Chương 1 - Thanh Niên Tài Tuấn
Chương 2 - Vô Tình Vô Nghĩa
Chương 3 - Có Chuyện Xảy Ra
Chương 4 - Thu Hoạch Ngoài Ý Muốn
Chương 5 - Bị Heo Đâm Phải
Chương 6 - Muốn Quậy Nháo Khóc Lóc Om Sòm.
Chương 7 - Chuyện Cũ Sẽ Bỏ Qua.
Chương 8 - Lay Động A Lay Động.
Chương 9 - Bạo Lực Gia Đình
Chương 10 - Oan Gia Ngõ Hẹp
Chương 11 - Một Cuộc Giao Dịch
Chương 12 - Chồng Tương Lai
Chương 13 - Huyết Quang Tai Ương
Chương 14 - Chương 14
Chương 15 - Mặt Mũi Bầm Dập
Chương 16 - Cởi Quần Áo Xuống
Chương 17 - Khách Sạn Cường Hào
Chương 18 - Con Gái Đầu Cơ Trục Lợi
Chương 19 - Hứa Giang Nam
Chương 20 - Còn Ngốc Như Vậy
Chương 21 - Giống Ba
Chương 22 - Đều Rất Thích Con
Chương 23 - Vì Tống Mạc
Chương 24 - Ảnh Chụp Của Cô
Chương 25 - Anh Uy Hiếp Tôi?
Chương 26 - Nuốt Nước Miếng
Chương 27 - Hèn Hạ Vô Sỉ
Chương 28 - Tình Cũ Tình Mới
Chương 29 - Kinh Sợ
Chương 30 - Mang Theo Người Nhà
Chương 31 - Bỉ Ổi Như Vậy
Chương 32 - Xuân Tâm Nhộn Nhạo
Chương 33 - Kế Hoạch Gì?
Chương 34 - Dại Dột Muốn Chết
Chương 35 - Thiếu Dưỡng Khí Tới Chết
Chương 36 - Anh Ta Làm Sao Bây Giờ?
Chương 37 - Ăn Không Khí
Chương 38 - Muốn Tôi Trả Tiền?
Chương 39 - Không Ai Muốn Cô
Chương 40 - Thần Bí Như Vậy
Chương 41 - Thật Rất Soái
Chương 42 - Con Nhóc Ngây Thơ
Chương 43 - Ghê Tởm Chết
Chương 44 - Cảm Xúc Sờ Vào Tốt Vô Cùng
Chương 45 - Vậy Anh Dạy Em
Chương 46 - Người Đồng Tính Luyến Ái
Chương 47 - Con Dâu Tống Gia
Chương 48 - Lấy Một Tặng Hai
Chương 49 - Tôi Đồng Tình Với Anh
Chương 50 - Bạn Học Tụ Họp
Chương 51 - Người Phụ Nữ Xa Lạ?
Chương 52 - Chỉ Chỉ Trỏ Trỏ
Chương 53 - Thật Sự Là Gặp Quỷ
Chương 54 - Cuộc Sống Sau Hôn Nhân
Chương 55 - Chúng Ta Không Thể
Chương 56 - Thà Chết Không Đồng Ý
Chương 57 - Tôi Bắt Nạt Cô?
Chương 58 - Tắm Một Cái Rồi Đi Ngủ Đi
Chương 59 - Mãnh Mẽ Như Vậy
Chương 60 - Từng Bước Trầm Luân
Chương 61 - Đứa Bé Không Còn
Chương 62 - Ngủ Ở Đâu
Chương 63 - Có Tiền Tùy Hứng
Chương 64 - Câm Miệng, Ngủ
Chương 65 - Nước Tràn Vào Đầu
Chương 66 - Tính Tình Bạo Lực
Chương 67 - Nụ Hôn Nóng Bỏng
Chương 68 - Ngày Khác Tìm Cô
Chương 69 - Phòng Của Anh
Chương 70 - Ngủ Cùng Một Chỗ?
Chương 71 - Hành Vi Làm Loạn
Chương 72 - Không Ai Thèm Lấy
Chương 73 - Sắc Đẹp Thay Cơm
Chương 74 - Vừa Thơm Vừa Mềm
Chương 75 - Mạnh Mẽ Xông Tới Phòng Ngủ
Chương 76 - Thật Sự Là Đủ Rồi.
