Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Cập nhật: 01/01/2025
Tác giả: Ss Tần
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 1,106,810
Đánh giá:                        
Đô thị
     
     

Cách đó vài trăm dặm.

Diệp Bắc Minh cõng Cổ Yên Tuyết, chạy vào một hang động được khí Hỗn Độn che phủ!

"Tiểu sư đệ, em đã gặp Nguyệt Nhi và Khuynh Vũ chưa?" Lạc Khuynh Thành vừa chạy tới thì thấy Diệp Bắc Minh đang cõng Cổ Yên Tuyết: "Cô nương này là ai?"

Anh đặt Cổ Yên Tuyết đang hôn mê xuống.

Sau đó thi triển Quỷ Môn Thập Tam Châm để ổn định thương thế cho cô ta!

"Tin đó là tin giả! Tư Không Trần đã biết em không phải đệ tử của Hồn Chủ, ban nãy ông ta dẫn theo người của Hồn Tộc mai phục em!

" Diệp Bắc Minh lắc đầu: "Cô ấy tên là Cổ Yên Tuyết, con gái của điện chủ Côn Luân!

"

Lạc Khuynh Thành hơi ngạc nhiên.

Sao tiểu sư đệ lại có dính dáng với con gái của điện chủ Côn Luân vậy?

Lúc này, Cổ Yên Tuyết giật mình tỉnh lại!

Cô ta ngồi bật dậy!

"Cô tỉnh rồi à?"

"Diệp công tử!

"

Cổ Yên Tuyết thở phào nhẹ nhõm, nhìn lại mình thì thấy mình đã thay bộ quần áo khác: "Á...

. anh thay quần áo cho tôi sao?"

"Xì.

.

. tất nhiên là không, tôi thay giúp cô đấy!

" Lạc Khuynh Thành mỉm cười nói.

Lúc này, Cổ Yên Tuyết mới phát hiện, trong hang động còn một nữ nhân khác!

Khuynh quốc khuynh thành!

Toát lên khí chất ưu nhã, và có nét quyến rũ của một đại tỷ thông tuệ!

"Cô ấy là?"

Cổ Yên Tuyết thoáng lộ vẻ hụt hẫng.

Diệp Bắc Minh giới thiệu: "Chị ấy là Lạc Khuynh Thành, đại sư tỷ của tôi!

"

"Hả? Đại sư tỷ ạ! Chị Khuynh Thành, chào chị, em tên là Cổ Yên Tuyết.

" Cổ Yên Tuyết lại phấn chấn lại rồi.

Hai người cứ như hai chị em nhiều năm chưa gặp lại vậy, trò chuyện sôi nổi!

Diệp Bắc Minh nhíu mày: "Cô đang ở Nguyên Thủy Chân Giới dưỡng thương cơ mà? Sao lại rơi vào tay bọn người Hồn Tộc?"

Cổ Yên Tuyết hơi tức giận: "Anh còn nói chuyện này à? Nếu anh đã muốn tới vị diện phía trên, tại sao anh không đưa tôi đi cùng?"

"Dẫn theo cô, là một phiền phức!

"

Diệp Bắc Minh trả lời thẳng.

Cổ Yên Tuyết trợn tròn mắt: "Bản cô nương là phiền phức khi nào chứ?"

"Thế sao cô lại bị người của Hồn Tộc bắt?" Diệp Bắc Minh cười như không cười.

Cổ Yên Tuyết lập tức như quả bóng bị xì hơi: "Tại tôi bất cẩn quá, cứ tưởng liên lạc được với của Côn Luân Điện rồi, ai ngờ đó lại là gian tế của Hồn Tộc!

"

"Bây giờ tôi phải trở về Côn Luân Điện, Diệp công tử, anh về Côn Luân Điện cùng tôi chứ?"

"Chỉ cần đến Côn Luân Điện, tôi bảo đảm cả cái vị diện phía trên này không ai có thể động vào anh!

"

Diệp Bắc Minh lắc đầu: "E là không được!

"

Cổ Yên Tuyết nghi hoặc: "Sao vậy?"

Diệp Bắc Minh nói: "Bây giờ tôi đang bị hai thế lực lớn là Võ Tông và nhà họ Tần truy nã, tình huống của tôi cũng chẳng lạc quan hơn cô là mấy!

"

"Sao anh lại bị họ truy nã?"

