Chương 1 - Trùng Sinh
Chương 2 - Đứa Con Gái Không Biết Xấu Hổ Này!
Chương 3 - Tại Sao Lại Có Cảm Giác Như Biến Thành Một Người Khác?
Chương 4 - Não Của Em Bị Úng Nước Rồi À?
Chương 5 - Tin Đồn Nổi Lên Bốn Phía
Chương 6 - Phản Công
Chương 7 - Quyết Liệt
Chương 8 - Đánh Gần Chết Cho Tôi Mới Thôi
Chương 9 - Người Phụ Nữ Này Quả Thật Là Một Kẻ Biến Thái!
Chương 10 - Hi Sinh Một Chút Nhan Sắc Của Anh
Chương 11 - Dục Cầu Bất Mãn?
Chương 12 - Giản Thất Cô Chính Là Diễn Viên Hạng Ba
Chương 13 - Chuyên Tâm Làm Boy Nhiệt Tình
Chương 14 - Em Muốn Quay Cái Này?
Chương 15 - Khí Thế Trực Tiếp Hạ Gục Đối Phương
Chương 16 - Uy Hiếp Cô?
Chương 17 - Tôi Không Xuống Địa Ngục Thì Ai Xuống Địa Ngục?
Chương 18 - Mĩ Nhân Kế Nhưng Không Thành Công
Chương 19 - Cuộc Sống Như Một Vở Kịch Phụ Thuộc Vào Diễn Xuất
Chương 20 - Cô Gái Đó Là Ai?
Chương 21 - Thấy Chướng Mắt Thì Tôi Đốt Thôi!
Chương 22 - Cho Anh Mặt Mũi
Chương 23 - Ai Cho Cô Dũng Khí Bắt Nạt Người Của Tôi
Chương 24 - Diện Mạo Của Trợ Lý Có Giá Trị Nghịch Thiên
Chương 25 - Tiểu Đường? Không Ít
Chương 26 - Người Đàn Ông Đó Là Đồng Đảng Của Anh À?
Chương 27 - Trưởng Quan Ham Mê Của Anh Thật Đặc Biệt!
Chương 28 - Trưởng Quan Thật Ra Anh Thích Tôi?
Chương 29 - Trưởng Quan Không Ngờ Anh Là Người Như Vậy
Chương 30 - Giản Thất Chờ Bị Đánh Thành Tàn Phế Đi!
Chương 31 - Tôi Muốn Xem Cô Ta Bị Cư Dân Mạng Mắng Chết
Chương 32 - Tôi Là Tuyến Mười Ba?
Chương 33 - Trợ Lý Tiểu Bạch Kiểm Là Thức Ăn Của Cô À?
Chương 34 - Tôi Muốn Trò Chuyện Vui Vẻ Với Cô Ta
Chương 35 - Muốn Tự Tay Hủy Diệt Cô?
Chương 36 - Đó Là Antifan, Không Cần Quan Tâm Đâu
Chương 37 - Giản Thất, Chú Ý Hình Tượng Của Bản Thân Đi
Chương 38 - Nhất Định Là Mê Mẩn Nhan Sắc Của Tôi
Chương 39 - Đã Từng Nghe Cái Gọi Là Thảm Họa Ngàn Năm Chưa?
Chương 40 - Tôi Thấy Em Hàng Ngày Đi Trêu Đùa Người Khác
Chương 41 - Nghe Trộm
Chương 42 - Trở Về Cho Cô Cục Xương
Chương 43 - Anh Nợ Tôi Một Ân Huệ
Chương 44 - Trước Đây Còn Mệt Mỏi Hơn Bây Giờ Nhiều
Chương 45 - Thật Ra Anh Đang Ghen Tị Với Tôi Phải Không?
Chương 46 - Từ Trước Đến Nay Vẫn Luôn Kêu Ngạo
Chương 47 - Không Cướp Sắc, Thất Vọng Quá
Chương 48 - Trưởng Quan, Anh Không Cởi Trói Cho Tôi À?
Chương 49 - Tâm Tình Sảng Khoái
Chương 50 - Thu Lưới
Chương 51 - Trưởng Quan, Rất Mong Đợi Lần Gặp Mặt Tiếp Theo Của Chúng Ta
Chương 52 - Tôi Thực Sự Biết Taekwondo
Chương 53 - Chói Mù Mắt Người Nào Đó!