Chương 77 - Ba Ngày Ước Hẹn
Chương 78 - Anh Muốn Hôn Tôi
Chương 79 - Như Đàn Bà
Chương 80 - Cô Nói Dối Anh
Chương 81 - Còn Chưa Kết Hôn?
Chương 82 - Xuân Tâm Nảy Mầm
Chương 83 - Biện Pháp Phòng Tránh
Chương 84 - Tiếp Xúc Thân Mật
Chương 85 - Tâm Loạn Như Ma
Chương 86 - Chuyện Nhàm Chán
Chương 87 - Thiếu Nhi Không Nên Nghe
Chương 88 - Vừa Lòng Đẹp Ý
Chương 89 - Chúng Ta Kết Hôn Đi
Chương 90 - Yêu Anh Như Lúc Ban Đầu.
Chương 91 - Đã Lâu Không Gặp
Chương 92 - Bị Bệnh Ở Đâu?
Chương 93 - Gặp Chiêu Phá Chiêu
Chương 94 - Anh Muốn Xác Định.
Chương 95 - Rung Lắc
Chương 96 - Là Ngày Nào?
Chương 97 - Buông Tha Kháng Cự
Chương 98 - Đề Phòng Gắt Gao
Chương 99 - Eo Mảnh Như Vậy
Chương 100 - Ai Tới?
Chương 101 - Mang Theo Tên Nhóc Kia Gả Cho Tôi (1)
Chương 102 - 101: Mang Theo Tên Nhóc Kia Gả Cho Tôi (2)
Chương 103 - 102: Một Giấc Mơ, Một Kết Thúc? (1)
Chương 104 - Một Giấc Mơ, Một Kết Thúc? (Tiếp Theo)
Chương 105 - Người Phụ Nữ Mạc Danh Kỳ Diệu
Chương 106 - Cách Người Phụ Nữ Của Tôi Ra Xa Một Chút
Chương 107 - Chương 104.2
Chương 108 - 105: Cô Cứ Chán Ghét Anh Như Vậy Sao?
Chương 109 - 106: Anh Muốn Hôn Người Phụ Nữ Này
Chương 110 - 107: : Vóc Người Không Sai
Chương 111 - 108: Chúng Ta Đi Đăng Ký Kết Hôn
Chương 112 - 109: Chàng Trai, Sao Anh Có Thể Ngây Thơ Như Thế?
Chương 113 - 110: Này, Em Chết Chắc Rồi
Chương 114 - Tôi Sẽ Không Ăn Sạch Cô
Chương 115 - Cô Chuẩn Bị Ngủ Ở Trong Phòng Của Tôi?
Chương 116 - Cô Là Vợ Của Tống Mạc Tôi
Chương 117 - Bị Đội Một Cái Nón Xanh Khổng Lồ
Chương 118 - Xuân Tâm Nhộn Nhạo
Chương 119 - Xin Lỗi, Tôi Đã Kết Hôn Rồi
Chương 120 - Như Thế Nào, Động Tâm Sao?
Chương 121 - Lại Nhớ Tới Người Phụ Nữ Ngu Ngốc Kia
Chương 122 - Trong Phòng Có Người
Chương 123 - Sợ Tôi Ăn Cô Có Phải Không?
Chương 124 - Thân Thể Của Phụ Nữ Luôn Thành Thực Hơn
Chương 125 - Cho Nên Bây Giờ Cô Đang Ghen Tị Sao?
Chương 126 - Chương 123
Chương 127 - Anh Trúng Đạn
Chương 128 - Lời Chúc Ngủ Ngon Cuối Cùng
Chương 129 - Nhìn Đủ Rồi Chưa?
Chương 130 - Sắc Đẹp Thay Cơm
Chương 131 - Tại Sao Em Lại Hôn Trộm Anh?
Chương 132 - Em Rất Nóng Sao?
Chương 133 - Phản Ứng Sinh Lý Bình Thường
Chương 134 - Thực Giống Như Tiểu Bạch Thỏ
Chương 135 - Ai Quy Định Em Không Thể Thích Anh?
Chương 136 - Anh Cầm Tinh Con Chó Sao?
Chương 137 - Ghen Tị?
