Đỉnh Cấp Tông Sư

Đỉnh Cấp Tông Sư

Cập nhật: 08/04/2024
Tác giả: Tô Minh
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 6,515,161
Đánh giá:                        
Đô thị
     
     

Sức mạnh công phá khiến người ta phải nghẹt thở nồng đặc đến cực điểm, tràn ngập không gian, chỉ một hơi thở thôi đã có cảm giác huyết mạch nố tung, huyết dịch như thiêu như đốt.

Huyền Sơ Tinh cũng tốt, Huyền Thi Yến cũng vậy, lúc này khóe miệng đều tràn ra tia máu, toàn thân run rẩy, sắc mặt tái nhợt, khí tức rối loạn, không khống chế được mà lùi bước, liên tục thối lui!

Hai người phụ nữ đều vô cùng kinh hãi, khiếp sợ trước sức mạnh của Nhạc Diễn!

Khoảnh khắc tiếp theo.

Khi khí tức của thanh trường kiếm màu lam tích trữ lên đến cực điểm, giống như một thanh kiếm đón ngày

trọng đại, Nhạc Diễn mãnh liệt chấn động cổ tay, kiếm quyết phức tạp lúc ấn lúc hiện phóng vụt tới…

“Xùy!

Kiếm di chuyển.

Vừa động chính là trời đất sông núi rền vang, sinh linh vạn vật cùng cộng hưởng, phút chốc xuất ra chín đạo kiếm quang liên tiếp.

Kiếm quang đó hóa thành ánh nước màu lam bạc, va chạm trực diện với chỉ ấn kia của Tô Minh.

“Sẽ không thế…”, đáy lòng Nhạc Diễn trong tiềm thức muốn nói một câu ‘sẽ không lật thuyền trong mương đó chứ?’

Tuy nhiên, lời nói còn chưa thốt thành tiếng.

“Rắc rắc rắc…”

Kiếm ý than khóc.

Sự thối lui của quy luật nước giai đoạn tám.

Ý cảnh hủy diệt giai đoạn bảy đỉnh phong run rẩy.

Âm thách vỡ nát, nứt lìa của kiếm quang.

Liên tiếp vang lên.

Tại đây có hình ảnh

Nhưng trước mắt…

Gặp quỷ rồi!

Đặc biệt là Huyền Thi Yến, vốn đang trốn trong vết nứt hư không giữa trời lúc này cũng xém chút thì rơi xuống.

Ngoại giới.

Cũng không khác bên kia là bao…

Một mảnh trầm mặc.

Một mảnh hóa đá.

Sắc mặt của Huyền Tinh Bình là đặc sắc nhất, gương mặt bà ta co giật không ngừng biến đối, có chút choáng váng, khuôn mặt không giải thích được mà đau rát.

Nhưng vẫn không nhịn được mà cứng miệng, nghiêm giọng rống lên:

“Cậu Nhạc không thể nào thua con kiến đến cảnh giới Tiên Nhân cũng chưa đạt tới đó!

Giọng nói hổn hển phẫn nộ của Huyền Tinh Bình tràn ngập căm tức.

Vừa dứt lời.

Trong bí cảnh.

Chỉ ấn kia của Tô Minh vẫn tiếp tục phóng về phía trước.

Vẫn như cũ không mặn không nhạt, dường như vẫn bình thường.

Nhưng chỉ ấn đã ở trước mặt Nhạc Diễn.

“Tháp, lên!

”, Nhạc Diễn bất giác lùi về phía sau, trong tiềm thức muốn dùng chuyển động của cơ thể để thoát khỏi sự vây khóa từ chí ấn này, tuy nhiên lại không làm được, hắn đã vững vàng bị khóa chặt lây.

Chỉ có thể gian nan chống lại.

Vì vậy chỉ có thể sử dụng tháp vàng đó.

Cũng chính là điểm dựa lớn nhất của hắn.

Thân tháp vốn tròn trịa hoàn hảo nay lại lõm xuống, ánh sáng vàng cũng phiêu tán.

Rõ ràng, tháp vàng đã phải chịu tổn hại.

Tinh thần Nhạc Diễn chấn động, tâm cảnh võ đạo cũng lung lay.