Đỉnh Cấp Tông Sư

Đỉnh Cấp Tông Sư

Cập nhật: 08/04/2024
Tác giả: Tô Minh
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 6,515,161
Đánh giá:                        
Đô thị
     
     

Đương nhiên, càng quan trọng hơn chính là, vừa rồi, từ lời Tống Cẩm Phồn, anh còn có được một tin tức: Thành chủ Vô Lượng kiếm thành – Tiêu Quân có ba đệ tử, Cẩm Phồn chỉ là một trong ba đệ tử, trên cô ta còn có hai sư tỷ, lai lịch hai sư tỷ này cũng không vừa gì.

Mặc dù, Tống Cẩm Phồn đã cố gắng tránh nhắc đến hai sư tỷ này.

Nhưng Tô Minh có thần hồn ở cấp bậc nào chứ? Từ trong lời của Tống Cẩm

Phồn đã có thể đoán ra dường như Cẩm Phồn có phần e sợ hai sư tỷ này.

Chẳng lẽ Cẩm Phồn bị hai sư tỷ kia của mình ức hiếp sao?

Nếu như vậy.

Thì không thể không đi một chuyến.

Cẩm Phồn là người của anh.

ức hiếp Cẩm Phồn? Không chết không bỏ qua!

“Vậy bây giờ chúng ta sẽ đi đến Vô Lượng kiếm thành”. Lúc này, Tống Cẩm Phồn vẫn còn chưa hết phấn khích, kéo cánh tay Tô Minh, vô cùng vui mừng, vừa nghĩ đến thời gian này có thế ở cùng Tô Minh thì cô ta vui muốn chết mất.

Hơn nữa lại không sợ dì Nam biết, bởi vì cũng không phải là cô ta chủ động

đi tìm anh Tô.

Mà là anh Tô dựa vào thực lực và thiên phú của bản thân, sở hữu thực lực đáng sợẻ đúng lúc lại đụng phải cô ta.

Như vậy, cho dù dì Nam không vui thì cũng không thể cưỡng ép can thiệp.

Dì Nam đã từng nói: Nếu có một ngày, tên nhóc yếu ớt kia thật sự có thể phá vỡ ràng buộc, xuất hiện trước mặt mọi người thì dì Nam cũng không phản đối!

Thế nhưng.

Rất nhanh sau đó.

Tống Cẩm Phồn đột nhiên nhíu mày, lại còn vỗ bàn tay ngọc ngà vào đầu, có phần u sầu: “Không được, thôi vậy, em…”

“Sao vậy?”, Tô Minh hỏi.

“Em còn có nhiệm vụ, lần đầu tiên Cẩm Phồn chấp hành nhiệm vụ của sư tôn, nếu không thể hoàn thành nhiệm vụ tốt đẹp thì đại sư tỷ và nhị sư tỷ… Không phải…”, Tống Cẩm Phồn khẽ cắn môi đỏ, vừa muốn nói đại sư tỷ và nhị sư tỷ chắc chắn sẽ nhân cơ hội làm khó dễ, nhưng vì không muốn Tô Minh lo lắng, lại vội ngậm miệng lại.

Tô Minh thì đã hiếu ý của Tống Cấm Phồn.

“Nhiệm vụ gì?”, Tô Minh hỏi.

“Sư tôn bảo em đi đón một người đến Vô Lượng kiếm thành”. Tống Cẩm Phồn nghiêm túc nói: “Phía sau sư tôn có một lão tổ tông đã tu luyện con mắt Thiên Tâm, có thể nhìn thấy một vài chuyện tương lai. Lão tổ tông đó có vẻ như nhìn thấy trong nền văn minh cấp hai có một cô gái, tương lai sẽ rất lớn mạnh, rất đáng để sư tôn lôi kéo lúc này,

đón về, gieo nhân quả! Cô gái đó, hình như tên là… Là Huyền Diễm Thiên Lan, cái tên có hơi kỳ lạ!

“Huyền Diễm Thiên Lan?”, Tô Minh có phần kinh ngạc, nhưng cũng chỉ có một chút ngạc nhiên chợt loé lên mà thôi.

“Đúng vậy! Huyền Diễm Thiên Lan!

”, Tống Cấm Phồn gật đầu thật mạnh: “Theo như lời vị lão tổ tông có được con mắt Thiên Tâm kia thì Huyền Diễm Thiên Lan này vốn là người mang Hồng Mông Thể, tương lai có tiềm lực tiến lên nền văn minh cấp ba, cấp bốn”.

Tô Minh chỉ khẽ cười, nhưng, sâu trong nụ cười lại là sát ý.

Sâu trong đáy lòng Tô Minh, Huyền Diễm Thiên Lan đã nằm trong danh sách phải giết chết rồi!

Cho dù cô ta có thiên phú hay có thể chất gì thì sao? Thậm chí, càng có thiên phú có thể chất, thì càng nên chết sớm, dù sao còn tồn tại cùng chính là sự đe doạ.

Tống Cẩm Phồn còn muốn nói Huyền Diễm Thiên Lan gì gì nữa, nhưng còn chưa nói tiếp, đột nhiên chú đưa tin của cô ta vang lên âm thanh kỳ lạ.