Chương 138 - Vài Phút Trên Dưới Mấy Trăm Vạn
Chương 139 - Đương Nhiên Là Đi Tắm Rửa
Chương 140 - Anh Muốn Ăn Em, Không Muốn Ăn Cơm
Chương 141 - Làm Bạn Gái Của Tôi Đi
Chương 142 - Em Hôn Anh Một Cái
Chương 143 - Anh Đòi Hôn Quá Nhiều Lần
Chương 144 - Anh Biết Chút Xấu Hổ Được Không?
Chương 145 - Lúc Đó Mình Và Tống Mạc Rất Trong Sáng
Chương 146 - Em Muốn Mang Theo Con Trai Anh Chạy Trốn
Chương 147 - Hồng Hạnh Xuất Tường
Chương 148 - Một Con Sói Dũng Mãnh
Chương 149 - Tối Hôm Qua Các Người Đã Làm Cái Gì?
Chương 150 - Một Đường Tai To Mặt Lớn
Chương 151 - Mưu Sát
Chương 152 - Người Đàn Ông Quá Biến Thái!
Chương 153 - Điên Cuồng Trừng Phạt
Chương 154 - Anh Đừng Đụng Vào Em, Em Rất Bẩn
Chương 155 - Anh Giống Như Người Đàn Ông Bị Thần Kinh
Chương 156 - Tâm Lý Biến Thái
Chương 157 - Thực Sự Không Biết Xấu Hổ
Chương 158 - Này Không Phải Là Nụ Hôn Đầu Tiên Của Cô Nhỉ?
Chương 159 - Trợ Lý Nhảy Dù
Chương 160 - Con Rùa Đen Khốn Kiếp
Chương 161 - Sóng Lớn Mãnh Liệt
Chương 162 - Tô Mạt Lỵ Chết
Chương 163 - Bà Tống Được Cưới Hỏi Đàng Hoàng
Chương 164 - Kinh Sợ Mà Không Nguy Hiểm
Chương 165 - Còn Muốn?
Chương 166 - Trừng Phạt
Chương 167 - Tống Lãng Mất Tích
Chương 168 - Phạm Tội Tâm Lý Học Hoa
Chương 169 - Lộ Ra Nghi Vấn
Chương 170 - Hành Hạ
Chương 171 - Cậu Sẽ Chết Sao?
Chương 172 - Thẩm Vi Nhi Chết
Chương 173 - Vụ Án Khó Phân Biệt
Chương 174 - Tống Lãng Tỉnh Lại
Chương 175 - Đây Là Lúc Mà Em Giống Phụ Nữ Nhất
Chương 176 - Cẩn Thận Thăm Dò
Chương 177 - Ẩn Số Hứa Giang Nam
Chương 178 - Ngươi Căn Bản Không Hiểu Người Phụ Nữ (1)
Chương 179 - Ngươi Căn Bản Không Hiểu Người Phụ Nữ (2)
Chương 180 - Mộ Song
Chương 181 - Con Ngoài Giá Thú
Chương 182 - Hoảng Hốt Vì Sự Xuất Hiện Của Đóa Sen Trắng
Chương 183 - Mạnh Tay Hơn
Chương 184 - Đấu Tranh Gay Gắt
Chương 185 - Cách Vách Có Người, Như Vậy Không Tốt
Chương 186 - Cắt Cổ Tay Tự Sát
Chương 187 - Bất Quá Là Cái Rắm
Chương 188 - Chúng Ta Ly Hôn
Chương 189 - Đại Kết Cục: Thời Gian Không Lão, Tình Yêu Không Phai Nhòa
Chương 1 - Thanh Niên Tài Tuấn
Chương 2 - Vô Tình Vô Nghĩa
Chương 3 - Có Chuyện Xảy Ra
Chương 4 - Thu Hoạch Ngoài Ý Muốn
Chương 5 - Bị Heo Đâm Phải
Chương 6 - Muốn Quậy Nháo Khóc Lóc Om Sòm.
Chương 7 - Chuyện Cũ Sẽ Bỏ Qua.
Chương 8 - Lay Động A Lay Động.