Chương 54 - Đừng Vào Để Bị Đánh Nữa
Chương 55 - Tiểu Đường Đường, Anh Cũng Ở Đây
Chương 56 - Tiểu Đường Đường, Anh Ta Bắt Nạt Tôi
Chương 57 - Đừng Động Vào Cô Ấy!
Chương 58 - Người Của Tôi Mà Các Người Cũng Dám Bắt Nạt
Chương 59 - Xử Cô Ta, Anh Không Sợ Đường Cận Ngự Chơi Chết Anh À
Chương 60 - Em Nói Sự Thật Gì Rồi?
Chương 61 - Tôi Chỉ Tùy Tiện Nói Mà Thôi
Chương 62 - Có Cần Tôi Tạo Đường Cong Không?
Chương 63 - Em Gái Này Nghịch Thiên À?
Chương 64 - Thất Thất, Cậu Có Thể Tha Thứ Cho Tớ Không?
Chương 65 - Tiểu Đường Đường, Sao Anh Lại Ở Đây?
Chương 66 - Lúc Nãy Anh Còn Kéo Tay Nhỏ Của Người Ta Mà
Chương 67 - Hy Vọng Ngày Mai Em Ấy Đem Đến Điều Ngoài Ý Muốn Khác
Chương 68 - Nhóm Khảo Sát Thứ Năm, Đường Cận Ngự
Chương 69 - Kết Quả Kiểm Tra
Chương 70 - Các Người Đang Làm Gì Vậy?
Chương 71 - Nhân Khí Của Giản Thất Cao Quá!
Chương 72 - Cái Tên Này, Tên Giống Như Người!
Chương 73 - Tôi Không Phải Quả Hồng Mềm
Chương 74 - Anh Muốn Đá Làm Gì?
Chương 75 - Đời Này Tôi Thiếu Nợ Gì Anh Rồi
Chương 76 - Anh Chạy Không Qua Nổi Một Tân Binh
Chương 77 - Tôi Và Cô Có Thù Gì
Chương 78 - Bạo Lực Học Đường Sao?
Chương 79 - Đừng Có Chơi Ác Như Vậy Được Không?
Chương 80 - Tiểu Đường Đường Ngủ Ngon
Chương 81 - Muốn Làm Cô Xấu Mặt!
Chương 82 - Mười Vòng? Một Trăm Vòng?
Chương 83 - Treo Lên Đánh*
Chương 84 - Cô Quá Đề Cao Bản Thân Rồi
Chương 85 - Cận Chiến Không Nên Thế Này Sao?
Chương 86 - Giáo Quan, Anh Cười Lên Rất Đẹp Trai!
Chương 87 - Thất Vô Lại
Chương 88 - Có Cần Phải Yếu Đuối Thế Không?
Chương 89 - Đường Giáo Quan Che Chở Cho Con
Chương 90 - Hủy Bỏ Thân Phận Giáo Quan Của Đường Cận Ngự
Chương 91 - Giáo Quan, Hôm Nay Đỉnh Đầu Anh Có Quầng Sáng!
Chương 92 - Không Có Tín Ngưỡng, Có Chấp Niệm!
Chương 93 - Tiểu Đường Đường Từ Trước Đến Giờ Vẫn Luôn Khẩu Thị Tâm Phi
Chương 94 - Ba Lô Bị Động Tay Động Chân
Chương 95 - Vẫn Là Quá Ngu Ngốc
Chương 96 - Tôi Không Muốn Nhìn Thấy Cô Ta Hoàn Hảo Trở Về!
Chương 97 - Chúc Mừng Anh Đã Bị Loại
Chương 98 - Nắm Tay Thành Công
Chương 99 - Người Này Đến Từ Khi Nào?
Chương 100 - Tôi Cố Ý Đấy!
Chương 101 - Vậy Tôi Làm Bạn Gái Của Anh Nhé, Ổn Không?
Chương 1 - Trùng Sinh
Chương 2 - Đứa Con Gái Không Biết Xấu Hổ Này!
Chương 3 - Tại Sao Lại Có Cảm Giác Như Biến Thành Một Người Khác?
Chương 4 - Não Của Em Bị Úng Nước Rồi À?
Chương 5 - Tin Đồn Nổi Lên Bốn Phía
Chương 6 - Phản Công
Chương 7 - Quyết Liệt
Chương 8 - Đánh Gần Chết Cho Tôi Mới Thôi
Chương 9 - Người Phụ Nữ Này Quả Thật Là Một Kẻ Biến Thái!
