Đỉnh Cấp Tông Sư

Đỉnh Cấp Tông Sư

Cập nhật: 08/04/2024
Tác giả: Tô Minh
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 6,515,914
Đánh giá:                        
Đô thị
     
     

Sau đó Tô Minh lại thử những thần thông pháp

nguyên không gian như ‘không gian Sụp Đổ,

‘không gian Bóp Méo, ‘không gian Bão Táp, ‘không gian Xé Rách’,

‘không gian Đè Nén.

Pháp nguyên không gian Bát Đoạn đình phong dưới

uy lực của những thần thông pháp nguyên không gian

này đúng là vô cùng chấn động.

Phải nói thế nào được nhì?

Dù sao thì hiện giờ dưới cảnh giới Tru Thần là bán bộ

Tru Thần thì chỉ cần Tô Minh tùy ý lấy ra một thần thông

pháp nguyên không gian là có thể tiêu diệt được, chỉ vậy thôi.

Cảnh giới Tru Thần thật sự ít nhất cũng phải ở trên

cảnh giới Tru Thần tầng năm mới có thể đối kháng lại

thần thông pháp nguyên không gian của mình. Đây chỉ là

thần thông pháp nguyên không gian, ngoài ra Tô Minh

còn có những thủ đoạn khủng khiếp khác.

“Chủ nhân! Rốt cuộc ngưoi muốn làm gì? Đúng là tôi

sắp phát điên rồi”, Huyền Võ Tiên Quy kêu lên: “Chí bảo

như nguyên thạch không gian nếu đổi lại là tôi thì cũng

phải mất trăm triệu năm mới nuốt trọn luyện hóa được.

Đây là nhanh lắm rồi đó. Kể cà là chủ của nền văn minh

Không Gian trong truyền thuyết thì tôi dám nói một câu,

ông ta cũng phải mất 10 ngày đến nửa tháng mới có thể

hoàn toàn nuốt trọn luyện hóa được. Vậy mà chủ nhân

chì mất một tiếng đồng hồ?”

Đúng vậy! Huyền Võ Tiên Quy như sắp phát điên!

Tô Minh ở cấp bậc quá khủng khiếp về Kiếm Y Không

Tuyệt, nguyên thạch không gian và Thì Không Châu.

Đúng là nằm mơ cũng không dám nghĩ tới…

Theo như Huyền Võ Tiên Quy thấy, kể cả Tô Minh là

cường giả mạnh nhất trong chư thiên vạn giới, mạnh đến

nỗi có thể đánh bại tất cả chủ của chín nền văn minh

nhưng muốn nuốt trọn luyện hóa được nguyên thạch

không gian làm sao một tiếng là xong chứ?

Rốt cuộc là chuyện gì thế này?

Chẳng phải là phá vỡ tam quan rồi sao?

Huyền Võ Tiên Quy có chút điên đảo, sợ đến nỗi tinh

thần cũng ảnh hưởng theo.

“Cứ làm bình thường thôi!

”, Tô Minh tiện miệng nói.

Một giây sau, anh đi ra khỏi mật thất rồi truyền âm

cho Mạc Thanh Nhạn và Diệp Mộ Cẩn.

“Anh Tô Minh! Anh xuất quan rồi ư?”, Diệp Mộ Cần và

Mạc Thanh Nhạn vui mừng nói. Có vè hai cô gái này

sống với nhau rất hòa thuận, lại đều có nhan sắc hơn

người nên lúc này sánh vai đi tới khiến Tô Minh sáng mắt

lên, dù sao cũng là bàn năng của đàn ông mà.

Khi thi triển pháp nguyên không gian, Tô Minh nhanh

như chớp đến bên cạnh hai cô gái, tay trái tay phải ôm

chặt eo họ rồi thơm lên trán mỗi người một cái.

Ha ha.

Diệp Mộ Cần còn đỡ, vì dù sao thì khi còn ở trái đất

thì Diệp Mộ Cần và Tô Minh cũng có danh vợ chồng, còn

Mạc Thanh Nhạn thì đò ứng mặt lên. Dù sao thì cô và Tô

Minh chì còn thiếu bước cuối cùng nhưng dù sao chưa

đến mức đó thì vẫn khiến cô ngại ngùng, bước chân

cũng không vững, thân người mềm nhũn ra.

“Đồ tồi này! Anh làm cái gì vậy?”, Mạc Thanh Nhạn

mắng nhẹ một câu.

“Ha ha! Tâm trạng tốt mà!

”, Tô Minh ha ha cười lớn:

“Lần này bế quan đúng là thu hoạch lớn”.

“Biến thái!

”, Diệp Mộ Cần mắng yêu một câu. Tất

nhiên, sâu thằm trong tim cô vẫn có chút tự hào, chì có

bàn thân cô biết là được.

“Hai người sao rồi? Mộ Cần! Chín tinh huyết Tổ

Phượng của em luyện hóa được chưa? Thanh Nhạn!

Em đã luyện hóa được gương đó chưa?”, Tô Minh hỏi.