Đỉnh Cấp Tông Sư

Đỉnh Cấp Tông Sư

Cập nhật: 08/04/2024
Tác giả: Tô Minh
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 6,515,914
Đánh giá:                        
Đô thị
     
     

Thành thật mà nói, mấy người Bạch Bào, Vương Kiếm

Hiện đang đứng sau Tô Minh lúc này vì áp lực quá lớn mà

đã bắt đầu có chút run rầy, đặc biệt là khi tông chủ

Thiên La đưa mắt nhìn về phía Tô Minh, thuận tiện quét

qua bọn họ, loại cảm giác đó không ngôn từ nào có thể

diễn tà được, giống như bị Diêm Vương liếc tới vậy.

“Có chút hiếu kỳ, hiếu kỳ tại sao con gái của tiền bối

lại chết? Tại sao người phụ nữ trên lệnh truy nã kia lại

giết chết con gái của ông?”, Tô Minh đáp.

Lời này vừa vang lên, lại là một trận vắng lặng.

Mẹ ơi.

Rất nhiều người đang có mặt đều xém chút cắn đứt lưỡi mình.

Họ vẫn là đánh giá thấp người thanh niên này mà!

Quả nhiên ngông cuồng và tìm đường chết là không

có cực hạn.

Vì sao La Hinh Nhi lại chết?

Thực tế, nhiều người có mặt đều biết, dù sao trong

quán rượu vào ngày hôm đó, không ít người đã tận mắt

chứng kiến hiện trường xảy ra vụ xung đột giữa La Hinh

Nhi và cô gái với dung mạo tuyệt đẹp khuynh nước

khuynh thành nhưng ra tay lại vô cùng cay độc kia.

Thành thật mà nói là do La Hinh Nhi thực sự có phần

tự chuốc lấy cái chết.

Bởi vì một ví trí ngồi bên cửa sổ, La Hinh Nhi chủ động

khiêu khích, hơn nữa còn ra tay trước, còn là loại trắng

trợn không hề kìm nén muốn lấy mạng người kia, chẳng

ngờ lại đụng phải một người cứng rắn, cô gái lạ mặt kia

không chỉ dám chống trà, hơn nữa còn dưới tình huống

người bào vệ của La Hinh Nhi có mặt ra tay ngăn cản vẫn

có thể giết chết La Hinh Nhi trong một đòn, hủy hoại cả

thân xác và thần hồn của cô ta.

Xét theo góc độ công bằng, La Hinh Nhi chết cũng

không thiệt thòi.

Nhưng cô ta là con gái của tông chủ Thiên La!

Chỉ dựa vào một điểm này, cho dù La Hinh Nhi làm ra

chuyện khiến thiên hạ đều căm ghét hay long trời lờ đấy,

thì đã sao?

“Hinh Nhi và cô gái đó xảy ra chút tranh chấp”, tông

chủ Thiên La đáp, điều khiến người khác phải bất ngờ là

ông ta vậy mà trả lời câu hỏi của Tô Minh, theo suy nghĩ

của rất nhiều người đang có mặt, tông chủ Thiên La lúc

này không phải là nên phất tay bóp chết Tô Minh sao?

“Tại sao lại có mâu thuẫn? Là lỗi của cô gái lạ mặt đó

sao? Hay là do con gái nhà ông gây hấn trước?”, Tô Minh

lại hỏi tiếp, anh thực sự muốn làm rõ điểm này, là tò mò

thuần túy, trên thực tế anh là một người bao che khuyết

điểm, cho dù vấn đề thực sự xuất phát từ Vô Tình, Tô

Minh cảm thấy bản thân cũng sẽ vẫn lựa chọn che chở

cho cô, ừm, vẫn luôn giúp đỡ người thân cận mà không

màng lý lẽ.

Câu hỏi thằng thắn này của Tô Minh khiến bầu không

khí vốn đã lạnh băng nay hoàn  toàn đông cứng lại.

Ngay cả tông chủ Thiên La cũng im lặng.

Từ thần phàng phất muốn giáng lâm.

Tông chủ Thiên La nhìn chòng chọc Tô Minh một cái

thật sâu.

Mà Tô Minh cũng mắt đối mắt với ông ta.

Sau vài nhịp thở.

Tông chủ Thiên La mở miệng, vậy mà còn chưa ra tay:

“Là lỗi của Hinh Nhi, nhưng bồn tọa cho rằng, bất luận

Hinh Nhi có sai như thế nào thì nó vẫn là con gái của bổn

tọa, bổn tọa có thể trách mắng nó, có thể đánh giết nó,

nhưng những người khác nếu dám động vào chỉ một sợi

lông của nó, bồn tọa cũng sẽ tiêu diệt chín tộc mười tám

đời của hắn, chàng trai trẻ, cậu cảm thấy thế nào?”

Tông chủ Thiên La giờ phút này cuối cùng cũng lộ ra

một tia hung tợn.

Cuối cùng bộc phát một tia khí tức.

Chỉ một tia mòng manh đó cũng đủ khiến cho hầu hết

tất cả mọi người có mặt phải nổ tung da đầu!

Quá mạnh.

Thần hồn của mấy người Bạch Bào sau lưng Tô Minh

gần như vỡ nát, cơ hồ muốn khuyu xuống, thân hình họ

như bị xé rách, may mắn thay, có Tô Minh ở bên giúp họ

ngăn trở lại.

“Tôi cảm thấy, lời tiền bối nói rất có đạo lý, làm người

thì nên bênh vực kẻ bên cạnh, nếu không thể che chờ cho

người thân của mình, vậy thì, một thân sức mạnh dốc lòng

tu luyện có tác dụng gì? Tiền bối, tính cách của tôi và ông

chắc hằn có điểm tương đồng, ừm, là bao che khuyết

điểm. Cô gái mà ông đang truy nã đó là người phụ nữ của

tôi, do đó tôi tới rồi. Tôi tới là muốn tiễn ông xuống địa ngục”,