Đỉnh Cấp Tông Sư

Đỉnh Cấp Tông Sư

Cập nhật: 08/04/2024
Tác giả: Tô Minh
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 6,515,161
Đánh giá:                        
Đô thị
     
     

Sau đó, ông ta lại chắp tay với Tô Minh: “Đệ tử của tôi chết trong tay cậu cũng đúng, cậu, rất lợi hại”.

Hà Lậu nói xong bèn xoay người bước đi.

Dù ông ta hết sức kinh ngạc và thưởng thức tư chất võ đạo tuyệt thế vô song của Tô Minh, nhưng lại không chấp nhận nổi việc đệ tử của mình chết trong tay anh. ông ta không tìm Tô Minh trả thù đã là rất kiềm nén rồi.

Tô Minh hơi bất ngờ, giết nhỏ xong lớn không xông tới à? Đúng là khó tin.

Nói thật, mấy năm nay anh đều giết nhỏ xong thì lại có lớn chạy tới.

Thậm chí, ban nãy, khi giết Bàng Hoành, anh còn chuẩn bị không chết không ngừng với học viện Kỷ Nguyên.

“Đừng bất ngờ, học viện Kỷ Nguyên không có nhỏ nhen như vậy”, người đàn ông trung niên áo trắng kia khẽ cười, mở miệng nói, rồi nhìn anh với ánh mắt đầy khen ngợi: “Nếu học viên học viện Kỷ Nguyên tôi bị người khác ỷ lớn hiếp nhỏ, bị cướp giật hay hạ độc hãm hại mà chết… thì dù là người làm việc lặt vặt, cả học viện cũng sẽ dốc hết sức không tiếc bất cứ giá nào trả thù, lấy lại công bằng cho họ. Học viện Kỷ Nguyên không chủ động gây chuyện, nhưng cũng không sợ rắc rối. Song, nếu là công bằng chiến đấu thì sống chết có số, phải tự gánh chịu hậu quả. Dù là bổn viện trưởng hay toàn bộ học viện cũng sẽ phân rõ đúng sai”.

“Xin chào tiền bối, tôi rất nể phục người”, Tô Minh gật đầu, chợt có chút thiện cảm với học viện Kỷ Nguyên, không hổ là học viện nổi tiếng nhất chư thiên vạn giới, chỉ với phong độ đó đã đủ để người ta cảm khái.

Thực tế, giờ đây Tô Minh cũng không biết có rất nhiều học viên và ban lãnh đạo của học viện Kỷ Nguyên đều vô cùng kinh ngạc vì sự xuất hiện của viện trưởng.

Tô Minh không phải người của học viện Kỷ Nguyên nên không biết sự ít xuất hiện của viện trưởng. Đừng nói là học viên, ngay cả những người đảm nhiệm chức vụ hơn trăm triệu năm trong ban lãnh đạo cũng chưa từng gặp viện trưởng dù chỉ một lần.

Mà nay, viện trưởng lại xuất hiện, trông còn là vì Tô Minh mới xuất hiện, quả thật khiến người ta phải run sợ. Lẽ nào, tư chất võ đạo của Tô Minh đã yêu nghiệt đến mức động trời như vậy?

Khiến cả viện trưởng phải tự mình xuất hiện?

“Bổn viện trưởng tên là Cố Hoàng Sí”, người đàn ông trung niên mở miệng nói: “Chính là viện trưởng học viện Kỷ Nguyên, nói đúng hơn là viện trưởng học viện Kỷ Nguyên hạng B. Tô Minh, tư chất của cậu rất kinh người, kiếm đạo cũng khủng bố, giờ bốn viện trưởng mời cậu gia nhập học viện Kỷ Nguyên, sao?”

Câu ấy vừa được nói ra, Tô Minh không thấy gì nhưng Tống Cẩm Phồn, Lam Tuyết, Tiêu Nhược Dư đều chất động đến không thở nổi.

Vì Tô Minh mới đến nền văn minh cấp ba nên không hiểu ý nghĩa của việc khi gia nhập học viện Kỷ Nguyên, cũng không hiểu được việc viện trưởng tự mình mời, nhưng các cô lại biết!

Thực tế, sự chấn động của ba cô cũng không đủ đế hình dung hết được việc Cố Hoàng Sí tự mình mời Tô Minh. Giờ đây, cả học viện Kỷ Nguyên đều đờ đẫn.

Đó là bởi vì, kế từ khi học viện Kỷ Nguyên Hạp Tự được thành lập cho đến thời điểm hiện tại đã 6,

5 tỷ năm, Tô Minh là học viên duy nhất được viện trưởng Cố Hoàng Sí đích thân đưa ra lời mời.

Trừ Tô Minh, 99.

9999% những học viên khác của học viện đều được nhận thông qua kỳ thi đánh giá, còn 0.

00001 % còn lại được sát hạch và mời tới bởi phó viện trưởng, trưởng lão nội viện của học viện.

Còn Tô Minh là người duy nhất được viện trưởng mời chào cho tới nay.

Hàm lượng giá trị hơi quá chăng?

Cho dù anh có thể giết chết Bàng Hoành trong chớp mắt, dù anh còn chưa tới 30 tuổi…

Cũng chưa đến mức nhận được sự coi trọng đến loại trình độ này, không phải sao?

Phải biết rằng, cái mà học viện Kỷ Nguyên không thiếu nhất chính là yêu nghiệt siêu cấp.

Ba người đứng đầu bảng tại nội viện của học viện Kỷ Nguyên, cũng như các ứng cử viên trong truyền thuyết, trong mắt nhiều người cũng không thua kém so với Tô Minh!

Tô Minh không có trực tiếp đồng ý hay từ chối.

Anh đang cân nhắc một cách nghiêm túc.

Một lúc lâu sau.

Tô Minh vẫn gật đầu: “Cám ơn lời mời của tiền bối, vãn bối rất vinh hạnh, nguyện ý cùng học viện Kỷ Nguyên cùng nhau tạo dựng huy hoàng”.

Đây là kết quả sau một quá trình suy nghĩ cặn kẽ.

Học viện Kỷ Nguyên quả thực rất lớn mạnh, cho dù là hai vị trưởng lẵo vừa xuất hiện, hay viện trưởng đang đứng trước mắt này, anh chắc chắn bản thân của hiện tại còn phải chạy một quãng đường rất xa mới là đối thủ của họ. Nội tình của học viện Kỷ Nguyên đã nằm ngoài sức tưởng tượng của anh. Nếu gia nhập, hẳn là có thể tăng nhanh tốc độ tiến bộ võ đạo, nói không chừng, còn có thể tìm được một vài đối thủ.

“Ha ha ha ha, được!

”, Cố Hoàng Si bật cười ha hả, tâm trạng lúc này của ông ta rất tốt, trên khuôn mặt tao nhã nhiều thêm nét mong đợi và kích động, nếu một màn này bị những người thân thuộc với ông ta nhìn thấy, chắc sẽ sợ hãi không thôi.