Cổ Yên Tuyết không hiểu.

Thế lực của Võ Tông ngang ngửa Côn Luân Điện!

Rất nhiều đại tông môn, đại gia tộc đều phải nể mặt họ bảy phần!

Nhà họ Tần, còn có ba vị đại đế tọa trấn!

Vô duyên vô cớ họ truy nã Diệp công tử làm gì? Chẳng lẽ Diệp công tử đang đùa à?

Diệp Bắc Minh thuận miệng giải thích: "Lúc ở Đấu trường võ thuật, tôi đã giết con gái của một vị đại đế nhà họ Tần!

"

"Hả? Anh.

.

. anh đã giết con gái của một vị đại đế á?"

Cổ Yên Tuyết nuốt nước miếng.

"Là hiểu lầm à?"

"Không phải hiểu lầm, tôi giết thật, trong Tử Đấu Trường, hành hạ cô ta đến chết trước mặt tất cả mọi người!

" Diệp Bắc Minh thản nhiên trả lời.

"Sss.

.

.

.

"

Cổ Yên Tuyết hít một ngụm khí lạnh, rồi lại nuốt nướt bọt lần nữa: "Thế Võ Tông thì sao?"

Diệp Bắc Minh nhún vai: "Họ bảo tôi đã giết đệ tử của Võ Tông, tuy không phải tôi giết, nhưng chẳng ai chứng minh được!

"

"Này.

.

. giết đệ tử của Võ Tông là tội lớn đấy!

"

Cổ Yên Tuyết không thể bình tĩnh được nữa.

Cô ta đi qua đi lại!

Đứng sau Võ Tông có mười vị Đại Đế tọa trấn, chỉ tính nguyên thực lực trông thấy được thôi đã mạnh lắm rồi!

Diệp Bắc Minh cùng lúc đắc tội cả Võ Tông lẫn nhà họ Tần, tình hình gay quá!

Cô ta cắn răng nói: "Diệp công tử, chỉ cần anh có thể về Côn Luân Điện cùng tôi, Côn Luân Điện sẽ có cách xử lý những chuyện này cho anh!

"

Diệp Bắc Minh hơi bất ngờ: "Tại sao lại giúp tôi đến vậy?"

Cổ Yên Tuyết nhìn Diệp Bắc Minh một cái đầy sâu sắc: "Diệp công tử, thứ nhất bởi vì lời tiên đoán mà tổ tiên đời đầu của Côn Luân Điện để lại! Hơn nữa anh.

.

.

"

Cô ta nhìn sang Lạc Khuynh Thành, ngập ngừng muốn nói lại thôi!

"Được, để tôi tránh đi!

"

Lạc Khuynh Thành đứng lên.

"Không cần đâu, đại sư tỷ!

"

Diệp Bắc Minh lắc đầu: "Nói đi, chuyện của tôi, đại sư tỷ đều có quyền biết!

"

Lúc này, Cổ Yên Tuyết mới bảo: "Tên của anh, Diệp Bắc Minh!

"

"Giống hệt tên vị tổ tiên đời đầu của Côn Luân Điện bọn tôi!

"

"Nhưng chuyện này chỉ có các thành viên chủ chốt của Côn Luân Điện biết, kể cả Tư Không Trần cũng không biết tên của điện chủ Côn Luân Điện đời đầu!

"

Diệp Bắc Minh bỗng hiểu ra.

Thảo nào sau khi Tư Không Trần biết tên anh, ông ta chẳng kinh ngạc gì!

Nếu Tư Không Trần biết, tên của điện chủ Côn Luân Điện đời đầu, thì lúc biết tên anh, ông ta phải phản ứng dữ dội mới đúng!

"Thứ hai, Diệp công tử đã cứu tôi hai lần!

"

"Về tình về lý, tôi đều nên giúp anh!

"

"Thứ ba, theo tôi về Côn Luân Điện, là lựa chọn tốt nhất cho Diệp công tử!

"

Cổ Yên Tuyết nhìn Diệp Bắc Minh chăm chú: "Chẳng lẽ Diệp công tử không muốn biết, mối liên hệ giữa anh và Côn Luân Điện sao?"

"Còn cả Hoa Tộc, tôi nhớ Diệp công tử cũng rất hứng thú với chủng tộc này!

"

Lúc nghe thấy hai chữ 'Hoa Tộc', nét mặt Lạc Khuynh Thành hơi dao động!

