Đỉnh Cấp Tông Sư

Đỉnh Cấp Tông Sư

Cập nhật: 08/04/2024
Tác giả: Tô Minh
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 6,515,914
Đánh giá:                        
Đô thị
     
     

Giấy tiếp theo.

Hai người Tô Minh và Mạc Thanh Nhạn liền mãnh

liệt cảm nhận được không gian trước mắt đang điên

cuống biến đổi, tầng lửng không gian chuyển động

giống như một khối Rubik, tuương đối phức tạp.

Tô Minh, người đã lĩnh ngộ được quy luật không

gian đến trình độ kinh người lúc này cũng vẫn nhìn

không thấu.

“Muốn bước vào Chúng Sinh các trước tiên phải

phá vỡ được tấm chấn Chúng Sinh, tấm chấn Chúng

Sinh là nến tăng từ khi thành lập nên Chúng Sinh các,

hàng triệu năm trước, Chúng Sinh các gặp phải vô số

kẻ thù lớn mạnh, Chúng Sinh các căn bản không phải

là đối thủ của rất nhiều trong số đó, cuối cùng, tất cả

đều nhờ vào tấm chấn Chúng Sinh này mối giúp Chúng Sinh các hoàn hào vô khuyết tiếp tục tổn tại”.

“Bố cục của tấm chấn Chúng Sinh này cho dù là

đặt trong tất cả các nến văn minh tại toàn bộ hư

không cũng là của hiểm có, đù là lão phu khi muốn

tiến vào Chúng Sinh các cũng phải được ấn ký của

Chúng Sinh Các công nhận, nếu không căn bản

không thể tiến vào, lão phu cũng không có đủ sức

mạnh để cưỡng ép đảnh vỡ tấm chắn này”.

Diễm Huyền Kinh giới thiệu tương đối chi tiết về

tấm chắn Chúng Sinh.

Sau khi vượt qua tấm chắn, điều đắu tiên Tô Minh

cùng Mạc Thanh Nhạn cảm nhận được chính là khí

tức tiên linh nồng đậm, đặc biệt đổi dào đến thực

chất hóa kia, hơn nữa còn gần như thuần khiết, một

môi trường như vậy, cho dù là một phế vật võ đạo sợ

rằng cũng sẽ trở thành thiên tài.

Sau đó, đập vào mắt chính là một đại lục lơ lừng

giữa không trung, nhìn từ xa mang đến cho người ta

cầm giác chấn động không thôi, tựa như có vô số

mây tiên đang năng đỡ và ôm lấy một đại lục này.

Trên bế mặt đại lục đó có những gốc đại thụ xanh

tươi dày tán cao vút tấng mây, những thác nước treo

ngược ngân hà, còn có cả tô-tem hồn thủ đình cấp

trong truyền thuyết đang không ngừng bay lượn giám

sát trên bầu trời phía trên đại lục.

TỔ Minh và Mạc Thanh Nhạn nhìn chăm chằm mọi

thứ xung quanh như những đữa trẻ hiếu kỳ.

Mà Diễm Huyển Kinh thi đang không ngững thúc

giục hai người họ nhanh chóng đến đại điện Chúng

Sinh, đại điện Chúng Sinh là một trong những kiến trúc mang tính biểu tượng của Chúng Sinh các.

Do đó, Diễm Huyền Kinh khê chỉ về một phương

hướng, Tô Minh dẫn theo Mạc Thanh Nhạn dịch

chuyển vào hư không, liến xuất hiện phia trước đại

diện Chúng Sinh.

Đứng trước đại điện Chúng Sinh, hai người họ đều

rung động sâu sắc.

Tòa đại điện này quá lôn, hai người họ đứng từ

phía dười chỉ giống như một con kiến, dù cố hết sức

ngước đầu nhìn lên phía trên cũng không thấy được

phần đình.

Đại điện khá xa hoa, xuyên suốt một đại điện

khổng lồ như vậy đều được xây dựng từ các vật liệu

trân quý như gạch vàng, thạch anh tím.

Bên cạnh đó, rõ rằng đại điện Chúng Sinh it nhất

được bao quanh bởi hàng vạn trận pháp.

Nhin từ xa, ngọc lưu ly của đại điện phản chiếu

ánh sáng bảy màu lộng lầy, tràn ngặp hơi thờ võ đạo

biến hóa kỳ ào dao động trấm bồng tỏa ra từ đại điện

Chủng Sinh.

Nếu là người sở hữu thiên phủ võ đạo cao, chỉ cần

ngối xếp bằng tu luyện trước cửa đại điện này, lãu

dẫn cũng sẽ lĩnh ngộ được rất nhiều điều.

Ngoài ra, vào lúc này TO Minh và Mạc Thanh Nhạn

còn cảm nhận được nguy hiểm, mùi vị nguy hiểm

nóng đặc.

Đặc biệt là Mạc Thanh Nhạn với thực lực tương

đối yếu, mùi nguy hiểm đang khóa chặt cô như kêu

gào đòi mạng, may mắn thay có Tô Minh cạnh bên

nắm chặt lấy tay nhô của cô, âm thẩm vận chuyển tiên nguyên vào có thể cô mởi miễn cưỡng chống đỡ

nổi.

Cả hai quay đầu nhìn về phía nguồn gốc của

luồng khí nguy hiểm kia, lại thấy đó là hai con hồn thú

khổng lố đang lượn vòng ở bên trái và bên phải lối

vào đại điện Chúng Sinh.

Hai con hốn thủ này, một con toàn thân đen kịt,

có răng nanh và năm móng vuốt, đầu sư tử, đuôi cá,

móng chồn, trên mình phủ kín gai nhọn như nhím, tỏa

ra sắc lạnh âm u. Mắt của nó rất đặc biệt, chỉ có một

mắt nằm ở chính giữa trán, con mất đó có viền ngoài

màu đỏ, lớp giữa màu đen, bên trong là thuần màu

trắng, tầng tầng lớp lớp con người khiến người ta

không dám nhìn trực diện, tương đối đáng sợ.