Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Cập nhật: 01/01/2025
Tác giả: Ss Tần
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 1,106,041
Đánh giá:                        
Đô thị
     
     

"Ở đâu?"

Diệp Bắc Minh kích động.

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời: "Truyền tống trận bên ngoài Đấu trường võ thuật!

"

"Đi!

"

Diệp Bắc Minh không chút do dự, mở cửa phòng nghỉ đi ra ngoài!

"Thể chất Hỗn Độn ra rồi!

"

"Cuối cùng tên nhóc này cũng ra rồi!

"

Vèo!

Vô số ánh mắt tập trung vào Diệp Bắc Minh, cả cái hành lang chật kín người, không còn một chỗ để đặt chân!

Mọi người nhìn Diệp Bắc Minh chằm chằm, ánh mắt họ chứa đủ loại sắc thái, người thì ngạc nhiên, người thì sợ hãi, hoảng hốt, nghi hoặc, kích động, nóng bỏng!

Diệp Bắc Minh không sợ tí nào!

Ánh mắt lạnh lùng đáp trả từng người!

Thế mà những người bị anh nhìn qua đều cúi đầu xuống trong vô thức!

Không dám đối diện với ánh mắt anh!

"Đúng là tên nhóc này rồi!

"

Phía sau đám đông, con ngươi Dao Trì co lại!

Bất Hủ Nhan kích động siết chặt nắm tay: "Diệp công tử!

"

Đường giao ở đối diện, Dao Hi nhíu mày: "Bao nhiêu con mắt đang theo dõi cậu ta như sói đói thế này, tên nhóc này muốn chết à? Sao lại nói ra chuyện quan trọng như vậy!

"

Đệ Nhất Ấu Chỉ run run: "Ngươi xem kìa, người khác như sói!

"

"Nhưng anh ta thì như sói vương, không hề sợ hãi!

"

"Anh ta đẹp trai quá!

"

Dao Hi giơ tay đỡ trán, cạn lời!

Dao Trì lạnh lùng nhìn sang đối diện: "Dao Hi, tốt nhất là em hãy quản tốt bạn mình đi!

"

Dao Hi nhíu mày!

Đệ Nhất Ấu Chỉ bật lại luôn: "Liên quan gì đến chị? Anh ta là người đàn ông của chị chắc?"

"Ngươi...

.

" Dao Trì nhất thời nghẹn lời.

Đệ Nhất Ấu Chỉ tức cười: "Không phải người đàn ông của chị, chị quản nhiều thế làm gì?"

"Bản cô nương vừa mắt anh ta đấy, thì sao? Tôi dám yêu dám hận!

"

Dao Trì hừ lạnh một tiếng, không nói thêm gì nữa!

Dưới ánh nhìn của đông đảo mọi người!

Qua khoảng mười mấy hơi thở, Diệp Bắc Minh di chuyển!

Anh nhấc chân đi đến cuối hành lang!

Những người đang chắn đằng trước, lại tránh ra trong vô thức, thế mà hở ra một con đường!

Ngay vào lúc Diệp Bắc Minh sắp rời đi, một giọng nói lạnh lùng vang lên: "Nhóc con, đứng lại!

"

"Cậu chính là người có thể chất Hỗn Độn mà cả vị diện cấp chín đang quan tâm sao?"

"Bao nhiêu thế lực đã đến đây cả rồi, tôi lệnh cho cậu nhỏ chút máu Hỗn Độn ra đây, chứng minh thân phận thể chất Hỗn Độn của cậu một chút!

"

Diệp Bắc Minh không nhìn!

Như là không nghe thấy vậy!

Anh vẫn tiếp tục đi đến cuối con đường!

Thanh niên vừa lên tiếng nổi giận: "Tên kia, tôi đang nói chuyện với cậu đấy, cậu điếc à?"

Một chàng trai đi ra khỏi đám đông, trên người mang theo sát khí ngút trời!

Năm ngón tay chộp về phía bả vai Diệp Bắc Minh!

Ngay khi anh ta sắp chạm vào vai Diệp Bắc Minh, một cú đấm bổ tới!

Chàng trai đấm trả luôn: "Tên kia, cậu tưởng đây là Tử Đấu Trường, thần lực của ông đây bị phong ấn chắc?"

"Dám ra tay với tôi, cmn cậu muốn.

.

.

"

Một chữ chết còn chưa kịp nói xong!

Quyền đấm của hai người va chạm, răng rắc! Một tiếng giòn tan vang lên, chàng trai hét thảm một tiếng!

