Chương 1 - Dì À, Cháu Không Muốn Cố Gắng Nữa
Chương 2 - Huyết Ân Của Một Chiếc Màn Thầu
Chương 3 - BOSS Tối Cao——Lâm Phàm!
Chương 4 - Vương Tọa Hoa Hồng — Bông Hồng Máu
Chương 5 - Cùng Tôi Đi Thỉnh Tội
Chương 6 - Cảm Ơn Ơn Cứu Mạng Của Anh Mười Năm Trước!
Chương 7 - Đặc Biệt Là Mười Năm Trước?
Chương 8 - Cùng Lúc Đó!
Chương 9 - Nhưng Ngay Lúc Đó!
Chương 10 - Ngài Là... Huyết Ngục Vương!
Chương 11 - Từ Giờ Trở Đi, Sẽ Theo Sự Dẫn Dắt Của Anh!
Chương 12 - Bạch Y Hoàn Toàn Sững Sờ
Chương 13 - Trong Khoảnh Khắc!
Chương 14 - Hắc Hổ!
Chương 15 - Sao Lại Như Thế Này?
Chương 16 - Thật Không Dám Tin!
Chương 17 - Khinh Miệt Như Vậy!
Chương 18 - Ngoài Cửa Câu Lạc Bội!
Chương 19 - Nghe Thấy Lời Này!
Chương 20 - Rất Nhanh!
Chương 21 - Một Ly Rồi Lại Một Ly!
Chương 22 - Buổi Sáng!
Chương 23 - Nhìn Bộ Dạng Của Bạch Sơn!
Chương 24 - Nhìn Thấy Cảnh Tượng Này!
Chương 25 - Hoàn Hồn Đan!
Chương 26 - Tiêu Rồi!
Chương 27 - Nhìn Thấy Cảnh Này!
Chương 28 - Hoàn Hồn Đan!
Chương 29 - Có Chắc Chắn Không?
Chương 30 - Bạch Y Muốn Chết!
Chương 31 - Nhưng Đó Không Phải Là Tất Cả!
Chương 32 - Chí Đào
Chương 33 - Chỉ Là Nhìn Thấy Cảnh Này!
Chương 34 - Máu Chảy
Chương 35 - Lâm Phàm Đã Đánh Mã Chí Đào?
Chương 36 - Nếu Bây Giờ
Chương 37 - Bạch Nhất Phàm!
Chương 38 - Lão Gia Đích Thân Đến!
Chương 39 - Trước Khi Đến!
Chương 40 - Nghe Thấy Lời Này!
Chương 41 - Chưa Kể Kỹ Thuật Luyện Chế Bí Ẩn
Chương 42 - Cùng Lúc Đó!
Chương 43 - Người Đàn Ông Trong Bức Ảnh!
Chương 44 - Giám Đốc!
Chương 45 - Sau Này Tốt Nghiệp!
Chương 46 - Không Chỉ Có Cô Ta!
Chương 47 - Làm Sao Có Thể
Chương 48 - Sao Có Thể!
Chương 49 - Chưa Dừng Lại Ở Đó!
Chương 50 - Khí Chất Thật Sâu Sắc Và Cao Quý!
Chương 51 - Tất Cả Đã Nhường Đường!
Chương 52 - Mọi Thứ Đều Mang Đến Rồi Chứ?
Chương 53 - Không Chỉ Có Ông Ta!
Chương 54 - Đặc Biệt!
Chương 55 - Chỉ Là Nghe Thấy Điều Này!
Chương 56 - Nghĩ Đến Đây!
Chương 57 - Cái Gì!
Chương 58 - Làm Sao Có Thể Như Vậy Được!
Chương 59 - Có Chuyện Gì Thế?
Chương 60 - Cứ Làm Như Vậy!
Chương 61 - Không Chỉ Có Vậy!
Chương 62 - Ông Dương Là Ai!
Chương 63 - Ở Bên Cạnh!
Chương 64 - Đặc Biệt!
Chương 65 - Không Chỉ Có Vậy!
Chương 66 - Chẳng Lẽ Lâm Phàm Lại Gây Chuyện?
Chương 67 - Quà Tặng Hàng Chục Triệu!
Chương 68 - Tặng Một Biệt Thự?
Chương 69 - Hay Cho Tên Ngô Quang Vinh!
Chương 70 - Nếu Như Tôi Mời Tới Rồi Thì Sao!
Chương 71 - Ông Muốn Như Thế Nào?
Chương 72 - Cái Gì!
Chương 73 - Làm Sao Có Thể Được
Chương 74 - Ôi Trời Ơi!
Chương 75 - Còng Tay Lại!
Chương 76 - Nhưng!
Chương 77 - Thình Thịch!
Chương 78 - Nghĩ Đến Đây
Chương 79 - Mười Triệu!
