Chương 1 - Mượn Rắn Giết Người
Chương 2 - Người Cũng Như Tên
Chương 3 - Chuyện Cũ Của Miên Miên
Chương 4 - Thử Nhắc Nhở
Chương 5 - Chết Ngoài Ý Muốn
Chương 6 - Cô Đã Xuyên Qua
Chương 7 - Hiện Trạng Đáng Sợ
Chương 8 - Cha Mẹ Mới
Chương 9 - Thần A Cứu Nàng
Chương 10 - Nhìn Thấy Giao Phối
Chương 11 - Tuyển Tú Nữ
Chương 12 - Trở Thành Tú Nữ
Chương 13 - Thụy Tuyết Xà Vương
Chương 14 - Đám Đông Tú Nữ
Chương 15 - Ước Ao Được Đào Thải
Chương 16 - Quá Nhiều Qui Củ
Chương 17 - Biếm Thành Cung Nữ
Chương 18 - Ai Đang Ca Hát
Chương 19 - Ngươi Nói Cái Gì?
Chương 20 - Không Biết Nguyên Nhân
Chương 21 - Chọc Giận Xà Vương
Chương 22 - Chọn Ngươi Thị Tẩm
Chương 23 - Nụ Hôn Đầu Của Nàng
Chương 24 - Hại Người Hại Mình
Chương 25 - Quả Nhiên Đủ Nhuyễn
Chương 26 - Rất Muốn Gặp Nàng
Chương 27 - Nam Tử Thần Bí
Chương 28 - Vừa Gặp Đã Thương
Chương 29 - Không Phải Thương Hại
Chương 30 - Vận Khí Lâm Hàng
Chương 31 - Tùy Thời Sẽ Nịnh
Chương 32 - Thử Thách Thời Gian
Chương 33 - Bất Cứ Giá Nào
Chương 34 - Không Phải Như Vậy
Chương 36 - Không Nên Sống!
Chương 37 - Án Mạng Trong Cung
Chương 38 - Mãnh Liệt Nghĩ Cách
Chương 39 - Nàng Không Xấu!
Chương 40 - Cự Tuyệt Quan Tâm!
Chương 41 - Nhìn Không Ra
Chương 42 - Giúp Ta Được Không
Chương 43 - Ngươi Đúng Là Heo
Chương 44 - Cho Trẫm Lý Do
Chương 45 - Điều Kiện Trao Đổi
Chương 46 - Chọc Giận Nhu Phi
Chương 47 - Nội Tâm Buồn Khổ
Chương 48 - Làm Bằng Hữu
Chương 49 - Hoa Viên Bí Ẩn
Chương 50 - Theo Bồi Ta Được Không?
Chương 51 - Luôn Luôn Chào Đón
Chương 52 - Chỉ Mặt Gọi Tên
Chương 53 - Nhất Định Đặc Sắc
Chương 54 - Chuẩn Bị
Chương 55 - Chuẩn Bị Lên Sân Khấu
Chương 56 - Vũ Đạo Đặc Biệt
Chương 57 - Có Người Thưởng Thức
Chương 58 - Đang Suy Nghĩ Gì?
Chương 59 - Vàng Kim Trong Bọc
Chương 60 - Có Chuyện Xảy Ra
Chương 61 - Đều Có Tâm Tư
Chương 62 - Sắc Xà
Chương 63 - Vô Cùng Nhục Nhã
Chương 64 - Đùa Giỡn
Chương 65 - Không Có Ý Tốt
Chương 66 - Vận Mệnh Trớ Trêu
Chương 67 - Yên Tĩnh Ngắn Ngủi
Chương 68 - Tình Chàng Ý Thiếp
Chương 69 - Bá Đạo Chiếm Giữ
Chương 70 - Ban Hiệu Ngất Phi
Chương 71 - Cự Tuyệt Mang Thai
Chương 72 - Đắc Tội Nhu Phi
Chương 73 - Khai Chiến
Chương 74 - Mạnh Khỏe Bình An
Chương 75 - Nàng Hoài Thai Trứng Rắn
Chương 76 - Nàng Muốn Trốn Đi
Chương 77 - Hoài Thai Phong Ba
Chương 78 - Vì Sao Hại Ta?
Chương 79 - Lập Nàng Làm Hậu
Chương 80 - Nhận Lầm Người
Chương 81 - Ta Thích Ngươi!
Chương 82 - Lần Cuối Gặp Mặt!
