Đỉnh Cấp Tông Sư

Đỉnh Cấp Tông Sư

Cập nhật: 08/04/2024
Tác giả: Tô Minh
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 6,515,161
Đánh giá:                        
Đô thị
     
     

“Vâng”, Tô Minh nặng nề gật đầu, vừa kinh ngạc vừa vui mừng.

Thu hoạch bội thu.

Anh không biết Cố Hoàng Sí mạnh mẽ đến mức nào?

Bởi nhìn không thấu, cảm nhận cũng không ra.

Tuy nhiên, thông tin kiếm đạo mà Cố Hoàng Sí ban tặng cho bản thân lớn mạnh đến dọa người… ắt hẳn sẽ không để bản thân thất vọng.

“Sư tôn, đồ nhi có một yêu cầu quá đáng”, Tô Minh tạm thời đè nén lại ham muốn muốn lập tức lĩnh hội thông tin kiếm đạo này, do dự một lúc rồi nói.

“Con đang nói đến ba vị bóng hồng này sao?”, Cố Hoàng Sí nhìn về phía ba người Tống Cẩm Phồn.

“Vâng, thưa sư tôn”, Tô Minh gật

đầu.

“Phương diện kiếm đạo của cô không tồi, có thế gia nhập học viện Kỷ Nguyên”, Cố Hoàng Sí nhìn về hướng Tống Cầm Phồn nói, rồi lại nhìn sang Tiêu Nhược Dư: “Sát đạo của cô cũng không kém, có thế gia nhập học viện Kỷ Nguyên”.

Cuối cùng, Cố Hoàng Sí nhìn Lam Tuyết: “Võ đạo của cô…”

Ông ta chau mày.

“Tiền bối, tôi… thiên phú võ đạo của mình, tôi biết là rất kém, tôi…chí hướng của tôi không nằm ở võ đạo, mà là trên thương đạo”, Lam Tuyết vội vàng nói,

sau đó nhìn về phía Tô Minh: “Tô Minh, em chắc chắn phải trở lại thương hội Vạn Bảo, em sẽ không gia nhập học viện Kỷ Nguyên nưã, em có lý tưởng của riêng mình”

Tự đáy lòng Cố Hoàng Sí lẩm bẩm một câu: nguyên nhân tôi cau mày không phải là do tài năng võ đạo của cô không đủ để gia nhập học viện Kỷ Nguyên, nếu vì nguyên nhân thiên phú võ đạo, nể mặt đồ nhi Tô Minh, cho phép cô trở thành học viện của học viện cũng không phải là không thể, nguyên nhân tôi cau mày là do khí tức của cô, dường như… dường như là cô sở hữu loại thể chất hiếm gặp trong truyền thuyết!

Cố Hoàng Sí không nói ra.

Bởi loại thể chất đó là một vấn đề quan trọng.

Nếu không nắm chắc một trăm phần trăm, ông sẽ không tùy ý đưa ra kết luận nào.

“Tô Minh, em… em trở về thương hội Vạn Bảo trước đây”, Lam Tuyết nói, trong lòng cũng cảm thấy ngọt ngào, dù sao bây giờ Tô Minh cũng sẽ ở lại học viện Kỷ Nguyên, tương lai cô muốn gặp lại anh cũng rất dễ dàng.

“Không vội, cho dù không thể gia nhập học viện, cũng thể ở lại học viện mấy ngày, anh rất nhớ em”, Tô Minh hiếm hoi cưỡng bách cô lưu lại, ừm, thực sự rất nhớ mong.

Khuôn mặt trái xoan tuyệt mỹ của Lam Tuyết thoắt cái đỏ bừng, nhưng trong lòng lại ngọt ngào không nói nên lời.

“Đúng đó, chị Lam Tuyết, chị và anh Tô đã rất lâu chưa gặp mặt rồi, trước tiên cứ ở lại một khoảng thời gian đi, lại nói…”, Tống Cẩm Phồn cũng rất vui vẻ, còn trêu ghẹo nói nhỏ bên tai Lam Tuyết: “Huống hồ, chị Lam Tuyết, trước đó chị cũng từng nói qua, điều chị mong muốn nhất là có thể cùng anh Tô sinh một đứa con, hì hì…”

“Thiếu đòn”, khuôn mặt Lam Tuyết nháy mắt đỏ lựng, hờn dổi trừng Tống Cẩm Phồn một cái.

“Nhóc Tô, đi theo sư tôn, ta sẽ sắp xếp cho con một lầu các riêng biệt với tiên nguyên dồi dào”, Cố Hoàng Sí mở lời, cất bước đi phía trước dẫn đường, theo sau là Tô Minh, Tống Cẩm Phồn, Lam Tuyết và Tiêu Nhược Dư cùng nhau tiến vào học viện Kỷ Nguyên.

Vừa đặt chân vào học viện Kỷ Nguyên.

cảm gian đều tiên tràn tới chính là nguồn tiên nguyên dồi dào.

Không chỉ phong phú hơn thế giới bên ngoài gấp mười lần.

Vô cùng khoa trương.

Gần như hóa lỏng.

Bên cạnh đó, từ thế giới bên ngoài bước vào cũng giống như đặt chân tới một không gian trời đất khác.

Ngay cả quy luật thiên địa, đạo tắc hư không… cũng hoàn toàn bất đồng.

Toàn bộ học viện được xây dựng xung quanh một ngọn núi khổng lồ.

“Dưới một trăm vạn mét, chính là nơi ở của tạp dịch”.

“Một trăm vạn mét đến ba trăm vạn mét là nơi sống của ngoại viện”.

“Ba trăm ngàn đến năm trăm ngàn mét là nơi sống của nội viện”.

“Trên 500.

000 mét là nơi ở của phó viện trưởng cùng viện trưởng”.

Cố Hoàng Sí giới thiệu.