Chương 1 - Nhắm Thẳng Hình Bóng Đối Phương Bóp Cò Súng
Chương 2 - Rắn Độc
Chương 3 - Thẩm Vấn
Chương 4 - Thăm Dò
Chương 5 - Không Có Ý Tốt
Chương 6 - Cành Hoa Khô Héo Úa
Chương 7 - Khứu Giác Đáng Sợ
Chương 8 - Tiếng Nứt Vang Lên
Chương 9 - Án Mạng Không Có Hung Thủ
Chương 10 - Ánh Mắt Nhìn Động Vật Cấp Thấp
Chương 11 - Ngày Mưa
Chương 12 - Lâm Tái Xuyên Dùng Ánh Mắt Vừa Chán Ghét, Vừa Thương Hại Nhìn Cậu Ta
Chương 13 - Người Thứ Năm
Chương 14 - Lâm Tái Xuyên Thấy Bầu Không Khí Trong Văn Phòng Có Hơi Kì Lạ
Chương 15 - Bẩn, Xấu, Ghê Tởm
Chương 16 - Tên Ông Ta Là Hình Chiêu
Chương 17 - Tín Túc Mơ Hồ Có Dự Cảm Xấu
Chương 18 - Trái Tim Cậu Lý Trí, Lạnh Băng Đến Đáng Sợ
Chương 19 - Đồng Loại Cấp Bậc Rất Cao, Chỉ Số Thông Minh Rất Cao
Chương 20 - Nguy Hiểm, Bí Ẩn, Khó Tín Nhiệm
Chương 21 - Loại Chuyện Này Nhất Định Có Người Ở Sau Giật Dây
Chương 22 - Đội Trưởng Lâm, Tới Đón Tôi Đi
Chương 23 - Nếu Vậy, Nạn Nhân Đầu Tiên Là Ai?
Chương 24 - Thầy Hình Là Người Rất Tốt
Chương 25 - Khiến Người Trốn Trong Bóng Đêm Cũng Có Bóng
Chương 26 - Trong Mắt Tín Túc Hiện Lên Vẻ Lạnh Nhạt
Chương 27 - Tôi Có Thể Khắng Định Đó Là Giọng Người Đó
Chương 28 - Báo Cáo Kiểm Tra Sức Khỏe Của Cậu Ấy Có Chút Vấn Đề
Chương 29 - Tối Nay Có Một Buổi Đấu Giá
Chương 30 - Tín Túc Hơi Loạng Choạng Trên Đất Bằng
Chương 31 - Cậu Luôn Tin Vào Khả Năng Quan Sát Và Phán Đoán Của Bản Thân
Chương 32 - Bạn Ấy Tên Là Triệu Minh Viện
Chương 33 - Tín Túc Một Lời Thành Sấm
Chương 34 - Hạt Nhân Nham Thạch Nóng Bỏng Bên Trong
Chương 35 - Đừng Nghĩ Tôi Tâm Lý Âm U Như Vậy
Chương 36 - Mùa Thu Hoạch Lớn
Chương 37 - Do Chúng Tôi Đến Muộn
Chương 38 - Đừng Nóng Vội... Sẽ Rất Sớm Gặp Lại Nhau
Chương 39 - Lần Đánh Cược Này, Là Tín Túc Thắng
Chương 40 - Vẻ Chán Ghét Không Thèm Che Giấu Và Ác Ý Dày Đặc
Chương 41 - Cậu Từng Nghe Nói Về Bò Cạp Sa Mạc Chưa?
Chương 42 - Thần Linh Xa Lạ Đến Từ Nhân Gian
Chương 43 - Như Gờ Băng Dưới Hiên Nhà Trong Ngày Đông (Hết Quyển 1)
Chương 44 - Sau Say Rượu
Chương 45 - Tầm Quan Trọng Của Vị Thành Niên Trong Pháp Luật
Chương 46 - Giá Của Mưu Sát
Chương 47 - Ở Nơi Không Ai Nhìn Thấy, Khóe Môi Cậu Hơi Cong Lên
Chương 48 - Cậu Ta Không Hề Xuất Hiện Trong Khu Vực Theo Dõi
Chương 49 - Tín Túc Meo Một Tiếng
Chương 50 - Trung Thành Có Thể Bị Phản Bội Nhưng Sợ Hãi Thì Không
Chương 51 - Có Một Luật Sư Phù Hợp Tất Cả Điều Kiện
Chương 52 - Tín Túc Khiến Cậu Nhớ Tới Những Người Đó
Chương 53 - Trong Phòng Không Một Bóng Người
Chương 54 - Sao Có Thể Xác Định Người Này Còn Sống?
