Mưa cứ thế trút xuống k ngừng , lao xối xả vào những cư dân màu xanh bé nhỏ đang lúi húi chịu sự vất vả . Chớp lúc ẩn lúc hiện , len lỏi vào những vậy thể màu đen to lớn . Tiếng mưa ồn ã như k có ý định dừng lại ...
.
Ngược lại với bên ngoài lạnh lẽo , trong bóng tối nó đang hấp hối hô hấp đều đặn khi có vật đen đang bước tới gần . Tình thế khô khan chật hẹp , nó k ngừng run lên từng hồi . Phải chăng nó đang sợ , .
.
. Chắc hẳn là không phải .
.
.
?.
?.
Trong bóng tối bao trùm , còn nghe rõ cả tiếng chuyển động của cái thứ j đó hoà lẫn vào tiếng mưa .
.
, nó lục tìm trong chiếc túi đen , một chiếc phi tiêu có tẩm chút thuốc nhưng k hề nguy hiểm tới tính mạng . Dùng hết những j nó nghe được và sự tính toán kĩ lưỡng của nó , chiếc phi tiêu đã lao vào màn đêm như k hề báo trước .
.
Phịch- tiếng động lạ .
Nó bước ra khỏi cánh cửa , dùng ánh đèn mờ mờ soi kĩ cái vật thể lạ lẫm theo đuối nó . Chẳng phải ai lại là tên Hoàng Tùng Lâm ( là hắn đó ).
Thấy bóng nó , hắn ngượng ngồi dậy nhìn nó :
T.
.
ại.
.
sa.
.
o.
.
cô.
.
lạ.
.
i.
.
ở.
.
.
đâ.
.
y- hắn nói với giọng thều thào
Nó để ý kĩ khuôn mặt hắn đang nhợt nhạt rất nhiều ,
mồ hôi k ngừng túa ra , cơ thể k còn nhiều sức lực . Nó thở dài ngao ngán :" đến đây chi làm j k bik ( nó nghĩ)
Móc trong túi ra một lọ thuốc nhỏ rồi kêu hắn : " cởi áo ra coi .
.
"
Cô định .
.
làm.
.
j tôi .
.
hả - hắn
Anh có bị điên k vậy , muốn chết hay sống đây - nó gắt
Đừng nóng , tôi cởi là được chứ j , nhẹ tay thôi đấy - hắn
Rồi , rồi .
. Con trai sao mà lắm lời thế - nó
Nó cúi sát đầu vào vết thương hắn nhẹ nhàng rắc ít thuốc lên vết thương , khá xót đây .
.
.
Mùi hương từ tóc nó làm hắn thật dễ chịu, làm tim hắn lệch nhịp , mặt đỏ lên như trái cà chua .
.
.
( t/g: khổ , yêu là vậy đó .
.
hazzzz).
Nó ngoảnh mặt lại thì thấy mặt hắn rất đỏ , nó tò mò đưa tay lên trán hắn .
.
Quái lạ có sốt đâu sao mà mặt anh đỏ vậy -nó ngu ngơ hỏi hắn .
Trời, cô ngốc vậy sao , thật là không bik ak - hắn
Uk - nó nhìn hắn với anh mắt vô tội
(T/g: trùi chắc chị này k nik yêu là j , khổ anh lâm nhà ta rồi .
.
)
Bỗng nó nghe thấy tiếng bước chân của kẻ thứ ba , k hề nhầm lẫn , là tiếng bước chân của con người .
.
Nó vội vàng rút máy quét dữ liệu ra khỏi hệ thống , tắt đt , kéo hắn vào trong chỗ khuất trốn .
Nó với hắn dựa sát vào nhau , hơi nóng từ nó phả vào người hắn . K để ý tới xung quanh , nó đưa con mắt lạnh dõi về phía cánh cửa .
.
Cạnh- cánh cửa to lớn bật mở .
Nó cố nhìn thật kĩ người đó là ai nhưng tên đó che kín hết cả 1 khuôn mặt , từ trên xuống dưới là 1 màu đen ảm đạm . Thấy tên đó gắn thứ j vào máy , nó rất tò mò định bò tới nhưng bị hắn chặn lại , kéo sát vào lòng rùi thì thầm :
" đừng có mạo hiểm "-hắn nói nó
Nó chẳng bik làm j đành nghe theo ngoan ngoãn ngồi trong lòng hắn .
Tên đó làm xong khẽ nhếch môi cười rồi bước ra khỏi phòng , biến mất dạng như tan vào không khí .
.
Nó hắn rời khỏi chỗ nấp rồi tìm cách trốn .
. Leo qua cánh cửa sổ từ tầng hai mà nhẩy xuống , vượt qua hàng rào điện một cách dễ dàng , ẩn mình vào màn đêm tối , trời đã tạnh .
.
.
.
.
10:00pm
Tại bệnh viện Trung Ương ~~
Cánh phòng số 206 bật mở ( phòng bệnh của ba nó ) người đàn ông trung niên phúc hậu đang im lìm trên chiếc giường trong cơn hôn mê sâu . Một dáng người quen thuộc bước lại gần , rút ống thở , tiêm một liều thuốc độc vào bình truyền nước .
.
Người đó không quên nhếch miệng cười buông 1 câu nói đầy ẩn ý .
.
:
"Sắp đoàn tụ rồi , coi như là 1 nửa đoạn đừng xuống cửu tuyền .
. Chúc may mắn .
.
"
T/g: các men đọc xong xin cho 1 lời cmt để shiro còn bik để sửa , đừng im lặng vầy shiro sợ ném đá lắm . Ai đi qua xin để lại shiro cảm ơn * cúi * -_-