Diệp Bắc Minh cân nhắc một lúc: "Được, tôi đồng ý với cô!

"

"Vậy thì tốt quá rồi!

"

Cổ Yên Tuyết mừng khôn xiết.

Diệp Bắc Minh nói thêm: "Nhưng! Tôi là đến Côn Luân Điện, chứ không phải gia nhập Côn Luân Điện!

"

"Sau đấy đi hay ở, tôi sẽ tự quyết!

"

.

.

.

Một ngày sau, bên ngoài thành Côn Khư.

"Diệp công tử, nơi này chính là thành Côn Khư! Trong phạm vi mười dặm quanh đây, Côn Luân Điện nằm ngay ở khu vực trung tâm thành Côn Khư!

" Cổ Yên Tuyết mỉm cười giới thiệu: "Đến thành Côn Khư rồi, cuối cùng chúng ta cũng an toàn rồi!

"

"Nhưng lạ thật đấy, trên đường đi không thấy người của Hồn Tộc xuất hiện chặn đường chúng ta, chẳng lẽ họ bỏ cuộc rồi?"

Phía trước là một thành trì cổ xưa cao sừng sững!

Xung quanh thành, có đến chín mươi chín ngọn núi rồng bao quanh!

Diệp Bắc Minh và Lạc Khuynh Thành nghẹn họng nhìn trân trối!

"Tiểu sư đệ, sao chỗ này giống Côn Luân Hư thượng cổ quá vậy?" Lạc Khuynh Thành kinh ngạc.

Nét mặt Diệp Bắc Minh trở nên nghiêm nghị!

Kể từ khoảnh khắc trông thấy thành Côn Khư, Diệp Bắc Minh đã xác định!

Côn Luân Điện và Côn Luân Hư, chắc chắn có mối liên hệ không thể tách rời!

Cũng chín mươi chín ngọn núi rồng, quả thực là giống như đúc, lại còn hoàn toàn tự nhiên, trên đời này làm gì chuyện trùng hợp như vậy?

"Tôi không biết Côn Luân Hư thượng cổ mà hai người nói là nơi nào, nhưng chỉ cần vào Côn Luân Điện, chắc sẽ có lời giải thích thôi!

" Cổ Yên Tuyết nói.

Sau đó, cô ta dẫn Diệp Bắc Minh và Lạc Khuynh Thành vào thành!

Đột nhiên.

Tim Diệp Bắc Minh run lên, anh nhìn chằm chằm vào một hướng nào đó!

Hai mắt lập tức đỏ ngầu!

"Tiểu sư đệ, sao vậy?"

Lạc Khuynh Thành nghi hoặc, liền nhìn theo ánh mắt của Diệp Bắc Minh, cô ấy kinh hãi hét lên: "A!

"

Cô ấy che miệng!

Chỉ thấy.

Cuối tầm nhìn, mười mấy bức họa đang bị dán trên tường thành!

Trong số các bức họa này, có Lạc Khuynh Thành, cùng với chín vị sư muội khác!

Chu Nhược Giai, Đông Phương Xá Nguyệt, Tôn Thiến!

Ly Nguyệt, Long Khuynh Vũ!

Nghê Hoàng, Lục Linh Nhi, Hướng Ly Ly!

Kể cả hai người mà Diệp Bắc Minh đã tìm được là Sở Sở và Sở Vị Ương, cũng có mặt trên đám tranh đó!

Lệnh truy nã!

Không ngờ mọi người đều trở thành người bị ghi trên lệnh truy nã!

Bên cạnh còn có chú thích rõ ràng, những người này đều là nữ nhân của thể chất Hỗn Độn Diệp Bắc Minh, họ đều cực kỳ quan trọng với anh, chỉ cần tìm được những nữ nhân này thì không sợ Diệp Bắc Minh không lộ diện!

"Cmn, Tư Không Trần, ông thật đáng chết!

"

Diệp Bắc Minh gầm lên đầy cuồng nộ!

Rồng có vảy ngược!

Những người này đều là vảy ngược của Diệp Bắc Minh, giờ phút này, họ lại bị phơi bày giữa ban ngày ban mặt, họ có thể sẽ gặp nguy hiểm bất cứ lúc nào!

"Cút hết cho ta!

"

Anh xông vào đám đông, xé hết số tranh đó xuống!