Sau khi tám chuyện đủ , Tô Cảnh Dao và Châu Bảo Ngọc cùng nhau trở về Túy Ngọc Hiên nơi các tiểu thư khuê các vào cung rèn luyện ở . Hai người được sắp xếp ở chung một căn phòng . Dao Dao và A Ngọc cùng nhau tâm sự đến lúc khuya .
" Dao Dao , Tại sao Thẩm Thanh Y nhìn có vẻ ghét muội như thế vậy ? "
Tô Cảnh Dao nét mặt trầm tư đáp :
" Muội cũng không biết nữa , có lẽ là do họ ghét muội thôi vậy ? "
" Muội thật sự chỉ nghĩ vậy thôi sao . Từ trước đến nay họ đều bắt nạt muội như thế à ? "
Thấy Tô Cảnh Dao im lặng Châu Bảo Ngọc liền nói :
" Dao Dao à , muội dù gì cũng là con nhà võ , nếu bị ai bắt nạt cứ trả đũa . Đừng để họ bắt nạt như thế . "
" Muội cũng biết chút võ bọn họ không làm gì được muội , chỉ là muội vẫn không nghĩ ra nên làm như thế nào để trả đũa họ thôi ! "
" Như thế mới là Dao Dao của Châu Bảo Ngọc này chứ . Để tỷ tỷ giúp muội nghĩ cách...
.
"
" A Ngọc à , Chúng ta đừng nói về cái này nữa . Tỷ đói chưa , chúng ta đi kiếm gì ăn đi .
" - Tô Cảnh Dao chuyển chủ đề ngay lập tức .
" Được , ý kiến hay .
"
Thế là Châu Bảo Ngọc và Tô Cảnh Dao cùng đi xuống trù phòng lục lọi xem có gì ăn không . Lúc quay về thì đi qua phòng của Thẩm Thanh Y thì thấy Ngân Hoa , nô tì thân cận của Thẩm Thanh Y đang đốc thúc hai người cung nữ .
" Nếu hai người để một con chuột xuất hiện ở gần gian phòng của tiểu thư nhà ta thì ta sẽ không để hai người được yên đâu ! "
Thấy vậy , Tô Cảnh Dao mới nói với Châu Bảo Ngọc :
" A Ngọc , họ đang làm gì vậy ? "
" Mùi hương nồng nàn này chắc là treo đinh hương chống chuột đấy ! "
" Ồ , Thẩm Thanh Y sợ chuột đến vậy sao ! "
Lúc định quay người trở về phòng , Tô Cảnh Dao mới nghĩ ra điều gì đó và nói với Châu Bảo Ngọc :
" A Ngọc , nếu Thẩm Thanh Y đã sợ chuột như vậy , không bằng chúng ta lấy chuột ra chơi với xô ấy đi , tỷ thấy thế nào ? "
" Ta thấy chủ ý này khá được đấy , về phòng trước rồi nói ! "
Sau đó cả hạ người cùng quay trở về phòng và bàn chiến sách :
" Nếu chúng ta muốn dụ chuột ra thì thứ tốt nhất nên dùng chính là mùi hương . Nhưng chúng ta không biết tìm mùi hương ở đâu để dụ chuột cả !
? " - Tô Cảnh Dao nói .
" Vậy thì muội tìm đúng người rồi . Bổn tiểu thư đây sở trường giỏi nhất chính là chế tạo mùi hương đấy . "
Tô Cảnh Dao mở to mắt cảm thán :
" Thật sao , hèn gì lúc muội gặp tỷ ở cổng cung lại thấy tỷ có mùi hương nhẹ nhàng đến thế . Nhưng mà dùng mùi hương thì đến lúc điều tra , chúng ta sẽ bị phát hiện không ? "
" Muội yên tâm . A Ngọc ta đây từng cùng cha ta ra chiến trường , lặn lội nhiều nơi . Dân gian có lưu truyền một mùi hương mặc dù mùi hương nhẹ nhàng nhưng công dụng dụ chuột thì rất tốt đấy . Đảm bảo chúng ta nhất định không bị phát hiện !
"
" Được , nhưng như vậy thì hương liệu chắc khó tìm lắm đúng không ? "
" Không đâu . Ta luôn đem theo vài hương liệu bên người . Đủ để chế tạo ra mùi hương này rồi .