Chương 83 - Tâm Tư Tương Thông
Chương 84 - Ta Muốn Giết Ngươi!
Chương 85 - Thề Độc
Chương 86 - Nhà Có Mỹ Nam!
Chương 87 - Chương 87
Chương 88 - Xuân Dược
Chương 89 - Thời Cơ Đến
Chương 90 - Trong Lòng Có Nhau
Chương 91 - Phụ Tử Tương Kiến
Chương 92 - Ta Không Kém Lão Cha!
Chương 93 - Dẫn Dụ Trên Giường
Chương 94 - Muốn Ngươi Cùng Chết
Chương 95 - Đổng Phi Chiếu Cố!
Chương 96 - So Tài
Chương 97 - Tranh Đấu Nội Cung
Chương 98 - Tranh Đấu Nội Cung 2
Chương 99 - Triệt Để Cắt Đứt
Chương 100 - Ban Dược Nhu Phi
Chương 101 - Rắn Ăn Thịt Người
Chương 102 - Linh Xà Khế Ước
Chương 103 - Sự Thật Phơi Bày
Chương 104 - Ngươi Thật Ác Độc
Chương 105 - Tuyển Hậu Phong Ba
Chương 106 - Bắt Đầu
Chương 107 - Đại Điển Sắc Phong
Chương 108 - Hôn Mê
Chương 109 - Giao Ước
Chương 110 - Gặp Nhau Lần Cuối
Chương 111 - Bình An
Chương 112 - Thiên Địa Chuyển Dời
Chương 113 - Hắn Nhất Định Phải Chết!
Chương 114 - Ngươi Thật Cực Đoan!
Chương 115 - Sống Chết Không Rời!
Chương 116 - Giết Gà Dọa Khỉ
Chương 117 - Đáy Vực Kinh Hoàng
Chương 118 - Đáy Vực Kinh Hoàng 2
Chương 119 - Đáy Vực Kinh Hoàng 3
Chương 120 - Đáy Vực Kinh Hoàng 4
Chương 121 - Đáy Vực Kinh Hoàng 5
Chương 122 - Đáy Vực Kinh Hoàng 6
Chương 123 - Đáy Vực Kinh Hoàng 7
Chương 124 - Đáy Vực Kinh Hoàng 8
Chương 125 - Đáy Vực Kinh Hoàng 9
Chương 126 - Đáy Vực Kinh Hoàng 10
Chương 127 - Đáy Vực Kinh Hoàng 11
Chương 128 - Đáy Vực Kinh Hoàng 12
Chương 129 - Đáy Vực Kinh Hoàng 13
Chương 130 - Đáy Vực Kinh Hoàng 14
Chương 131 - Đáy Vực Kinh Hoàng 15
Chương 132 - Tại Sao Lại Là Ngươi?
Chương 133 - Dần Dần Lớn Lên
Chương 134 - Tránh Né Truy Đuổi
Chương 135 - Sợ Hãi Cực Độ
Chương 136 - Chính Diện Giao Phong
Chương 137 - Chờ Mong Gặp Mặt
Chương 138 - Chính Là Lúc Này!
Chương 139 - Sống Chết Không Rời!
Chương 140 - Tiểu Dương Vào Cung
Chương 141 - Vi Có Ám Hương Đến
Chương 142 - Hát Cho Ta Nghe
Chương 143 - Tiểu Công Chúa Vô Lo
Chương 144 - Thân Phận Bị Vạch Trần
Chương 145 - Nụ Hôn Nhẹ Nhàng
Chương 146 - Lăn Xuống Giường Cho Ta
Chương 147 - Ngải Vân, Ta Tiễn Ngươi Xuống Địa Ngục!
Chương 148 - Vương Bài!
Chương 149 - Ba Ngày Cuối Cùng!
