Đạo Tâm , Những Điều Chưa Kể Của Đạo Tình

Đạo Tâm , Những Điều Chưa Kể Của Đạo Tình

Cập nhật: 07/04/2024
Trạng thái: Dừng
Lượt xem: 71,044
Đánh giá:                        
Ngôn Tình
     
     

Buổi tối vốn là thời gian để nghỉ ngơi , ở một gia tộc lớn như Lam Bang cũng không phải ngoại lệ . Tùy Tâm đặt cuốn sách trên tay xuống , xoa xoa chiếc cổ đã mỏi nhừ . Không có một đôi mắt thâm quầng hay nước da nhợt nhạt nhưng từ Tùy Tâm vẫn toát ra vẻ uể oải , mệt mỏi . Sự mệt mỏi này xuất phát từ sự nhàm chán mà cô phải trải qua mấy ngày này . Ai ai cũng nói cô có phúc mà không biết hưởng vậy mà sao không ai thấy đây là đang hành hạ cô hả ? Một ngày như mọi khi của Tùy Tâm diễn ra như sau . Được người cơm bưng nước rót từng ly từng tý , Tùy Tâm sinh rảnh rỗi . Sinh rảnh rỗi cô liền nổi hứng muốn đi tham quan Lam Bang . Lam Tư tốt bụng đặc biệt cử hai vệ sỹ đi theo bảo vệ cô , hễ cô ra khỏi phòng liền theo sát . Dần dần cô không có hứng ra khỏi phòng nữa liền tìm người tán gẫu cùng nhưng lại không tìm được ai đủ " rảnh " để tiếp chuyện với cô . Không có sự lựa chọn khác , Tùy Tâm đành trở về phòng tiếp tục nghiền ngẫm đạo lý trong sách .

Nói dễ nghe một chút thì chính là Lam Bang vô cùng tĩnh lặng , yên bình . Nói trắng ra thì Lam Bang không khác gì một ngôi chùa hoang mà có khi còn kém hơn . Ít ra ở chùa thì còn nghe được tiếng gõ mõ , tụng kinh chứ ở đây thì ...

. Cô thề sau khi ra khỏi đây nhất định phải đến bệnh viện kiểm tra lại thần kinh một lượt .

" Cốc.

.

.

cốc.

.

.

cốc " Bên ngoài truyền đến một giọng nữ trong trẻo mà lạnh lùng.

"Thiên Thiên tiểu thư "

"Ừhm. Vào đi "

Không cần mở cửa Tùy Tâm cũng đoán được người ở ngoài là mang bữa tối đến cho cô . Vì cô không muốn xuống tầng 1 nên Lam Tư " đặc biệt " cử người đưa bữa tối lên cho cô . Theo lời của cô , một người mặc trang phục nữ hầu bước vàp phòng , trên tay là hai khay thức ăn . Tùy Tâm muốn hỏi cô ấy nhưng lại không tài nào mở miệng được . Cô gái này từ khi cô đến Lam Bang vẫn vậy . Không hiểu sao mỗi khi cô ấy nhìn cô thì cô lại thấy lạnh sống lưng vì ánh mắt của cô ấy không chứa lấy nổi một tia cảm tình . Nếu không phải cô ấy mặc trang phục nữ hầu thì cô còn tưởng cô ấy là một sát thủ . Nhớ khi cô mới đặt chân đến đây , ánh mắt cô ấy nhìn cô .

.

. Cô không có khả năng phân tích ánh mắt người khác nhưng có thể khẳng định ánh mắt đó không đơn thuần là chán ghét .

Cô gái bỏ khay đồ ăn xuống , bước ra khỏi phòng , bóng lưng thẳng , thanh tao , từng bước từng bước đi vô cùng chuẩn mực khiến người ta không thể chê trách được . Tùy Tâm không khỏi cảm khái đến một nữ hầu còn có phong thái như thế thì liệu nữ chủ nhân còn cao ngạo như thế nào . Càng nghĩ Tùy Tâm càng thấy mình vô cùng dung tục , tầm thường . Đúng là so người này với người kia có thể tức chết mà !

Trong lúc Tùy Tâm mất cảnh giác , một bóng đen từ từ lại gần cô , chụp tay lên vai cô . " Hù .

. !

"

"Aaaa.

.

.

a" Tùy Tâm bị hành động của Thiên Vy dọa sợ , mặt tái mét , miệng há hốc . Thiên Vy thấy thế liền cười khanh khách , hai mắt cong thành hai vầng trăng khuyết , khuôn mặt nhỏ nhắn tươi như hoa . Hiển nhiên biểu hiện của Tùy Tâm làm cô ấy rất vui .

Và dĩ nhiên là sau đó bữa tối giữa hai cô gái diễn ra rất yên bình . (Lược bỏ một đoạn từ ngữ )

***

- Em đến đây làm gì thế ?- Tùy Tâm cất tiếng hỏi cô gái đang vô cùng tự nhiên , nhàn nhã ngồi trên giường của cô mà đọc sách .

- Cũng không có gì đâu . Em chỉ muốn biết ở đâu mà chị gặp đươc Lam Tư thôi .

- Hồng Kông.

- Ừhm , cụ thể là ở đâu ?

