Đỉnh Cấp Tông Sư

Đỉnh Cấp Tông Sư

Cập nhật: 08/04/2024
Tác giả: Tô Minh
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 6,515,161
Đánh giá:                        
Đô thị
     
     

Tiếc là đã đánh giá cao thực lực của mình.

Cơ thể cô ta nhoáng lên.

“Đã cho cô cơ hội rồi mà còn không biết quý trọng”, Tô Minh y như một con quỷ, chợt chắn trước mặt cô ta.

Quy luật không gian bát đoạn đỉnh phong được Tô Minh phát huy đến cùng cực, với tốc độ ấy thì sao Đồng Tinh có thể sánh nổi?

“Để tôi tiễn cô một đoạn đường vậy”, Đồng Tinh ngơ ngác, đầu óc trống rỗng, còn Tô Minh lại lạnh nhạt nói, rồi giơ tay lên, khẽ vỗ lên vai cô ta.

Cái vỗ ấy rất nhẹ, chỉ đơn giản là khẽ vỗ một cái, thế nhưng, cảnh trượng trước mắt lại vô cùng kinh khủng… Từ bả vai

Đồng Tinh lan dần ra cả cơ thế cô ta, giống hàng loại quân bài domino điên cuồng sụp xuống, rồi hóa thành cát bụi, kể cả là thần hồn.

Cho cũng cho cơ hội rồi, chỉ cần Đồng Tinh dập đầu xin lỗi với Huyền Sơ Tinh và tự chặt một tay là được. Tiếc  là, cô ta lại chọn cách tấn công Huyền Sơ Tinh, giãy giụa trong vô ích, vậy kết quả chỉ có chết.

Sau khi giải quyết Đồng Tinh và người bảo vệ của cô ta, Tô Minh bèn đi về bên cạnh Huyền Sơ Tinh.

Giờ phút này, mọi âm thanh đều biến mất… Mấy ngàn người có mặt ở đây đều kinh ngạc, hoảng sợ không thốt nên lời… Từng đôi mắt nhìn chằm chằm vào Tô Minh, im lặng một lúc lâu.

Nếu hỏi trong thế hệ trẻ có ai giết chết được bán bộ Tiên Hoàng không?

Đáp án  là có và có thế tìm được tám hay mười người trong số những người đang có mặt ở đây.

Nhưng Tô Minh mới bao nhiêu tuổi?

Anh còn chưa tới 30 tuổi.

Lại có cảnh giới thế nào?

Chỉ mới là Tiên Vương tầng chín

thôi.

Thế mà đã có thế giết chết bán bộ Tiên Hoàng giống như nghiền chết một con kiến! Chuyện này… thật sự hết sức đáng sợ!

Sau khi trở về bên cạnh Huyền Sơ Tinh, Tô Minh lại nhìn sang Diệp Lâm: “Theo đuổi Sơ Tinh, lại bị từ chối? Rồi thẹn quá hóa giận? Châm chọc khiêu khích?”

Anh vừa nói ra câu đó, bầu không khí nơi đây lại biến đổi.

Vô số người chợt hoàn hồn lại từ trong rung động, rồi nhìn chằm vào Tô Minh, căng thẳng, kích động không thôi.

Vụ gì đây?

Tô Minh định gây hấn với Diệp Lâm hả?

Tuy Tô Minh có thể giết chết bán bộ Tiên Hoàng một cách dễ dàng, điều đó khiến người ta chấn động như nhìn thấy quỷ. Nhưng, đây cũng không đại biểu rằng anh có tư cách gây hấn với một yêu nghiệt Tiên Hoàng tầng hai chân chính. Đơn giản vì sự chênh lệch giữa hai cảnh giới ấy là rất lớn, vượt cả một cảnh giới lớn.

Hơn nữa, một yêu nghiệt cấp độ như Diệp Lâm thì thực lực còn mạnh hơn cả cảnh giới.

Chính Diệp Lâm cũng hơi kinh ngạc, không kiềm được bật cười.

“Sao? Anh Tô giết Đồng Tinh và người bảo vệ của cô ta còn chưa đủ, định giết thêm Diệp Lâm tôi đế ra oai à?”, Diệp Lâm hừ lạnh, khinh bỉ nói.

Nghĩ rằng giết được bán bộ Tiên Hoàng là hay lắm hả? Đúng là không biết sống chết.

“Xin lỗi Sơ Tinh đi, rồi chuyện này coi như xong”, Tô Minh nói.

Anh cũng không phải loại người không nói lý lẽ. Dù sao, theo lời Huyền Tinh Bình thì Diệp Lâm chẳng làm gì sai cả, theo đuổi Sơ Tình là chuyện bình thường, vì Sơ Tinh thật sự rất xinh đẹp.

Còn chuyện bị từ chối, sau đó châm chọc mấy câu, cũng không coi như quá quắt.

Đồng Tinh là sỉ nhục, khiêu khích, mớ miệng là “con đĩ’. Nhưng Diệp Lâm lại không phải thế.

Vì lý do đó nên Tô Minh chỉ bảo Diệp Lâm xin lỗi Huyền Sơ Tình, rồi thôi.

Thế nhưng… câu nói ấy khi vào tai Diệp Lâm và những người khác thì lại mang nghĩa khác!

“Ha ha ha ha ha…”, Diệp Lâm cười ha ha nhìn Tô Minh, không khỏi lắc đầu: “Không có thực lực thì đừng có mà làm ra vẻ. Khi đối mặt với Đồng Tinh, anh muốn cô ta dập đầu xin lỗi, rồi tự chặt một tay. Nhưng với tôi, chỉ cần nói xin lỗi là được? Chậc chậc… Anh sợ chọc giận tôi chứ gì? Nếu sợ thì đừng làm màu! Anh Tô, anh vẫn còn quá trẻ, anh nghĩ

rằng tôi sẽ phối hợp với anh chắc?”

Diệp Lâm chế giễu, khinh bỉ không chút nể nang.

Có giỏi, anh cũng bảo tôi dập đầu xin lỗi, tự chặt một tay coi? Thứ hãm!

Mấy ngàn người có mặt ở đây cũng nhìn Tô Minh với ánh mắt khinh bỉ.

Thú vị ghê, chàng trai, anh Diệp không phối hợp với anh, để xem anh diễn tiếp thế nào? Có xấu hổ, mất mặt không? Chậc chậc… thú vị thật đó.

Vô số ánh mắt đổ dồn lên người Tô Minh, định xem Tô Minh xấu hổ, sợ hãi, luống cuống thế nào. Song, điều khiến người ta không ngờ là chàng trai chưa đến 30 tuổi kia lại có tâm lý khá vững vàng, rất bình tĩnh.