Chương 55 - Tín Túc Đau Khổ, Ngồi Xổm Trên Đất
Chương 56 - Bò Cạp Sa Mạc
Chương 57 - Nếu Phùng Nham Ngũ Không Chết
Chương 58 - Anh Chỉ Cảm Thấy Hơi Mệt Mỏi
Chương 59 - Tín Túc Lặng Lẽ Quay Đầu Lại
Chương 60 - Anh Đổ Máu Rồi
Chương 61 - Đúng Là Tôi Đã Giết Người
Chương 62 - Mày Có Biết Tống Đình Lan Chết Thế Nào Không?
Chương 63 - Một Tiếng Súng Vang Lên
Chương 64 - Lâm Tái Xuyên Ói Ra Một Ngụm Máu
Chương 65 - Một Thưở Thiếu Niên
Chương 66 - Không Hiểu Sao Lại Hay Có Cảm Giác Như Đang Hẹn Hò
Chương 67 - Mài Đao
Chương 68 - Chính Cậu Đang Tự Giết Mình
Chương 69 - Tín Túc Nói: Tạm Biệt
Chương 70 - Trên Thế Gian Này Không Có Người Thứ Hai Có Thể Mang Tín Túc Trở Về
Chương 71 - Bởi Vì Là Cậu Nên Không Cần Lí Do
Chương 72 - Cơ Thể Gầy Gò Giống Như Còn Chưa Phát Triển Hết
Chương 73 - Đau Lắm!
Chương 74 - Cậu Thích Tín Túc Phải Không?
Chương 75 - Cơ Thể Tín Túc Có Một Vẻ Gầy Gò Bệnh Tật
Chương 76 - Mở Cửa!
Chương 77 - Tôi Sẵn Lòng Tin Tưởng Cậu Ấy
Chương 78 - Sườn Mặt Cay Nghiệt, Lạnh Lùng
Chương 79 - Cực Kỳ Rực Rỡ Nhưng Lại Sắc Bén, Lạnh Như Băng
Chương 80 - Cùng Cực Kỳ Xinh Đẹp Nhưng Hai Hình Thái Sinh Trưởng Khác Nhau
Chương 81 - Bữa Tối Bốn Người
Chương 82 - Đúng Là Hơi Đáng Tiếc
Chương 83 - Dù Sao Cũng Không Phải Người Một Đường
Chương 84 - Ý Tốt Lại Không Chịu Để Lộ Ra
Chương 85 - Em Muốn Ở Lại Hay Để Anh Theo Em?
Chương 86 - Rực Rỡ, Xinh Đẹp, Sáng Ngời Thoáng Qua
Chương 87 - Diêm Vương (Hết Quyển 2)
Chương 88 - Hoa Hồng Xanh
Chương 89 - Vâng, Em Thích Anh
Chương 90 - Cả Cục Công An Thành Phố Đều Biết
Chương 91 - Bé Thiền
Chương 92 - Kính Lọc Của Anh Đối Với Em Đã Dày Đến Mức Này Rồi Sao?
Chương 93 - Cả Đêm Không Có Tin Tức
Chương 94 - Có Can Đảm Vạch Trần Hành Vi Phạm Tội Đã Phải Trải Qua
Chương 95 - Ngọc Nát Đá Tan
Chương 96 - Cậu Ấm Thừa Kế Gia Tộc Họ Trương Vui Buồn Thất Thường
Chương 97 - Ngài Cứ Coi Như Tôi Nhất Định Phải Đi Cùng Đường Với Em Ấy
Chương 98 - Trong Số Bọn Họ, Nhất Định Có Người Đang Nói Dối
Chương 99 - Nội Tâm Vốn Lương Thiện Trở Thành Lưỡi Dao Sắc Bén Có Độc
Chương 100 - Đàn Ông Đều Thích Kiểu Em Gái Ngọt Ngào
Chương 101 - Nói Mấy Lời Đường Mật Thế Này Cũng Phải Xem Thiên Phú
Chương 102 - Gần Gũi Và Ỷ Lại Có Một Không Hai
Chương 103 - Có Người Thấy Thiệu Từ Ở Hiện Trường Tai Nạn
Chương 104 - Anh Có Tin Báo Ứng Không?
