Chương 1 - Bảo Ta Xuống Núi Lấy Vợ, Là Cùng Nữ Quỷ Xem Mắt?
Chương 2 - Sự Tuyệt Vọng Đến Từ Long Quốc
Chương 3 - Thương Lượng Đối Sách, Nữ Khách Quý Ra Sân
Chương 4 - Khai Cuộc Tức Vương Tạc
Chương 5 - Ta Đều Thích, Có Thể Toàn Lựa Không?
Chương 6 - Thịnh Cảnh Chưa Từng Có, Một Đấu Mười Hai
Chương 7 - Mở Miệng Liền Trêu Chọc Nữ Quỷ, Huynh Đài Này Gan To Thật
Chương 8 - Đừng Kéo Ta, Ta Muốn Giết Hắn
Chương 9 - Nữ Quỷ Này Đang Làm Nũng?
Chương 10 - Không Có Sự Lựa Chọn
Chương 11 - Tuyển Thủ Đại Hàn Muốn Chặn Hồ
Chương 12 - Đại Hàn Quốc Không Biết Biết Mặt
Chương 13 - Cho Nên Ta Chỉ Là Gà Đất Chó Sành?
Chương 14 - Đánh Gã Đại Hàn
Chương 15 - Đánh Người Của Chúng Ta, Chúng Ta Còn Phải Nói Cảm Ơn?
Chương 16 - Da Mặt Hắn Thật Dày
Chương 17 - Thôi Diễn Thất Bại
Chương 18 - Nhưng Nàng Lắm Là Cá Voi!
Chương 19 - Huyết Nguyệt Quỷ Giáo Lão Sư Lâm Y Nhu Vạch Trần Trí Mạng
Chương 20 - Thật Có Lỗi, Ta Là Đạo Sĩ
Chương 21 - Thật Có Lỗi, Ta Là Đạo Sĩ
Chương 22 - Quý Uyên Được Đồng Tình
Chương 23 - Khâu Tìm Hiểu Sâu
Chương 24 - Phác Bất Động Sụp Đổ
Chương 25 - Đãi Ngộ
Chương 26 - Quý Uyên
Chương 27 - Mẹ Ơi, Dây Leo Giết Người Nháy Mắt Biến Thành Thú Cưng
Chương 28 - Ta Có Phải Đi Nhầm Chỗ Rồi Không?
Chương 29 - Điên Rồi, Tỷ Tỷ Triệu Tiểu Thiến Phải Gả Cho Quý Uyên?
Chương 30 - Triệu Tiểu Thiến Bối Rối, Đây Là Tỷ Tỷ Ta?
Chương 31 - Sôi Trào, Triệu Tiểu Thiến Bật Đèn
Chương 32 - Chênh Lệch Giữa Người Với Người, So Với Chó Còn Lớn Hơn
Chương 33 - Mị Ma Nữ Vương Tina Bắt Chuyện
Chương 34 - Nữ Quỷ Khác Đều Đang Che Chở Quý Uyên ?
Chương 35 - Triệu Tiểu Thiến Ghen Tuông Khảo Nghiệm, Đại Hàn Cơ Hội Tới
Chương 36 - Thả Một Biển Lớn Là Nước
Chương 37 - Ngoài Ý Liệu, Phác Nhất Tu Tiêu Rồi
Chương 38 - Ngươi Không Thể Lừa Ta Một Chút
Chương 39 - Chương 39 : Ta Thừa Nhận Ta Rất Hạ Lưu
Chương 40 - Khảo Nghiệm Này Lại Là Đổ Xúc Xắc ?
Chương 41 - Đổ Xúc Xắc, Xúc Xắc Còn Sống...
Chương 42 - Chung Xúc Xắc Vẫn Chưa Được Mở.
Chương 43 - : Nại Bạch Tuyết Tử Thế Mà Thua ?
Chương 44 - : Lần Này, Nại Bạch Tuyết Tử Phải Thua.
Chương 45 - : Quý Uyên Xuất Thủ!
Chương 46 - : Nại Bạch Tuyết Tử Thế Mà Không Tức Giận ?
Chương 47 - : Đầu Óc Hắn Bị Nước Vào Rồi Nhỉ?