Chương 10 - Hi Sinh Một Chút Nhan Sắc Của Anh
Chương 11 - Dục Cầu Bất Mãn?
Chương 12 - Giản Thất Cô Chính Là Diễn Viên Hạng Ba
Chương 13 - Chuyên Tâm Làm Boy Nhiệt Tình
Chương 14 - Em Muốn Quay Cái Này?
Chương 15 - Khí Thế Trực Tiếp Hạ Gục Đối Phương
Chương 16 - Uy Hiếp Cô?
Chương 17 - Tôi Không Xuống Địa Ngục Thì Ai Xuống Địa Ngục?
Chương 18 - Mĩ Nhân Kế Nhưng Không Thành Công
Chương 19 - Cuộc Sống Như Một Vở Kịch Phụ Thuộc Vào Diễn Xuất
Chương 20 - Cô Gái Đó Là Ai?
Chương 21 - Thấy Chướng Mắt Thì Tôi Đốt Thôi!
Chương 22 - Cho Anh Mặt Mũi
Chương 23 - Ai Cho Cô Dũng Khí Bắt Nạt Người Của Tôi
Chương 24 - Diện Mạo Của Trợ Lý Có Giá Trị Nghịch Thiên
Chương 25 - Tiểu Đường? Không Ít
Chương 26 - Người Đàn Ông Đó Là Đồng Đảng Của Anh À?
Chương 27 - Trưởng Quan Ham Mê Của Anh Thật Đặc Biệt!
Chương 28 - Trưởng Quan Thật Ra Anh Thích Tôi?
Chương 29 - Trưởng Quan Không Ngờ Anh Là Người Như Vậy
Chương 30 - Giản Thất Chờ Bị Đánh Thành Tàn Phế Đi!
Chương 31 - Tôi Muốn Xem Cô Ta Bị Cư Dân Mạng Mắng Chết
Chương 32 - Tôi Là Tuyến Mười Ba?
Chương 33 - Trợ Lý Tiểu Bạch Kiểm Là Thức Ăn Của Cô À?
Chương 34 - Tôi Muốn Trò Chuyện Vui Vẻ Với Cô Ta
Chương 35 - Muốn Tự Tay Hủy Diệt Cô?
Chương 36 - Đó Là Antifan, Không Cần Quan Tâm Đâu
Chương 37 - Giản Thất, Chú Ý Hình Tượng Của Bản Thân Đi
Chương 38 - Nhất Định Là Mê Mẩn Nhan Sắc Của Tôi
Chương 39 - Đã Từng Nghe Cái Gọi Là Thảm Họa Ngàn Năm Chưa?
Chương 40 - Tôi Thấy Em Hàng Ngày Đi Trêu Đùa Người Khác
Chương 41 - Nghe Trộm
Chương 42 - Trở Về Cho Cô Cục Xương
Chương 43 - Anh Nợ Tôi Một Ân Huệ
Chương 44 - Trước Đây Còn Mệt Mỏi Hơn Bây Giờ Nhiều
Chương 45 - Thật Ra Anh Đang Ghen Tị Với Tôi Phải Không?
Chương 46 - Từ Trước Đến Nay Vẫn Luôn Kêu Ngạo
Chương 47 - Không Cướp Sắc, Thất Vọng Quá
Chương 48 - Trưởng Quan, Anh Không Cởi Trói Cho Tôi À?
Chương 49 - Tâm Tình Sảng Khoái
Chương 50 - Thu Lưới
Chương 51 - Trưởng Quan, Rất Mong Đợi Lần Gặp Mặt Tiếp Theo Của Chúng Ta
Chương 52 - Tôi Thực Sự Biết Taekwondo
Chương 53 - Chói Mù Mắt Người Nào Đó!
Chương 54 - Đừng Vào Để Bị Đánh Nữa
Chương 55 - Tiểu Đường Đường, Anh Cũng Ở Đây
Chương 56 - Tiểu Đường Đường, Anh Ta Bắt Nạt Tôi
Chương 57 - Đừng Động Vào Cô Ấy!
Chương 58 - Người Của Tôi Mà Các Người Cũng Dám Bắt Nạt
Chương 59 - Xử Cô Ta, Anh Không Sợ Đường Cận Ngự Chơi Chết Anh À
Chương 60 - Em Nói Sự Thật Gì Rồi?
