Chương 1 - Trùng Sinh
Chương 2 - Đứa Con Gái Không Biết Xấu Hổ Này!
Chương 3 - Tại Sao Lại Có Cảm Giác Như Biến Thành Một Người Khác?
Chương 4 - Não Của Em Bị Úng Nước Rồi À?
Chương 5 - Tin Đồn Nổi Lên Bốn Phía
Chương 6 - Phản Công
Chương 7 - Quyết Liệt
Chương 8 - Đánh Gần Chết Cho Tôi Mới Thôi
Chương 9 - Người Phụ Nữ Này Quả Thật Là Một Kẻ Biến Thái!
Chương 10 - Hi Sinh Một Chút Nhan Sắc Của Anh
Chương 11 - Dục Cầu Bất Mãn?
Chương 12 - Giản Thất Cô Chính Là Diễn Viên Hạng Ba
Chương 13 - Chuyên Tâm Làm Boy Nhiệt Tình
Chương 14 - Em Muốn Quay Cái Này?
Chương 15 - Khí Thế Trực Tiếp Hạ Gục Đối Phương
Chương 16 - Uy Hiếp Cô?
Chương 17 - Tôi Không Xuống Địa Ngục Thì Ai Xuống Địa Ngục?
Chương 18 - Mĩ Nhân Kế Nhưng Không Thành Công
Chương 19 - Cuộc Sống Như Một Vở Kịch Phụ Thuộc Vào Diễn Xuất
Chương 20 - Cô Gái Đó Là Ai?
Chương 21 - Thấy Chướng Mắt Thì Tôi Đốt Thôi!
Chương 22 - Cho Anh Mặt Mũi
Chương 23 - Ai Cho Cô Dũng Khí Bắt Nạt Người Của Tôi
Chương 24 - Diện Mạo Của Trợ Lý Có Giá Trị Nghịch Thiên
Chương 25 - Tiểu Đường? Không Ít
Chương 26 - Người Đàn Ông Đó Là Đồng Đảng Của Anh À?
Chương 27 - Trưởng Quan Ham Mê Của Anh Thật Đặc Biệt!
Chương 28 - Trưởng Quan Thật Ra Anh Thích Tôi?
Chương 29 - Trưởng Quan Không Ngờ Anh Là Người Như Vậy
Chương 30 - Giản Thất Chờ Bị Đánh Thành Tàn Phế Đi!
Chương 31 - Tôi Muốn Xem Cô Ta Bị Cư Dân Mạng Mắng Chết
Chương 32 - Tôi Là Tuyến Mười Ba?
Chương 33 - Trợ Lý Tiểu Bạch Kiểm Là Thức Ăn Của Cô À?
Chương 34 - Tôi Muốn Trò Chuyện Vui Vẻ Với Cô Ta
Chương 35 - Muốn Tự Tay Hủy Diệt Cô?
Chương 36 - Đó Là Antifan, Không Cần Quan Tâm Đâu
Chương 37 - Giản Thất, Chú Ý Hình Tượng Của Bản Thân Đi
Chương 38 - Nhất Định Là Mê Mẩn Nhan Sắc Của Tôi
Chương 39 - Đã Từng Nghe Cái Gọi Là Thảm Họa Ngàn Năm Chưa?
Chương 40 - Tôi Thấy Em Hàng Ngày Đi Trêu Đùa Người Khác
Chương 41 - Nghe Trộm
Chương 42 - Trở Về Cho Cô Cục Xương
Chương 43 - Anh Nợ Tôi Một Ân Huệ
Chương 44 - Trước Đây Còn Mệt Mỏi Hơn Bây Giờ Nhiều
Chương 45 - Thật Ra Anh Đang Ghen Tị Với Tôi Phải Không?
Chương 46 - Từ Trước Đến Nay Vẫn Luôn Kêu Ngạo
Chương 47 - Không Cướp Sắc, Thất Vọng Quá
Chương 48 - Trưởng Quan, Anh Không Cởi Trói Cho Tôi À?
Chương 49 - Tâm Tình Sảng Khoái
Chương 50 - Thu Lưới
Chương 51 - Trưởng Quan, Rất Mong Đợi Lần Gặp Mặt Tiếp Theo Của Chúng Ta
Chương 52 - Tôi Thực Sự Biết Taekwondo
Chương 53 - Chói Mù Mắt Người Nào Đó!