Chương 48 - Tuyển Thủ Đông Oa Sắp Lạnh
Chương 49 - : Quý Uyên Lại Sợ Rồi
Chương 50 - Chỉ Cần Có Thể Thắng Quý Uyên Là Được.
Chương 51 - Song Tiêu Của Nại Bạch Tuyết Tử
Chương 52 - Mỗi Lần Thua Một Cái Liền Cởi Quần Áo
Chương 53 - Tuyệt Vọng, Quý Uyên Ván Đầu Tiên Đã Thua
Chương 54 - Ngươi Xem Hắn Giống Như Thua Sao?
Chương 55 - Ngươi Gọi Cái Này Là Không Có Nhường?
Chương 56 - Kế Sách Của Quý Uyên, Chó Nhìn Cũng Lắc Đầu
Chương 57 - Lão Bà Nhẹ Chút, Ta Sợ Đau...
Chương 58 - Cầm Kiếm Của Tiền Triều, Trảm Quan Của Bản Triều?
Chương 59 - Này Con Mẹ Nó Còn Thắng Thế Nào?
Chương 60 - May Mắn Thôi
Chương 61 - Giết
Chương 62 - Giết Người Là Phải Trả Giá Đắt!
Chương 63 - Hủy Bỏ Tư Cách Xem Mắt Của Quý Uyên ? Không, Hắn Chưa Chết
Chương 64 - Muội Cứu Sống, Lại Giết Muội Một Lần!
Chương 65 - Quý Uyên Là Ai, Hiện Tại Đã Không Còn Quan Trọng
Chương 66 - Khu Nội Trú Số 3 - Lâm Nghệ Nhi
Chương 67 - Không Nên Nghi Vấn Y Thuật Của Nàng, Sẽ Chết
Chương 68 - Ngươi Muốn Thắng, Ta Làm Thiếp Cho Ngươi
Chương 69 - Cưới Ta Ủy Khuất Ngươi Rồi?
Chương 70 - Quý Uyên Nhận Thua
Chương 71 - Ngươi Đã Tưởng Tượng Ra Cái Gì?
Chương 72 - Trực Tiếp Thử Hôn? Đây Là Muốn Ở Chung?
Chương 73 - Có Gì Đó Không Đúng...
Chương 74 - Ngươi Cũng Là Tên Biến Thái?
Chương 75 - Thật Ra, Ta Là Thầy Thuốc...
Chương 76 - Tất Cả Có Ta
Chương 77 - Ngụy Trang Tiêu Tán, Quý Uyên Gặp Nguy Hiểm
Chương 78 - Tuyệt Vọng Của Người Dân Long Quốc
Chương 79 - Chuyện Cũ Của Lâm Nghệ Nhi
Chương 1 - Bảo Ta Xuống Núi Lấy Vợ, Là Cùng Nữ Quỷ Xem Mắt?
Chương 2 - Sự Tuyệt Vọng Đến Từ Long Quốc
Chương 3 - Thương Lượng Đối Sách, Nữ Khách Quý Ra Sân
Chương 4 - Khai Cuộc Tức Vương Tạc
Chương 5 - Ta Đều Thích, Có Thể Toàn Lựa Không?
Chương 6 - Thịnh Cảnh Chưa Từng Có, Một Đấu Mười Hai
Chương 7 - Mở Miệng Liền Trêu Chọc Nữ Quỷ, Huynh Đài Này Gan To Thật
Chương 8 - Đừng Kéo Ta, Ta Muốn Giết Hắn
Chương 9 - Nữ Quỷ Này Đang Làm Nũng?
Chương 10 - Không Có Sự Lựa Chọn
Chương 11 - Tuyển Thủ Đại Hàn Muốn Chặn Hồ
Chương 12 - Đại Hàn Quốc Không Biết Biết Mặt
Chương 13 - Cho Nên Ta Chỉ Là Gà Đất Chó Sành?
Chương 14 - Đánh Gã Đại Hàn
Chương 15 - Đánh Người Của Chúng Ta, Chúng Ta Còn Phải Nói Cảm Ơn?