Chương 9 - Bạo Lực Gia Đình
Chương 10 - Oan Gia Ngõ Hẹp
Chương 11 - Một Cuộc Giao Dịch
Chương 12 - Chồng Tương Lai
Chương 13 - Huyết Quang Tai Ương
Chương 14 - Chương 14
Chương 15 - Mặt Mũi Bầm Dập
Chương 16 - Cởi Quần Áo Xuống
Chương 17 - Khách Sạn Cường Hào
Chương 18 - Con Gái Đầu Cơ Trục Lợi
Chương 19 - Hứa Giang Nam
Chương 20 - Còn Ngốc Như Vậy
Chương 21 - Giống Ba
Chương 22 - Đều Rất Thích Con
Chương 23 - Vì Tống Mạc
Chương 24 - Ảnh Chụp Của Cô
Chương 25 - Anh Uy Hiếp Tôi?
Chương 26 - Nuốt Nước Miếng
Chương 27 - Hèn Hạ Vô Sỉ
Chương 28 - Tình Cũ Tình Mới
Chương 29 - Kinh Sợ
Chương 30 - Mang Theo Người Nhà
Chương 31 - Bỉ Ổi Như Vậy
Chương 32 - Xuân Tâm Nhộn Nhạo
Chương 33 - Kế Hoạch Gì?
Chương 34 - Dại Dột Muốn Chết
Chương 35 - Thiếu Dưỡng Khí Tới Chết
Chương 36 - Anh Ta Làm Sao Bây Giờ?
Chương 37 - Ăn Không Khí
Chương 38 - Muốn Tôi Trả Tiền?
Chương 39 - Không Ai Muốn Cô
Chương 40 - Thần Bí Như Vậy
Chương 41 - Thật Rất Soái
Chương 42 - Con Nhóc Ngây Thơ
Chương 43 - Ghê Tởm Chết
Chương 44 - Cảm Xúc Sờ Vào Tốt Vô Cùng
Chương 45 - Vậy Anh Dạy Em
Chương 46 - Người Đồng Tính Luyến Ái
Chương 47 - Con Dâu Tống Gia
Chương 48 - Lấy Một Tặng Hai
Chương 49 - Tôi Đồng Tình Với Anh
Chương 50 - Bạn Học Tụ Họp
Chương 51 - Người Phụ Nữ Xa Lạ?
Chương 52 - Chỉ Chỉ Trỏ Trỏ
Chương 53 - Thật Sự Là Gặp Quỷ
Chương 54 - Cuộc Sống Sau Hôn Nhân
Chương 55 - Chúng Ta Không Thể
Chương 56 - Thà Chết Không Đồng Ý
Chương 57 - Tôi Bắt Nạt Cô?
Chương 58 - Tắm Một Cái Rồi Đi Ngủ Đi
Chương 59 - Mãnh Mẽ Như Vậy
Chương 60 - Từng Bước Trầm Luân
Chương 61 - Đứa Bé Không Còn
Chương 62 - Ngủ Ở Đâu
Chương 63 - Có Tiền Tùy Hứng
Chương 64 - Câm Miệng, Ngủ
Chương 65 - Nước Tràn Vào Đầu
Chương 66 - Tính Tình Bạo Lực
Chương 67 - Nụ Hôn Nóng Bỏng
Chương 68 - Ngày Khác Tìm Cô
Chương 69 - Phòng Của Anh
Chương 70 - Ngủ Cùng Một Chỗ?
Chương 71 - Hành Vi Làm Loạn
Chương 72 - Không Ai Thèm Lấy
Chương 73 - Sắc Đẹp Thay Cơm
Chương 74 - Vừa Thơm Vừa Mềm
Chương 75 - Mạnh Mẽ Xông Tới Phòng Ngủ
Chương 76 - Thật Sự Là Đủ Rồi.
Chương 77 - Ba Ngày Ước Hẹn
Chương 78 - Anh Muốn Hôn Tôi
Chương 79 - Như Đàn Bà
Chương 80 - Cô Nói Dối Anh
Chương 81 - Còn Chưa Kết Hôn?
Chương 82 - Xuân Tâm Nảy Mầm
Chương 83 - Biện Pháp Phòng Tránh
Chương 84 - Tiếp Xúc Thân Mật
Chương 85 - Tâm Loạn Như Ma
Chương 86 - Chuyện Nhàm Chán
Chương 87 - Thiếu Nhi Không Nên Nghe
Chương 88 - Vừa Lòng Đẹp Ý
Chương 89 - Chúng Ta Kết Hôn Đi
Chương 90 - Yêu Anh Như Lúc Ban Đầu.