Chương 105 - Không Gì Hơn Việc Giết Người Diệt Tâm
Chương 106 - Vậy Ngài Tổng Giám Đốc Tín Thì Sao?
Chương 107 - Ngày Mưa
Chương 108 - Anh Sẽ Tha Thứ Cho Em Chứ?
Chương 109 - Chương Phỉ Không Hiểu Sao Thấy Chột Dạ
Chương 110 - Rắn Độc Thường Đều Khoác Một Lớp Da Xinh Đẹp Lóa Mắt
Chương 111 - Phó Thải
Chương 112 - Bày Mưa Tính Kế
Chương 113 - Thế Thì Ôm Trước Một Cái Trước Đã
Chương 114 - Dùng Sắc Đẹp Quyến Rũ Thì Có Được Cộng Điểm Không?
Chương 115 - Kế Thứ Ba Mươi Sáu
Chương 116 - Tôi Đều Nghe Anh Trai Tôi
Chương 117 - Lạnh Nhạt, Yêu Dị, Lại Lẳng Lơ Muôn Phần
Chương 118 - Sườn Xám
Chương 119 - Ác Ý Và Lòng Tham Nào Đó Cực Kỳ Mơ Hồ
Chương 120 - Kẻ Giết Người Đang Mặc Sức Vui Vẻ
Chương 121 - Thất Truyền
Chương 122 - Gặp Mặt
Chương 123 - Giờ Đã Sạch Chưa?
Chương 124 - Gậy Ông Đập Lưng Ông
Chương 125 - Giọt Mực Đỏ Rơi Vào Vũng Máu, Đương Nhiên Không Thấy Màu
Chương 126 - Cõng
Chương 127 - Phòng Xem Phim
Chương 128 - Nếu Không Phải Anh Điều Tra Đến Bước Này...
Chương 129 - Phó Thải
Chương 130 - Hẳn Chúng Ta Rất Có Duyên
Chương 131 - Thiếu Niên
Chương 132 - Anh Chỉ Muốn Tống Ông Ta Vào Tù Thôi Sao?
Chương 133 - Đánh Trả
Chương 134 - Vì Một Người Bạn Chưa Từng Gặp
Chương 135 - Không Bằng Bắt Tên Cảnh Sát
Chương 136 - Lúc Xuống Địa Ngục Không Phải Nên Gõ Cửa Diêm Vương Chút À?
Chương 137 - Cho Nên Hôm Nay Anh Muốn Em Gọi Anh Thế Nào?
Chương 138 - Diễn Viên Đó Tên Là Phó Thải (Hết Quyển 3)
Chương 139 - Đôi Nhẫn
Chương 140 - Hai Vụ Án Mạng
Chương 141 - Mùa Đông Này
Chương 142 - Đặc Biệt Là Thông Tin Liên Quan Đến Nữ Giới
Chương 1 - Nhắm Thẳng Hình Bóng Đối Phương Bóp Cò Súng
Chương 2 - Rắn Độc
Chương 3 - Thẩm Vấn
Chương 4 - Thăm Dò
Chương 5 - Không Có Ý Tốt
Chương 6 - Cành Hoa Khô Héo Úa
Chương 7 - Khứu Giác Đáng Sợ
Chương 8 - Tiếng Nứt Vang Lên
Chương 9 - Án Mạng Không Có Hung Thủ
Chương 10 - Ánh Mắt Nhìn Động Vật Cấp Thấp
Chương 11 - Ngày Mưa
Chương 12 - Lâm Tái Xuyên Dùng Ánh Mắt Vừa Chán Ghét, Vừa Thương Hại Nhìn Cậu Ta
Chương 13 - Người Thứ Năm
Chương 14 - Lâm Tái Xuyên Thấy Bầu Không Khí Trong Văn Phòng Có Hơi Kì Lạ
Chương 15 - Bẩn, Xấu, Ghê Tởm
Chương 16 - Tên Ông Ta Là Hình Chiêu
Chương 17 - Tín Túc Mơ Hồ Có Dự Cảm Xấu
Chương 18 - Trái Tim Cậu Lý Trí, Lạnh Băng Đến Đáng Sợ
Chương 19 - Đồng Loại Cấp Bậc Rất Cao, Chỉ Số Thông Minh Rất Cao
Chương 20 - Nguy Hiểm, Bí Ẩn, Khó Tín Nhiệm
Chương 21 - Loại Chuyện Này Nhất Định Có Người Ở Sau Giật Dây
Chương 22 - Đội Trưởng Lâm, Tới Đón Tôi Đi
Chương 23 - Nếu Vậy, Nạn Nhân Đầu Tiên Là Ai?