Chương 16 - Da Mặt Hắn Thật Dày
Chương 17 - Thôi Diễn Thất Bại
Chương 18 - Nhưng Nàng Lắm Là Cá Voi!
Chương 19 - Huyết Nguyệt Quỷ Giáo Lão Sư Lâm Y Nhu Vạch Trần Trí Mạng
Chương 20 - Thật Có Lỗi, Ta Là Đạo Sĩ
Chương 21 - Thật Có Lỗi, Ta Là Đạo Sĩ
Chương 22 - Quý Uyên Được Đồng Tình
Chương 23 - Khâu Tìm Hiểu Sâu
Chương 24 - Phác Bất Động Sụp Đổ
Chương 25 - Đãi Ngộ
Chương 26 - Quý Uyên
Chương 27 - Mẹ Ơi, Dây Leo Giết Người Nháy Mắt Biến Thành Thú Cưng
Chương 28 - Ta Có Phải Đi Nhầm Chỗ Rồi Không?
Chương 29 - Điên Rồi, Tỷ Tỷ Triệu Tiểu Thiến Phải Gả Cho Quý Uyên?
Chương 30 - Triệu Tiểu Thiến Bối Rối, Đây Là Tỷ Tỷ Ta?
Chương 31 - Sôi Trào, Triệu Tiểu Thiến Bật Đèn
Chương 32 - Chênh Lệch Giữa Người Với Người, So Với Chó Còn Lớn Hơn
Chương 33 - Mị Ma Nữ Vương Tina Bắt Chuyện
Chương 34 - Nữ Quỷ Khác Đều Đang Che Chở Quý Uyên ?
Chương 35 - Triệu Tiểu Thiến Ghen Tuông Khảo Nghiệm, Đại Hàn Cơ Hội Tới
Chương 36 - Thả Một Biển Lớn Là Nước
Chương 37 - Ngoài Ý Liệu, Phác Nhất Tu Tiêu Rồi
Chương 38 - Ngươi Không Thể Lừa Ta Một Chút
Chương 39 - Chương 39 : Ta Thừa Nhận Ta Rất Hạ Lưu
Chương 40 - Khảo Nghiệm Này Lại Là Đổ Xúc Xắc ?
Chương 41 - Đổ Xúc Xắc, Xúc Xắc Còn Sống...
Chương 42 - Chung Xúc Xắc Vẫn Chưa Được Mở.
Chương 43 - : Nại Bạch Tuyết Tử Thế Mà Thua ?
Chương 44 - : Lần Này, Nại Bạch Tuyết Tử Phải Thua.
Chương 45 - : Quý Uyên Xuất Thủ!
Chương 46 - : Nại Bạch Tuyết Tử Thế Mà Không Tức Giận ?
Chương 47 - : Đầu Óc Hắn Bị Nước Vào Rồi Nhỉ?
Chương 48 - Tuyển Thủ Đông Oa Sắp Lạnh
Chương 49 - : Quý Uyên Lại Sợ Rồi
Chương 50 - Chỉ Cần Có Thể Thắng Quý Uyên Là Được.
Chương 51 - Song Tiêu Của Nại Bạch Tuyết Tử
Chương 52 - Mỗi Lần Thua Một Cái Liền Cởi Quần Áo
Chương 53 - Tuyệt Vọng, Quý Uyên Ván Đầu Tiên Đã Thua
Chương 54 - Ngươi Xem Hắn Giống Như Thua Sao?
Chương 55 - Ngươi Gọi Cái Này Là Không Có Nhường?
Chương 56 - Kế Sách Của Quý Uyên, Chó Nhìn Cũng Lắc Đầu
Chương 57 - Lão Bà Nhẹ Chút, Ta Sợ Đau...
Chương 58 - Cầm Kiếm Của Tiền Triều, Trảm Quan Của Bản Triều?
Chương 59 - Này Con Mẹ Nó Còn Thắng Thế Nào?
Chương 60 - May Mắn Thôi
Chương 61 - Giết
Chương 62 - Giết Người Là Phải Trả Giá Đắt!
