Khi Du Không đạo trưởng và Không Nhan đạo trưởng đuổi đến nơi thì gặp ngay lúc ' kẻ trong áo choàng ' đang giơ cánh tay còn lại đánh một trảo về phía Mặc An Chi . Du Không đạo trưởng lập tức đánh ra một chưởng để hóa giải . Không Nhan đạo trưởng cũng không chần chừ phi thân đến chỗ bạt vương đang công kích bọn người Quách Tử Kình , ông cầm kiếm đánh tới để giải vây cho đệ tử của mình . Hai bên cứ như vậy giằng co , được một lúc thì ' kẻ mặt áo choàng ' rơi vào thế hạ phong .
" Rút !
" ' kẻ mặc áo choàng ' hét lên một tiếng , gió lớn nổi lên khiến mọi người phải che mặt lại .
Khi gió lớn qua đi , xung quanh trống không nếu ko có vết tích của vụ hỗn chiến thì ai cũng sẽ nghĩ là giấc mơ thôi . Du Không đạo trưởng đến gần Mặc An Chi đưa tay dò mạch đập của bé , sau đó bế bé lên dùng khinh công bay đến một ngôi miếu đổ gần đó để chữa thương .
Nhẹ đặt Mặc An Chi nằm xuống , Du Không đạo trưởng lấy ra một viên thuốc nhỏ đút vào miệng bé sau đó ông vận công đấy chất độc từ người bé ra . Thời gian trôi qua từ từ , trên người Mặc An Chi xuất hiện một làn khí màu đen bay ra , môi bé vốn dĩ màu đen bây giờ đã hơi có chút huyết sắc nhưng mặt vẫn trắng bệt . Khi nhóm người Không Nhan đạo trưởng đến nơi thì Du Không đạo trưởng đang niệm chú để khử ma chướng trong người Mặc An Chi .
Nửa canh giờ sau , Du Không đạo trưởng thu tay lại . Mọi người đều xoay quanh ông để hỏi về tình hình của Mặc An Chi , nhưng ông chỉ thở dài . Tâm trạng mọi người đều không tốt nên không khí chung quanh rất im lặng chỉ nghe thấy tiếng côn trùng kêu .
Mặc An Chi tỉnh lại , bé cảm thấy người rất đau nhưng khi nhìn thấy mặt ai cũng không được tốt , bé rất biết điều mà im lặng . Quách Tử Kình đang dựa vào cột thì nhìn thấy Mặc An Chi đã tỉnh hắn bất chấp vết thương trên người chạy nhanh đến gần Mặc An Chi , dọa cho bé hết cả hồn .
" Đại sư huynh ...
.
.
. huynh sao vậy ?" Mặc An Chi suy yếu hỏi.
" Tiểu An Chi , muội cảm thấy thế nào rồi ?" Không đợi Quách Tử Kình mở miệng , Lăng Tử Huân đã nhanh chóng đến gần hỏi .
Mặc An Chi lắc lắc đầu , bé đang định đưa tay lên nắm ống tay áo của Quách Tử Kình để an ủi hắn thì đột nhiên bé mở to mắt nhìn chằm chằm tay của mình .
" An nhi , con đừng ngạc nhiên . Chỉ cần con khỏe lại độc trong người được giải hết thì ấn kí đó sẽ biến mất .
" Du Không đạo trưởng bước đến gần sờ sờ đầu Mặc An Chi để an ủi .
" Sư tổ , thật không ạ ? Nhưng nó đen thui nhìn xấu quá !
" Vừa nói bé vừa giơ tay lên cho Du Không đạo trưởng xem . Trên cánh tay nhỏ của bé có một ấn kí màu đen hình một đóm lửa nhỏ nhìn rất thật.