Chương 54 - Đừng Vào Để Bị Đánh Nữa
Chương 55 - Tiểu Đường Đường, Anh Cũng Ở Đây
Chương 56 - Tiểu Đường Đường, Anh Ta Bắt Nạt Tôi
Chương 57 - Đừng Động Vào Cô Ấy!
Chương 58 - Người Của Tôi Mà Các Người Cũng Dám Bắt Nạt
Chương 59 - Xử Cô Ta, Anh Không Sợ Đường Cận Ngự Chơi Chết Anh À
Chương 60 - Em Nói Sự Thật Gì Rồi?
Chương 61 - Tôi Chỉ Tùy Tiện Nói Mà Thôi
Chương 62 - Có Cần Tôi Tạo Đường Cong Không?
Chương 63 - Em Gái Này Nghịch Thiên À?
Chương 64 - Thất Thất, Cậu Có Thể Tha Thứ Cho Tớ Không?
Chương 65 - Tiểu Đường Đường, Sao Anh Lại Ở Đây?
Chương 66 - Lúc Nãy Anh Còn Kéo Tay Nhỏ Của Người Ta Mà
Chương 67 - Hy Vọng Ngày Mai Em Ấy Đem Đến Điều Ngoài Ý Muốn Khác
Chương 68 - Nhóm Khảo Sát Thứ Năm, Đường Cận Ngự
Chương 69 - Kết Quả Kiểm Tra
Chương 70 - Các Người Đang Làm Gì Vậy?
Chương 71 - Nhân Khí Của Giản Thất Cao Quá!
Chương 72 - Cái Tên Này, Tên Giống Như Người!
Chương 73 - Tôi Không Phải Quả Hồng Mềm
Chương 74 - Anh Muốn Đá Làm Gì?
Chương 75 - Đời Này Tôi Thiếu Nợ Gì Anh Rồi
Chương 76 - Anh Chạy Không Qua Nổi Một Tân Binh
Chương 77 - Tôi Và Cô Có Thù Gì
Chương 78 - Bạo Lực Học Đường Sao?
Chương 79 - Đừng Có Chơi Ác Như Vậy Được Không?
Chương 80 - Tiểu Đường Đường Ngủ Ngon
Chương 81 - Muốn Làm Cô Xấu Mặt!
Chương 82 - Mười Vòng? Một Trăm Vòng?
Chương 83 - Treo Lên Đánh*
Chương 84 - Cô Quá Đề Cao Bản Thân Rồi
Chương 85 - Cận Chiến Không Nên Thế Này Sao?
Chương 86 - Giáo Quan, Anh Cười Lên Rất Đẹp Trai!
Chương 87 - Thất Vô Lại
Chương 88 - Có Cần Phải Yếu Đuối Thế Không?
Chương 89 - Đường Giáo Quan Che Chở Cho Con
Chương 90 - Hủy Bỏ Thân Phận Giáo Quan Của Đường Cận Ngự
Chương 91 - Giáo Quan, Hôm Nay Đỉnh Đầu Anh Có Quầng Sáng!
Chương 92 - Không Có Tín Ngưỡng, Có Chấp Niệm!
Chương 93 - Tiểu Đường Đường Từ Trước Đến Giờ Vẫn Luôn Khẩu Thị Tâm Phi
Chương 94 - Ba Lô Bị Động Tay Động Chân
Chương 95 - Vẫn Là Quá Ngu Ngốc
Chương 96 - Tôi Không Muốn Nhìn Thấy Cô Ta Hoàn Hảo Trở Về!
Chương 97 - Chúc Mừng Anh Đã Bị Loại
Chương 98 - Nắm Tay Thành Công
Chương 99 - Người Này Đến Từ Khi Nào?
Chương 100 - Tôi Cố Ý Đấy!
Chương 101 - Vậy Tôi Làm Bạn Gái Của Anh Nhé, Ổn Không?
Chương 1 - Trùng Sinh
Chương 2 - Đứa Con Gái Không Biết Xấu Hổ Này!
Chương 3 - Tại Sao Lại Có Cảm Giác Như Biến Thành Một Người Khác?
Chương 4 - Não Của Em Bị Úng Nước Rồi À?