Chương 63 - Hủy Bỏ Tư Cách Xem Mắt Của Quý Uyên ? Không, Hắn Chưa Chết
Chương 64 - Muội Cứu Sống, Lại Giết Muội Một Lần!
Chương 65 - Quý Uyên Là Ai, Hiện Tại Đã Không Còn Quan Trọng
Chương 66 - Khu Nội Trú Số 3 - Lâm Nghệ Nhi
Chương 67 - Không Nên Nghi Vấn Y Thuật Của Nàng, Sẽ Chết
Chương 68 - Ngươi Muốn Thắng, Ta Làm Thiếp Cho Ngươi
Chương 69 - Cưới Ta Ủy Khuất Ngươi Rồi?
Chương 70 - Quý Uyên Nhận Thua
Chương 71 - Ngươi Đã Tưởng Tượng Ra Cái Gì?
Chương 72 - Trực Tiếp Thử Hôn? Đây Là Muốn Ở Chung?
Chương 73 - Có Gì Đó Không Đúng...
Chương 74 - Ngươi Cũng Là Tên Biến Thái?
Chương 75 - Thật Ra, Ta Là Thầy Thuốc...
Chương 76 - Tất Cả Có Ta
Chương 77 - Ngụy Trang Tiêu Tán, Quý Uyên Gặp Nguy Hiểm
Chương 78 - Tuyệt Vọng Của Người Dân Long Quốc
Chương 79 - Chuyện Cũ Của Lâm Nghệ Nhi
——【 Triệu Tiểu Thiến vậy mà đồng ý? 】
——【 Không phải...
. Không phải ấn tượng của nàng ấy đối với Quý Uyên rất tốt sao? Sao lại đồng ý? 】
—— 【 Lầu trên suy nghĩ nhiều rồi, ấn tượng tốt thì thế nào? Nàng ấy là nữ quỷ, hơn nữa đây không phải là Quý Uyên tự mình yêu cầu sao? 】
——【 Xác thực, chỉ đơn thuần là ấn tượng tốt cũng vô dụng. 】
——【 Ha ha, lần này xem tuyển thủ Long Quốc chết như thế nào. 】
——【.
.
.
】
Triệu Tiểu Thiến đáp ứng.
Dù cho tất cả mọi người đều cảm thấy ấn tượng của Triệu Tiểu Thiến đối với hắn không tệ.
Có thể sẽ nương tay.
Nhưng nàng vẫn đồng ý.
Cho nên.
.
.
Nữ quỷ nhân từ với nhân loại là điều không tồn tại.
Mà Quý Uyên, hiện tại muốn tiến vào, chính là ảo cảnh độ khó cao nhất do Triệu Tiểu Thiến tạo ra.
Lúc này, người dân Long Quốc đều tê dại.
Quý Uyên lần này, đại khái sẽ dừng bước tại đây.
.
.
.
"Được, cho phép tiến vào.
"
Sau khi có được sự đồng ý của Triệu Tiểu Thiến.
Thanh âm của "Người chủ trì" cũng theo đó vang lên.
Theo thanh âm của hắn vừa dứt.
Thân ảnh Quý Uyên cũng chậm rãi biến mất.
Lúc xuất hiện trở lại.
Đã là ở bên trong ảo cảnh.
"Thật là chân thực a!
"
Lúc này Quý Uyên đang đứng ở trước cửa một ngôi cổ miếu.
Nơi cửa ra vào.
Thi thể Park Bất Động bị hút khô máu vẫn lặng lẽ nằm ở đó.
"Haiz, ngươi nói ngươi không có việc gì lại cứ muốn chặn đường ta làm gì, không có thực lực còn cứ thích ra vẻ ta đây.
"
Nhìn thi thể của Park Bất Động.
Quý Uyên không khỏi lắc đầu.
Nhưng hắn cũng lười phải đồng tình.
Hắn là đạo sĩ không sai, nhưng không phải thánh mẫu.
Lòng thương hại cũng không phải dùng cho tất cả mọi người.
Liếc mắt nhìn thi thể Park Bất Động, Quý Uyên định tiến vào trong miếu xem thử.
Căn cứ vào lời giới thiệu lúc trước.
Nơi này mặc dù là ảo cảnh, nhưng bối cảnh lại là nơi Triệu Tiểu Thiến đang ở.
