".
Chương 5 - "Giang Sơn Vĩnh Cửu " Của Bát Công Chúa.
Chương 6 - Bát Công Chúa Đa Tài.
Chương 7 - Xuất Cung Chốn Đi Chơi.
Chương 8 - Bát Công Chúa Ra Tay.
Chương 9 - Khúc" Quảng Lăng Tán ",Nhược Khê Thắng Lớn.
Chương 10 - Lễ Hội Săn Bắn.
Chương 11 - Bát Công Chúa Cứu Giá .
Chương 12 - Thái Tử Cao Lãng Có Ý Đồ.
Chương 13 - Thích Khách Tuyên Vương.
Chương 14 - Tuyên Vương Và Thái Tử Cùng Tặng Quà.
Chương 15 - Cuộc Chiến Tranh Giành Giữa Cao Lãng Và Tuyên Vương.
Chương 16 - Thánh Chỉ Ban Hôn,Hòa Thạc Công Chúa .
Chương 17 - Sính Lễ Và Của Hồi Môn.
Chương 18 - Hôn Lễ Và Sự Bày Tỏ Của Tuyên Vương
Chương 19 - Tâm Tư Nhược Khê . Đối Đầu Thích Khách.
Chương 20 - Thành Tuyên An,Sự Cưng Chiều Đối Với Bát Công Chúa.
Chương 21 - Nhược Khê Chữa Bệnh Cứu Người.
Chương 22 - Xử Lý Và Niêm Phong Phủ Thành Chủ.
Chương 23 - Về Tới Nước Sở.
Chương 24 - Thuyết Phục Thành Công Thái Hậu.
Chương 25 - Ra Mắt Và Xử Lý Nhan Hoa
Chương 26 - Đại Hôn
Chương 27 - Hoàng Thượng Ban Roi.
Chương 28 - Cải Tạo Vương Phủ.
Chương 29 - Nhược Khê Đại Náo Hoàng Cung.
Chương 30 - Kế Hoạch Y Quán
Chương 31 - Thọ Đường Quán.
Chương 32 - Gặp Lại Thái Tử Cao Lãng.
Chương 33 - Đại Hoàng Tử Vương Cẩn Của Thục Quốc
Chương 34 - Lễ Viếng Thăm Của Thục Quốc.
Chương 35 - Tam Công Chúa Vương Hy.
Chương 36 - Vương Hy Thua Thảm Hại
Chương 37 - Vương Hy Thâm Độc.
Chương 38 - Thích Sát Tuyên Vương Phi Không Thành.
Chương 39 - Tam Công Chúa Vương Hy Bị Vứt Bỏ.
Chương 40 - Kết Cục Của Vương Hy,Chuyến Vi Hành Của Nhược Khê .
Chương 41 - Thành Lạc An Nhược Khê Bị Trêu Chọc.
Chương 42 - Về Kinh.
Chương 43 - Tuyên Vương Phi Có Hỷ.
Chương 44 - Độc Vô Sắc.
Chương 45 - Tuyên Vương Xuất Chinh,Nhược Khê Xử Lý Nhan Hoa.
Chương 46 - Nhược Khê Lâm Bồn.
Chương 47 - Tuyên Vương Trúng Mai Phục,Mất Tích.
Chương 48 - Nhược Khê Đi Tìm Phu Quân.
Chương 49 - Tìm Được Tuyên Vương.
Chương 50 - Cao Lãng Thua Thảm Hại.
Chương 51 - Hoàng Hậu Và Thái Tử Bị Giam Lỏng.
Chương 52 - Ba Đạo Thánh Chỉ Được Ban Ra.
Chương 53 - Nhược Khê Bị Bắt Cóc.
Chương 54 - Mưu Mẹo Của Nhược Khê.
Chương 55 - Nhược Khê Bỏ Trốn.
Chương 56 - Gặp Lại Lưu Ý Nhi.
Chương 57 - Ly Miêu Tráo Thái Tử.
Chương 58 - Tuyên Triệt Xuất Hiện,Cao Lãng Bị Trọng Thương.
Chương 59 - Trở Về Tuyên Vương Phủ.
Chương 60 - Hồi Ức Và Tham Vọng Của Nhược Thủy.
Chương 61 - Tâm Sự Của Thái Hậu.
Chương 62 - Kế Hoạch Của Tam Vương Gia.