Chương 24 - Thầy Hình Là Người Rất Tốt
Chương 25 - Khiến Người Trốn Trong Bóng Đêm Cũng Có Bóng
Chương 26 - Trong Mắt Tín Túc Hiện Lên Vẻ Lạnh Nhạt
Chương 27 - Tôi Có Thể Khắng Định Đó Là Giọng Người Đó
Chương 28 - Báo Cáo Kiểm Tra Sức Khỏe Của Cậu Ấy Có Chút Vấn Đề
Chương 29 - Tối Nay Có Một Buổi Đấu Giá
Chương 30 - Tín Túc Hơi Loạng Choạng Trên Đất Bằng
Chương 31 - Cậu Luôn Tin Vào Khả Năng Quan Sát Và Phán Đoán Của Bản Thân
Chương 32 - Bạn Ấy Tên Là Triệu Minh Viện
Chương 33 - Tín Túc Một Lời Thành Sấm
Chương 34 - Hạt Nhân Nham Thạch Nóng Bỏng Bên Trong
Chương 35 - Đừng Nghĩ Tôi Tâm Lý Âm U Như Vậy
Chương 36 - Mùa Thu Hoạch Lớn
Chương 37 - Do Chúng Tôi Đến Muộn
Chương 38 - Đừng Nóng Vội... Sẽ Rất Sớm Gặp Lại Nhau
Chương 39 - Lần Đánh Cược Này, Là Tín Túc Thắng
Chương 40 - Vẻ Chán Ghét Không Thèm Che Giấu Và Ác Ý Dày Đặc
Chương 41 - Cậu Từng Nghe Nói Về Bò Cạp Sa Mạc Chưa?
Chương 42 - Thần Linh Xa Lạ Đến Từ Nhân Gian
Chương 43 - Như Gờ Băng Dưới Hiên Nhà Trong Ngày Đông (Hết Quyển 1)
Chương 44 - Sau Say Rượu
Chương 45 - Tầm Quan Trọng Của Vị Thành Niên Trong Pháp Luật
Chương 46 - Giá Của Mưu Sát
Chương 47 - Ở Nơi Không Ai Nhìn Thấy, Khóe Môi Cậu Hơi Cong Lên
Chương 48 - Cậu Ta Không Hề Xuất Hiện Trong Khu Vực Theo Dõi
Chương 49 - Tín Túc Meo Một Tiếng
Chương 50 - Trung Thành Có Thể Bị Phản Bội Nhưng Sợ Hãi Thì Không
Chương 51 - Có Một Luật Sư Phù Hợp Tất Cả Điều Kiện
Chương 52 - Tín Túc Khiến Cậu Nhớ Tới Những Người Đó
Chương 53 - Trong Phòng Không Một Bóng Người
Chương 54 - Sao Có Thể Xác Định Người Này Còn Sống?
Chương 55 - Tín Túc Đau Khổ, Ngồi Xổm Trên Đất
Chương 56 - Bò Cạp Sa Mạc
Chương 57 - Nếu Phùng Nham Ngũ Không Chết
Chương 58 - Anh Chỉ Cảm Thấy Hơi Mệt Mỏi
Chương 59 - Tín Túc Lặng Lẽ Quay Đầu Lại
Chương 60 - Anh Đổ Máu Rồi
Chương 61 - Đúng Là Tôi Đã Giết Người
Chương 62 - Mày Có Biết Tống Đình Lan Chết Thế Nào Không?
Chương 63 - Một Tiếng Súng Vang Lên
Chương 64 - Lâm Tái Xuyên Ói Ra Một Ngụm Máu
Chương 65 - Một Thưở Thiếu Niên
Chương 66 - Không Hiểu Sao Lại Hay Có Cảm Giác Như Đang Hẹn Hò
Chương 67 - Mài Đao
Chương 68 - Chính Cậu Đang Tự Giết Mình
Chương 69 - Tín Túc Nói: Tạm Biệt
Chương 70 - Trên Thế Gian Này Không Có Người Thứ Hai Có Thể Mang Tín Túc Trở Về
Chương 71 - Bởi Vì Là Cậu Nên Không Cần Lí Do
Chương 72 - Cơ Thể Gầy Gò Giống Như Còn Chưa Phát Triển Hết
Chương 73 - Đau Lắm!