Chương 91 - Đã Lâu Không Gặp
Chương 92 - Bị Bệnh Ở Đâu?
Chương 93 - Gặp Chiêu Phá Chiêu
Chương 94 - Anh Muốn Xác Định.
Chương 95 - Rung Lắc
Chương 96 - Là Ngày Nào?
Chương 97 - Buông Tha Kháng Cự
Chương 98 - Đề Phòng Gắt Gao
Chương 99 - Eo Mảnh Như Vậy
Chương 100 - Ai Tới?
Chương 101 - Mang Theo Tên Nhóc Kia Gả Cho Tôi (1)
Chương 102 - 101: Mang Theo Tên Nhóc Kia Gả Cho Tôi (2)
Chương 103 - 102: Một Giấc Mơ, Một Kết Thúc? (1)
Chương 104 - Một Giấc Mơ, Một Kết Thúc? (Tiếp Theo)
Chương 105 - Người Phụ Nữ Mạc Danh Kỳ Diệu
Chương 106 - Cách Người Phụ Nữ Của Tôi Ra Xa Một Chút
Chương 107 - Chương 104.2
Chương 108 - 105: Cô Cứ Chán Ghét Anh Như Vậy Sao?
Chương 109 - 106: Anh Muốn Hôn Người Phụ Nữ Này
Chương 110 - 107: : Vóc Người Không Sai
Chương 111 - 108: Chúng Ta Đi Đăng Ký Kết Hôn
Chương 112 - 109: Chàng Trai, Sao Anh Có Thể Ngây Thơ Như Thế?
Chương 113 - 110: Này, Em Chết Chắc Rồi
Chương 114 - Tôi Sẽ Không Ăn Sạch Cô
Chương 115 - Cô Chuẩn Bị Ngủ Ở Trong Phòng Của Tôi?
Chương 116 - Cô Là Vợ Của Tống Mạc Tôi
Chương 117 - Bị Đội Một Cái Nón Xanh Khổng Lồ
Chương 118 - Xuân Tâm Nhộn Nhạo
Chương 119 - Xin Lỗi, Tôi Đã Kết Hôn Rồi
Chương 120 - Như Thế Nào, Động Tâm Sao?
Chương 121 - Lại Nhớ Tới Người Phụ Nữ Ngu Ngốc Kia
Chương 122 - Trong Phòng Có Người
Chương 123 - Sợ Tôi Ăn Cô Có Phải Không?
Chương 124 - Thân Thể Của Phụ Nữ Luôn Thành Thực Hơn
Chương 125 - Cho Nên Bây Giờ Cô Đang Ghen Tị Sao?
Chương 126 - Chương 123
Chương 127 - Anh Trúng Đạn
Chương 128 - Lời Chúc Ngủ Ngon Cuối Cùng
Chương 129 - Nhìn Đủ Rồi Chưa?
Chương 130 - Sắc Đẹp Thay Cơm
Chương 131 - Tại Sao Em Lại Hôn Trộm Anh?
Chương 132 - Em Rất Nóng Sao?
Chương 133 - Phản Ứng Sinh Lý Bình Thường
Chương 134 - Thực Giống Như Tiểu Bạch Thỏ
Chương 135 - Ai Quy Định Em Không Thể Thích Anh?
Chương 136 - Anh Cầm Tinh Con Chó Sao?
Chương 137 - Ghen Tị?
Chương 138 - Vài Phút Trên Dưới Mấy Trăm Vạn
Chương 139 - Đương Nhiên Là Đi Tắm Rửa
Chương 140 - Anh Muốn Ăn Em, Không Muốn Ăn Cơm
Chương 141 - Làm Bạn Gái Của Tôi Đi
Chương 142 - Em Hôn Anh Một Cái
Chương 143 - Anh Đòi Hôn Quá Nhiều Lần
Chương 144 - Anh Biết Chút Xấu Hổ Được Không?