Chương 5 - Tin Đồn Nổi Lên Bốn Phía
Chương 6 - Phản Công
Chương 7 - Quyết Liệt
Chương 8 - Đánh Gần Chết Cho Tôi Mới Thôi
Chương 9 - Người Phụ Nữ Này Quả Thật Là Một Kẻ Biến Thái!
Chương 10 - Hi Sinh Một Chút Nhan Sắc Của Anh
Chương 11 - Dục Cầu Bất Mãn?
Chương 12 - Giản Thất Cô Chính Là Diễn Viên Hạng Ba
Chương 13 - Chuyên Tâm Làm Boy Nhiệt Tình
Chương 14 - Em Muốn Quay Cái Này?
Chương 15 - Khí Thế Trực Tiếp Hạ Gục Đối Phương
Chương 16 - Uy Hiếp Cô?
Chương 17 - Tôi Không Xuống Địa Ngục Thì Ai Xuống Địa Ngục?
Chương 18 - Mĩ Nhân Kế Nhưng Không Thành Công
Chương 19 - Cuộc Sống Như Một Vở Kịch Phụ Thuộc Vào Diễn Xuất
Chương 20 - Cô Gái Đó Là Ai?
Chương 21 - Thấy Chướng Mắt Thì Tôi Đốt Thôi!
Chương 22 - Cho Anh Mặt Mũi
Chương 23 - Ai Cho Cô Dũng Khí Bắt Nạt Người Của Tôi
Chương 24 - Diện Mạo Của Trợ Lý Có Giá Trị Nghịch Thiên
Chương 25 - Tiểu Đường? Không Ít
Chương 26 - Người Đàn Ông Đó Là Đồng Đảng Của Anh À?
Chương 27 - Trưởng Quan Ham Mê Của Anh Thật Đặc Biệt!
Chương 28 - Trưởng Quan Thật Ra Anh Thích Tôi?
Chương 29 - Trưởng Quan Không Ngờ Anh Là Người Như Vậy
Chương 30 - Giản Thất Chờ Bị Đánh Thành Tàn Phế Đi!
Chương 31 - Tôi Muốn Xem Cô Ta Bị Cư Dân Mạng Mắng Chết
Chương 32 - Tôi Là Tuyến Mười Ba?
Chương 33 - Trợ Lý Tiểu Bạch Kiểm Là Thức Ăn Của Cô À?
Chương 34 - Tôi Muốn Trò Chuyện Vui Vẻ Với Cô Ta
Chương 35 - Muốn Tự Tay Hủy Diệt Cô?
Chương 36 - Đó Là Antifan, Không Cần Quan Tâm Đâu
Chương 37 - Giản Thất, Chú Ý Hình Tượng Của Bản Thân Đi
Chương 38 - Nhất Định Là Mê Mẩn Nhan Sắc Của Tôi
Chương 39 - Đã Từng Nghe Cái Gọi Là Thảm Họa Ngàn Năm Chưa?
Chương 40 - Tôi Thấy Em Hàng Ngày Đi Trêu Đùa Người Khác
Chương 41 - Nghe Trộm
Chương 42 - Trở Về Cho Cô Cục Xương
Chương 43 - Anh Nợ Tôi Một Ân Huệ
Chương 44 - Trước Đây Còn Mệt Mỏi Hơn Bây Giờ Nhiều
Chương 45 - Thật Ra Anh Đang Ghen Tị Với Tôi Phải Không?
Chương 46 - Từ Trước Đến Nay Vẫn Luôn Kêu Ngạo
Chương 47 - Không Cướp Sắc, Thất Vọng Quá
Chương 48 - Trưởng Quan, Anh Không Cởi Trói Cho Tôi À?
Chương 49 - Tâm Tình Sảng Khoái
Chương 50 - Thu Lưới
Chương 51 - Trưởng Quan, Rất Mong Đợi Lần Gặp Mặt Tiếp Theo Của Chúng Ta
Chương 52 - Tôi Thực Sự Biết Taekwondo
Chương 53 - Chói Mù Mắt Người Nào Đó!
Chương 54 - Đừng Vào Để Bị Đánh Nữa
Chương 55 - Tiểu Đường Đường, Anh Cũng Ở Đây
Chương 56 - Tiểu Đường Đường, Anh Ta Bắt Nạt Tôi
Chương 57 - Đừng Động Vào Cô Ấy!