Chương 74 - Cậu Thích Tín Túc Phải Không?
Chương 75 - Cơ Thể Tín Túc Có Một Vẻ Gầy Gò Bệnh Tật
Chương 76 - Mở Cửa!
Chương 77 - Tôi Sẵn Lòng Tin Tưởng Cậu Ấy
Chương 78 - Sườn Mặt Cay Nghiệt, Lạnh Lùng
Chương 79 - Cực Kỳ Rực Rỡ Nhưng Lại Sắc Bén, Lạnh Như Băng
Chương 80 - Cùng Cực Kỳ Xinh Đẹp Nhưng Hai Hình Thái Sinh Trưởng Khác Nhau
Chương 81 - Bữa Tối Bốn Người
Chương 82 - Đúng Là Hơi Đáng Tiếc
Chương 83 - Dù Sao Cũng Không Phải Người Một Đường
Chương 84 - Ý Tốt Lại Không Chịu Để Lộ Ra
Chương 85 - Em Muốn Ở Lại Hay Để Anh Theo Em?
Chương 86 - Rực Rỡ, Xinh Đẹp, Sáng Ngời Thoáng Qua
Chương 87 - Diêm Vương (Hết Quyển 2)
Chương 88 - Hoa Hồng Xanh
Chương 89 - Vâng, Em Thích Anh
Chương 90 - Cả Cục Công An Thành Phố Đều Biết
Chương 91 - Bé Thiền
Chương 92 - Kính Lọc Của Anh Đối Với Em Đã Dày Đến Mức Này Rồi Sao?
Chương 93 - Cả Đêm Không Có Tin Tức
Chương 94 - Có Can Đảm Vạch Trần Hành Vi Phạm Tội Đã Phải Trải Qua
Chương 95 - Ngọc Nát Đá Tan
Chương 96 - Cậu Ấm Thừa Kế Gia Tộc Họ Trương Vui Buồn Thất Thường
Chương 97 - Ngài Cứ Coi Như Tôi Nhất Định Phải Đi Cùng Đường Với Em Ấy
Chương 98 - Trong Số Bọn Họ, Nhất Định Có Người Đang Nói Dối
Chương 99 - Nội Tâm Vốn Lương Thiện Trở Thành Lưỡi Dao Sắc Bén Có Độc
Chương 100 - Đàn Ông Đều Thích Kiểu Em Gái Ngọt Ngào
Chương 101 - Nói Mấy Lời Đường Mật Thế Này Cũng Phải Xem Thiên Phú
Chương 102 - Gần Gũi Và Ỷ Lại Có Một Không Hai
Chương 103 - Có Người Thấy Thiệu Từ Ở Hiện Trường Tai Nạn
Chương 104 - Anh Có Tin Báo Ứng Không?
Chương 105 - Không Gì Hơn Việc Giết Người Diệt Tâm
Chương 106 - Vậy Ngài Tổng Giám Đốc Tín Thì Sao?
Chương 107 - Ngày Mưa
Chương 108 - Anh Sẽ Tha Thứ Cho Em Chứ?
Chương 109 - Chương Phỉ Không Hiểu Sao Thấy Chột Dạ
Chương 110 - Rắn Độc Thường Đều Khoác Một Lớp Da Xinh Đẹp Lóa Mắt
Chương 111 - Phó Thải
Chương 112 - Bày Mưa Tính Kế
Chương 113 - Thế Thì Ôm Trước Một Cái Trước Đã
Chương 114 - Dùng Sắc Đẹp Quyến Rũ Thì Có Được Cộng Điểm Không?
Chương 115 - Kế Thứ Ba Mươi Sáu
Chương 116 - Tôi Đều Nghe Anh Trai Tôi
Chương 117 - Lạnh Nhạt, Yêu Dị, Lại Lẳng Lơ Muôn Phần
Chương 118 - Sườn Xám
Chương 119 - Ác Ý Và Lòng Tham Nào Đó Cực Kỳ Mơ Hồ
Chương 120 - Kẻ Giết Người Đang Mặc Sức Vui Vẻ
Chương 121 - Thất Truyền
Chương 122 - Gặp Mặt
Chương 123 - Giờ Đã Sạch Chưa?
Chương 124 - Gậy Ông Đập Lưng Ông
Chương 125 - Giọt Mực Đỏ Rơi Vào Vũng Máu, Đương Nhiên Không Thấy Màu
Chương 126 - Cõng
Chương 127 - Phòng Xem Phim
Chương 128 - Nếu Không Phải Anh Điều Tra Đến Bước Này...