Chương 80 - Trông Thật Thê Thảm Vô Cùng
Chương 81 - Anh Chính Là Lâm Phàm?
Chương 82 - Anh Ta Vốn Thân
Chương 83 - Kiêu Ngạo!
Chương 84 - Cùng Lúc Đó!
Chương 85 - Chỉ Là Đúng Vào Lúc Này!
Chương 1 - Dì À, Cháu Không Muốn Cố Gắng Nữa
Chương 2 - Huyết Ân Của Một Chiếc Màn Thầu
Chương 3 - BOSS Tối Cao——Lâm Phàm!
Chương 4 - Vương Tọa Hoa Hồng — Bông Hồng Máu
Chương 5 - Cùng Tôi Đi Thỉnh Tội
Chương 6 - Cảm Ơn Ơn Cứu Mạng Của Anh Mười Năm Trước!
Chương 7 - Đặc Biệt Là Mười Năm Trước?
Chương 8 - Cùng Lúc Đó!
Chương 9 - Nhưng Ngay Lúc Đó!
Chương 10 - Ngài Là... Huyết Ngục Vương!
Chương 11 - Từ Giờ Trở Đi, Sẽ Theo Sự Dẫn Dắt Của Anh!
Chương 12 - Bạch Y Hoàn Toàn Sững Sờ
Chương 13 - Trong Khoảnh Khắc!
Chương 14 - Hắc Hổ!
Chương 15 - Sao Lại Như Thế Này?
Chương 16 - Thật Không Dám Tin!
Chương 17 - Khinh Miệt Như Vậy!
Chương 18 - Ngoài Cửa Câu Lạc Bội!
Chương 19 - Nghe Thấy Lời Này!
Chương 20 - Rất Nhanh!
Chương 21 - Một Ly Rồi Lại Một Ly!
Chương 22 - Buổi Sáng!
Chương 23 - Nhìn Bộ Dạng Của Bạch Sơn!
Chương 24 - Nhìn Thấy Cảnh Tượng Này!
Chương 25 - Hoàn Hồn Đan!
Chương 26 - Tiêu Rồi!
Chương 27 - Nhìn Thấy Cảnh Này!
Chương 28 - Hoàn Hồn Đan!
Chương 29 - Có Chắc Chắn Không?
Chương 30 - Bạch Y Muốn Chết!
Chương 31 - Nhưng Đó Không Phải Là Tất Cả!
Chương 32 - Chí Đào
Chương 33 - Chỉ Là Nhìn Thấy Cảnh Này!
Chương 34 - Máu Chảy
Chương 35 - Lâm Phàm Đã Đánh Mã Chí Đào?
Chương 36 - Nếu Bây Giờ
Chương 37 - Bạch Nhất Phàm!
Chương 38 - Lão Gia Đích Thân Đến!
Chương 39 - Trước Khi Đến!
Chương 40 - Nghe Thấy Lời Này!
Chương 41 - Chưa Kể Kỹ Thuật Luyện Chế Bí Ẩn
Chương 42 - Cùng Lúc Đó!
Chương 43 - Người Đàn Ông Trong Bức Ảnh!
Chương 44 - Giám Đốc!
Chương 45 - Sau Này Tốt Nghiệp!
Chương 46 - Không Chỉ Có Cô Ta!
Chương 47 - Làm Sao Có Thể
Chương 48 - Sao Có Thể!
Chương 49 - Chưa Dừng Lại Ở Đó!
Chương 50 - Khí Chất Thật Sâu Sắc Và Cao Quý!
Chương 51 - Tất Cả Đã Nhường Đường!
Chương 52 - Mọi Thứ Đều Mang Đến Rồi Chứ?
Chương 53 - Không Chỉ Có Ông Ta!
Chương 54 - Đặc Biệt!
Chương 55 - Chỉ Là Nghe Thấy Điều Này!
Chương 56 - Nghĩ Đến Đây!
Chương 57 - Cái Gì!
Chương 58 - Làm Sao Có Thể Như Vậy Được!
Chương 59 - Có Chuyện Gì Thế?
Chương 60 - Cứ Làm Như Vậy!
Chương 61 - Không Chỉ Có Vậy!
Chương 62 - Ông Dương Là Ai!
Chương 63 - Ở Bên Cạnh!
Chương 64 - Đặc Biệt!
Chương 65 - Không Chỉ Có Vậy!
Chương 66 - Chẳng Lẽ Lâm Phàm Lại Gây Chuyện?
Chương 67 - Quà Tặng Hàng Chục Triệu!
Chương 68 - Tặng Một Biệt Thự?
Chương 69 - Hay Cho Tên Ngô Quang Vinh!
Chương 70 - Nếu Như Tôi Mời Tới Rồi Thì Sao!
Chương 71 - Ông Muốn Như Thế Nào?
Chương 72 - Cái Gì!