Chương 145 - Lúc Đó Mình Và Tống Mạc Rất Trong Sáng
Chương 146 - Em Muốn Mang Theo Con Trai Anh Chạy Trốn
Chương 147 - Hồng Hạnh Xuất Tường
Chương 148 - Một Con Sói Dũng Mãnh
Chương 149 - Tối Hôm Qua Các Người Đã Làm Cái Gì?
Chương 150 - Một Đường Tai To Mặt Lớn
Chương 151 - Mưu Sát
Chương 152 - Người Đàn Ông Quá Biến Thái!
Chương 153 - Điên Cuồng Trừng Phạt
Chương 154 - Anh Đừng Đụng Vào Em, Em Rất Bẩn
Chương 155 - Anh Giống Như Người Đàn Ông Bị Thần Kinh
Chương 156 - Tâm Lý Biến Thái
Chương 157 - Thực Sự Không Biết Xấu Hổ
Chương 158 - Này Không Phải Là Nụ Hôn Đầu Tiên Của Cô Nhỉ?
Chương 159 - Trợ Lý Nhảy Dù
Chương 160 - Con Rùa Đen Khốn Kiếp
Chương 161 - Sóng Lớn Mãnh Liệt
Chương 162 - Tô Mạt Lỵ Chết
Chương 163 - Bà Tống Được Cưới Hỏi Đàng Hoàng
Chương 164 - Kinh Sợ Mà Không Nguy Hiểm
Chương 165 - Còn Muốn?
Chương 166 - Trừng Phạt
Chương 167 - Tống Lãng Mất Tích
Chương 168 - Phạm Tội Tâm Lý Học Hoa
Chương 169 - Lộ Ra Nghi Vấn
Chương 170 - Hành Hạ
Chương 171 - Cậu Sẽ Chết Sao?
Chương 172 - Thẩm Vi Nhi Chết
Chương 173 - Vụ Án Khó Phân Biệt
Chương 174 - Tống Lãng Tỉnh Lại
Chương 175 - Đây Là Lúc Mà Em Giống Phụ Nữ Nhất
Chương 176 - Cẩn Thận Thăm Dò
Chương 177 - Ẩn Số Hứa Giang Nam
Chương 178 - Ngươi Căn Bản Không Hiểu Người Phụ Nữ (1)
Chương 179 - Ngươi Căn Bản Không Hiểu Người Phụ Nữ (2)
Chương 180 - Mộ Song
Chương 181 - Con Ngoài Giá Thú
Chương 182 - Hoảng Hốt Vì Sự Xuất Hiện Của Đóa Sen Trắng
Chương 183 - Mạnh Tay Hơn
Chương 184 - Đấu Tranh Gay Gắt
Chương 185 - Cách Vách Có Người, Như Vậy Không Tốt
Chương 186 - Cắt Cổ Tay Tự Sát
Chương 187 - Bất Quá Là Cái Rắm
Chương 188 - Chúng Ta Ly Hôn
Chương 189 - Đại Kết Cục: Thời Gian Không Lão, Tình Yêu Không Phai Nhòa
Khi Tần Ngu về đến nhà, toàn thân đã ướt sũng, đẩy xe điện tới hành lang trong nhà trọ, tháo tây trang trên người mình xuống, đôi môi run rẩy lầm bầm một câu, "Xem ra tây trang cao cấp cũng không thể không thấm nước, lạnh chết cô nãi nãi tôi rồi.
"
Dùng một ngón tay xách cổ áo của chiếc áo, lại đi đến túm lấy áo khoác trên người Tần Lãng.
Tần Lãng ôm giày cao gót của Tần Ngu vì bị lạnh nên nhảy tới nhảy lui, lạnh như vậy cũng vẫn như cũ không có cách nào ngăn cản tâm tư tò mò của cậu, chớp chớp đôi mắt trắng đen rõ ràng nhìn Tần Ngu chằm chằm, "Mẹ, người đàn ông kia chính là ba ba sao?"
Tần Ngu nhìn đôi mắt to của Tần Lãng đầy mong đợi muốn biết câu trả lời mấy giây, "Đừng nói chuyện, cẩn thận làm nước mưa chảy vào trong miệng.
Tần Lãng lau vệt nước mưa trên mặt, "Mẹ, chúng ta đã về đến nhà, không còn mưa nữa, mẹ không cần nói sang chuyện khác.