Chương 129 - Phó Thải
Chương 130 - Hẳn Chúng Ta Rất Có Duyên
Chương 131 - Thiếu Niên
Chương 132 - Anh Chỉ Muốn Tống Ông Ta Vào Tù Thôi Sao?
Chương 133 - Đánh Trả
Chương 134 - Vì Một Người Bạn Chưa Từng Gặp
Chương 135 - Không Bằng Bắt Tên Cảnh Sát
Chương 136 - Lúc Xuống Địa Ngục Không Phải Nên Gõ Cửa Diêm Vương Chút À?
Chương 137 - Cho Nên Hôm Nay Anh Muốn Em Gọi Anh Thế Nào?
Chương 138 - Diễn Viên Đó Tên Là Phó Thải (Hết Quyển 3)
Chương 139 - Đôi Nhẫn
Chương 140 - Hai Vụ Án Mạng
Chương 141 - Mùa Đông Này
Chương 142 - Đặc Biệt Là Thông Tin Liên Quan Đến Nữ Giới
Chương 101
Loại chuyện nói mấy lời đường mật thế này cũng phải xem Thiên phú
"Đúng rồi! Đang khen cậu đấy!
"
Tín Túc là người nhỏ tuổi nhất trong đội điều tra hình sự. Ngày thường, cậu luôn hưởng đãi ngộ cưng chiều của cả đội. Giờ, mang ra so sánh với mấy nhà tư bản khiến người khác chán ghét lại càng thấy cậu đáng yêu hơn.
Chương Phỉ thấy cậu đi đến, bắt đầu cất lên nỗi lòng của fan mẹ, "Nhóc Tín Túc của chúng ta không chỉ có tiền còn lễ phép, lớn lên lại xinh đẹp như vậy. Đúng thật là không thể bắt bẻ!
"
Hạ Tranh cũng bổ sung, "Thật ra, ban đầu, lúc Tín Túc mới đến, tôi cho rằng cậu ấy nhất định không quen hoàn cảnh công tác của chúng ta. Dù sao thì so với những biệt thự rộng lớn xa hoa, văn phòng chúng ta có vẻ hơi bé một chút. Không ngờ, cậu ấy lại thích ứng rất nhanh".
Tín Túc ngày thường quả thực không có tật xấu kén chọn của mấy cậu ấm con nhà giàu. Cậu giống với loại mèo chỉ cần dùng thực phẩm đóng hộp dành cho mèo là có thể nuôi được. Đồ vật đắt giá duy nhất là tủ lạnh nhỏ luôn đầy ắp đồ ngọt tráng miệng. Dù thế, đồ cơ bản đều là Lâm Tái Xuyên mua cho cậu, cậu phải tiêu đến tiền.
Tín Túc thản nhiên tiếp nhận lời khen của các đồng sự. Đặc biệt, cậu còn rất biết ý, có qua có lại, mỉm cười nói: "Tôi xin mời mọi người uống trà chiều. Có yêu cầu gì, có thể nói với tôi".
Chương Phỉ là người đầu tiên giơ tay phối hợp, "Tôi muốn thêm một phần trân châu giòn. Cảm ơn ông chủ lớn!
"
"Còn tôi muốn một phần trà bưởi!
"
"Tôi muốn trà sữa trân châu là được!
"
Tín Túc: "Được".
Lâm Tái Xuyên: "...
.
.
.
.
.
.
.
"
Cửa hàng trà sữa "cung cấp đặc biệt" cho Tín Túc kia cuối cùng cũng có những khách hàng khác.
Tín Túc đứng ở cửa, khoanh tay, dựa lưng vào tường, nhìn chằm chằm Lâm Tái Xuyên, hai mắt hơi cong cong đầy vẻ thiếu đứng đắn, hỏi anh: "Xin hỏi đội trưởng Lâm muốn uống gì?"
Làm trò trước mặt nhiều cảnh sát trong văn phòng như vậy, Lâm Tái Xuyên không nói gì, chỉ đi đến bên cạnh, kéo cổ tay cậu, cùng Tín Túc rời khỏi văn phòng.
Chương Phỉ dõi mắt nhìn theo, im lặng trong hai giây, chớp chớp hai mắt, "Hóa ra hai người kia bây giờ đã ngang nhiên đến mức này rồi cơ à?"
Hạ Tranh yên lặng cúi đầu, vờ không nhìn thấy gì.