Chương 58 - Người Của Tôi Mà Các Người Cũng Dám Bắt Nạt
Chương 59 - Xử Cô Ta, Anh Không Sợ Đường Cận Ngự Chơi Chết Anh À
Chương 60 - Em Nói Sự Thật Gì Rồi?
Chương 61 - Tôi Chỉ Tùy Tiện Nói Mà Thôi
Chương 62 - Có Cần Tôi Tạo Đường Cong Không?
Chương 63 - Em Gái Này Nghịch Thiên À?
Chương 64 - Thất Thất, Cậu Có Thể Tha Thứ Cho Tớ Không?
Chương 65 - Tiểu Đường Đường, Sao Anh Lại Ở Đây?
Chương 66 - Lúc Nãy Anh Còn Kéo Tay Nhỏ Của Người Ta Mà
Chương 67 - Hy Vọng Ngày Mai Em Ấy Đem Đến Điều Ngoài Ý Muốn Khác
Chương 68 - Nhóm Khảo Sát Thứ Năm, Đường Cận Ngự
Chương 69 - Kết Quả Kiểm Tra
Chương 70 - Các Người Đang Làm Gì Vậy?
Chương 71 - Nhân Khí Của Giản Thất Cao Quá!
Chương 72 - Cái Tên Này, Tên Giống Như Người!
Chương 73 - Tôi Không Phải Quả Hồng Mềm
Chương 74 - Anh Muốn Đá Làm Gì?
Chương 75 - Đời Này Tôi Thiếu Nợ Gì Anh Rồi
Chương 76 - Anh Chạy Không Qua Nổi Một Tân Binh
Chương 77 - Tôi Và Cô Có Thù Gì
Chương 78 - Bạo Lực Học Đường Sao?
Chương 79 - Đừng Có Chơi Ác Như Vậy Được Không?
Chương 80 - Tiểu Đường Đường Ngủ Ngon
Chương 81 - Muốn Làm Cô Xấu Mặt!
Chương 82 - Mười Vòng? Một Trăm Vòng?
Chương 83 - Treo Lên Đánh*
Chương 84 - Cô Quá Đề Cao Bản Thân Rồi
Chương 85 - Cận Chiến Không Nên Thế Này Sao?
Chương 86 - Giáo Quan, Anh Cười Lên Rất Đẹp Trai!
Chương 87 - Thất Vô Lại
Chương 88 - Có Cần Phải Yếu Đuối Thế Không?
Chương 89 - Đường Giáo Quan Che Chở Cho Con
Chương 90 - Hủy Bỏ Thân Phận Giáo Quan Của Đường Cận Ngự
Chương 91 - Giáo Quan, Hôm Nay Đỉnh Đầu Anh Có Quầng Sáng!
Chương 92 - Không Có Tín Ngưỡng, Có Chấp Niệm!
Chương 93 - Tiểu Đường Đường Từ Trước Đến Giờ Vẫn Luôn Khẩu Thị Tâm Phi
Chương 94 - Ba Lô Bị Động Tay Động Chân
Chương 95 - Vẫn Là Quá Ngu Ngốc
Chương 96 - Tôi Không Muốn Nhìn Thấy Cô Ta Hoàn Hảo Trở Về!
Chương 97 - Chúc Mừng Anh Đã Bị Loại
Chương 98 - Nắm Tay Thành Công
Chương 99 - Người Này Đến Từ Khi Nào?
Chương 100 - Tôi Cố Ý Đấy!
Chương 101 - Vậy Tôi Làm Bạn Gái Của Anh Nhé, Ổn Không?
"Đừng nói nhảm!
" Coco trừng mắt nhìn Giản Thất, nhưng đáy mắt hiện ra một vẻ mất tự nhiên khiến Giản Thất bắt được.
"Coco, anh không cảm thấy bật lửa màu đen trêи tay anh không hợp với cả người của anh sao?" Giản Thất cười tinh quái.
Coco trừng mắt nhìn cô: "Em im miệng đi!
"
"Thợ trang điểm, mau làm cho em ấy đi...
.
"
Chuyên viên trang điểm bên cạnh nhịn không được cười cười.
"Coco, anh đang chột dạ phải không?" Giản Thất vui vẻ nói: "Có vẻ như đã bị em đoán được rồi!
"
Khi Coco bùng nổ, cũng quên mất chuyện vừa mới thảo luận.