- Một nhà kho bỏ hoang .

- Vậy sao chị lại có mặt ở nhà kho bỏ hoang ?

- Chỉ là vì một số lý do cá nhân thôi .

- Thế sao chị lại cứu anh ấy ? - Phải nói là rất nhiều người không có được lá gan này nha .

Thiên Vy sau khi hỏi mở to đôi mắt trong veo nhìn Tùy Tâm đầy mong đợi . Tùy Tâm nhìn ánh mắt cùng vẻ mặt chờ mong của cô ấy thì cổ họng nghẹn ứ không biết phải trả lời thế nào . Chẳng lẽ lại bảo là cô không hề muốn gặp Lam Tư nhưng vì tình thế bắt buộc mới đụng mặt hung thần là hắn . Hay nói cô lòng từ bi rộng mở , hễ gặp người khó khăn liền ra tay tương trợ không nề hà .

- Có lẽ là do linh cảm . - Đây là câu trả lời chung chung dễ gặp nhất . Linh cảm mà , rất trừu tượng , không ai có thể bắt bẻ cô được .

- Linh cảm á ? Có phải chị thấy anh ấy rất quen không ? - Thiên Vy không bỏ qua , quyết truy hỏi tới cùng . Nhưng từng câu từng chữ của cô ấy đều vô cùng mực thước khiến Tùy Tâm muốn không trả lời cũng khó . Như thể cô ấy đã chuẩn bị những câu hỏi này từ rất lâu rồi .

- Có lẽ vậy - Tùy Tâm cười trừ cho qua nhưng trong đầu lại hiện lên một cảnh tượng khác . 10 năm trước , cô mới 19 tuổi - một độ tuổi quá trẻ , nông nổi , bồng bột để rồi làm những chuyện mà bây giờ nghĩ lại vẫn thấy không ngờ . Trên bờ biển New York , xuất hiện một chàng trai đẹp tựa Apollo .

.

. Theo dòng hồi tưởng , mọi sự vật đều rất mơ hồ . Tùy Tâm từ từ nhắm hai mắt lại .

Thật không biết nên nói Lam Tư rốt cuộc là may mắn hay xui xẻo khi gặp được Tùy Tâm đây . Thiên Vy ngồi đối diện Tùy Tâm với ánh mắt không thể tin nổi . Sao trên đời lại có thể có người đang nói chuyện mà cũng ngủ được nhỉ ? Làn đầu tiên Thiên Vy có cảm giác mình không được xem trọng . Tùy Tâm thật là làm cô buồn quá đi mà . Xem ra cô phải kiếm chút bồi thường thì mới được . Nghĩ đến đây đôi mắt to tròn của Thiên Vy lóe lên một tia giảo hoạt .

***

*Sáng hôm sau *

" Cốc.

.

cốc.

.

.

cốc" " Vy tiểu thư" Ảnh gõ cửa phòng Thiên Vy mà mồ hôi chảy ròng ròng đồng thời trong đầu chỉ có một suy nghĩ là trốn ngay và luôn . 1 phút đồng hồ sau đó không có phản hồi , Ảnh mới từ từ lau mồ hôi trên trán và bước ngay ra khỏi địa phận của Thiên Vy . Nói gì chứ đến lão đại còn e sợ nữ ma vương này huống chi là hắn .

" Cốc.

.

cốc.

.

.

cốc" " Thiên Thiên tiểu thư " Khác với vừa nãy , sau ki chờ một phút không thấy Tùy Tâm trả lời , Ảnh trực tiếp đẩy cửa bước vào . Đây chính xác là lời lão đại nói với hắn và Lam Đàm . Với Thiên Vy thì tránh càng xa càng tốt còn với Tùy Tâm thì cứ tự nhiên .

" Thiên Thiên tiểu thư , lão đại nói .

.

.

" Vừa vào cửa Ảnh đã nói thẳng mục đích của mình nhưng chỉ một giây sau khi định hình cảnh tượng trước mắt thì hắn liền á khẩu .

Trên giường là hai mỹ nữ đang nằm ôm nhau ngủ . Dù quần áo chỉnh tề nhưng lại không khỏi khiến người ta có suy nghĩ khác . Một trong hai người bị giọng nói của Ảnh làm cho thức giấc . Thiên Vy từ từ ngồi dậy tựa vào thành giường , đưa tay dụi dụi mắt , hỏi một câu vô cùng dễ gây hiểu lầm :

- Mấy giờ rồi ?

Hỏi xong làm bộ như thể vô tình thấy Ảnh :

- Là Ảnh sao ? Anh đến đây làm gì vậy ? - Mới ngủ dậy nên giọng nói của Thiên Vy lộ rõ vẻ uể oải nhưng lại mang theo một tia mị hoặc quyến rũ .

Ảnh quen biết Thiên Vy không phải ngày đầu tiên nên biết coi đang tức giận liền bỏ lại vài câu rồi lập tức rút khỏi hiện trường :

- Không có gì đâu . Hai người cứ tiếp tục .

Thiên Vy thấy biểu hiện của Ảnh , khóe miệng khẽ cong lên tạo thành một đường cong tuyệt mỹ xong rồi lại từ từ nằm xuống tiếp tục chìm vào giấc ngủ .