Chương 73 - Làm Sao Có Thể Được
Chương 74 - Ôi Trời Ơi!
Chương 75 - Còng Tay Lại!
Chương 76 - Nhưng!
Chương 77 - Thình Thịch!
Chương 78 - Nghĩ Đến Đây
Chương 79 - Mười Triệu!
Chương 80 - Trông Thật Thê Thảm Vô Cùng
Chương 81 - Anh Chính Là Lâm Phàm?
Chương 82 - Anh Ta Vốn Thân
Chương 83 - Kiêu Ngạo!
Chương 84 - Cùng Lúc Đó!
Chương 85 - Chỉ Là Đúng Vào Lúc Này!
"Ôn Thiến, cô nói đúng! Yên tâm, Lâm Quang Diệu tôi thề sẽ báo cáo chuyện này lên cấp cao nhất của tập đoàn Thịnh Thết"
"Lâm Phàm nhất định phải chết!
"
Những âm thanh điên cuồng vang lên trong đại sảnh trống rỗng!
Thế nhưng, hai người bọn chúng lại không biết!
Cuộc trò chuyện của chúng đã lọt vào tai hai bóng đen trên tầng ba của Câu lạc bộ Thịnh Thế, từng chữ một.
Hai bóng đen đó không ai khác chính là Bông Hồng Máu đang chậm rãi nếm rượu và Hắc Hổ, người đang âm thầm bảo
vệ phía sau cô.
Khi nghe được hai người kia lại đang chửi bới Lâm Phàm, trong mắt Hắc Hổ không khỏi hiện lên sát ý:
"Chị đại, chị có muốn tôi giết hai người này không?" Đối với Hắc Hổ mà nói!
Giết chết Lâm Quang Diệu và Ôn Thiến dễ dàng như giết chết hai con sâu bọ.
Chỉ lài "Giết chết?" Bông Hồng Máu nhẹ lắc đầu, khóe miệng nở một nụ cười:
"A Hổ à, BOSS sẽ không quan tâm đến hai con bò sát nhỏ tầm thường này đâu!
"
"Hơn nữa anh nói xem nếu bọn chúng đem chuyện của BOSS báo cáo lên tầng cao nhất của tập đoàn, chuyện gì sẽ xảy ra?"
Hả?
Hắc Hổ sửng sốt một lát, sau đó mỉm cười như hiểu ra điều gì:
"Chị đại, tôi hiểu rồi! Đối với những con kiến này, càng trèo lên cao càng tuyệt vọng!
"
"Bởi vì bọn chúng vĩnh viễn không biết BOSS đáng sợ cỡ nào!
"
Những con kiến nghĩ rằng chúng đã nhìn thấy cả thế giới!
Nhưng lại không hề biết rằng đó chỉ là vảy của con rồng khổng lồ mà thôi!
Chỉ vậy mà thôi!
Bông Hồng Máu nhẹ nhàng lắc ly rượu vang đỏ rồi uống hết.
Gương mặt xinh đẹp của cô ngày càng quyến rũ:
"Sự đáng sợ của BOSS, không ai có thể đoán được! Để cho bọn chúng chết từ từ trong tuyệt vọng đi!
”
Cùng lúc đó!
Ngoài cửa câu lạc bội!
Hai tên thiếu gia độc ác Từ Tử Hằng và Trương Thiên dẫn theo một đám đàn em và thuộc hạ, tất cả đều cúi đầu chào
chiếc xe Mercedes-Benz đang từ từ phóng đi.
Mãi cho đến khi chiếc Mercedes của Lâm Phàm dần dần lùi xa, hai người mới từ từ đứng thẳng người dậy.
"Anh Tử Hằng! Anh Lâm này rốt cục là nhân vật nào! Thật không ngờ, không chỉ bố chúng ta kinh sợ vạn phần, thậm chí đến Bông Hồng Máu cũng nhận ơn cứu mạng của anh tai”
Vẻ mặt Trương Thiên vẫn còn đầy kinh ngạc.
Đây là lần đầu tiên hắn thấy Hồ Gia cung kính tôn trọng với một người như vậy.
Đặc biệt là người này!
Còn là thằng con rể nổi tiếng vô dụng trước đây.
Nghe thấy những lời này!
Từ Tử Hằng cũng hoang mang, cảm giác như đang nằm mơ: "Bất luận anh Lâm có thân phận gì, anh ta vẫn là người mà chúng ta không thể động vào!
"
Nói xong!
Từ Tử Hằng quay đầu lại, nhìn về phía rất nhiều đàn em và thuộc hạ, vẻ mặt nghiêm nghị hét lên:
"Các người nhớ rõ cho bản thiếu gia! Nếu có người dám khiêu khích anh Lâm, bản thiếu gia sẽ khiến hắn sống không bằng chết!
!
!
"