- Là mày phải không? Là mày đã khiến tao bị ngã vì cái sợi dậy quái gở kia.
Tiếng quát vang lên làm chấn động cả phòng vệ sinh .
Ngọc Tuyền xô nó xuống sàn.
Nó đau đớn, 2 gối quỵ xuống rân rân nước mắt .
- Tôi...
.
Tôi Không biết ~ nó rươm rướm nước mắt.
- Không phải mày thì là ai ! Có phải anh Thiên Minh đã nói cho mày biết tao chính là người đã nhốt mày trong nhà kho nên mày đã trả thù tao.
Ngọc Tuyền bước sát tới , tay bóp chặt vào còm nó .
- Nói đi .
Sao mày câm như hến thế kia ! ~ Ngọc Tuyền trừng trợn nhìn nó như muốn ăn tươi nuốt sống.
Nó im lặng ,
nước mắt vẫn cứ rơi.
- Mày khóc đi .
Sẽ không có ai cứu mày đâu ~ NT buông tay ra khỏi còm nó, tay ra hiệu cho đàn em.
Đàn em hiểu ý, cả bọn xúm lại quanh nó.
" CHÁT "***
Một đứa con gái trong đàn em tát thật mạnh vào mặt nó.
Khuôn mặt nó in rõ dấu cả 5 ngón tay.
Cả đám túm lại giật tóc nó ,
nó kêu gào lên nhưng không có ai giúp nó cả.
///" Thanh Tiên, Thiên Minh cứu mình với ! ///"
Ngọc Tuyền đứng đấy nở một nụ cười thỏa mãn nhìn tụi đàn em dày vò nó.
- DỪNG LẠI!
Cả bọn dừng tay khi nghe thấy tiếng nói âý( Là nhỏ Tiên âý) . Ngọc Tuyền rảo bước tới,
miệng nhép nhép:
- A .
Mày định tới cứu nó à! ~ Ngọc Tuyền đưa tay đặt lên vai nhỏ.
Theo phản xạ tự nhiên nhỏ hất tay cô xuống, lên giọng.
- Thả cậu âý ra !
Ngọc Tuyền lấy tay vắn lại cổ aó :
- Tao không thả đấy. Mày tính làm gì tao .
- Tao bảo mày thả ra ~ nhỏ trừng mắt.
- A ! Con này gan nhỉ? Mày lấy tư cách gì mà dám.
.
.
- Nếu mày không muốn ông cha danh giá của mày bị mất mặt khi biết con gái mình bạo lực học đường.
.
.
- Mày dám uy hiếp tao.
.
.
Ngọc Tuyền giơ tay lên định tát vào mặt mặt nhỏ 1 bạt tai thì bị nhỏ nắm tay lại.
- Tao đã gọi bảo vệ rồi, nếu muốn.
.
.
- Thôi được rồi coi như lần này tụi bây gặp may .
ĐI ! ~ NT bực tức bước ra ,
cả bọn kia cũng vậy.
Ngọc Tuyền không phải vì sợ nhỏ chẳng qua là cô sợ ông cha của cô sẽ mắng te tát vào mặt cô ,
cắt tài khoản trong thẻ của cô. Chứ cô xưa nay là đại ti trùm trường sao lại sợ 1 đứa con gái bình thường được.
- Diệp Anh ~ nhỏ chạy đến đỡ nó lên.
Nó đầu tóc rối bời, khuôn mặt nhem nhuốc đứng dậy.
- Không sao chứ! ~ nhỏ nhìn nó.
- Không.
.
.
không sao !
- Tui xin lỗi là tại tui hết ~ nhỏ buồn rượi.
- Sao lại tại cậu, cậu chỉ vì giúp tui trả thù thui mà.
- Diệp Anh.
.
.
~ nhỏ ôm chầm lấy nó .
- Thôi đi về thôi! - nó nói.
_____________________________________
- Diệp Anh mặt cậu bị sao vậy!
Cậu hỏi bất ngờ của Thiên Minh làm nó giật cả mình.
- Hở .
.
.
Tớ đâu có sao đâu- Nó âp úng tay che lấy khuôn mặt.
- Đưa tôi xem - hắn gạt tay nó ra .
- Là ai ? - hắn khuôn mặt nghiêm khắc hỏi.
- Không.
.
.
làm gì có ai .
Tớ bị té thôi ~ nó cười trừ.
- Là Ngọc Tuyền đó ~ nhỏ ngồi ở bàn trên vọng xuống.
- Thanh Tiên.
.
.
sao cậu ~ nó đá lông nheo với nhỏ.
Khuôn mặt hắn trở nên lạnh đến tột cùng, kéo tay nó đi.
_____________________________________
Tại lớp 10b5:
Một nhóm con gái ngồi xúm lại, đứa đại ti bắt ngang chân lên bàn, miệng ngậm điếu thuốc.
Mùi khói thuốc bốc lên nồng nặc,
có tiếng xi xào ở bên ngoài.
Hắn lôi tay nó bước vào trước mọi con mắt bàn tán xôn xao.
=====================================