Đỉnh Cấp Tông Sư

Đỉnh Cấp Tông Sư

Cập nhật: 08/04/2024
Tác giả: Tô Minh
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 6,515,914
Đánh giá:                        
Đô thị
     
     

Càng chưa nói đến, Tô Minh chưa đến 30 tuổi mà đã là Đại Đế hạ vị chín chuyển! Quả thực là yêu nghiệt tuyệt đại không thể tưởng tượng nổi! Nghe nói còn có thế chiến đấu vượt cấp, cũng quả thực có tư cách để phá lệ rồi!

Lưu Mộc Sàn và Vương Thừa Quy gật đầu nói: “Phó viện trưởng Tống cứ thoải mái sắp xếp”.

Tâm trạng của hai người không tệ, Tống Xạ Sơn không biết do đầu óc để đâu fôi hay là

thế nào mà xem ra quả thực không còn hứng thú với Lăng Dương nữa.

Lẽ nào, là vì nể mặt hai người họ sao? Lập tức địch ý với Tống Xạ Sơn đã giảm đi không ít.

Mặc dù Quân Tốc Tốc không hiểu, trong lòng cực kỳ buồn bực, nhưng cô ta biết sư tôn đã đưa ra quyết định thì không thể nhiều lời nữa, không thể quá phận được, cô ta cũng không phải là người không biết suy nghĩ.

Đương nhiên, trong lòng rất tiếc nuối là thật, cò ta đã dự tính

rồi, sau chuyện này nhất định sẽ đi hỏi sư tôn rốt cuộc là tại sao? Sư tôn có lẽ sẽ có lý do của mình chứ nhỉ? Cô ta quá tò mò rồi.

“Ồ? Chuyện gì vậy?”, sắc mặt Tống Xạ Sơn không có quá nhiều cảm xúc, thật sự đã đứng lại, quay đầu nhìn về phía Lăng Dương mỉm cười.

Còn trên sân sát hạch lúc này lại một mảng yên tĩnh.

Tất cả mọi người đều gắt gao nhìn chằm chằm vào Lăng Dương, ngừng thở, căng thẳng.

“Phó viện trưởng Tống, vừa

nãy ông nói ông muốn đưa vị huynh đệ Tô Minh này tới Nội Vụ Các lấy võ phục của đệ tử chân viện sao? Tòi to gam dám hỏi, trước đó tôi đã được nghe nói, từ trước đến nay trong lịch sử của học viện Hỗn Độn chưa từng có ai vừa mới vào học viện đã được trở thành đệ tử chân viện. Không biết vị huynh đệ Tô Minh này có chỗ nào đã đả động được phó viện trưởng Tống, khiến phó viện trưởng Tống phải phá vỡ quy tắc của học viện Hỗn Độn vậy?”, Lăng Dương hít sâu một hơi, chắp tay lại, cung kính hỏi. Dáng vẻ cung kính nhưng thực chất là chất vấn, chính là chất vấn, không cần phải nghi ngờ.

Trên thực tế, không chỉ là Lăng Dương, những người có mặt ở đó, trừ một bộ phận nhỏ như Lưu Mộc Sàn và Vương Thừa Quy ra thì gần như tất cả mọi người đều vô cùng vô cùng tò mò. Học viện Hỗn Độn vốn dĩ là một nơi hội tụ những yêu nghiệt tuyệt đại, làm gì có ai không phải là trong hàng tỷ người mới có một người chứ? Nhưng cũng chưa từng có ai được nhảy cách lên chân viện cả!

Ánh mắt của Quân Tốc Tốc nhìn về phía Lăng Dương cũng không còn thiện cảm nữa, thậm chí còn là phẫn nộ.

Không biết tốt xấu.

Đúng, trước đó cò ta cũng tán thưởng thiên phú võ đạo khủng bố của Lăng Dương, nhưng không có nghĩa là Lăng Dương lại có thế láo xược như vậy.

Cô ta vô cùng vô cùng tòn kính sư tôn Tống Xạ Sơn.

Sự chất vấn hiện tại của Lăng Dương khiến cô ta dâng lên sự thù địch cực lớn.

“Bởi vì cậu ấy đủ tư cách!

”, Tống Xạ Sơn thản nhiên nói.

Nói thẳng.

Không có bất cứ khiêm tốn hay nội liềm nào.

Đừng nói là một đệ tử chân viện, nếu như Tô Minh bằng lòng, có thể coi trọng thì đến vị trí viện trưởng, viện trưởng đương nhiệm e là cũng hai tay dâng lên cho anh ấy chứ.

Lăng Dương đỉnh đầu gần như bốc hỏa!

Đủ tư cách? Thế nào là đủ tư cách chứ?

Nếu như Tô Minh đủ tư cách, vậy Lăng Dương càng đủ tư cách hơn. Lăng Dương cảm thấy đầu óc của Tống Xạ Sơn có

vấn đề, càng không có mắt nhìn người.

Hai chữ phẫn nộ gần như được viết lên mặt Lăng Dương rồi.

Hít sâu một hơi, Lăng Dương miên cưỡng kiềm chế lửa giận, ngẩng đầu lên, nói: “Phó viện trưởng Tống, tôi muốn khiêu chiến Tô Minh đây một trận, có thể không?”

Mặc dù đang hỏi Tống Xạ Sơn, nhưng trên thực tế, ánh mắt của Lăng Dương đã nhắm vào Tô Minh.

Là chiến ý, là ánh mắt khiêu

khích.