"
" Được . "
Nói xong Châu Bảo Ngọc liền bắt tay vào chế tạo hương liệu . Sau một thời gian điều chế , Châu Bảo Ngọc đã làm ra mùi hương ấy và bỏ một túi thơm nhỏ . Quả thật , mùi hương ấy rất nhẹ nhàng , dù mũi có thính như nào cũng không thể phát hiện được . Sau đó Châu Bảo Ngọc lén lút đem túi thơm đến gần phòng của Thẩm Thanh Y và trở về ngủ .
***
" Áaaaaaaa"
Sáng hôm sau , mặt trời vừa mới xuất hiện , một tiếng hét thất thanh phát ra từ phòng của Thẩm Thanh Y . Mọi người liền chạy đến xem chuyện gì đã xảy ra liền thấy Thẩm Thanh Y đang hoảng loạn và bị đám chuột bám víu , cắn xé bộ quần áo trên người .
" Ngân Hoa , Ngân Hoa , mau mau giúp ta thoát khỏi thứ dơ bẩn này đi . Nhanh Nhanhhh .
.
.
"
Nô tì của Thẩm Thanh Y , Ngân Hoa liền lấy chiếc chổi ở gần đó và đuổi theo đuổi chuột phía sau Thẩm Thanh Y . Ngân Hoa vừa cầm chổi , vừa đánh loạn xạ hết lên người của Thẩm Thanh Y .
" Tiểu thư , Tiểu thư , nô tì đến giúp người đây , người đứng yên đi , tiểu thư !
! "
Cảnh tượng chủ tử chơi trò " Đuổi Mèo Bắt Chuột" vài lúc sáng sớm khiến tất cả mọi người chứng kiến ở đó đều phải cười nghiêng , cười ngả . Tô Cảnh Dao thấy vậy trong lòng cũng cảm thấy hả dạ , quay sang ôm lấy Châu Bảo Ngọc nói thầm :
" A Ngọc , tỷ là tốt với ta nhất , Sau này tỷ muốn ăn gì , mua gì cứ nói với ta , ta nhất định sẽ đáp ứng tỷ ! "
" Được rồi , được rồi . Chúng ta đi thay đồ đi kẻo muộn giờ lên lớp mất . Ngày đầu nhạp học mà như thế sẽ để lại ấn tượng không tốt đâu .
"
Tô Cảnh Dao gật đầu lia lịa và quay về phòng sửa soạn để lên lớp .
Sau đó Châu Bảo Ngọc và Tô Cảnh Dao cung nha lên lớp đúng giờ . Vài phút sau , Thẩm Thanh Y cùng bộ dạng nhếch nhác đi đến và đứng trước mặt Tô Cảnh Dao .
" Tô.
Cảnh.
Dao , tất cả đều là cô làm đúng không ! "
Tô Cảnh Dao không nhịn được cười , đáp trả :
" Thẩm Tiểu thư , tỷ đây là vừa mới lặn lội ở đâu về vậy . Mà tỷ đang nói gì ta không hiểu ? "
Thẩm Thanh Y tức giận đập bàn nói :
" Tô Cảnh Dao , nhất định là cô làm . Cô nhất định là đang để ý đến chuyện lần trước rồi mới làm vậy đúng không ? Ta nhất định sẽ không để cô yên đâu . "
" Thẩm tỷ tỷ , tỷ không có bằng chứng để nói ta như vậy à ? Không bằng tỷ về soi lại xem bộ dạng bây giờ của tỷ . Đừng ở đây làm trò hề nữa .
"
" Cô .
.
.
"
Thẩm Thanh Y chưa dứt câu , Trịnh Thái sư đã bước vào .
" Các trò đang làm loạn gì vậy ! Còn không mau về chỗ đi . "
Trịnh Thái sư đảo mắt quanh lớp sau đó tập trung ánh mắt trên người Thẩm Thanh Y , bất giác không nhịn được cười nói :
" Hahah , Thẩm Tiểu thư , hôm nay sao trò lại ăn mặc như này lên lớp vậy , hahaha .
.
"
" Trịnh Thái Sư , người đừng cười.
.
.
" - Thẩm Thanh Y ngại người lấy ống tay áo che mặt .
