Kai ngạc nhiên :
- Yune, sao em lại đến đây?
- Đến thăm với mang ít thức ăn cho anh thôi mà - cô ta cười
Bước vào nhà, Yune bỗng khựng lại khi nhìn thấy nó
- Đây là...
.
.
.
- Đây là bạn anh - Kai giải thích
Nó bước xuống giường định ra ngòai thì Kai kéo tay nó lại :
- Em định đi đâu? Em vẫn chưa khỏe mà
- Cảm ơn vì đã chăm sóc - nó gạt tay Kai
Bước ra cổng, từng bước từng bước 1 nó ra về, cánh tay ấy lại 1 lần nữa kéo nó lại
- Ở lại đi, em chưa khỏe mà - ánh mắt của Kai như đang van xin
- Không cần đâu, anh không biết chứ trông tui thế này khỏe chán.
Kai bật cười.
- Vẫn bướng và thích nói dối như ngày nào.
- Tranh thủ nói đểu nhau đấy à?
- À không, anh đâu dám với Zen tỉ tỉ chứ
- Vậy sao.
~ 1 lúc sau, nhà Kai ~
Không hiểu sao nó lại chấp nhận ở lại nhà Kai. Ngồi ăn cơm, chứng kiến cái cảnh Kai với nhỏ Yune thân mật khiến nó hơi tức tức, nó nhủ
- Ăn cơm mà cũng õng a õng ẹo, lại còn đút cho nhau.
.
.
.
Lấy cốc nước bên cạnh nó uống sạch, Kai hỏi
- Sao nãy giờ em không ăn mà chỉ uống vậy?
Nó không nói gì mà chỉ lườm Kai 1 cái rồi bước ra khỏi nhà. Vừa đi nó vừa chửi rủa
- Tại sao mình lại ngu đến mức vào đó ngồi với 2 cái kẻ thích tự sướng chớ. Dù sao thì mình cũng ngồi đối diện với họ tại sao lại tỏ cái kiểu đấy chứ, không biết phép lịch sự à.
.
Lần này không còn là cái kéo tay nữa mà là tiếng gọi từ đằng xa
- Zen, Zen.
.
.
.
.
Nó giật mình, cố tình đi nhanh.
.
.
.
.
.
.
Kai đuổi kịp nó
- Zen, sao tự nhiên đang ăn em lại chạy ra ngoài.
- Thích thì chạy được không?
- Chứ không phải em đang ghen à.
- Ghen zề, ai thèm - nó đỏ mặt
- Chúng tim đen rồi nhé, hỳ hỳ
- Đã bảo là không rồi mà
- Thế sao em chạy ra.
- Thì.
.
.
.
.
.
đã bảo là thích mà
- Vậy thì em có dám quay lại không?
- Zề, tui thèm vào á. Quay lại đó ngòai chứng kiến mấy cái cảnh lố lăng giữa anh với bạn gái còn cái gì nữa đâu.
- Thế là rõ rồi nhá
Như nhận ra nó bịt miệng, mặt đỏ. Kai bật cười
- Zen, tuy rằng bây giờ em sẽ không chấp nhận tình cảm của anh cũng như những lỗi lầm từ quá khứ. Nhưng.
.
.
.
.
anh sẽ cố gắng 1 lần nữa cướp lấy trái tim của em.
.
.
Nó đỏ mặt
- Thôi đê, anh đang giỡn đúng không?
Kai không nói gì mà chỉ cười.
.
.
.
.
~ Tối ~
Nó vừa đi đổ rác vừa cười tủm tỉm nhớ lại câu nói của Kai chiều hôm ấy. Bỗng nhiên, 1 giọng nói cất lên
- Thỏ ngốc đi đâu đấy? - đó là hắn
- Anh không thể ngừng cái việc đặt biệt danh cho tôi à.
- Thì tôi chỉ nói sự thật thôi
- Thật cái đầu anh á.
.
.
.
.
à mà.
.
.
.
.
.
.
Nó móc điện thoại, mở tấm hình hôm trước, dơ ra trước mặt hắn, nó nói
- Cái gì đây ta.
.
.
Hắn ngạc nhiên
- Cô.
.
.
.
.
.
.
cô lấy ở đâu đấy? Theo dõi tôi à.
- Cái đấy anh không cần biết, nói chung là hòang tử của trường mà để lộ tin này ra thì.
.
.
.
.
không biết có bao nhiêu phiền toái cho ha.
.
.
- Uy hiếp tôi à.
- Đâu có, chỉ là muốn đặt điều kiện thôi
- Điều kiện gì?
- Làm nô lệ cho tôi đê.
Hắn bật cười
- Cô đang mơ đấy à
- Thiệt chứ bộ
- Nếu tôi nói là không thì sao?
- Hớ hớ tấm hình này sẽ được phát tán toàn trường vào ngày mai
- Cô.
.
.
.
.
.
- Làm sao?
.
.
.
.
.
.