Đỉnh Cấp Tông Sư

Đỉnh Cấp Tông Sư

Cập nhật: 08/04/2024
Tác giả: Tô Minh
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 6,515,161
Đánh giá:                        
Đô thị
     
     

Sau đó có biến…

Mọi chuyện không phải vậy…

Sắc mặt Tô Minh bình tĩnh, tự tin, yên tĩnh, còn Pháp Tắc Trường Hà thì không bị hề hấn

gì?

Rõ ràng kiếm của Lâm Qua

điên cuồng, nhanh như chớp đâm vào Pháp Tắc Trường Hà nhưng độ rộng của Pháp Tắc Trường Hà lại vô biên, chém ra 10m lại dài ra 10Om; chém ra 10Om thì lại dài ra 10OOm. Trong 1/1000 hơi thở, kiếm của Lâm Qua vốn sắc bén như chém đứt vạn vật trong trời đất nhưng lúc này lại bắt đầu giảm tốc độ, sát đạo trên kiếm quang cũng bắt đầu bị mài mòn.

“Cái gì?”, Dư Mộc Dưỡng trợn trừng mắt, kinh hãi hô lên với vẻ không dám tin.

Cố Hoàng Sí cũng như vậy, cảm xúc thay đổi phức tạp, vừa tự hào vừa chấn động.

Những người khác thì còn hơn cả thế.

“Quả nhiên trong Pháp Tắc Trường Hà dung hòa được tất cả sinh khí và có hiệu quả rất tốt”, Tô Minh đã đoán được điều này.

Cây Thế Giới mang lại sinh khí vô tận, sinh khí đó có tác dụng gì? Tác dụng quá lớn, như hồi phục vết thương hoặc dùng đế phòng ngự hoặc nuốt trọn.

Còn sinh khí dung hòa trong Pháp Tắc Trường Hà cũng là điều kỳ diệu trong lần bế quan lần này của Tô Minh. Trước đó anh từng nghĩ đến nhưng lại không làm được.

Trong lần bê quan này anh lại thử, có lẽ vì cảnh giới đạt đến mức cần thiết, hoặc có lẽ vì cấp bậc của Pháp Tắc Trường Hà nên lần này anh có thể miễn cưỡng làm được, hiệu quả cũng rất tốt.

Sinh khí bao trùm trong Pháp Tắc Trường Hà, sức tự hồi phục cũng vô cùng đáng sợ. Chém một cái rồi lại mọc ra một cái, đúng là thần kỳ.

“Tôi không tin!

”, Lâm Qua phẫn nộ, con ngươi vốn màu tím đỏ lúc này không ngừng run rẩy. Hắn gào rống lên, Thừa Thiên Kiếm trong tay như chìm vào trong vô tận, âm thanh gào rống

càng lớn hơn.

Cánh tay hắn khẽ động, Thừa Thiên Kiếm chỉ lên trời.

“Dẫn lôi điện trời đất, tụ khí tức vạn vật, hấp thụ linh vận bốn

phương!

”, Lâm Qua hét ra từng câu từng chữ.

Thừa Thiên Kiếm trong tay hắn, mũi kiếm ở giữa trời đất dường như một kiếm quang duy nhất sáng lấp lánh. Vô số luồng khí, linh khí, tiên vận và quy luật từ hư không, địa mạch và cuối chân trời đều đổ dồn lại.

Trong chớp mắt, Thừa Thiên Kiếm đã được bao trùm bởi màu máu.

Khí tức của Thừa Thiên Kiếm cũng có thay đổi. Nếu như nói trước đây Thừa Thiên Kiếm là vô cùng sắc bén, vậy thì lúc này nó còn giống thứ có thể chịu

tải được rất nhiều nền văn minh và vô số hư không.

“Mạnh… Mạnh quá đi!

”, khi Lâm Qua lại dùng đại chiêu thì Nguyên Bảo có chút không kìm chế được mà bắt đầu lùi về sau. Nguyên Bảo còn vậy thì đừng nói đến những người khác. Chỉ một chiêu mà khí tức của Lâm Qua đã khủng khiếp đến vậy, đủ thấy uy lực của chiêu này thế nào.

Tô Minh… Tô Minh có đỡ lại được không?

Nguyên Bảo không kìm nổi mà có chút lo lắng.

Trong chớp mắt….

“Chém!

II

Trong lúc khí tức của Thừa Thiên Kiếm đạt đến cực điểm thì một kiếm chém xuống, chém về phía Tô Minh.

Lần này kiếm quang vô cùng lớn.

Kiếm quang xuyên qua trời đất, xuyên qua hư không và tâm trí thần hồn.

Vừa nhìn là không thấy điếm cuối, dường như kiếm quang đã khóa chặt tất cả, không thể nào né tránh.

Trong chớp mắt…

“Xoẹt!

”, Pháp Tắc Trường Hà cũng bị chém đứt.

Thật sự bị chém đứt hoàn toàn mà không thể đỡ lại.

Điều này cũng bình thường. Dù sao thì uy lực của kiếm này cũng mạnh hơn kiếm ban nãy ba lần, hơn nữa Pháp Tắc Trường Hà cũng không phải là vô địch. Kể cả là hòa nhập vào sức mạnh thuần túy thì cũng không thể dựa vào khả năng tự hồi phục để chắn lại.

Điều này cũng nằm trong dự

liệu của Tô Minh.

“Được đấy! Anh vẫn tiếp tục không dùng binh khí và không rút kiếm sao?”, nhìn thấy kiếm của mình cuối cùng cũng chém đứt được Pháp Tắc Trường Hà của Tô Minh thì Lâm Qua vô cùng phấn khích rồi hét lớn.

Dư Mộc Dưdng và hơn trăm người của học viện Ngạn Tự đều vô cùng kích động.

Còn bên Hạp Tự thì ngược lại, nhiều người đều với sắc mặt trắng bệch.

Thậm chí khóe miệng Nguyên Bảo còn đang lẩm bẩm gì đó, dường như đang cầu khấn.

Trong thời gian ngắn ngủi, cùng với việc Pháp Tắc Trường Hà bị chém đứt thì kiếm này của Lâm Qua đã ‘mặt đối mặt’ với Tô Minh.