Nắm đấm nổ tung!

Cả cánh tay đau đến co giật, anh ta không chịu nổi mà quỳ xuống đất!

"Nhãi ranh, cậu dám.

.

.

"

Chàng trai vừa mở miệng!

Bụp!

Diệp Bắc Minh không hề nương tay, anh tung cước, đầu của chàng trai nổ tung ngay tại chỗ, thi thể đổ gục!

"Tôi phải nhắc nhở các người một chút, khi chưa chắc chắn có thể đánh bại tôi, tốt nhất các người đừng ra tay!

"

"Không thì, kết cục sẽ như người này!

"

Giọng nói như giọng Tử Thần vang lên!

Mọi người lùi lại một bước theo bản năng!

Chàng trai vừa ra tay tên là Lưu Phong!

Tế Đạo Chi Thượng tầng bảy!

Thực lực cỡ vầy mà còn bị Diệp Bắc Minh giết trong phút mốt, thực lực của thể chất Hỗn Độn chắc chắn không chỉ ở cảnh giới Đại Đạo tầng một như lời đồn!

Phớt lờ ánh mắt của đám đông, anh đi thẳng đến cuối khúc quanh!

"Ngươi không nên để lộ thân phận!

"

Dao Trì nhíu chặt chân mày: "Cục diện này, rất khó giải quyết!

"

Diệp Bắc Minh bình thản nói: "Không liên quan đến cô!

"

Bất Hủ Nhan ở bên cạnh căng thẳng: "Diệp công tử! Anh.

.

. anh vẫn khỏe chứ?"

"Khoảng thời gian này, tôi rất.

.

. nhớ anh!

"

Lời này, gần như là tỏ tình!

Diệp Bắc Minh mỉm cười: "Cũng không tệ, cô xem, tôi vẫn chưa chết đây này, đúng không nào?"

Bất Hủ Nhan đỏ hồng mắt: "Anh đừng đùa nữa, anh có biết anh làm như vậy, làm người ta rất lo lắng không hả!

"

Anh chuyển tầm mắt, quay sang nhìn Dao Hi ở đối diện, truyền âm bảo: "Tôi cho cô chút thời gian cuối cùng, sau khi chuyện ở Đấu trường võ thuật kết thúc, cô hãy ra khỏi cơ thể Nhược Tuyết đi!

"

"Diệp Bắc Minh, anh đang đe dọa tôi?"

Nét mặt Dao Hi hơi xấu.

Diệp Bắc Minh tiếp tục truyền âm: "Cô bảo đấy là uy hiếp thì cứ xem là uy hiếp đi!

"

"Phải rồi, nếu Nhược Tuyết xảy ra chuyện gì, tôi mặc kệ các cô có thân phận gì, tôi cũng sẽ khiến cô hối hận!

"

Nói xong.

Anh quay người đi ra khỏi khu vực nghỉ ngơi!

Bên ngoài vẫn có vô số ánh mắt nhìn về phía Diệp Bắc Minh!

Chân dung của anh đã truyền khắp chỗ này rồi!

Cho nên anh vừa xuất hiện, đã bị người ta nhận ra ngay!

Chỉ có điều.

Nơi này là Đấu trường võ thuật, không ai dám hành động thiếu suy nghĩ!

"Tiểu Tháp, Sở Sở và Sở Vị Ương đang ở đâu?"

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời: "Ở ngay quảng trường truyền tống bên ngoài, họ vừa đến!

"

Diệp Bắc Minh đi nhanh tới quảng trường bên ngoài!

Bốn phương tám hướng đều là võ đài, một số tu võ giả vốn đang chiến đấu trên võ đài!

Trông thấy Diệp Bắc Minh xuất hiện, cả đám vô thức dừng đánh!

Xuyên qua đám đông vô tận, cách mấy nghìn mét, Diệp Bắc Minh tập trung vào hai bóng dáng đang đi cùng một bà lão tóc bạc!

Chính là Sở Sở và Sở Vị Ương!

"Diệp đại ca.

.

.

"

Vào khoảnh khắc trông thấy Diệp Bắc Minh, Sở Sở và Sở Vị Ương không thể nhẫn nhịn được nữa!

Nước mắt tràn bờ mi!

"Diệp đại ca!

"

Hai người mặc kệ tất cả, chạy thẳng về phía Diệp Bắc Minh!

"Thể chất Hỗn Độn!

"

Con ngươi của Thiên Ma Đồng Lão khẽ co rút, sau đó mặt bà ta trầm xuống: "Bản đồng lão biết ngay mà, hai con tiện nhân các ngươi có vấn đề!