Giản Thất nhìn Coco, người đang phớt lờ cô bên cạnh, khóe miệng nở nụ cười khó hiểu, nhắm mắt lại, tùy ý để chuyên viên trang điểm trang điểm cho cô.
Cánh cửa mở ra, Giản Thất thay trang phục bước ra.
Cô mặc một bộ sườn xám màu tím, eo thon chân dài, trang điểm tinh tế, quyến rũ, lọn tóc trêи trán càng làm tăng thêm vẻ phong tình cho cô.
Ngũ Quan của Giản Thất vô cùng xinh đẹp, kỹ năng diễn xuất không đặc biệt xuất sắc, nhưng lại có khí chất ngời ngời, với nhiều năm kinh nghiệm đóng phim, cho nên cũng coi là người có năng lực diễn tương đối với người cùng tuổi.
Tuy nhiên vẻ ngoài xinh đẹp, thái độ hòa nhã, tính tình nhu mì, hơn nữa luôn chọn loại hình nhân vật tương đồng nhau, cho nên cuối cùng trở thành bình hoa trong mắt mọi người!
Lúc này sau khi thay trang phục nhân vật xong, trong mắt mọi người lóe lên vẻ kinh diễm.
"Xinh quá!
" Coco cười khen ngợi.
Giản Thất câu môi, khí chất mạnh mẽ, tự tin và mê hoặc, cứ như vậy trong nháy mắt, Coco cho rằng nhân vật trong kịch bản là để dành cho Giản Thất.
Hoặc có thể nói nhân vật này tạo ra theo nguyên mẫu của Giản Thất.
Nhìn thấy vẻ ngạc nhiên không che dấu kinh diễm của mọi người, khóe môi Giản Thất nở nụ cười thật sâu: "Đi thôi, cho anh chút mặt mũi!
"
Khi cả hai bước ra từ phòng thay đồ, dọc đường nhận được vô số ánh mắt ngạc nhiên, ghen tị.
Giản Thất không quan tâm, sống lưng của Coco bên cạnh thẳng thắp, rất có cảm giác đây là cô gái của tôi, đây chính là cảm giác tự tin xinh đẹp!
Lúc này Nhậm Nhiễm Nhiễm đang quay phim, vừa rồi người đại diện của cô ta không có ở đó, lúc này thấy Coco và Giản Thất đi tới, trực tiếp bước qua, liếc nhìn Giản Thất, có chút châm chọc cười nhạo một tiếng.
"Coco, tôi không ngờ anh vẫn đem theo cái bình hoa ngàn năm không đổi này, tôi không biết anh đang cố chấp cái gì? Cũng đúng, Coco anh cũng chỉ có bản lĩnh như vậy, bằng không công ty sẽ không thể chỉ định Giản Thất và một số người mới cho anh đem theo.
"
Người phụ nữ nói móc Coco.
Có vẻ như Coco đã quá quen với những sự châm chọc như vậy, chỉ bình tĩnh cười, không thèm quan tâm.
Giản Thất nhướng mày, ánh mắt rơi vào người phụ nữ trước mặt, trong mắt hiện lên một tia lạnh lẽo, u ám.
Coco ở bên cạnh vươn tay muốn giữ lấy cô, sợ thả cô cô lại làm gì đó cho mình?
Nhiều người mới sau khi được Coco nâng đỡ nổi tiếng, những người đó yêu cầu Coco chỉ có duy nhất nghệ sĩ là bọn họ, nhưng Coco không muốn từ bỏ cô, vì vậy tất cả đều chọn cách rời xa anh.
Coco đối xử thực sự rất tốt với cô, Giản Thất hiểu điều này.
Vì vậy, người của cô không đến lượt người khác chỉ trỏ bắt nạt!
"Tổ tiếp theo chuẩn bị!
" Nhân viên công tác của đoàn phim cầm loa hét lớn.
Coco vội vàng đẩy người qua, loại tiểu nhân khiêu khích anh ta xem quá nhiều rồi, đều lười để ý.
Hơn nữa hiện tại Giản Thất quá dễ cáu kỉnh, anh vẫn nên bình tĩnh một chút.
Coco kéo người đó đi, nhưng người đại diện định duỗi chân ra để Giản Thất ngã, khiến cô trở nên xấu mặt.