Đỉnh Cấp Tông Sư

Đỉnh Cấp Tông Sư

Cập nhật: 08/04/2024
Tác giả: Tô Minh
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 6,516,068
Đánh giá:                        
Đô thị
     
     

Học viện Hỗn Độn.

“Xuy!

Thành Hủy Diệt đột ngột bị phong hóa, sụp đổ rồi hóa thành hư vô.

Đồng thời một bóng người đi từ trong thành Hủy Diệt ra.

Chính là Tô Minh.

“Toái Hồn Trảm, Hồn Tù, Yên Hồn Phong Bạo…”, Tô Minh lẩm nhẩm tự nói, trong ánh mắt nội liễm thâm thúy đầy vẻ thỏa mãn.

Trong ký ức hồn đạo kiếp trước ước chừng có khoảng bảy loại hồn kỹ. Hơn nữa, mỗi loại đều đã lĩnh hội đến cấp độ viên mãn.

Hấp thụ hoàn toàn ký ức hồn đạo xong, Tô Minh cũng lĩnh ngộ sáu loại hồn kỹ này đến viên mãn như nghi thức xối nước lên đầu Đề Hồ vậy.

Điên cuồng khai thông về mặt hồn kỹ. Từ nay về sau, hồn kỹ sẽ trở thành đại chiêu thường xuyên của anh! Như hổ mọc thêm cánh.

“Tô Minh… cuối cùng anh cũng ra rồi”, Mộng Li Khinh Đàn nhanh chóng đi tới, gương mặt tuyệt đẹp dưới khăn che mặt đầy vẻ vui mừng, đã đợi đến mấy ngày rồi.

Đám người Tống Xạ Sơn và Bạch Kiếm cũng hết sức mừng rỡ, mặc dù đều biết Tô Minh vào trong thành Hủy Diệt có lẽ cũng không có nguy hiểm gì, nhưng chưa ra ngoài thì vẫn có chút lo lắng.

Bây giờ cuối cùng Tô Minh cũng ra rồi, tảng đá trong lòng cũng được buông xuống.

“Anh!

”, Tô Ly xúc động lao tới nhanh hơn cả Mộng Li Khinh Đàn, ôm chặt lấy Tô Minh, đôi tay nhõng nhẽo ôm chặt lấy cổ Tô Minh.

“Lớn thế này rồi mà vẫn y hệt như hồi còn nhỏ”, Tô Minh cưng chiều gõ vào trán Tô Ly.

“Đau”, Tô Ly bĩu môi, hừ một tiếng: “Anh, anh ghét em rồi à?”

“Đúng, ghét em rồi đó”, Tô Minh cười nói.

“Hừ”, mặc dù biết Tô Minh nói đùa, nhưng Tô Ly vẫn hừ một tiếng, cánh tay đang ôm lấy cổ Tô Minh đồng thời càng siết chặt hơn: “Không buông ra đó, cho anh ghét luôn”.

“Được rồi, Khinh Đàn hình như có việc gì”, lúc này, Mộng Li Khinh Đàn đã đi tới, Tô Minh không khỏi lên tiếng, Tô Ly

mới chịu buông tay ra.

“Tô Minh, tôi quả thật có việc”, Mộng Li Khinh Đàn khẽ giọng nghiêm túc nói, sau đó đã kể lại toàn bộ chuyện ở nền văn minh chết Hoang Diệm ra một cách vô cùng tỉ mỉ.

ước chừng nói đúng trong thời gian một nén hương.

Từ lúc làm sao phát hiện ra nền văn minh chết Hoang Diệm cho tới khi những chuyện đã xảy ra trong nền văn minh chết Hoang Diệm, đều nói ra rất rõ ràng.

“Thuộc tính hỏa sao?”, nghe xong,

Tô Minh quả thực có hứng thú.

Anh có Thái u Hỏa.

Thái u Hỏa rất mạnh, nhưng hoàn toàn có thể trở nên mạnh hơn!

Dựa theo những gì Mộng Li Khinh Đàn nói thì thuộc tính hỏa trong nền văn minh chết Hoang Diệm có lẽ tương đối khủng bố, hơn nữa, cấp độ rất cao. Nếu như có thể lấy được hạch văn minh của nền văn minh chết Hoang Diệm thì gần như có thế chắc chắn đưa Thái u Hỏa lên một tầng cao mới.

Đối với Tô Minh mà nói đúng là rất có mê lực.

“Vậy thì đi xem sao”, cuối cùng Tô Minh đã có quyết định.

Miếng bánh ngọt to béo này không có lý do gì để bỏ qua.

Đặc biệt với thực lực hiện tại của anh ta, đã mạnh mẽ vượt mọi lẽ thường,

Như bắt ba ba trong hũ vậy, không phải sao?

“Cảm ơn”, Mộng Li Khinh Đàn buông lỏng trái tim đang thắt chặt.

“Tôi là vì bản thân mình, cô đi theo tôi, nhiều nhất là tôi ăn thịt, cô cũng được một phần canh, có gì phải cảm ơn đâu”, Tô Minh cười đáp.

“Như vậy cũng đã hài lòng rồi, còn vui vẻ hơn so với người khác đạt được”, Mộng Li Khinh Đàn nói xong liền cảm thấy trong lời nói của mình có chút ám

muội, khuôn mặt dưới khăn che lập tức có chút nóng bừng.