Đỉnh Cấp Tông Sư

Đỉnh Cấp Tông Sư

Cập nhật: 08/04/2024
Tác giả: Tô Minh
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 6,515,161
Đánh giá:                        
Đô thị
     
     

“Báo cáo môn chủ! Thời gian gần đây Thiên Đường Ngục vò cùng sóng gió, con gái hội trưởng thương hội nhà họ Vân là Vân Thanh Thanh lại rơi vào hòn mê, đang ở trạng thái thập tử nhất sinh. Hội trưởng thương hội nhà họ Vân là Vân Trấn Hải ban bố Thiên Đường lệnh, chiêu mộ tất cả thần y, đan dược sư khắp nơi đến Thiên Đường Ngục để chẩn đoán bệnh cho Vân Thanh Thanh. Thù lao Thiên Đường lệnh của thương hội nhà họ Vân là một giọt tinh huyết thần thú”, một người phụ nữ trung niên cung kính đi lên trước quỳ xuống, chậm rãi nói.

Giọng nói của bà ta vò cùng ngưng trọng và có chút sốt sắng.

Người phụ nữ đó tên là Ngụy Vận Hoa.

Bà ta là trưởng lão của Thần Thường Mòn, cũng là cánh tay đắc lực của môn chủ nhiệm kỳ trước của Thần Thường Môn. Bà ta có địa vị rất cao, là người của Thiên Đường Ngục. Bà ta hiểu rất rõ về tất cả thế lực và tu giả võ đạo, kể cả những bí mật trong Thiên Đường Ngục.

Thương hội nhà họ Vân là gia tộc nhà họ Vân nằm trong Thiên Đường Ngục.

Nhà họ Vân đời đời làm ở thương hội, là gia tộc lâu đời ở Thiên Đường Ngục và cũng kế thừa được mấy ngàn năm.

Nhà họ Vân là một trong những gia tộc giàu có nhất ở Thiên Đường Ngục.

Còn Vân Thanh Thanh của thương hội nhà họ Vân là cô gái truyền kỳ. Khi cô lên 12 tuổi đã được chọn làm người thừa kế của Võ Tông đời kế tiếp.

Võ Tòng khá thần bí. Đừng

nói là tâng võ trung mà ngay cá tầng võ cao thì Võ Tông cũng thuộc hàng đẳng cấp. Hơn nữa mòn phái này luôn xuất quỷ nhập thần, mỗi đời chỉ có một người thừa kế.

Những truyền nhân này đều là yêu nghiệt tuyệt thế, là người có thế trấn áp được tất cả những người còn lại trong lứa tuổi thanh niên của mình.

Tiếc là 12 tuổi được chọn làm người kế thừa của Võ Tông, nhưng khi đến 20 tuổi mới chính thức được tiếp nhận bia Võ Tòng và bước vào Võ Tông.

Trước đó, mặc dù Vân

Thanh Thanh mang danh là người kế thừa của Võ Tông nhưng lại không có được lợi ích thực tế nào.

Có lẽ vì Vân Thanh Thanh quá yêu nghiệt, quá hoàn hảo nên khiến trời đất cũng ghen tỵ. Cò mắc căn bệnh quái dị, mỗi năm đều có mấy lần hôn mê bất tỉnh đột ngột. Mà loại bệnh này không tìm được nguyên nhân. Mỗi lần ngất đi cũng phải hôn mê mấy ngày liền, sau đó mới khỏe lại.

Thương hội nhà họ Vân huy động võ số tài nguyên võ đạo đi tìm cách chữa bệnh cho Vân Thanh Thanh. Nghe nói, hàng

ngàn lần thăm khám bệnh rồi nhưng đều không có tác dụng.

Thậm chí, thời gian dần trôi, số lần hôn mê bất tỉnh của Vân Thanh Thanh càng ngày càng nhiều lên.

Còn lần này đã hôn mê hơn chục ngày mà vẫn chưa tỉnh lại.

Khiến thương hội nhà họ Vân buồn rầu là, nếu Vân Thanh Thanh bước sang tuổi 20 thì có thể đường đường chính chính bước vào Võ Tông, trở thành người kế thừa chính thức. Với sự thần bí và uy lực của Võ Tông thì kể cả Vân Thanh Thanh mắc căn bệnh lạ thì hoàn toàn có thể

chữa trị được.

Nhưng khổ nỗi năm nay cô mới 19 tuổi, vẫn còn thiếu một năm nữa.

Ngộ nhỡ năm nay cô thật sự không thể tỉnh lại thì sao.

Thương hội nhà họ Vân như sắp phát điên nên mới ban bố Thiên Đường lệnh.