"
Hiển nhiên Tần Ngu đã đánh giá thấp chỉ số thông minh của Tần Lãng, Tần Lãng là một đứa trẻ trưởng thành sớm, lời của cô hoàn toàn không lừa được Tần Lãng.
Nghiêng đầu suy nghĩ một chút, "Không có nước mưa nhưng sẽ có gió lạnh, gió thổi vào bụng sẽ bị đau.
"
Tần Lãng nhăn mũi có chút đỏ, "Vậy mùa đông gió thật to, vì sao chúng ta vẫn còn mở miệng nói chuyện, hơn nữa nói xong bụng cũng không đau.
"
Tần Ngu có chút nhức đầu, không muốn tiếp tục cái đề tài này nữa, kéo Tần Lãng lên lầu.
Tần Lãng vô cùng cố chấp, vừa bước lên bậc thang vừa nói lảm nhảm, "Mẹ, người đàn ông kia chính là ba ba, rõ ràng người đó chính là ba ba, vì sao mẹ không thừa nhận...
.
"
Tần Ngu ở tại lầu hai, căn phòng nhỏ, đối với hai người mà nói đã rất rộng rãi rồi.
Trong căn hộ hết sức trống trải, bước ở trên bậc thang sẽ phát ra tiếng đế giày và mặt đất chạm vào nhau, Hứa Giang Nam luôn dựa ở bên cửa nhắm mắt chờ Tần Ngu về, khi nghe được tiếng vang chậm rãi mở mắt ra, một đôi mắt đẹp, mắt đào hoa mang theo một chút quyến rũ, giống như mây mù mang một loại mê người.
Tần Ngu rủ mắt xuống kéo Tần Lãng giẫm lên bậc thang cuối cùng.
Hứa Giang Nam nhìn thấy dáng người quen thuộc, khóe môi khẽ nhếch, lộ ra ấm áp vui vẻ đi lên phía trước, "Tiểu Ngu, em về rồi.
"
Tần Ngu đang bị Tần Lãng nói lảm nhảm quậy đến tâm phiền ý loạn, đột nhiên bên tai truyền đến một giọng nói trong trẻo như nước, dễ nghe và quen thuộc, ngẩng đầu lên, là Hứa Giang Nam tám năm chưa gặp.
Tần Ngu sững sờ ở đó, một cái chớp mắt, cô cảm thấy thời gian phảng phất trở về tám năm trước, cũng là tình cảnh như thế này, Hứa Giang Nam mang theo vali to như vậy đứng ở trước cửa phòng cô, anh nói với cô: “Tiểu Ngu, anh phải đi.
” Lúc ấy Hứa Giang Nam thi đỗ đại học, phải đi xa, Tần Ngu ngậm miệng, nước mắt không tiếng động từ hốc mắt chảy xuống, làm ướt áo, ngày đó Hứa Giang Nam chính là bộ dáng mang theo hành lý từng bước từng bước đi ra khỏi tầm mắt của cô, cô nhìn theo bóng lưng Hứa Giang Nam đã đi xa, ngửa mặt chạy vào đêm mưa đang giàn giụa, từ đó về sau, vỏn vẹn tám năm, cô cũng chưa từng nhìn thấy Hứa Giang Nam.
Người này đã từng nói muốn lớn lên cùng cô, nói muốn đi đến đầu bạc cùng cô, lại cứ tàn nhẫn rời đi như vậy, Tần Ngu yêu say đắm nên tan nát cõi lòng, cho đến sau này rất nhiều đêm Tần Ngu lại mơ tới Hứa Giang Nam nói tạm biệt với mình, cũng không chịu được khóc tỉnh từ trong mơ.
Thời gian tám năm, cô không còn nhớ thời niên thiếu của mình từng thích một người đến khắc cốt ghi tâm, cô chôn toàn bộ đoạn thời gian mang theo màu hoa đào chua xót ấy, tám năm sau, anh lại bất ngờ xuất hiện trong cuộc sống yên tĩnh của cô, năm tháng không còn như lúc ban đầu, nhưng Tần Ngu không thể không thừa nhận, tâm của cô lại kiềm chế không được mà nhảy lên, giống như lúc trước.
Rất lâu, thời gian đọng lại, Tần Ngu mới tìm được giọng nói của mình, mờ ảo phảng phất như đám mây, "Anh Giang Nam.
"