Chương 61 - Tôi Chỉ Tùy Tiện Nói Mà Thôi
Chương 62 - Có Cần Tôi Tạo Đường Cong Không?
Chương 63 - Em Gái Này Nghịch Thiên À?
Chương 64 - Thất Thất, Cậu Có Thể Tha Thứ Cho Tớ Không?
Chương 65 - Tiểu Đường Đường, Sao Anh Lại Ở Đây?
Chương 66 - Lúc Nãy Anh Còn Kéo Tay Nhỏ Của Người Ta Mà
Chương 67 - Hy Vọng Ngày Mai Em Ấy Đem Đến Điều Ngoài Ý Muốn Khác
Chương 68 - Nhóm Khảo Sát Thứ Năm, Đường Cận Ngự
Chương 69 - Kết Quả Kiểm Tra
Chương 70 - Các Người Đang Làm Gì Vậy?
Chương 71 - Nhân Khí Của Giản Thất Cao Quá!
Chương 72 - Cái Tên Này, Tên Giống Như Người!
Chương 73 - Tôi Không Phải Quả Hồng Mềm
Chương 74 - Anh Muốn Đá Làm Gì?
Chương 75 - Đời Này Tôi Thiếu Nợ Gì Anh Rồi
Chương 76 - Anh Chạy Không Qua Nổi Một Tân Binh
Chương 77 - Tôi Và Cô Có Thù Gì
Chương 78 - Bạo Lực Học Đường Sao?
Chương 79 - Đừng Có Chơi Ác Như Vậy Được Không?
Chương 80 - Tiểu Đường Đường Ngủ Ngon
Chương 81 - Muốn Làm Cô Xấu Mặt!
Chương 82 - Mười Vòng? Một Trăm Vòng?
Chương 83 - Treo Lên Đánh*
Chương 84 - Cô Quá Đề Cao Bản Thân Rồi
Chương 85 - Cận Chiến Không Nên Thế Này Sao?
Chương 86 - Giáo Quan, Anh Cười Lên Rất Đẹp Trai!
Chương 87 - Thất Vô Lại
Chương 88 - Có Cần Phải Yếu Đuối Thế Không?
Chương 89 - Đường Giáo Quan Che Chở Cho Con
Chương 90 - Hủy Bỏ Thân Phận Giáo Quan Của Đường Cận Ngự
Chương 91 - Giáo Quan, Hôm Nay Đỉnh Đầu Anh Có Quầng Sáng!
Chương 92 - Không Có Tín Ngưỡng, Có Chấp Niệm!
Chương 93 - Tiểu Đường Đường Từ Trước Đến Giờ Vẫn Luôn Khẩu Thị Tâm Phi
Chương 94 - Ba Lô Bị Động Tay Động Chân
Chương 95 - Vẫn Là Quá Ngu Ngốc
Chương 96 - Tôi Không Muốn Nhìn Thấy Cô Ta Hoàn Hảo Trở Về!
Chương 97 - Chúc Mừng Anh Đã Bị Loại
Chương 98 - Nắm Tay Thành Công
Chương 99 - Người Này Đến Từ Khi Nào?
Chương 100 - Tôi Cố Ý Đấy!
Chương 101 - Vậy Tôi Làm Bạn Gái Của Anh Nhé, Ổn Không?
"Không có, mọi thứ ở đây vẫn bình thường.
"
"Bên tôi cũng bình thường.
"
Người đi ra ngoài kiểm tra quay lại báo cáo: "Báo cáo, không có người khả nghi, có lẽ là một con mèo, trước đây tôi thấy ở nơi này có rất nhiều mèo hoang.
"
Trái tim căng thẳng của mọi người thả lỏng một chút.
Người đại diện cũng không dừng lại: “Các người tìm nơi cất giấu hàng hóa đi, đợi tin tức của tôi rồi hành động, tôi quay về đoàn làm phim trước đây, các người nhất định phải chú ý an toàn. Mấy ngày nay phải cẩn thận một chút, đừng để trở thành mục tiêu của người bên quân đội, nếu không sẽ bất lợi với giao dịch của chúng ta!
"
Người đại diện dặn dò xong thận trọng rời khỏi nhà.
...
.
Đường Cận Ngự dẫn người đi đến cuối một con hẻm.
Buông tay, lạnh lùng nhìn Giản Thất: "Cô rốt cuộc là ai?"
Giản Thất đang dựa vào tường, hai tay ôm ngực, trên môi nở một nụ cười xấu xa, khá tự luyến: "Đại minh tinh Giản Thất! Muốn ký tên không?"