Thiên Đường lệnh chỉ có Nhất Môn, Nhị Tòng và Thất Tính mới có tư cách nhưng mỗi nhà chỉ có tư cách dùng một lần.

Một khi Thiên Đường lệnh

được ban ra thì Thiên Cơ Các sẽ phải chấp hành.

Thiên Cơ Các được phân bố trong vạn giới, thậm chí có cả ở thế giới Đại Thiên.

Nghe nói Thiên Cơ Các từng được Thiên Đường Ngục giúp đỡ, vì vậy mới hứa sẽ ban bô’ Thiên Đường lệnh cho Nhất Môn, Nhị Tông và Thất Tính của Thiên Đường Ngục.

Chỉ cần tung ra Thiên Đường lệnh thì Thiên Cơ Các sẽ dốc hết sức truyền tin đến thiên vạn giới để mỗi tu giả võ đạo và mỗi thế lực nhận được tin.

Vì vậy Thiên Đường lệnh còn được gọi là Thiên Cơ lệnh.

Mười thế lực lớn của Thiên Đường Ngục mấy ngàn năm nay chưa có gia tộc nào dùng đến Thiên Đường lệnh quý báu của mình. Nhưng lần này thương hội nhà họ Vân đã phải dùng đến nó.

Điều đó chứng tỏ tầm quan trọng của Vân Thanh Thanh đối với nhà họ Vân. Chỉ nghĩ đơn giản cũng hiểu được, chỉ cần Vân Thanh Thanh sống thì đến năm 20 tuổi là có thể trở thành người kế thừa của Võ Tông rồi. Đến lúc đó thương hội nhà họ Vân sẽ không bao giờ bị lung lay,

thậm chí có thể thống nhất cá Thiên Đường Ngục.

Vì vậy ban bố Thiên đường lệnh này là cần thiết.

“Nói như vậy thì thời gian này có rất nhiều yêu nghiệt, thần y và đan dược sư đến Thiên Đường Ngục?”, Tiêu Nguyệt cười duyên dáng, nói: “Thần Thường Môn của chúng ta có cơ hội chiêu mộ được nhân tài rồi?”

“Tất nhiên rồi”, Ngụy Vận Hoa gật đầu nhưng vẫn nói với vẻ bất lực: “Nhưng nhân tài chiêu mộ được phần lớn là những người có chút tài chứ không phải quá yêu nghiệt. Bởi

vì yêu nghiệt tuyệt thế đều đến từ tầng võ cao, thậm chí là tầng võ cao đẳng cấp nên sẽ không để ý đến Thiên Đường Ngục của chúng ta đâu”.

“Tình hình của Vân Thanh Thanh thế nào rồi? Thiên đường lệnh ban ra, còn có thù lao là một giọt tinh huyết thần thú mà không có ai chữa được khỏi bệnh cho cô ta sao?”

Ngụy Vận Hoa lắc đầu, thở dài, nói: “Nói ra thì Vân Thanh Thanh đúng là nhân tài bị trời đố kỵ. Thời gian gần đây, vì Thiên đường lệnh mà nhà họ Vân tề tụ rất nhiều những yêu nghiệt mà trước đây rất khỏ gặp. Nhưng

đừng nói là chữa khỏi mà ngay cả căn nguyên của bệnh cũng khó tìm”.

Nói đến Vân Thanh Thanh, Ngụy Vận Hoa lại cảm thấy tiếc nuối.

Trong lòng Ngụy Vận Hoa thì Vân Thanh Thanh chính là yêu nghiệt nhất trong lứa tuổi thanh niên ở mòn phái này.

Không chỉ về võ đạo, cả nhan sắc và mọi phương diện đều rất ưu tú.

Nhưng…

“Ngoài chuyện này ra thì

còn chuyện gì nữa không?”, Tiêu Nguyệt hỏi.

“Thời gian gần đây cậu chủ Lâu đến ba lần rồi nhưng môn chủ đều đang bế quan, vì vậy mỗi lần cậu ta đều tiếc nuối ra về”, Ngụy Vận Hoa cấn thận nói, trong lòng đầy vẻ nghi hoặc.

Cậu chủ Lâu về mọi phương diện như ngoại hình, bối cảnh, thực lực, thiên phú võ đạo, thậm chí là chân tình đối với mòn chủ Tiêu Nguyệt đều khiến người khác ghen tỵ nhưng mòn chủ lại không thèm đế ý tới mà mòn chủ luôn với thái độ không bận tâm.

Ngay cả mòn chủ tiền

nhiệm và cũng là sưtòn của Tiêu Nguyệt cũng từng nói: “Mặc dù thế giới Tiểu Thiên rộng lớn nhưng không có mấy ai được ưu tú như cậu chủ Lâu”.