"

"Sở Sở, Vị Ương!

"

Diệp Bắc Minh cũng kích động.

Anh lao nhanh về phía hai cô gái!

"Cút về đây!

"

Thiên Ma Đồng Lão nắm chặt nắm ngón tay, không trung tự nhiên xuất hiện hai sợi xích màu đen, xích chặt hai cô gái, rồi kéo lại!

Bịch!

Hai cô gái ngã xuống, bị kéo về!

"Diệp đại ca, tôi không muốn rời xa anh nữa đâu!

"

Sở Sở và Sở Vị Ương khóc lóc thảm thiết, ngón tay non mềm cào mạnh xuống đất!

Để lại mấy vệt máu đáng sợ!

Diệp Bắc Minh quát to: "Bà già kia, thả họ ra, không thì chết!

"

Thiên Ma Đồng Lão tức cười lắc đầu: "Ngươi dám ra tay ở Đấu trường võ thuật sao?"

"Ai bảo tôi không dám?"

Diệp Bắc Minh điên cuồng hô: "Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục, ra đây! Tiểu Tháp, lên cho tôi!

"

Gào!

Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục lập tức phóng ra, chém ra một con huyết long dữ tợn!

Những sợi xích đen theo đó gãy tan!

"Lão yêu bà, nhát kiếm này dành cho bà!

"

Ong!

Giây tiếp theo, hư ảnh của kiếm Càn Khôn Trấn Ngục hiện ra sau lưng Diệp Bắc Minh, nó trực tiếp bùng nổ, sức mạnh được rót vào kiếm Càn Khôn Trấn Ngục!

Ầm ầm ầm!

Quảng trường cát đá bay mù mịt, không gian vặn vẹo!

Một nhát kiếm này, trời đất hãi, quỷ thần khiếp!

Nó nghiền áp thẳng về phía Thiên Ma Đồng Lão!

Một cỗ sức mạnh có tính hủy diệt nghiền áp tới, Thiên Ma Đồng Lão hoàn toàn không có cơ hội né, thân thể già nua lập tức máu thịt be bét, bị đánh bay ra ngoài như một con chó chết!

"Cậu ta điên rồi à?"

"Cậu ta lại dám coi thường quy tắc của Đấu trường võ thuật, ra tay ở ngoài võ đài và Tử Đấu Trường?"

Những người có mặt tại đây đều sửng sốt.

Dao Trì, Dao Hi vừa chạy tới quảng trường, đúng lúc trông thấy cảnh này: "Chỉ vì hai người phụ nữ này, nên cậu ta mới chọn để lộ bản thân?"

"Khốn kiếp.

.

. ngươi dám đánh lão thân bị thương! Ta luôn duy trì trạng thái đỉnh phong, để đột phá cảnh giới Đại Đế!

"

Thiên Ma Đồng Lão tức hộc máu: "Ngươi đáng chết!

"

Diệp Bắc Minh lại ôm hai cô gái rồi lùi ra xa!

"Sở Sở, Vị Ương!

"

"Diệp đại ca!

"

Hai cô gái kích động lắm, cả hai nhào vào lòng Diệp Bắc Minh, ôm chặt anh!

Nước mắt tuôn như vỡ đê!

"Được rồi, chẳng phải tôi không sao đây sao?"

Diệp Bắc Minh mỉm cười an ủi vài câu.

Thiên Ma Đồng Lão thấy ba người phớt lờ mình, lại còn ôm nhau thắm thiết!

Tức quá, bà ta lại hộc máu tiếp: "Nhóc con, ngươi thật đáng chết!

"

"Đấu trường võ thuật Võ Tông quy định, bên bị đánh, có quyền đánh trả không giới hạn!

"

"Bây giờ, cả cái Đấu trường võ thuật này, chỉ có Thiên Ma Đồng Lão ta có thể tùy ý xử lý ngươi!

"

"Thể chất Hỗn Độn của ngươi, sẽ là của ta!

"

Thiên Ma Đồng Lão cười ác độc!

Ma khí cuộn lên ngập trời, quảng trường cát bụi bay mù mịt!

Vào khoảnh khắc bà ta chuẩn bị ra tay!

Diệp Bắc Minh hướng về một phía nào đó hô: "Cao tiền bối, tôi, Diệp Bắc Minh đã vi phạm quy tắc của Võ Tông, bây giờ tôi xin giơ tay chịu trói!

"

"Tôi, Diệp Bắc Minh, tự thú!

"