Nói cách khác.
Triệu Tiểu Thiến ở trong thế giới quỷ dị này, chính là ở chỗ này.
Hắn muốn xem thử Triệu Tiểu Thiến ở thế giới quỷ dị này làm những gì, đến lúc đó cũng tiện thể tìm hiểu thêm một chút.
Lỡ như không phải đối tượng của mình, hắn cũng có thể sớm từ bỏ.
Nghĩ đến đây.
Tay Quý Uyên đưa về phía cửa cổ miếu, định đẩy ra.
Xì xì!
Đúng lúc này.
Dưới bậc thang của cổ miếu, một tiếng rít như rắn truyền đến.
"Là dây leo điều khiển sao?"
Nghe thấy thanh âm này.
Tay Quý Uyên đang định đẩy cửa liền dừng lại.
Không cần quay đầu lại hắn cũng biết, đây là đám dây leo quỷ dị đã giết chết Park Bất Động kia đang tới.
—— 【 Xong rồi, Quý Uyên này đoán chừng cũng sẽ chết giống như Park Bất Động thôi. 】
——【 Haiz, kỳ thật những chuyện này hắn căn bản không cần phải trải qua, cứ thích tự tìm đường chết thì trách ai được. 】
—— 【 Không còn gì hồi hộp nữa rồi. 】
——【.
.
.
】
Sau khi thanh âm của đám dây leo truyền đến.
Cư dân mạng đã có thể đoán trước được chuyện sắp xảy ra.
.
.
.
Động tác của đám dây leo rất nhanh.
Giống như linh xà bò nhanh trên mặt đất.
Chỉ trong nháy mắt đã đến phía sau Quý Uyên.
"Ha!
"
Quý Uyên duỗi người một cái.
Chậm rãi xoay người lại.
Nhìn đám dây leo đang lao nhanh về phía mình, khóe miệng hắn khẽ nhếch lên.
"Hửm? Hắn vì sao không sợ?"
Triệu Tiểu Thiến kinh ngạc thốt lên.
Ánh mắt nàng nhìn chằm chằm vào Quý Uyên, lông mày thanh tú hơi nhíu lại.
Đám dây leo này không phải do nàng trực tiếp tưởng tượng ra, mà là thứ thực sự tồn tại ở Lam Nguyệt cổ miếu.
Loại dây leo này có tên là Quỷ Đằng.
Mỗi một sợi dây leo đều tượng trưng cho một vong linh bị giết chết.
Bọn chúng không có ý thức, giống như con rối bị điều khiển, chỉ biết giết chóc.
Quý Uyên trừ phi có thứ gì có thể tiêu diệt chúng.
Nếu không căn bản không thể chống đỡ nổi.
Nhưng mà.
.
.
Số lượng dây leo ở đây đâu chỉ có nhiêu đây.
Mà là đến tận mấy trăm sợi, cho dù hắn có năng lực hơn người.
Cũng chưa chắc có thể thoát khỏi.
Kỳ thật Triệu Tiểu Thiến cũng không định dùng thứ này để thử thách Quý Uyên.
Nói cho cùng.
Ấn tượng của nàng đối với Quý Uyên cũng không tệ.
Nhưng hiện tại.
Nếu hắn đã tiến vào bên trong, những thứ bên trong, cũng không do nàng khống chế nữa.
"Thôi thôi, chết thì chết, dù sao ta cũng không trông cậy vào việc nhân loại có thể giúp ta được gì.
"
Triệu Tiểu Thiến khẽ lắc đầu.
Nàng vậy mà lại đi lo lắng cho một tên nhân loại.
Nàng đến đây xem mắt.
Cũng không phải là vì tìm một người có thể khiến nàng vui vẻ.
Mà là tìm một người có thể giúp nàng thoát khỏi Lam Nguyệt cổ miếu này.
Sau khi khẽ lắc đầu.
Triệu Tiểu Thiến cũng không nghĩ ngợi gì thêm nữa.
"Sao có thể như vậy.
"
Đột nhiên.
Một tiếng kinh hô vang lên, Triệu Tiểu Thiến