Chương 63 - Cao Lãng Chết.
Chương 64 - Hiền Phi Sợ Tội Tự Sát.
Chương 65 - Gặp Lại Vương Hy.
Chương 66 - Chuẩn Bị Đi Thục Quốc.
Chương 67 - Gặp Lại Thái Tử Vương Cẩn.
Chương 68 - Bữa Tiệc Cung Đình.
Chương 69 - Tâm Tư Và Suy Nghĩ Méo Mó Của Nhan Hoa.
Chương 70 - Kế Hoạch Của Nhược Khê.
Chương 71 - Làm Loạn Phủ Tể Tướng.
Chương 72 - Đại Hôn Kinh Biến.
Chương 73 - Thiên Kỳ Mất Tích.
Chương 74 - Nhược Khê Xả Thân Cứu Con.
Chương 75 - Quận Chúa Nhan Hoa Bị Phế.
Chương 76 - Nhược Khê,Ý Nhi Say Rượu.
Chương 77 - Về Nhà.
Chương 78 - Nhược Khê Mang Thai.
Chương 79 - Tam Bào Thai.
Chương 80 - Tam Bảo Bảo.
Chương 81 - Tiệc Đầy Tháng Trang Trọng.
Chương 82 - Sắc Phong Hoàng Hậu,Sắc Phong Thái Tử.
Chương 83 - Quá Khứ Của Hoàng Thượng Và Lâm Quý Phi.
Chương 84 - Hiền Phi Bị Tống Giam Lãnh Cung.
Chương 85 - Về Cố Quốc.
Chương 86 - Ngược Dòng Quá Khứ Của Ngũ Công Chúa.
Chương 87 - Tâm Thư Đẫm Nước Mắt,Nỗi Lòng Của Người Làm Mẫu Thân.
Chương 88 - Phượng Hoàng Phương Nam Và Phượng Hoàng Phương Bắc.
Chương 89 - Trở Về Thành Tuyên An.
Chương 90 - Cuộc Gặp Gỡ Nhân Duyên
Trở lại hiện thực,
ngũ tỷ chơi ở đó nguyên một ngày trời, mãi đến khi Lâm Kiệt đến đón nàng mới chịu về.
Lâm Kiệt có vào hành cung để thăm và thỉnh an Tuyên Vương,
hai người trò chuyện vui vẻ rất hợp ý với nhau.
Lúc Nhược Khê và Nhược Lan ra,
Lâm Kiệt cùng Nhược Khê nhẹ cúi đầu hành lễ.
Phò mã nhìn Nhược Lan ánh mắt cưng chiều chàng nói :
"Nàng đi không nói với ai hết,
ta không yên tâm nên đến đón nàng về ".
Nhược Lan cúi đầu vẻ hối lỗi rồi vội đi tới bám vào tay phò mã nhẹ nhàng nói :
"Chúng ta về nhà thôi,
vương gia,
bát muội ta về nhé".
Rồi lôi kéo Lâm Kiệt đi,
chàng lắc đầu cười với nàng rồi không quên quay đầu lại mỉm cười với hai phu thê Tuyên Vương.
Nhược Khê lắc đầu cười :
"Thật sự chỉ có Lâm Kiệt mới bao dung và biết trân trọng tỷ ấy,
tỷ ấy thật là có phúc ".
Tuyên Triệt nhìn nàng dí dỏm nói :
"Ta yêu thương nàng chưa hết à .
Lâm Kiệt là một kì tài,
là một người có trí tiến thủ,
có phẩm chất tốt,
đáng chân trọng ".
Nhược Khê quay sang nói với chàng :
"Ngày mai ta muốn lên chùa Đại Văn Tự để thăm mẫu thân,
sẽ cho các con đi cùng,
chàng có đi không?".
Tuyên Triệt gật đầu :
"Nàng đi đâu ta đi đấy,
ta cũng muốn đi thăm nhạc mẫu, chưa một lần được diện kiến người ".
Nhược Khê Cười :
"Vậy chàng chuẩn bị đi,
sáng mai chúng ta sẽ đi sớm ".
Tối đến,
mọi người quây quần đông đủ,
Thiên Kỳ chăm sóc cho Dương Kỳ,
không biết thằng bé giống ai từ nhỏ tính tình đã rất nội liễm không nghịch và quấy phá tuy nhiên rất chi là thông minh.