" Được , được . Ta không cười , trò mau trở về sửa soạn lại đi . Hôm nay không cần lên lớp đâu. "
Nghe xong Thẩm Thanh Y tức tối quay trở về Túy Ngọc Hiên . Ngày hôm đó , cô ta không lên lớp .
Tô Cảnh Dao cũng cảm thấy nhẹ lòng hơn hẳn . Thế nhưng , đối mặt với những bài thơ nhàm chán của Trịnh Thái sư khiến cho cơn buồn ngủ của Tô Cảnh Dao liền nổi dậy , rồi từ từ chìm vào giấc ngủ .
Cạch
" Trò ! Ra ngoài đứng ngay cho ta . "
Tô Cảnh Dao chậm rãi bước ra khỏi lớp và chịu phạt . Lớp học kéo dài gần 1 canh giờ , thế là Cảnh Dao cũng đứng đó 1 canh giờ liền .
Sau khi tan học , Châu Bảo Ngọc liền lập tức đến tìm Tô Cảnh Dao hỏi han cô .
" Dao Dao , muội không sao chứ . Bị phạt đứng lâu như vậy , có sao không ? "
" Hihi , A Ngọc , muội không sao . Tỷ yên tâm muội lúc ở quân doanh bị phạt đứng nhiều rồi , không sao . "
" Được , ta cùng muội đi tìm gì đó ăn đi . "
Tô Cảnh Dao gật đầu biểu thị đồng ý . Hai người chuẩn bị đi thì từ xa Tống mama đi đến .
" Tô Tiểu thư , Hoàng hậu triệu người , mời đi theo ta .
"
" Tôi ? " - Cảnh Dao bất ngờ đáp .
" Đúng vậy .
"
Châu Bảo Ngọc liền quay sang nói với Tô Cảnh Dao :
" Nhất định là Thẩm Thanh Y đi cáo trạng với Hoàng hậu rồi . Dao Dao , ta đi với muội . "
" A Ngọc , Hoàng Hậu đã triệu kiến muội thì mình muội là đi là được rồi . Dù sao cũng là ân oán giữa muội và cô ta , muội tự xử lí được . Không cần phiền đến tỷ đâu . "
" Dao Dao .
.
"
" Được rồi , được rồi , tỷ về Túy Ngọc Hiên trước đi . Ta không sao đâu , yên tâm . Tống mama chúng ta đi thôi . "
Nói xong , Tô Cảnh Dao cùng Tống mama đi đến Trường Lạc Cung .
*Một canh giờ trước *
Như mọi ngày , Dương Lâm Phong sau khi thiết triều thường đến thỉnh an Hoàng Hậu .
" Thỉnh An mẫu hậu . "
" Không cần đa lễ , Phong Nhi mau ngồi đi . "
" Đa tạ mẫu hậu . " - Dương Lâm Phong đáp .
" Phong Nhi , dạo này Ninh Ninh thường muốn xuất cung dạo chơi , nếu không bận gì thì con đưa Ninh Ninh xuất cung dạo chơi với nhé . Nhớ đừng để con bé gây sự đấy ! "
" Vâng thưa mẫu hậu , nhưng gần đây con đang bận tra án tham ô , tậm thời chưa thể đưa Ngọc Ninh xuất cung được . " - Dương Lâm Phong đáp .
Nghe đến đây , Hoàng Hậu lo lắng liền hỏi :
" Th.
.
tham ô ? Phong Nhi , con đã tra được gì chưa ? "
" Bẩm mẫu hậu , mới kiểm tra lại các sổ sách ở Hộ bộ thượng thư , vẫn đang điều tra tiếp ạ ! " - Lâm Phong đáp .
" Phong Nhi , chuyện này liên quan đến nhiều người , khuyên con không nên nhúng tay vào . "
" Mẫu hậu , con biết nhưng tham ô , bóc lột là tội lớn. Chúng ta không thể nhắm mắt làm ngơ được . "
" Nh.
. Nhưng .
.
"
Bỗng nhiên , Thẩm Thanh Y từ bên ngoài chạy vào .
" Cô mẫu , cô mẫu . Người nhất định phải làm chủ cho con . Cô mẫu ! "
" Mới sáng sớm , ầm ầm ĩ ĩ cái gì , thật không có tôn ti trật tự. Thanh Y , con đây là muốn làm gì vậy hả ? " - Thẩm Hoàng Hậu tức giận quát lớn.