Chương 150 - Đại Kết Cục – Bí Ẩn Thứ Nhất
Chương 151 - Đại Kết Cục – Bí Ẩn Thứ Hai
Chương 152 - Đại Kết Cục - Lấy Chết Đền Tội
Chương 153 - Đại Kết Cục – Lựa Chọn Cuối Cùng
Chương 154 - Đại Kết Cục – Thượng
Chương 155 - Đại Kết Cục – Hạ
Chương 1 - Mượn Rắn Giết Người
Chương 2 - Người Cũng Như Tên
Chương 3 - Chuyện Cũ Của Miên Miên
Chương 4 - Thử Nhắc Nhở
Chương 5 - Chết Ngoài Ý Muốn
Chương 6 - Cô Đã Xuyên Qua
Chương 7 - Hiện Trạng Đáng Sợ
Chương 8 - Cha Mẹ Mới
Chương 9 - Thần A Cứu Nàng
Chương 10 - Nhìn Thấy Giao Phối
Chương 11 - Tuyển Tú Nữ
Chương 12 - Trở Thành Tú Nữ
Chương 13 - Thụy Tuyết Xà Vương
Chương 14 - Đám Đông Tú Nữ
Chương 15 - Ước Ao Được Đào Thải
Chương 16 - Quá Nhiều Qui Củ
Chương 17 - Biếm Thành Cung Nữ
Chương 18 - Ai Đang Ca Hát
Chương 19 - Ngươi Nói Cái Gì?
Chương 20 - Không Biết Nguyên Nhân
Chương 21 - Chọc Giận Xà Vương
Chương 22 - Chọn Ngươi Thị Tẩm
Chương 23 - Nụ Hôn Đầu Của Nàng
Chương 24 - Hại Người Hại Mình
Chương 25 - Quả Nhiên Đủ Nhuyễn
Chương 26 - Rất Muốn Gặp Nàng
Chương 27 - Nam Tử Thần Bí
Chương 28 - Vừa Gặp Đã Thương
Chương 29 - Không Phải Thương Hại
Chương 30 - Vận Khí Lâm Hàng
Chương 31 - Tùy Thời Sẽ Nịnh
Chương 32 - Thử Thách Thời Gian
Chương 33 - Bất Cứ Giá Nào
Chương 34 - Không Phải Như Vậy
Chương 36 - Không Nên Sống!
Chương 37 - Án Mạng Trong Cung
Chương 38 - Mãnh Liệt Nghĩ Cách
Chương 39 - Nàng Không Xấu!
Chương 40 - Cự Tuyệt Quan Tâm!
Chương 41 - Nhìn Không Ra
Chương 42 - Giúp Ta Được Không
Chương 43 - Ngươi Đúng Là Heo
Chương 44 - Cho Trẫm Lý Do
Chương 45 - Điều Kiện Trao Đổi
Chương 46 - Chọc Giận Nhu Phi
Chương 47 - Nội Tâm Buồn Khổ
Chương 48 - Làm Bằng Hữu
Chương 49 - Hoa Viên Bí Ẩn
Chương 50 - Theo Bồi Ta Được Không?
Chương 51 - Luôn Luôn Chào Đón
Chương 52 - Chỉ Mặt Gọi Tên
Chương 53 - Nhất Định Đặc Sắc
Chương 54 - Chuẩn Bị
Chương 55 - Chuẩn Bị Lên Sân Khấu
Chương 56 - Vũ Đạo Đặc Biệt
Chương 57 - Có Người Thưởng Thức
Chương 58 - Đang Suy Nghĩ Gì?
Chương 59 - Vàng Kim Trong Bọc
Chương 60 - Có Chuyện Xảy Ra
Chương 61 - Đều Có Tâm Tư
Chương 62 - Sắc Xà
Chương 63 - Vô Cùng Nhục Nhã
Chương 64 - Đùa Giỡn
Chương 65 - Không Có Ý Tốt
Chương 66 - Vận Mệnh Trớ Trêu
Chương 67 - Yên Tĩnh Ngắn Ngủi
Chương 68 - Tình Chàng Ý Thiếp
Chương 69 - Bá Đạo Chiếm Giữ
Chương 70 - Ban Hiệu Ngất Phi
Chương 71 - Cự Tuyệt Mang Thai
Chương 72 - Đắc Tội Nhu Phi
Chương 73 - Khai Chiến
Chương 74 - Mạnh Khỏe Bình An
Chương 75 - Nàng Hoài Thai Trứng Rắn
Chương 76 - Nàng Muốn Trốn Đi
Chương 77 - Hoài Thai Phong Ba
Chương 78 - Vì Sao Hại Ta?
Chương 79 - Lập Nàng Làm Hậu
Chương 80 - Nhận Lầm Người
Chương 81 - Ta Thích Ngươi!
Chương 82 - Lần Cuối Gặp Mặt!
Chương 83 - Tâm Tư Tương Thông
Chương 84 - Ta Muốn Giết Ngươi!
Chương 85 - Thề Độc
Chương 86 - Nhà Có Mỹ Nam!