Nếu nói học một biết mười đúng là nói về Dương Kỳ,
thằng bé ngược lại không thích võ thuật giống Thiên Kỳ nhưng mà làm sao qua được bài huấn luyện của phụ thân.
Mỗi sáng Thiên Kỳ dậy đứng tấn học võ, Dương Kỳ cũng bị lôi dậy theo,
thằng bé không phục một chút nào hết nhưng vẫn phải nghe theo, chẳng bù cho hai cô quận chúa kia của nàng.
Giai Tuệ thích học võ vì muốn rèn luyện sức khỏe bảo vệ bản thân,
còn Giai Kỳ học võ vì đam mê sở thích,
suốt ngày đánh đấm không giống tiểu thư khuê các chút nào.
Nhiều khi Nhược Khê thầm ai oán không biết mình có sinh nhầm giới tính của Giai Kỳ và Dương Kỳ không nữa.
Sáng hôm sau,
đoàn xe lăn bánh đến chùa Đại Vân Tự,
khi tiên hoàng mất bà được đưa đến đây để tu hành.
Dọc đường đi,
cảnh sắc thật tươi đẹp,
bọn trẻ vui thích nô đùa với nhau,
một niềm vui nho nhỏ lan tỏa trong lòng nàng,
có lẽ cuộc sống lúc nào cũng như này thì tốt biết bao.
Lên đến nơi Nhược Khê báo danh với trụ trì để gặp mặt mẫu thân,
pháp danh của bà giờ là Cẩn Tịch.
Một lúc sau,
một nữ xuất gia bước đến cung kính nói :
"Thí chủ,
đây là phong thư của Cẩn Tịch sư thái gửi cho người,
bà không muốn gặp ai,
bà nói Vương Phi đọc xong thư sẽ hiểu ".
Rồi nữ ni cô quay đầu bước đi.
Nhược Khê cũng đoán trước có lẽ mẫu thân sẽ không gặp mình, gần mười năm tu hành phật pháp có lẽ bà đã từ bỏ được chốn hồng trần,
nàng có hơi hụt hẫng một chút .
Tuyên Triệt sợ nàng buồn liền an ủi nàng :
"Có lẽ nhạc mẫu sợ nàng suy nghĩ nên mới không muốn gặp nàng,
không muốn làm xáo động cuộc sống của nàng, thôi nàng đừng suy nghĩ nữa ".
Nhược Khê từ từ mở phong thư ra :
"Con gái của ta,
ta biết con sẽ oán trách ta,
oán trách một mẫu thân sinh con ra nhưng lại không quan tâm,
đoái hoài đến con.
Nhưng thật ra ta yêu thương con nhiều lắm,
chuyện đã qua ta không muốn nhắc lại nhưng ta muốn con biết một điều.
Bà ta dùng con để uy hiếp ta ,
nên ta mới nhận tội,
cái tội không phải do ta làm để con được bình an và lớn lên.
Trong hoàng cung này không có cái đúng không có cái sai mà chỉ có quyền lực,
ta đã rất hổ thẹn khi đã không bảo vệ được con và nhìn con lớn lên.
Cái sai của ta là đã yêu người không nên yêu và tin người không nên tin.
Cả cuộc đời ta vì thế mà phải trả giá,
ta đã sống trong thù hận mãi đến khi con được sắc phong là Hòa Thạc công chúa đi hòa thân.
Mà người xin tha cho ta lại là đứa con gái bé bỏng hiểu chuyện của ta.
Ta được thoát ra khỏi cái lồng giam mang tên tử cấm thành,
nhìn thấy con xinh đẹp,
tài giỏi là ta đã hãnh diện lắm rồi.
Ta muốn dùng phần đời còn lại của mình với phật pháp để cầu phúc cho con ,
cho cháu của mình,
con hãy cho ta hoàn thành nốt tâm nguyện của người làm mẫu thân nhé.
Ta sợ khi gặp con,
ta không biết phải đối mặt thế nào,
nhưng ta sợ con lại hiểu lầm ta.
Ta chỉ muốn con lưu giữ những hình ảnh đẹp về ta thôi.
Lời cuối cùng ta muốn nói cho con biết,
con là tất cả của mẫu thân,
không ai có thể thay thế được con trong lòng ta.
Mãi yêu con.
"Sắp đi hết câu truyện rồi,
xin cảm ơn các bạn nhiều ạ !
"