***Trong giờ học:
- Ê đồ ngốc ! Cho cậu này ,
ăn đi ~Hắn vừa nói vừa đưa cho nó một hộp xôi gà .
Nó không tin được "Sao hôm nay hắn tốt với mình vậy cà ?".
Sáng giờ nó chưa bỏ gì vô bụng thấy hắn đưa xôi nó ăn ngay ( tham ăn quá mà ) .
Nó cúi đầu xuống không quên cảm ơn hắn và ngấu nghiến ăn lấy ăn để .
Không biết sao hắn cứ nhìn nó cười cười .
- Thưa cô .
Bạn Diệp Anh ăn quà vẹt trong lớp ~ Hắn vừa nói vừa giơ cái tay nó đang cầm hộp xôi lên .
Nó sợ tím mặt .
Nó không ngờ hắn lại chơi nó một vố ,
nó cứ tưởng rằng hắn tốt bụng ,
nó sai thật rồi !
Chắc là hắn trả thù cái hôm nó thưa chuyện hắn dùng điện thoại di động trong giờ học đây mà!
- Diệp Anh ! Sao em dám ăn quà trong lớp hả ? Hừ ra ngoài hành lang đứng cho tôi cho tôi .
Hết tiết ở lại trực nhật lớp .
Nghe chưa ! ~ cô Mai giận dữ .
- Dạ ~ Nó ú ớ trả lời ,
mặt buồn thiu lủi thủi ra ngoài .
Cả lớp được một phen cười vỡ bụng ,
hắn càng cười nhiều hơn ai hết.
- Được lắm Thiên Minh ! Cậu dám chơi xỏ tôi .
Đứng ngoài hành lang nó chửi thầm hắn ,
giận quá nên nó đá chân vào tường "Ui da ,
đau " ( tội nghiệp nó ^ ^)
================================
Hết tiết mọi người lần lượt xách balô ra về ,
chỉ còn nó phải ở lại dọn cái đống hỗn độn này .
Nó vừa dọn vừa ấm ức .
- "Soạt "
Nó quay đầu lại phía âm thanh vừa phát ra thì thấy bọn Ngọc Tuyền ,
Ánh Mai đang khoanh hai tay trước ngực với thái độ ngang ngược trừng trừng nhìn nó .
Nó không hiểu mô tê gì cả ,
tròn xoe mắt nhìn họ.
- Mày nhìn cái gì .
Mau dọn hết cái đống này đi .
Đồ rát rưởi ~Ngọc Tuyền quát vào mặt nó.
Mặt mày nó tái mét,
run run .
Ả ta thấy nó như vậy được chí khí lấy nguyên cả một tập vở xé toạc ra văng tung tóe hết cả phòng .
Nó giận quá hét lên:
- Sao bạn lại làm vậy!
- Bạn.
Đồ giả nai ~ Ả cười mỉa mai.
-Tôi muốn biết tại sao bạn lại đối xử với tôi như thế !
- Tại sao ư? Đơn giản thôi ,
tránh xa Thiên Minh ra ~ Ả ta nhìn nó với vẻ mặt khinh bỉ .
Nó không hiểu.
Tại sao lại bảo nó tránh xa hắn trong khi đó nó và hắn chẳng là gì của nhau cả .
- Thôi được rồi mày nhớ đấy !
~Nói xong ả cùng đồng bọn bước ra khỏi lớp .
Nó còn đang ngẩn ngơ thì nhỏ Tiên vào .
- Này ! Tui vừa thấy nhóm Ngọc Tuyền vừa đi ra khỏi đây,
có chuyện gì vậy!
~ nhỏ lo lắng.
- Không có gì đâu.
Bà đừng để ý đến ~ nó thở dài 1 hơi .
- Thật là không có chuyện gì chứ !
Mà thôi để tui giúp bà dọn dẹp ~ nhỏ nháy nháy mắt.
Nó mỉm cười đầu gật gật như 1 đứa trẻ .
Thế là cả 2 bắt tay vào việc .
- Mà này sao tui thấy cái tên kia cứ bắt nạt bà hoài vậy?~nhỏ
- Ai biết được.
Đừng nhắc tới hắn nữa ,
tức chết đi được mà .
Hừ hừ .
Nó quyết định sẽ không tha cho hắn.
Vì hắn mà nó bị bọn ả kia chửi vào mặt.
- Hay là hắn thích bà nên cứ trêu chọc ~ nhỏ nhìn nó cười sặc sụa rồi chạy .
- BÀ BỊ ĐIÊN HẢ?~ nó quát lên thật to rồi cầm lấy cây chổi đuổi theo nhỏ .
" RẦM "
Nó ngã chỏng queo ,
mặt nhăn nhó.
- Này không thấy...
.
~ nó định quát vào cái người làm nó ngã thì ngộ nhận ra đó là hắn,
miệng im bặt.
- Sao .
.
.
sao anh chưa về mà còn ở đây .
Bộ nhìn tui thế này vui lắm hả đồ chết tiệt .
- Làm gì mà phản kháng dữ vậy!
Chỉ là tôi muốn giúp cậu thôi mà!
- Giúp cái con khỉ! Cút đi ~ nó bực bội quát.
Mặt hắn tối sầm lại ,
khuôn mặt ác quỷ đã xuất hiện.
Nó không quan tâm tới hắn mà bước đi ,
nhưng không may lại bị trượt chân mất thăng bằng ngã nhào vào người hắn .
Hắn không giữ được đà cũng ngã theo .
Nó đè bẹp lên người hắn, hai mặt sát nhau khoảng vài cm .
Hai ánh mắt chạm nhau .
1s
2s
3s
Tim nó đập nhanh và có lẽ hắn cũng cảm nhận được điều ấy .
- Này nhìn đủ chưa hả ~ hắn lên tiếng.
- Hả .
.
.
hả .
À ờ ~ nó giật mình khi nghe hắn nói ,
thẹn thùng ngồi chỏm dậy .
Hắn cũng đứng lên sau đó ,
dùng tay phủi phủi .
- Ơ.
.
. ơ tui về trước đây ~ nó ấp a ấp úng ,
mặt tái mét vội lấy balô chạy đi 1 mạch,
lòng rối bời .
- Này này ~ hắn kêu nó lại nhưng nó đi mất hút rồi .
Hắn đứng đó nở một nụ cười rạng rỡ,
nhìn theo nó .