Đỉnh Cấp Tông Sư

Đỉnh Cấp Tông Sư

Cập nhật: 08/04/2024
Tác giả: Tô Minh
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 6,515,161
Đánh giá:                        
Đô thị
     
     

Vì vậy anh quyết định không nghĩ nhiều nữa, sau này tính tiếp.

“Hì hì! Khôi phục được ký ức khai sáng nền văn minh Xương rồi thì mình có thể hoàn toàn nắm bắt được khí vận văn minh của nền văn minh Xương”, sau đó Tô Minh hít một hơi thật sâu rồi tự nói có chút phấn khích.

Đợi lâu như vậy rồi…

Cuối cùng cũng đến rồi.

Một giây sau, Tô Minh đọc thầm pháp quyết, lời nguyền có được ban nãy, sau đó cộng thêm khí vận nên anh có thể cảm nhận được, dường như cả nền văn minh Xương đã trở thành một thế giới trong của anh.

Một mặt, ở một vị trí nào đó của nền văn minh Xương có thể tạo ra linh khí và vận khí. Mặt khác cũng có thể tước đoạt, rút tất cả linh khí của bất cứ nơi nào trong nền văn minh Xương và đánh nó thành tử địa.

Đúng là thần của nền văn minh Xương mà.

Tô Minh không do dự gì mà tạo nên linh hải cho thế giới Tiểu Thiên, Chiến Uyên và Chiến Thành của nền văn minh Xương.

Linh hải vô cùng khủng khiếp!

Linh hải sục sôi, nhất thời toàn bộ Chiến Thành đều bắt đầu có linh khí, linh khí nhiều gấp mười đến trăm lần.

Có thể tưởng tượng bắt đầu từ lúc này Chiến Thành sẽ trở thành nơi có linh khí nhiều nhất trong cả nền văn minh Xương. Từ đó tốc độ tu luyện của bố mẹ, người thân và những người phụ nữ của mình cũng sẽ tăng lên nhiều.

Là chủ của nền văn minh Xương, Tô Minh cũng coi như khá ích kỷ, ích kỷ một cách lộ liễu. Nhưng cũng chẳng sao cả, có phúc không để cho bố mẹ, người thân và những người phụ nữ của mình hưởng thì còn để cho ai vào đây nữa?

Tiếp đến.

Tô Minh sử dụng ý niệm kết nối với bia Huyền Diệu.

“Thời gian qua mày đã chịu khổ nhiều rồi”, Tô Minh an ủi nó. Vì đã đến giới hạn nên những ngày tháng qua nó không thể thăng cấp được nữa, trừ khi trở thành binh khí duy nhất tượng trưng cho nền văn minh Xương, mượn số mệnh của nền văn mình để phá vỡ ràng buộc thì may ra còn có thể tiếp tục đột phá.

Vậy nên bia Huyền Diệu không được dùng đến một thời gian rồi, cứ giằng co như thế, mãi mà chưa thể biến thành một món tiên khí.

Còn bây giờ…

“Lấy tên ta, thông huyền diệu, lập bia trời. Bia Huyền Diệu, hiện!

”, Tô Minh trầm giọng quát.

Việc khai triển bia Huyền Diện nay đã nằm trong tầm tay.

Chú ngôn thoắt ẩn thoắt hiện.

Niệm pháp lưu chuyển.

Chú thuật bập bênh.

Số mệnh kéo tới.

Bia Huyền Diệu run rẩy trong vui sướng…

Chốc lát sau.

Ầm…

Những gông cùm bị phá tan.

Bia Huyền Diệu đã tiến tới cấp bậc tiên khí.

Nhưng đây vẫn chưa phải giới hạn của nó.

Đầu tiên là tiên khí hạ phẩm, kế đến là trung phẩm rồi thượng phẩm. Tất cả vẫn chưa kết thúc.

Cuối cùng, cấp bậc của bia Huyền Diệu dừng ở bán bộ tổ khí.

“Tốt lắm”, Tô Minh cực kỳ hài lòng. Bia Huyền Diệu đã hoàn toàn lột xác, trên thân nó có vô số ký tự cấm vô thượng cùng vầng sáng tầng tầng lớp lớp đầy uy thế, ngoài ra còn có các loại quy luật, vận pháp huyền diệu của trận tắc và những âm thanh du dương.

Quả đúng như cái tên Huyền Diệu của nó, hiện thân của những điều kì diệu

nhất.

Mà đây mới chỉ là bắt đầu.

Sau khi bứt phá giới hạn, bia Huyền Diệu hoàn toàn có thể thôn tính những binh khí chỉ bảo khác để tiếp tục nâng cao cấp bậc của mình.

Trong thời gian qua, Tô Minh thu thập được một lượng lớn vũ khí quý giá. Cả một kho tàng của tộc Nghịch Huyết Ma Hổ, nhẫn Không Gian của các vị minh chủ liên minh Vô Song, của Phù Dịch, Phù Thông Hải, của vị hoàng tử Tiên quốc nọ và một đống người nữa cơ mà, binh khí quý báu chất đống trong đó luôn đấy.

Lấy cho bia Huyền Diệu hấp thu thì đủ để nó dùng khá lâu.

“Đừng để tao thất vọng đấy, đợi tin tốt từ mày”, Tô Minh thì thầm rồi dùng ý

niệm đưa bia Huyền Diệu trở lại vào trong cơ thế mình, đồng thời vô số binh khí cao cấp bay về phía nó dưới sự áp chế và tế luyện của kho tàng huyết mạch.

Dù gì bia Huyền Diệu cũng là binh khí bản mạng nên Tô Minh dùng nó rất thuận tay.

Mặc dù đỉnh Thần Ma ấn chứa sức công phá cực kỳ mạnh mẽ, tính ra thì hầu như không có cái gì sánh bằng nó nhưng trên thực tế, dùng đỉnh Thần Ma lại có gì đó không được trơn tru cho lắm

Tô Minh nhớ những ngày cần là dùng bia Huyền Diệu lắm rồi.

Cuối cùng ngày này cũng đến.