Đường Cận Ngự cau mày nhìn chằm chằm vào cô, nếu không phải có tất cả thông tin về người này, anh nhất định hoài nghi thân phận của cô có vấn đề.
“Sao cô lại ở đây?” Đường Cận Ngự nhìn chằm chằm cô, không buông tha bất kỳ biểu cảm nào trên khuôn mặt cô, dường như muốn xem thấu cô một lượt.
“Đương nhiên là đi theo thủ hạ của anh!
” Giản Thất không hề che giấu, thản nhiên nói: “Không còn cách nào, ai bảo anh ta trông hèn hẹ như vậy, thế nên hiếu kỳ đi theo, không ngờ rằng anh cũng ở đây!
”
Đường Cận Ngự không nhìn ra một chút dấu vết của việc cô nói dối, hoặc là cô ấy nói thật, hoặc là diễn xuất của cô thành thạo đến mức không tìm ra được một chút khuyết điểm nào!
Đường Cận Ngự hy vọng là vế đầu tiên, nếu không không thể không làm gì đó với cô!
“Chuyện của ngày hôm nay, tốt hơn hết là cô nên giả vờ như mình không biết gì!
” Đường Cận Ngự cảnh cáo, phớt lờ cô, trực tiếp đi về phía đoàn phim.
Giản Thất theo cười và đi theo: "Trưởng quan, nếu như tôi nói thì sao?"
Đường Cận Ngự dừng lại, quay đầu nhìn cô một cái, khóe miệng nhếch lên một đường cong mang theo chút khát máu: "Vậy thì chỉ có giết cô để diệt khẩu!
"
Giản Thất rất vui, lớn tiếng cười ha ha.
“Trưởng quản, anh đáng yêu quá.
” Nói xong Giản Thất trực tiếp đưa tay ra trực tiếp xoa đầu Đường Cận Ngự như xoa đầu thú cưng.
Đường Cận Ngự nắm tay cô trực tiếp xoay, dùng tay bóp ngược lại tay cô, đẩy người dựa vào tường, nghiến răng nghiến lợi cảnh cáo: "Giản Thất, cô thật sự bắt tôi phải tàn nhẫn với cô, cô mới thu liễm đúng không?"
Nụ cười trên khóe miệng của Giản Thất vẫn không thay đổi, cô tinh nghịch nói: "Trưởng quan, anh có khẩu vị nặng thật đây, khiến tôi rất hài lòng!
"
Đường Cận Ngự: "…"
Đứa con gái này bị thần kinh à?
Dù lúc này hít thở sâu nhưng vẫn không thể kìm nén được ngọn lửa của Đường Cận Ngự bị người nào đó châm ngòi.
Đặc biệt là nhìn dáng vẻ không nghiêm túc, khuôn mặt cười đến xinh đẹp, Đường Cận Ngự thật muốn một phát bắn chết!
Càng nhìn Đường Cận Ngự càng tức giận, nụ cười Giản Thất càng rạng rỡ.
Đường Cận Ngự đột nhiên nghĩ tới chuyện vừa nãy suýt bị phát hiện, vì vậy nhíu mày nói: "Kêu hai tiếng nghe chơi nào?"
Giản Thất: ".
.
.
"
Đề tài này chuyển hơi nhanh, còn hơi bậy bạ!
“Mau lên!
” Đôi mày cau có của Đường Cận Ngự càng ngày càng cau lại.
Giản Thất mỉm cười "Trưởng quan, sở thích của anh thật sự khiến tôi không dám tán dương.
"
“Bảo cô kêu hai tiếng meo, cô nói nhiều thế làm gì?” Đường Cận Ngự nói, giọng điệu rất không kiên nhẫn.
Mẹ kiếp.
.
.
Giản Thất không thể không bùng nổ.
Là cô quá đen tối rồi!
Người đàn ông này trong sáng hơn cả nước tinh khiết!
Đường Cận Ngự nhìn bộ dạng u ám của cô liền biết cô nghĩ không đứng đắn.
"Nhanh lên.
"
"Gâu, gâu, gâu.
.
.
" Tiếng sủa của một con chó giữ rất sống động.
Đường Cận Ngự có chút sửng sốt, khóe miệng bất giác giật giật: "Trở về cho cô cục xương.
.
.
"
Giản Thất: ".
.
.
"
Mẹ nó, ông đây bị lừa rồi!