tiếng chuông điện thoại của Chiêu Lam làm cho cô bừng tỉnh , quay sang thì đập vào mắt cô hình ảnh đầu tiên đó chình là hình ảnh của Nhật Vũ đang say giấc bên cạnh.
- A...
.
.
!
- tiếng la thất thanh
- Ôi.
.
.
ồn ào quá !
- Nhật Vũ bật dậy
- Sao.
.
sao cậu ở đây chứ?- Chiêu Lam hạ giọng
- Tôi mệt quá nên ngủ quên đi trê giường khi chăm sóc cậu thôi mà .
.
. cũng 2 giờ chiều rồi .
.
cậu thay đồ đi xuống dưới nhà hàng ăn trưa xong đi tắm biển !
- Nhật Vũ nói rồi bỏ đi một mạch ra cửa
Chiêu Lam nhìn theo mà thẹn thùng , 2 tay xoa 2 vầng thái dương . Rồi mở vali sắp xếp đồ vào tủ , lấy một bộ bikini và một chiếc váy phủ dài xuống chân để thay.
Tại nhà hàng khách sạn , tất cả mọi người tập trung lại vào bàn ăn , Minh Huy liếc nhìn Nhật Vũ căm phẫn , còn Thảo My thì cười gian tà nhìn Chiêu Lam.
- Món ăn ở đây ngon quá nhỉ ?- Trâm Thảo nói
- Ừ.
.
rất hợp khẩu vị !
- Hạo Minh nói
- Ăn xong ta sẽ đi tắm biển nhé !
- Linh Trân nói
- Ok .
.
được đó ! - Thế Nam nói
Sau khi tất cả ăn xong thì tụ tập ra biển , thân hình gợi cảm bốc cháy của Linh Trân , Trâm Thảo và Thảo My làm cho tất cả bọn con trai sịt máy mũi, Thể Nam và Hạo Minh đỏ mặt vô cùng lấy áo choàng ngay cho 2 cô vợ bé bỏng tương lai. Nhật Vũ thì chẳng thèm quan tâm gì tới Thảo My mà chỉ lo nhìn Chiêu Lam.
- Uả .
.
sao Chiêu Lam không cởi bỏ áo choàng ra nhỉ sợ thua tôi sao ? - Thảo My khiêu khích
- Há.
.
sao phải sợ cô chứ .
.
thân hình của Chiêu Lam nhà tôi đâu phải cho cô nhìn là nhìn chứ !
- Linh Trân lên tiếng
Bỗng Chiêu Lam bỏ áo choàng ra ,
một thân hình cựa kì quyến rũ khiến cho bọn con trai phải nhập viện vì mất máu , Minh Huy và Nhật Vũ cũng phải bịt mũi vì chảy máu . Thảo My tức tối khi thấy Nhật Vũ phản ứng như thế .
- Thế được chưa ?- Chiêu Lam nhìn cô lạnh lùng
- Đê tiện !
- Thảo My quay đi chạy lại ôm cánh tay của Nhật Vũ - Anh à ta đi bơi nhé !
Nhật Vũ quay sang nhìn Chiêu Lam một cái rồi mới đi cùng với Thảo My. Minh Huy bước tới ngồi cùng Chiêu Lam.
- Em đang nhìn hắn à !
- Minh Huy lạnh lùng hỏi
- Không.
.
.
không có .
.
em chỉ ngắm biển thôi !
- Chiêu Lam nhìn Minh Huy
- Anh chỉ muốn người em nhìn là anh thôi.
.
.
em hiểu chứ ?- Minh Huy nhìn Chiêu Lam
- Em hiểu !
- Chiêu Lam nói
- Nào ta chơi bóng chuyền nhé !
- Thế Nam cầm bóng trên tay
- Ok! Chia đội ra nhé !
- Linh Trân nói
- Thi với nhau nhé .
.
Minh Huy với Nhật Vũ thi xem !
- Gia Bảo nói
- Minh Huy .
.
không chơi được !
- Chiêu Lam la
- Sao lại không chứ ? Hay là sợ bạn trai mình thua !
- Thảo My nói
- Chơi thì chơi .
.
sao phải sợ chứ !
- Minh Huy bước ra
- Minh Huy !
- Chiêu Lam la
Minh Huy bước vào vị trí , Nhật Vũ khẽ cười nhẹ lên , đấu với anh sao .
.
.
chưa có ai có thể thắng anh cả .
.
Thảo My đứng cỗ vũ cho Nhật Vũ , còn Chiêu Lam lúc này cứ chăm chú nhìn Minh Huy, Thế Nam hảy quả bóng cao lên , Minh Huy chạy nhanh tới đánh vào, Nhật Vũ nhếch môi phòng thủ mặc cho Minh Huy đang cố sức tấn công vào anh , nhìn thấy Minh Huy như thấm mệt, Nhật Vũ mỉm cười nói :
- Bây giờ là tới lượt tôi tấn công !
- Nhật Vũ la
Qủa bóng nhanh chóng tới tay Nhật Vũ, anh nhảy cao lên đánh mạnh xuống , Minh Huy liền nhìn vào Chiêu Lm rồi phóng thật co lên đỡ lại và
- A.
.
.
!
- Minh Huy đáp mạnh xuống nền cát làm cho chân của anh chấn động ngay vết thương
- Minh Huy !
!
- Chiêu Laam chạy lao tới
- Mau lấy xe nhanh đi !
- Minh Thư la
Chấn động ở chân đã vượt sức củ Minh Huy làm cho anh ngất đi , đôi mắt của Chiêu Lam liếc sang nhìn Thảo My đang che miệng cười thầm.
- Nếu anh ấy có chuyện gì nhất định tôi sẽ bắt cô trả giá lại !
- Chiêu Lam lạnh lùng nói
Nhật Vũ nhìn vào Minh Huy, anh không ngờ là như vậy.
.
anh không hề có ý xấu gì cả.
.
.
lo lắng nhìn vào Chiêu Lam đang chăm sóc Minh Huy. Nhanh chóng , Hạo Minh và Thế Nam dìu Minh Huy vào xe giúp cho Chiêu Lam. Chiếc xe như phóng lao tới bệnh viện , các bác sĩ tập trung vào tại phòng cấp cứu . Chiêu Lam ngồi ở ngoài mà trong lòng lo lắng vô cùng .
- Chiêu Lam.
.
tớ xin lỗi .
.
tại tớ bày trò chơi này mà Minh Huy mới như thế !
- Thế Nam nói
- Không phải tại cậu đâu.
.
.
lòng tự tôn của Minh Huy rất cao nếu ai thách đấu dù đang liệt giường anh ấy vẫn sẽ cố thi cho bằng được !
- Chiêu Lam nói liếc nhìn Thảo My
- Mà này cậu thay tạm chiếc váy này đi chứ không lẽ mặc như thế hoài !
- Linh Trân đưa một túi đồ
Chiêu Lam gật đầu nghe theo đi vào nhà vệ sinh thay ra chiếc váy màu hồng nhạt đáng yêu. 1tiếng trôi qua.
.
. chiếc đèn trên phòng rốt cuộc cũng tắt đi , Chiêu Lam phóng nhanh lại bác sĩ .
- Anh ấy sao rồi bác sĩ ?- Chiêu Lam lo lắng
- Thành công rồi .
.
.
nhưng người nhà chuẩn bị tinh thần đi.
.
rất có thể bệnh nhân sẽ bị liệt đôi chân vào một thời gian đó !
- Bác sĩ nam nói
- Sao? - Chiêu Lam ngất đi
- Chiêu Lam.
.
.
!
- tất cả hốt hoảng cả lên