Chương 87 - Chương 87
Chương 88 - Xuân Dược
Chương 89 - Thời Cơ Đến
Chương 90 - Trong Lòng Có Nhau
Chương 91 - Phụ Tử Tương Kiến
Chương 92 - Ta Không Kém Lão Cha!
Chương 93 - Dẫn Dụ Trên Giường
Chương 94 - Muốn Ngươi Cùng Chết
Chương 95 - Đổng Phi Chiếu Cố!
Chương 96 - So Tài
Chương 97 - Tranh Đấu Nội Cung
Chương 98 - Tranh Đấu Nội Cung 2
Chương 99 - Triệt Để Cắt Đứt
Chương 100 - Ban Dược Nhu Phi
Chương 101 - Rắn Ăn Thịt Người
Chương 102 - Linh Xà Khế Ước
Chương 103 - Sự Thật Phơi Bày
Chương 104 - Ngươi Thật Ác Độc
Chương 105 - Tuyển Hậu Phong Ba
Chương 106 - Bắt Đầu
Chương 107 - Đại Điển Sắc Phong
Chương 108 - Hôn Mê
Chương 109 - Giao Ước
Chương 110 - Gặp Nhau Lần Cuối
Chương 111 - Bình An
Chương 112 - Thiên Địa Chuyển Dời
Chương 113 - Hắn Nhất Định Phải Chết!
Chương 114 - Ngươi Thật Cực Đoan!
Chương 115 - Sống Chết Không Rời!
Chương 116 - Giết Gà Dọa Khỉ
Chương 117 - Đáy Vực Kinh Hoàng
Chương 118 - Đáy Vực Kinh Hoàng 2
Chương 119 - Đáy Vực Kinh Hoàng 3
Chương 120 - Đáy Vực Kinh Hoàng 4
Chương 121 - Đáy Vực Kinh Hoàng 5
Chương 122 - Đáy Vực Kinh Hoàng 6
Chương 123 - Đáy Vực Kinh Hoàng 7
Chương 124 - Đáy Vực Kinh Hoàng 8
Chương 125 - Đáy Vực Kinh Hoàng 9
Chương 126 - Đáy Vực Kinh Hoàng 10
Chương 127 - Đáy Vực Kinh Hoàng 11
Chương 128 - Đáy Vực Kinh Hoàng 12
Chương 129 - Đáy Vực Kinh Hoàng 13
Chương 130 - Đáy Vực Kinh Hoàng 14
Chương 131 - Đáy Vực Kinh Hoàng 15
Chương 132 - Tại Sao Lại Là Ngươi?
Chương 133 - Dần Dần Lớn Lên
Chương 134 - Tránh Né Truy Đuổi
Chương 135 - Sợ Hãi Cực Độ
Chương 136 - Chính Diện Giao Phong
Chương 137 - Chờ Mong Gặp Mặt
Chương 138 - Chính Là Lúc Này!
Chương 139 - Sống Chết Không Rời!
Chương 140 - Tiểu Dương Vào Cung
Chương 141 - Vi Có Ám Hương Đến
Chương 142 - Hát Cho Ta Nghe
Chương 143 - Tiểu Công Chúa Vô Lo
Chương 144 - Thân Phận Bị Vạch Trần
Chương 145 - Nụ Hôn Nhẹ Nhàng
Chương 146 - Lăn Xuống Giường Cho Ta
Chương 147 - Ngải Vân, Ta Tiễn Ngươi Xuống Địa Ngục!
Chương 148 - Vương Bài!
Chương 149 - Ba Ngày Cuối Cùng!
Chương 150 - Đại Kết Cục – Bí Ẩn Thứ Nhất
Chương 151 - Đại Kết Cục – Bí Ẩn Thứ Hai
Chương 152 - Đại Kết Cục - Lấy Chết Đền Tội
Chương 153 - Đại Kết Cục – Lựa Chọn Cuối Cùng
Chương 154 - Đại Kết Cục – Thượng
Chương 155 - Đại Kết Cục – Hạ
Miên Miên kinh ngạc nhìn về nử tử xinh đẹp tựa thiên tiên kia đang chậm rãi hướng nàng đi tới, nàng thật không biết phải làm sao mới phải a.
“Ngươi chính là Nguyễn Miên Miên?” Thi Hàm đi tới bên cạnh nàng mỉm cười hỏi.
Miên Miên thấy nàng ta hỏi mình vội cúi người hành lễ: “Nô tỳ tham kiến Nghi phi nương nương!
