'' Nơi em và anh chia tay cũng chính là lúc hoàng hôn vụt tắt...
chùm hoa bồ công anh đó.
.
đã dần khô ''Kai bình tĩnh lau những hàng lệ rơi trên mặt nó.
.
- Bình tĩnh nào.
.
kể cho anh chuyện gì đã xảy ra?
- .
.
.
Hic.
.
Là anh.
.
là anh ấy.
.
- Cậu ta làm gì em sao?
- Không phải.
.
.
mà là.
.
Nó kể hết mọi chuyện cho Kai nghe.
.
- Hóa ra là vậy?
- Em quá ích kỉ đúng không? Đã mấy năm rồi.
.
em đã quá ích kỉ.
.
em chỉ muốn anh ấy là của riêng em.
.
em đã bất chấp mọi thứ.
.
cả những cảm xúc của mọi người xung quanh chỉ vì muốn gặp anh ta.
Bỗng nhiên.
.
điện thoại của Kai vang lên.
.
Là một số máy lạ.
.
- Alô.
.
- Này Kai.
.
đó là Zen đúng không? trả lời đi.
.
.
người ở công viên.
.
đó là Zen.
Kai sửng sốt.
.
- Ai thế?
- Chúng ta gặp nhau đi.
.
tại quán cafe XXX.
.
10 phút nữa.
Nói rồi.
.
anh ta cúp máy.
.
- Là ai thế ?
- Anh không biết.
.
~ 10 phút sau ~
Kai đến quán cafe rồi nhìn trước ngó sau.
.
Bỗng nhiên điện thoại của anh reo lên một tiếng.
.
Là một tin nhắn.
.
'' Đi thẳng tới bàn số 3 ''
Kai làm theo.
.
Và người đó không ai khác là hắn.
.
- Cậu.
.
- Nói cho tôi biết đi.
.
đó là Zen đúng không?
- Đúng đó là Zen.
.
- Nhưng cô ấy.
.
chẳng phải đã.
.
- .
.
.
.
.
.
.
'' Giá như… - Yêu Thương có thể “save” lại được !
Và…. Nỗi Đau có thể … “delete” đi ! Thì sẽ không bao giờ tồn tại thứ gọi là ” nước mắt “ ''
- Cô ấy bây giờ ở đâu? - hắn hỏi .
- Hiện tại Zen không muốn gặp cậu nên.
.
.
- Tôi hỏi cô ấy ở đâu? - hắn tức giận.
.
Khóe mắt hắn lúc này.
.
rưng rưng lệ :))
- Bình tĩnh đi.
.
nếu như bây giờ cậu gặp cô ấy.
.
cậu sẽ làm gì?? Cậu sẽ ôm cô ấy à? Hay nói cậu nhớ cô ấy.
.
.
- .
.
.
- Không trả lời được đúng không? Đó là vì cậu chưa sẵn sàng gặp Zen.
.
và Zen cũng thế, chưa sẵn sàng để gặp cậu.
Có thể ngay lúc này.
.
cậu gặp Zen sẽ gây ra thêm tổn thương cho cô ấy.
.
- Ý anh là sao?
- Cậu.
.
.
có phải cậu thích Bin đúng không?
- .
.
.
.
- Cậu tưởng rằng Zen đã chết, tình cờ có một cô gái với tính cách như Zen, cô ta đã làm cậu cười, cô ta đã khiến cậu vui.
.
cậu đã rung động.
.
dù trong khoảng khắc ngắn. Cách đây vài ngày.
.
tôi có đọc được một tin tức nói rằng cậu sẽ trở lại đi học.
.
Nếu tôi không nhầm.
.
cậu muốn đến trường để tìm lại hình bóng của Zen.
.
hay nói khác đi.
.
cậu tới trường là để tìm một người con gái có thể khiến cậu.
.
- im đi.
.
anh thì biết gì chứ?
- .
.
.
.
- Có ai đã nói với anh rằng đừng bao giờ phán xét người khác.
.
.
bởi anh không bao giờ biết họ đang phải đấu tranh với điều gì.
.
.
Đúng là tôi thấy Bin có vài nét rất giống Zen.
.
và trong khoảng khắc ngắn tôi đã rung động.
.
nhưng.
.
người con gái duy nhất.
.
và cuối cùng tôi nhớ tới.
. luôn ở trong tim tôi.
.
là Zen.
Mãi mãi sẽ không có ai có thể thay thế được.
- .
.
.
.
Cuối góc tường kia có một cô gái.
.
từng giọt nước mắt của cô cứ rơi rơi hoài.
.
Chắc cô ta buồn lắm.
.
~ Sáng hôm sau ~
Nó mặc quần áo.
.
ủ rũ nhìn mình trong gương.
Một con bé quê mùa.
.
với đôi mắt sưng vù.
.
đang ở trong gương.
- Zen ơi! - đó là giọng nhỏ Bin, hình như hôm nay nhỏ có chuyện buồn thì phải.
Nó xách cặp bước xuống nhà.
- Mày sao thế? - nhỏ hỏi,
- Không có gì.
.
đi thôi.
.
Nó bước chân.
.
đi cùng nhỏ Bin.
Con đường hôm nay sao im lặng quá.
.
còn đâu những ngày vui đùa của 2 con nhóc nghịch ngợm
Còn đâu gương mắt láu cá của nó.
.
và nụ cười bán nước bán dân của nhỏ Bin.
.
- Này Zen.
.
- Hả?
- Mày còn nhớ anh chàng mới chuyển trường tới không?
- Sao thế?
- Mày biết tao thích anh ta đúng không?
- .
.
.
.
- Trả lời tao một câu hỏi này được không?
- Được.
.
hỏi đi.
- Mày.
.
đã từng quen anh ta trước kia đúng không?