”
“Không cần khách khí!
” Thi Hàm hai tay nâng nàng dậy ôn nhu cười.
“Ngươi thế nào lại chạy đến đây?” Dạ Mị nhìn nàng mà không khỏi cả giận hỏi.
Nghe hắn quát lớn, Miên Miên giương mắt nhìn hắn sợ hãi nói: “Ân… nô tỳ lạc đường…” nói xong liền ủ rũ cúi thấp đầu, bộ dáng ủy khuất.
“Bệ hạ…” Mắt thấy Miên Miên bị hắn quát lớn, Thi Hàm ôn nhu khuyên giải, chứng kiến một màn như vậy nội tâm Miên Miên không biết vì lẽ gì lại có cảm giác ê chề, giống như mình đang làm bóng đèn, phi thường khó chịu a.
“Miên Miên, người đừng khó chịu, bệ hạ không có ác ý!
” Thi Hàm lôi kéo tay nàng nói.
Miên Miên mỉm cười nhìn về phía nàng, theo nàng thấy thì nữ tử ôn nhu nàng cũng rất thiện lương, so với Nhu phi thì tốt hơn rất nhiều.
“Bệ ha, ta mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi rồi!
” Thi Hàm khẻ cười nói.
“Trẫm đưa nàng về.
” Dạ Mị ôm vai nàng như muốn che chở.
"Bệ hạ, người vừa mới bãi triều, thiếp biết người có nhiều chuyện chính sự phải xử lý. Người yên tâm đi đi, không có chuyện gì đâu.
”
“Trẫm có thể làm gì cho nàng?”
“Bệ hạ…” Thi Hàm thanh âm nghẹn ngào, nàng không hi vọng hắn dành nhiều thời gian cho nàng mà chậm trễ chính sự, nếu là như vậy nàng sẽ tự trách mình rất nhiều.
Thấy nàng nghẹ ngào, Dạ Mị than nhẹ một tiếng, “Tiểu Lam mau đưa nàng về nghỉ ngơi, kêu người gọi Lý ngự y tới xem cho nàng đi!
”
“Vâng!
” Tiểu Lam vội vã nâng Nghi phi chuẩn bị ra về.
“Miên Miên, ngươi giúp Bổn cung một chuyện được không?” Thời điểm chuẩn bị ly khai, Thi Hàm quay người nhìn về phía Miên Miên nói.
“Xin nương nương phân phó!
” Miên Miên vội cúi người nói, kỳ thực không cần nàng nhờ, chỉ cần nàng hạ chỉ thì làm sao nàng có thể không làm.
“Kỳ thật cũng không có gì, là bổn cung hi vọng ngươi giúp bổn cung tiễn bệ hạ về!
”, nói xong bộ dáng tươi cười dưới sự nâng đỡ Tiểu Lam quay người đi xa, mà Miên Miên lúc này ngốc trệ đứng chết trân một chỗ, muốn nàng tiễn đại mãng xà về? Chẳng lẽ tên đại mãng xà này ngu ngốc đến độ không biết đường về?
Phải có đến một lúc sau khi bóng Nghi phi biến mất phía xa Dạ Mị mới hướng một hướng khác đi tới, Miên Miên thấy thế hơi sửng sốt, một giây tới liền vội vã theo sau.
“Nhanh lên a, ngươi là con rùa đó hả, sao lại chậm như vậy a.
” Đức công liếc Miên Miên phía sau không vui nói.
“Ha ha, là công công người có thần công mà…” Miên Miên cười đùa ở sau hắn nói, nói xong bạo gan liếc qua Dạ mị đi ở phía trước, mà Dạ Mị lúc này vừa vặn ngoái nhìn lại, mắt hai người thoáng cái đụng nhau, Miên Miên vội vã cúi đầu không dám hó hé gì thêm.
Đoạn đường tiếp theo, Miên Miên không dám chậm trễ, rất nhanh đi theo sau Dạ Mị, nhưng là thủy chung không có ngẩng đầu sợ lại chạm phải ánh mắt băng lãnh của hắn chỉ chằm chằm nhìn vào gót giày Dạ Mị đi tới. Thật lâu a, hắn tột cùng là muốn đi đâu a? Miên Miên bĩu môi, nhưng là lúc nàng vạn phần nhập thần tự hỏi thì đột nhiên trượt chân ngã vào hồ bên cạnh, Miên Miên ướt sũng, kêu lên hoảng loạn.